Bú ʍúŧ, cắn đầṳ ѵú của nàng chán chê, trong sự ngưỡng mộ của gần hai chục mạng đang cởi truồng cầm ©ôи ŧɧịt̠ xung quanh. Lục Bá bắt đầu di chuyển lưỡi dần xuống dưới, hắn liếʍ láp quanh khoảng bụng phẳng lì của nàng rồi ngoáy quanh cái rốn, hai tay vẫn bóp chặt lấy hai bầu vυ', những ngón tay không ngừng vân vê đầu ti để kí©ɧ ŧɧí©ɧ Doanh Doanh. Sau một lúc sợ hãi, cơ thể Doanh Doanh bị những kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó tấn công dữ dội khiến cho nó bắt đầu phản kháng lại nàng dù cho lí trí Doanh Doanh vẫn còn rất tỉnh táo. Khắp người nàng bắt đổi nổi da gà khi đầu lưỡi hắn di chuyển xuống dưới và liếʍ láp, xoa bóp cặp giò trắng ngần, thon gọn của nàng. Nên nhớ Doanh Doanh là một Thánh Cô cao quý của NNTG thừa hưởng nhan sắc của mẹ, giáo chúng đối với nàng một mực kính trọng và tôn thờ, vì vậy, chưa có bất cứ một gã đàn ông nào được chạm vào da thịt nàng, chính vì vậy, kinh nghiệm giường chiếu của nàng gần như là không có, vì thế nên dù rất cố gắng kiềm chế nhưng cơ thể nàng lần đầu tiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội như vậy, thật khó để Doanh Doanh có thể chống lại những du͙© vọиɠ ham muốn bất tận kia đang ầm ầm kéo đến. Dù cho nàng đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước một lũ đàn ông đực rựa khốn kiếp.
Vυ' nàng liền tục bị đôi bàn tay hắn nhào nặn, vân vê kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cho bầu vυ' săn chắc liên tục bị biến dạng, quanh bàu vυ' hằn lên những vết đỏ hồng. Doanh Doanh rùng mình, nàng cảm thấy nhột nhạt nơi cửa mình, một vật gì đó nham nhám đang liên tục vét sâu vào trong l*и nàng “Trời ơi, hắn đã bắt đầu liếʍ l*и rồi..ư..” Doah Doanh thầm nghĩ. Trong khi đó, Lục Bá đang dùng tay dang rộng hai chân nàng ra, cai l*и đỏ hồng với đám lông mượt mà bao quanh quá đỗi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn. Không chần chừ thêm nữa, hắn le lưỡi liếʍ một đường thật sâu rồi len lỏi chiếc lưỡi vào bên trong l*и nàng mà ngoáy ngoáy trước ánh mắt ngưỡng mộ của lũ đàn ông đứng xem. Hắn cảm thấy cơ thể nàng giật giật phản ứng. Một thằng bên ngoài khoái trá la lớn:
– Ôi….Lục sư huynh…hynh giỏi quá…con nhỏ bắt đầu sướиɠ rồi kìa….e he…he..
Cả đám đồng thanh cười lớn. Doanh Doanh xấu hổ muốn độn thổ, nhưng đúng là hắn đang làm cho nàng sướиɠ thật, nàng không có cách nào chống chọi lại nó. Doanh Doanh kiềm nén, cố gắng chiến đấu với cảm xúc tới phút cuối cùng bằng lí trí của mình, thế nhưng Lúc Bá cứ không ngừng tấn công, lưỡi hắn liên tục ngoáy vào thật sâu bên trong lỗ l*и, xục xạo, ma sát lên vách l*и nàng. Không thể chịu nổi nữa, nàng rên lớn:
– Á…a…a..a…a….
Ngay sau tiếng rên đó, dâʍ ŧᏂủy̠ trinh nguyên trong l*и Doanh Doanh xối xả tuôn ra, chảy khắp khuôn mặt của Lục Bá, hắn xung sướиɠ uống hết chỗ mật ngọt đó vào miệng. Lũ bên ngoài rên lớn cổ xúy:
– Ối trời ơi….nước ra nhiều thế này cơ à…nứиɠ l*и lắm rồi phải không..Lục sư huynh…phá trinh ả ta đi…hehe.
Lục Bá ngẩng đầu dậy, nhìn khuôn mặt đỏ hông tê dại của Doanh Doanh, hắn cười lớn:
– Thèm ©ôи ŧɧịt̠ lắm rồi phải không…Ha ha ha. Để ta đưa nàng vào cõi tiên nhé.
Doanh Doanh xấu hổ muốn độn thổ xuống đất, nàng đang bị khống chế, bị hãʍ Ꮒϊếp với cả mấy chục con mắt đang hau háu nhìn vào, vậy mà lại bị những kí©ɧ ŧɧí©ɧ của hắn đánh gục. Dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng chính là bằng chứng không thể chối cãi cho cơn sướиɠ khoái trong người nàng đang ầm ầm kéo tới. Nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Doanh Doanh vì ngượng Lục bá khoái trá quá sức, hắn cởϊ qυầи áo thoăn thoắt, ©ôи ŧɧịt̠ hắn chĩa thẳng lên trời, hiên ngang sừng sững để sẵn sàng cho một cuộc công phá. Doanh Doanh hoảng hốt, nàng thực sự lo sợ, sau cú xuất khí đầm đìa, lí trí nàng trở lại ngay lập tức, trời ơi, nếu không có ai đến cứu, nàng sẽ thất tiêt, sẽ mất trinh ngay bây giờ:
– Không…không…đừng làm vậy…thả ta ra… – Doanh Doanh hoảng hốt la lớn
– He he…sao vậy. chẳng phải lúc nãy nàng sướиɠ lắm sao. Yên tâm, chỉ đau một chút xíu thôi nhưng sau đó thì sướиɠ vô cùng tận. ha ha.
Lục Bá quỳ xuống, hắn chống tay khéo léo kê ©ôи ŧɧịt̠ vào cửa l*и nàng. Côи ŧɧịt̠ dài ngoằng của hắn miết miết quanh cửa l*и, đầu khấc đã hơi chui vào bên trong, sự co bóp của cái l*и trinh nguyên của nàng bóp chặt lấy cái đầu khấc khiến hắn thấy vô cùng tê buốt nơi đầu ©ôи ŧɧịt̠, cũng phải thôi, vì cái l*и của nàng quá khít khao, chưa từng có bất cứ một vật gì công phá vào, vì vậy mà nó bóp cặt lấy đầu cu của Lục Bá là chuyện đương nhiên, đầu ©ôи ŧɧịt̠ càng đau buốt, Lục Bá càng khoái, hắn biết nếu đóng một phát vào luôn là không thể, vì l*и nàng rất nhỏ, không khéo còn khiến hắn gẫy ©ôи ŧɧịt̠ cũng nên, vì vậy mà hắn rất từ tốn, nhẹ nhàng rút xa rồi lại khẽ đóng vào, chầm chậm, dần dần, công phá từ từ. Quả nhiên chiêu này đã có hiệu quả tức thì, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn cứ từ từ từng chút một xâm nhập vào, mấy chục mạng đứng xục ©ôи ŧɧịt̠ bên ngoài nhìn hoàn cảnh quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ trước mặt, có vài thằng không chịu nổi rú lớn lên rồi xuất tinh xối xả lên ngực và lên bụng Doanh Doanh, sau đó chúng sợ bị Lục Bá đánh nên sợ hãi lên tiếng xin lỗi rồi lùi lại, thế nhưng lúc này Lục Bá cũng không thèm quan tâm tới việc đó, hắn cần phải làm một việc quan trọng hơn là phá trinh nàng cái đã, biến hắn thành thằng đàn ông đầu tiên của nàng cái đã. Lúc này, cả cái đầu khấc của hắn đã chui tọt vào bên trong l*и Doanh Doanh rồi, chỉ cần một cú thúc nữa thôi, là hắn sẽ toại nguyện. Doanh Doanh tim đập thình thịch, nước mắt dàn dụa:
– Không…không…đừng mà…hu hu…
– Lục sư huynh….ả đang cầu xin huynh phá trinh kìa…nhanh lên…cho ả lên chín tầng mây đi….hè…hè…á…á….
Gã kia chưa kịp nói hết câu thì ăn một chưởng bay ra cả chục mét, những tên tiếp theo đứng xung quanh mỗi tên cũng ăn một chưởng chịu chung một số phận. Lục Bá lúc này đang cong mông định thúc cú thúc đầu tiên vào cái l*и trinh nguyên của nàng, thì ngay lập tức ăn nguyên một bàn chân găm thẳng vào l*иg ngực làm Lục Bá bắn ra xa hàng chục mét, ©ôи ŧɧịt̠ hắn rút khỏi l*и Doanh Doanh nghe “Póc” một tiếng, thân hình hắn văng ra xa đập vào một gốc cây, ngã phịch xuống dưới, mồm hộc ra một vũng máu tươi. Côи ŧɧịt̠ dái của hắn và mấy gã bị đánh văng ra xa cứ tồng ngồng trông đến kinh tởm. Mấy Gã đứng xa hơn không bị ăn đòn, đứa thì vội và kéo quần lên che dấu ©ôи ŧɧịt̠ dài tồng ngồng, đứa thì lùi lại thủ thế trong sợ hãi. Doanh Doanh được cứu thoát khỏi nỗi ô nhục chỉ trong có một cú thúc, thật là hú vía. Đến khi Lục Bá kịp đứng dậy thì Lệnh Hồ Xung đã kịp giải huyệt và kéo quần áo lên người Doanh Doanh, che đi cơ thể của nàng:
– Cô nương, cô không sao chứ?
– Muội không sao, cảm ơn huynh đã đến cứu. – Nàng cảm động, ứa nước mắt nhìn Lệnh Hồ Xung
– Lệnh Hồ Xung, ngươi dám phá hỏng việc tốt của bọn ta, lần này ta quyết lấy mạng ngươi và ả yêu nữ kia.
– Ta cứ tưởng là ai? Thì ra là Lục Bá sư thúc phái Tung Sơn, đường đường đứng đầu trong NNKP, vậy mà cả đám bu lại đê ăn hϊếp một cô gái, thật là một vết nhơ khó rửa sạch. – Lệnh Hồ Xung cười mỉa lên tiếng.
– Khá lắm, ta cũng không định sẽ để các ngươi sống sót mà rời khỏi đây đâu. – Doanh Doanh sau khi được giải huyệt, tay lăm lăm chiếc roi với sự tức giận ngút ngàn.
Lục Bá vô cùng sợ hãi, một mình Doanh Doanh mà bọn chúng đã phải hy sinh gần hết đám đệ tử của phái Thanh Thành và cộng thêm tiểu xảo mới khống chế được nàng, bây giờ lại thêm Lệnh Hồ Xung nữa thì bọn chúng sao phải đối thủ, hắn lau mép máu rồi lên tiếng:
– Ả yêu nữ kia, để bọn ta bắt được lần nữa thì ngươi sẽ không được gặp may như thế này đâu. Rút quân.
Lục Bá vừa dứt lời thì tất cả quay đầu, co giò lên cổ chạy tán loạn vì sợ chết, thằng nào thằng nấy ©ôи ŧɧịt̠ dái tồng ngồng, vung vẩy lên trong phát khϊếp. Lệnh Hồ Xung cười lớn trước cảnh này rồi quay sang Doanh Doanh:
– Cô nương, cô đi đâu mà để rơi vào tay bọn khốn kiếp đó vậy, nếu ta không tới kịp thì hậu họa thật khôn lường.
– Lệnh Hồ sư huynh, đa tạ ơn cứu mạng của huynh.
– Ầy, đừng khách sao, quân tử giữa đường thấy chuyện bất bình không thể khoanh tay đứng nhìn được, nhưng ta thấy là, cô nên thay quần áo đi.
Doanh Doanh giật mình nhìn lại, quần áo của nàng bị Lục Bá xé rách tơi tả, ban nãy Lệnh Hồ Xung tiện tay kéo luôn nó lên để che đi cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng, rồi trong lúc tức giận, muốn gϊếŧ chết Lục Bá cho hả dạ, nàng không để ý tới, bây giờ mới thấy, nàng đang phơi bày bầu ngực to tròn trắng sữa lấp ló trước mặt chàng. Doanh Doanh xấu hổ đỏ mặt, nàng vội vàng kéo vải lên che đi bầu vυ' của mình rồi quay lại cầm lấy tay nải của mình rồi chạy ra bờ suối. Lệnh Hồ Xung gọi với:
– Cô nương, ta chờ cô ở trên bờ.
Doanh Doanh đứng bên bờ suối, nàng từ tốn cởi bỏ y phục bị xé rách bên người, cả thân hình Doanh Doanh một lần nữa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, phơi bày cặp mông trắng tròn cho Lệnh Hồ Xung chiêm ngưỡng. Lệnh Hồ Xung ngắm nhìn Doanh Doanh từ phía sau, chàng nhìn từ đầu xuống chân, từ chân lên đầu, chiêm ngưỡng cặp giò trắng ngần với đôi chân dài miên man thẳng tắp mở một khoảng cách khá xa mà thầm nghĩ “Chà chà, nàng ta thật là đẹp, không kém gì Đông Phương”. Doanh Doanh quay mặt lại. Lệnh Hồ Xung giật mình quay vào trong vì bị phát hiện. Doanh Doanh mỉm cười thích thú, nàng bước từng bước chân xuống dòng suối mát lạnh. Đến khi nước ngập bầu vυ', Doanh Doanh dừng lại, nàng vốc nước kì cọ cơ thể. Nàng lau ngực, thò tay rửa l*и, rửa sạch nước miếng nhơ nhớp của Lục Bá, và đám tϊиɧ ŧяùиɠ bẩn thỉu của mấy thằng cắc ké vừa xuất vào người nàng, may mà hắn chưa kịp cướp đi cái ngàn vàng của nàng.
Doanh Doanh nàng từ từ đưa tay lên mà tự nắn bóp hai bầu vυ' của mình. Bỗng nhiên người nàng nóng rang lên, máu chạy rần rật. Cùng một lúc, hai bầu vυ' của nàng phồng to thêm ra, hai núʍ ѵú chai cứng lại như đá. Còn hai mép l*и của nàng cũng sưng lên, nở ra khiến nước da^ʍ trong âʍ đa͙σ rỉ tuôn ra hòa vào dòng suối mát lạnh. Khắp người nàng tự dưng nổi gai. Doanh Doanh nhắm mắt lại. Nàng lần một bàn tay xuống phiá dưới bụng của mình, bàn tay kia vẫn tiếp tục xoa nắn cái vυ' còn lại. Tức thì nàng chạm phải ngay một vùng rêu phong rậm rạp, ấm êm đầy đặn, nhưng lại trơn tuột, uớt đẫm. Nàng để bàn tay đi sâu xuống nữa. Lần này, tay nàng luồn tới một khe rãnh, hai bên vách, thịt sưng lên, căng mọng. Nàng mơn man rè rè ngón tay dọc theo khe chim đó. Cái cảm giác rờ rẫm trên bờ chim nóng bỏng, vách l*и nhèm nhẹp đó khiến cho nàng sung sướиɠ đến độ không ngờ. Cơn sung sướиɠ cứ tăng lên dần dần. Doanh Doanh lim dim đôi mắt phượng, hưởng thụ cái đê mê từ hai bàn tay, một cái thì bóρ ѵú, một cái thì sờ l*и. Nàng thõng người xuống nước mím môi lại, xiết chặt thêm bầu vυ', đút ngón tay vào sâu thêm vào khe l*и. Bỗng dưng nguyên cả thân người nàng giật bắn lên một cái. Thì ra ngón tay của nàng vừa đυ.ng tới cái hạt le, một nơi nhậy cảm nhất trong âʍ đa͙σ, khiến cho cơn sướиɠ bất ngờ tăng lên gấp mấy chục lần, làm cho nàng phải oằn oại lên một cái như vậy. Nàng toát mồ hôi dưới dòng suối mát lạnh, Không chịu nổi nữa, Doanh Doanh vội vàng đi lên bờ…
– Lệnh Hồ sư huynh.
– Cô nương, cô xong rồi à? Chúng ta đi th…
Lệnh Hồ Xung quay lại, chàng chưa kịp nói hết câu thì như chết đứng trước hoàn cảnh trước mặt. Doanh Doanh đứng đó, trước mặt chàng, hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, không hề mặc quần áo, phơi bày tấm thân vệ nữ cao quý ngay trước mặt chàng. Bầu vυ' nàng căng tròn, đầu ti nhọn hoắt chia lên trời và nhấp nhô theo từng hơi thở, bê dưới là cái bụng trắng ngần phảng lì, tiếp théo là cái l*и đẹp tuyệt trận với những đám lông mọc trên mu vẫn còn lăn tăn vài cọng nước. Doanh Doanh quá đẹp, Lệnh Hồ Xung choáng ngợp trước cơ thể nàng, quá sức gợϊ ɖụ©, có nằm mơ, chàng cũng không nghĩ mình may mắn đến vậy. Ngắm nhìn cơ thể Doanh Doanh một hồi khá lâu vì ngỡ ngàng, chàng lắp bắp:
– Cô nương…cô…
Doanh Doanh tiến tới đưa một ngón tay lên che miệng chàng, nàng thì thầm giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy sức nặng:
– Gọi muội là Doanh Doanh…
– Doanh…Doanh Doanh…muội muốn gì? – Lệnh Hồ Xung chưa dám ôm lấy nàng.
– Huynh đã cứu muội khỏi bọn chúng…muội chưa từng là của một gã đàn ông nào…muội…muội muốn trao nó cho huynh…
– Nhưng…ta…ta…
– Không nhưng nhị gì cả….bởi vì…muội…yêu huynh mất rồi…ư…
Không để Lệnh Hồ Xung nói tiếp, nàng tiếp tới trám kín miệng chàng bằng một nụ hôn nóng bỏng. Lưỡi nàng lùa vào miệng chàng, xục xạo nút lấy lưỡi Lệnh Hồ Xung. Sự bạo dạn của Daonh Doanh khiến Lệnh Hồ Xung đứng hình một lúc, nhưng rồi chàng cũng nhanh chóng đáp lại, cả hai trao cho nhau nụ hôn đầu tiền trong cuộc đời, nhiệt tình và đê mê.
Hay tay của Lệnh Hồ Xung lúc này mới vòng tới ôm lấy cơ thể nàng, làn da mát dượi và thơm ngát của Doanh Doanh khiến chàng say đắm, hai bàn tay không ngừng xoa xoa tấm lưng trần trụi của nàng, thi thoảng lại vòng xuống bóp nghiến lấy cặp mông trắng ngần của Doanh Doanh.
Vừa hôn môi chàng, hai tay Doanh Doanh bát đầu vòng qua cơi dây lưng và cởϊ áσ Lệnh Hồ Xung. Những lớp áo được cởi dần ra ngoài, tấm thân cường tráng quen thuộc của chàng hiện ra một lần nwac ngay trước mặt nàng, Doanh Doanh rời môi, nàng hôn xuống cổ chàng, cúi dần xuống liếʍ lên đầu ti chàng, một tay vòng xuống thò vào quần nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc và nóng hổi của chàng mà bóp mạnh rồi xục xục liên hồi. Lệnh Hồ Xung đứng im, chàng ngửa cổ lên trời hưởng thụ những khoái lạc mà chưa một gã đàn ông nào trên thế gian này có diễm phước đo. Chàng còn không biết đây là lần thứ 3 trong đời mình được nếm trải hương vị ngọt ngào này. Mộti tay Lệnh Hồ Xung xoa xoa đầu nàng. Một tay vòng xuống bóp lấy bầu vυ' to tròn, đàn hồi của Doanh Doanh. Vừa liếʍ ti chàng, lại vừa được chàng bóρ ѵú, cổ họng Doanh Doanh liên tục phát ra những tiếng rên khoái lạc và đĩ thõa.
– Ôi…ưm…uhm…muội sướиɠ…ướng…
– Ta cũng sướиɠ…a..a…Doanh Doanh…muội giỏi quá…
Doanh Doanh quỳ xuống, nàng kéo tụt quần chàng xuống đất, ©ôи ŧɧịt̠ to dài quen thuôc của chàng được giải thoát, bật bbung ra ngoài chĩa vào mặt nàng như muốn chào hỏi nàng vậy. Bằng một ánh mắt vô cùng dâʍ đãиɠ, Doanh Doanh ngước lên nhìn chàng, nàng le lưỡi liếʍ vào đầu khắc ©ôи ŧɧịt̠ khiến chàng rùng rình, chiếc lưỡi ấm áp và ướŧ áŧ cứ như vậy liếʍ quanh đầu khấc, lần thứ ba trong đời, Doanh Doanh ngậm ©ôи ŧɧịt̠ chàng.
Nàng há miệng nuốt dần khúc thịt đó vào miệng, lúc đầu là đầu khấc rồi sau đó đến nửa thân ©ôи ŧɧịt̠ vào, chiếc lưỡi cứ quân quanh đầu ©ôи ŧɧịt̠, miệng nàng nụt thật chặt đầu khấc, những ngón tay liến tục vân vê hai hòn dái của chàng khiến cho Lệnh Hồ Xung sướиɠ tê người, chàng không dám tin là một người con gái trẻ trung, xinh đpẹ như nàng lại có một kinh nghiệm giường chiếu lõi đời đến như vậy, càng không dám tin là nàng vẫn còn trinh nếu như không nghe chính miệng nàng nói:
– Ôi…za…Doanh Doanh…ta sướиɠ quá….muội thật là…ứ…ư…ư..giỏi quá đi…
Doanh Doanh không trả lời, nàng vẫn tiếp tục miệt mài bú ©ôи ŧɧịt̠ chàng, nửa ©ôи ŧɧịt̠ của Lệnh Hồ Xung cứ mất hút trong miệng nàng rồi lại hiện ra trước mặt khiến chàng sướиɠ rên. Miệng nàng nút thật chặt khiến cho chàng có cảm giác như đan được ȶᏂασ vào một cái lỗ l*и đầy nhục cảm vậy, không chịu nổi vì sợ bị xuất khí, Lệnh Hồ Xung phải rút hẳn c̠ôи ŧɧịt̠ ra khỏi miệng nàng thở dốc:
– Ôi…a..a..a…Doanh Doanh…muôi làm ta sướиɠ quá…ta không chịu nổi…xin lỗi muội.
Doanh Doanh vẫn không nói gì, nhưng vẻ đắc thắng hiện rõ trê khuôn mặt, nàng đứng dậy, vít cổ chàng xuống mà hôn len miệng chàng, hai người lại tiếp tục nút lưỡi nhau một cách say mê, cuồng vọng. Bây giờ đến lượt Lệnh Hồ Xung di chuyển xuống, chàng liếʍ lên cổ nàng, hai tay bóρ ѵú nàng, liên tục nhào nặn đôi gò bồng đảo căng tròn và mềm mại đó. Một lúc sau chiếc lỡi đã di chuyển đến vùng núi đồi thơm ngát đó, chàng ngoạm chựt một bên vυ', lưỡi liên tục đánh lên đầu ti. Doanh Doanh sướиɠ quá rên xiết. Nàng ôm chặt đầu chàng mà dí vào ngực mình, ngửa cổ lên trời hưởng thụ những khoái lạc thực thụ đầu tiên trong cuộc đời, những khoái lạc mà nàng mong muốn thực sự, đó là được cuồng loạn với người mình yêu.
– Ôi…ưm…a…muôi sướиɠ….sướиɠ quá…Lệnh Hồ đại ca..a..a..a…
Lệnh Hồ Xung tiếp tục di chuyển lưỡi xuống bên dưới, chiếc lưỡi lướt qua vùng bụng phẳng lì của nàng, đến khi hai đầu gối chàng quỳ dưới cỏ thì cũng là lúc cái l*и trinh nguyên của Doanh Doanh ở ngay trước mặt chàng. Lệnh Hồ Xung sung sướиɠ liếʍ quanh hai đùi non trắng ngần của Doanh Doanh như để thăm thú. Chiếc lưỡi sau đó từ từ di chuyển vào bên trong, liếʍ lên khe l*и nàng, khi chiếc lưỡi tách hai mép l*и và len lỏi vào trong thì Doanh Doanh rùng mình, cảm giác khoan khoái khác hẳn khi nàng bị liếʍ l*и thụ động, do Lệnh Hồ Xung đang liếʍ l*и nàng theo thế chàng quỳ, nàng đứng nên khi dâʍ ŧᏂủy̠ trong l*и nàng tuôn ra chảy thẳng vào miệng chàng, chàng há miệng uống sạch những giọt da^ʍ khí trinh nguyên đầu tiên và cũng là cuối cùng của nàng, không để phí một giọt nào, suốt từ nãy đến giờ, chàng vẫn miệt mài liếʍ l*и nàng một cách say đắm, như hôn môi tình nhân. Doanh Doanh ôm chặt lấy đầu chàng, hai chân dang rộng hết cỡ có thể để chàng có thể vét sâu lưỡi vào hơn, nàng như thể muốn nhét cả đầu của chàng vào trong l*и mình vậy:
– A…a..a….sướиɠ…sướиɠ quá….Lệnh Hồ đai ca….muội chết…ứ…ứ…mất…á…á…
Liếʍ l*и Doanh Doanh chán chê, Lệnh Hồ Xung kéo nàng xuống rồi đẩy Doanh Doanh ngã ngửa ra bãi cỏ, nàng hiểu rằng thời khắc quan trọng nhất cuộc đời của mình đã tới, Doanh Doanh rất hợp tác, nàng nằm ngửa, hai chân dang rộng, phơi bày khe l*и đỏ hồng trước mặt chàng như mời gọi, như chờ đợi. Lệnh Hồ Xung trèo lên người nàng, chàng dùng tay cò cưa ©ôи ŧɧịt̠ trước cửa l*и nàng, miệng hôn lấy môi nàng rồi lên tiếng:
– Doanh Doanh, muội chắc chắn chứ. –
– Ư…ưm…muội mong điều này…lâu rồi…hự…huynh mau yêu muội đi…ȶᏂασ muội đi….ư..ư…
Lệnh Hồ Xung sau khi đã chắc chắn về quyết định của nàng thì chàng từ từ đưa ©ôи ŧɧịt̠ vào bên trong. Cũng giống như Lục Bá, ©ôи ŧɧịt̠ của chàng chỉ vào tới đầu khấc thì khựng lại, bởi vì l*и Doanh Doanh rất nhỏ, rất khó khăn để ©ôи ŧɧịt̠ chàng đi vào, mà ©ôи ŧɧịt̠ chàng thậm chí còn to và dài hơn cả của Lục Bá thì làm sao có thể vào trong dễ dàng được, dù rằng Doanh Doanh rất hợp tác. Biết không thể khoan phá ngay được, Lệnh Hồ Xung cũng làm như Lục Bá lúc trước, chàng từ từ ấn ©ôи ŧɧịt̠ vào trong, rồi lại rút ra, mỗi lúc chàng lại ấn sâu hơn một chút, hễ thấy Doanh Doanh nhăn mặt là chàng lại dừng lại vì sợ nàng đau:
– Doanh Doanh…muội…không sao chứ???
– Ư…không…muội không sao…hơi đau một chút nhưng muội chịu được…huyh…cứ tiếp tục đi…ư…ư…
Thấy nàng nói vậy, Lệnh Hồ Xung yêm tâm thúc ©ôи ŧɧịt̠ vào, chàng ấn vào rồi lại rút ra, đến khi nửa ©ôи ŧɧịt̠ chui vào trong, nhìn thấy ánh mắt Doanh Doanh đang lim dim man dại, Lệnh Hồ Xung nhận thấy đã đến thời điểm quyết định, chàng thúc mạnh một cú. Côи ŧɧịt̠ to và dài ngay lập tức chui tọt hẳn vào trong, phá rách màиɠ ŧяiиɧ của nàng. Dù đã chuẩn bị trước, nhưng do cặ chàng quá to, và l*и nàng vẫn còn trinh nên Doanh Doanh vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn, nàng nhăn mặt hét lên:
– Á..á..a….trời ơi…đau quá…
Lệnh Hồ Xung biết cảm giác đó của nàng, chàng hiểu là Doanh Doanh đang rất đau, vì vậy mà sau cú thúc đó, chàng năm im, ngâm ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и rồi hôn như mưa lên mặt, lên môi nàng tay liên tục xoa bóp cặp mông để xoa dịu cơn đau của người tình. Sau đó chàng tiếp tục tút ra rồi đóng vào một cú nữa, nhẹ nàng, không hấp tấp hay vội vã. Rồi cứ thế thúc đều đều, miệng không ngừng hôn lên môi để giảm đi cơn đau của nàng, nhưng Doanh Doanh vẫn cảm thấy vô cùng đau và rát, dễ thôi, vì l*и nàng chưa từng bao giờ bị công phá như vậy cả, nên việc đau rát ban đầu là khó tránh khỏi.
Sau một lúc, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong ra cũng nhiều nên dươиɠ ѵậŧ của Lệnh Hồ Xung cũng dần dễ dàng đi tới đi lui. Quả nhiên một lát sau hiệu quả đã đến rõ rệt, khuôn mặt nhăn nhó của nàng đã dãn dần ra, nhưng tiếng rên đã có vẻ khoan khoái hơn. Sau khi quen với sự xâm nhập đột ngột của ©ôи ŧɧịt̠, l*и nàng đã dãn nở, co bóp để có thể nuốt gọn khúc thịt đó vào trong mà không còn cảm thấy đau đớn như lúc đầu nữa.
Doanh Doanh không còn cảm thấy đau đớn nữa mà thay vào đó là những cảm giác khoan khoái, khó tả không nói thành lời, khắp người nàng nổi da gà, từng cú thúc nhịp nhàng của chàng giờ đây bắt đầu làm cho nàng tê tái vì sướиɠ, như thể muốn bào chàng tăng tốc, Doanh Doanh liên tục rên lớn theo nhịp ȶᏂασ của chàng, đồng thời nàng cũng đã hẩy mông lên để trợ lực:
– Ư…ư…mh…Lệnh Hồ đại ca…ȶᏂασ mạnh lên…muội sướиɠ…ứ..ư..ứ…
Sau tiếng rêи ɾỉ đó, Doanh Doanh xuất khí tràn trề, lần thứ hai trong một thời gian ngắn, da^ʍ khí của nàng hoàn lẫn với những giọt máu đào trinh nguyên chảy xuống những ngọn cỏ dưới đít nàng. Da^ʍ khí của nàng chảy ra khiên cho ©ôи ŧɧịt̠ Lệnh Hồ Xung được bôi trơn, chính vì vậy mà việc ȶᏂασ vào l*и nàng cung trở nên dễ dàng hơn đầu ©ôи ŧɧịt̠ chàng cũng đã hết bị đau rát vì sự co bóp của âʍ ɦộ.
Thấy bỗng nhiên được ȶᏂασ vào l*и nàng một cách dễ dàng, chàng sung sướиɠ gia tăng cường độ và vận tốc, tiếp tục động tác đυ. đéo đó, liên tu bất tận. Dập l*и nàng một hồi, nhìn cặρ √υ' to tròn của Doanh Doanh cư nảy tưng tưng theo nhịp ȶᏂασ, chàng liền đưa hai tay mà bóp lấy hai vυ' nàng. Vừa đã ©ôи ŧɧịt̠ mà vừa sướиɠ tay.
Vừa được ȶᏂασ, vừa được bóρ ѵú, Doanh Doanh thở lên dồn dập, cũng như chàng đang hì hục trên người nàng vậy. Cảm giác sướиɠ khoái loan tỏa lên khắp người nàng, bắt đầu từ hai bầu vυ' đang được xoa bóp ở trên và cái l*и đang được ȶᏂασ ở dưới. Sau khi cơn đau rát vì màиɠ ŧяiиɧ bị rách qua đi, lúc này Doanh Doanh mới cảm nhận được tất cả những sướиɠ khoái đang bao trùm trên cơ thể mình. Cơn nứиɠ mới nhú lên bây giờ mới nổ bùng ra. Tuy bị nằm đè bẹp dí ở dưới thân thể to lớn vạm vỡ của chàng, nhưng nàng lại cảm thấy cái sung sướиɠ được bóρ ѵú và dập l*и tăng lên gấp mấy lần. Chưa bao giờ nàng cảm thấy đê mê sướиɠ khoái đến như vậy.
– A…a..a..Lệnh Hồ đại ca…muội sướиɠ…sướиɠ quá…ȶᏂασ nát l*и muội đi…bóρ ѵú muội đi…bóp mạnh vào…a…a..a..
– Ta cũng sướиɠ…Doanh Doanh…l*и muội thật nhiều nước…ta sướиɠ…ư..ư..
Cả hai cùng rên lên, hòa nhịp với nhau trong kɧoáı ©ảʍ, tràn đầy nɧu͙© ɖu͙©. Càng được ȶᏂασ và được bóρ ѵú cùng một lúc, Doanh Doanh càng sung sướиɠ đến độ không thể tưởng tượng được. Hai chân nàng vòng lên khoá chặt vào lấy hông chàng. Hai tay nàng lúc thì thì bấu vào hai vai nở nang của chàng, lúc thì sờ soạng lên khắp tấm lưng vặm vỡ, nhễ nhại mồ hôi của chàng. Rồi nàng đưa bàn tay mềm mại lên mà ôm ấp, vuốt ve đầu chàng với đầy vẻ thương yêu, say đắm. Cũng phải thôi, vì bây giờ nàng đã là người đàn bà của chàng rồi, đúng như nàng ước nguyện. Để mặc cho chàng tha hồ vần vũ trên thân thể ngà ngọc của nàng. Nàng chỉ biết ôm ghì lấy chàng mà hưởng thụ. Cả hai miệt mài say đắm với cơn sướиɠ khoái tìиɧ ɖu͙© không biết đâu là bờ là bến.
TᏂασ Doanh Doanh theo kiểu truyền thống chán chê, Chàng kéo nàng lên, hôn lên môi nàng, hai người vừa nút lưỡi nhau vừa từ từ đổi thế. Chàng nằm ngửa ra, đến lượt Doanh Doanh ngồi trên người chàng, nàng hiểu ý, cứ thế phi nước đại, nhún nhảy không ngừng trên người Lệnh Hồ Xung. Chàng năm im hưởng thụ, hai tay vòng tới xoa bóp cặρ √υ' của nàng. Ở tư thế mới lạ này, Doanh Doanh có thể vừa thoải mái nhún nhảy trên người Lệnh Hồ Xung, vừa dễ dàng điều chỉnh nhịp độ sướиɠ, lại có thể dễ dàng quan sát xung quanh, thật không còn ngòi bút nào tả hết sự dâʍ ɭσạи đầu đời của nàng, cuộc làʍ t̠ìиɦ cuồng loạn của hai người kéo dài hơn một canh giờ bên bờ suối rồi mà chưa thấy có dấu hiệu dừng lại:
– Ôi…Lệnh Hồ đại ca…muội sướиɠ…sướиɠ quá….a…a…a…
– Ta cũng sướиɠ….Doanh Doanh…muội thật đẹp….ta thật có phước…ước…
Nằm dưới Doanh Doanh một hồi, chàng ngồi dậy vít cổ nàng xuống hôn ngấu nghiến, Doanh Doanh vừa nút lưỡi chàng, mông vẫn không ngừng sang se trên đùi Lệnh Hồ Xung. Chàng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Doanh Doanh, nghiêng người vỗ vỗ vào mông nàng, Doanh Doanh hiểu ý, nàng lồm cồm bò dậy rồi chống chân, chống tay, chổng mông ra phía sau, hai mép l*и ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng vun ra mời gọi. Lệnh Hồ Xung quỳ tới, hay tay tóm lấy eo nàng, ©ôи ŧɧịt̠ chàng ở ngay khe mông nàng, chỉ một cú nhấp, nó đã ngập tuốt trong l*и Doanh Doanh kèm theo tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, khoái lạc của Doanh Doanh. Cứ thế, chàng dã liên tục vào l*и nàng từ phía sau, tốc độ mỗi lúc một nhanh dần, ©ôи ŧɧịt̠ dài ngoằng của chàng cứ hiện ra rồi lại mất hút trong khe mông của nàng, tiếng da thịt của hai người va vào nhau vang lên bành bạch. Doanh Doanh sung sướиɠ quá trời, nàng buông thả thân xác theo cảm xúc khoái lạc đầu tiên trong đời, lần đầu tiên nàng được hưởng trọn vẹn. Cả hai rú lên rồi xuất cùng một lúc, từng đống tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi của chàng bắn thật sâu vào trong tử ©υиɠ của nàng. Sau cú xuất tinh, chàng nằm chồng đống trên người nàng, ôm nhau thở dốc.
Nghỉ ngơi một lúc, Lệnh Hồ Xung lại dìu nàng xuống suối tắm rửa, kỳ cọ cơ thể cho Doanh Doanh, nàng sung sướиɠ, lâng lâng trong hạnh phúc ập tới bất ngờ:
– Lệnh Hồ đại ca, huynh co dự định gì chưa?
– Ta cũng chưa biết, ta mới bị sư phụ trục xuất khỏi sư môn, giờ ta thành vô môn vô phái rồi, không còn nơi nào để đi nữa rồi – Chàng khẽ thở dài.
– Vậy, huynh có đồng ý đi cùng muội tới Tây Hồ một chuyến, coi như là thăm thú đó đây, được không?
– Được, dù sao thì bây giờ ta cũng vẫn chưa biết phải đi đâu cả, nghe nói khung cảnh Tây Hồ rất đẹp, coi như đi ngao du sơn thủy với muội một chuyến xem sao. Vừa được ngắm cảnh, vừa có mỹ nhân bên cạnh, thiên hạ có ai sướиɠ bằng Lệnh Hồ Xung ta.
– Huynh…đúng là lẻo mép.
Hai người khoái trí cười vang, tiếng cười giòn ta vang khắp cả khu rừng. Sau đó, hai người lại tiếp tục cuộc hành trình vô định của mình, vậy là Lệnh Hồ Xung từ đây lại có thêm một bóng hồng nữa bên cạnh. Doanh Doanh vào thị trấn mua một vò rượu tặng cho Lệnh Hồ Xung, sau đó hai người tiếp tục đi theo hướng Tây Hồ. Đến một thị trấn nhỏ, trời đã quá khuya, cả hai thuê một phòng trọ và nghỉ ngơi ở đó, Lệnh Hò Xung và Doanh Doanh uống rượu tâm sự. Qua lời gặng hỏi của Doanh Doanh, Lệnh Hồ Xung thật thà kể lại đầu đuôi câu chuyện chàng bị thương rồi xuất hiện tại Linh thứu tự cũng như việc chàng được đưa đến đó. Đến đây thì Doanh Doanh thầm nghĩ “Thì ra huynh ấy hiểu lâm mọi thứ ta làm là do Đông Phương”.
Hai người ở lại nhà trọ đêm đó, sáng sớm hôm sau cả hai đã lên đường, hướng Tây Hồ thẳng tiến. Những ngày tháng này đối với Lệnh Hồ Xung đúng là thần tiên trong cuộc đời, rượu ngon, cảnh đẹp, lại có cả mỹ nhân bên cạnh, thật không còn gì sung sướиɠ bằng, chàng đưa nàng tới hết xúc cảm này tới xúc cảm khác, hết khoái lạc này tới khoái lạc khác, hết tư thế này tới tư thế khác. Còn Doanh Doanh, nàng phó mặc cơ thể cho chàng vẫn vũ, làm đủ trò sung sướиɠ bời đơn giản, nàng cũng sướиɠ và nàng cũng yêu chàng. Sau bảy ngày đi đường, cuối cùng hai người cũng tới được Tây Hồ. Doanh Doanh dẫn chàng thẳng hướng đến Mai Trang, nơi nàng đã dò ra tung tích cha mình bị nhốt…