Mọi người rời khỏi Tư Quá Nhai, chỉ còn Lệnh Hồ Xung và Sư nương chàng, lúc này chàng vẫn bàng hoàng, trong lòng thầm nghĩ “Sư phụ nói đúng, khí là chính, kiếm là phụ, công phu của bổn môn luyện đến tầng cao nhất, thì cho dú hái cỏ ngắt hoa cũng có thể đả thương người. Trương Thừa Vân, Trương Thừa Phong, nếu bất kỳ sư huynh đệ nào của bổn phái xuất chiêu Hữu phụng lai nghi, có lẽ ngươi cũng có thể phá giải được nhưng nếu là sư phụ ta, thì chưa chắc à nha. Từ nay ta sẽ phải cố gắng luyện công thật tốt mới được, nếu không sẽ phụ lòng tất cả mọi người.”
– Xung nhi, con sao vậy?
Câu hỏi của sư nương khiến chàng giật mình:
– Dạ, sư nương, không có gì, con xin lỗi vì đã làm người hoảng sợ.
– Ta không sao, nhưng hình như con có tâm sự.
“Không thể để sư nương của ta biết bí mật trong hang động, nếu không nàng sẽ vô cùng lo lắng”. Nghĩ vậy, chàng quay ra ôm chặt lấy nàng, miệng giả lả, tảng lờ sang chuyện khác:
– Không có chuyện gì cả, chỉ là vừa rồi con không thu hồi được chiêu thức, trộm nghĩ nếu làm sư nương bị thương, thì chắc cả đời cũng không thể tha thứ cho mình.
– Lẻo mép…mau buông ta ra, kẻo có ai nhìn thấy thì chúng ta toi đời.
– Sư nương sợ gì chứ, mọi người đã về cả rồi, trên này chỉ còn hai chúng ta thôi, nào, để cho con ôm người thêm một lúc nữa, Xung nhi thật sự nhớ sư nương mà. – Chàng vừa nói, hai tay vừa siết thật chặt sư nương vào lòng.
– Thôi nào…chẳng phải…chúng ta…vừa mới…tối qua sao…ư…ưm…
Chàng chẳng để cho sư nương nói hết câu, vội vã trám kín lấy miệng nàng bằng một nụ hôn vồ vã và say đắm, khiến cho Sư nương của chàng chỉ còn biết phát r những tiếng rên ú ớ trong cổ họng. Hai người vừa hôn vừa nút lưỡi nhau một cách say mê, như thể là một cặp vợ chồng xa nhau lâu ngày vậy. Lệnh Hồ Xung vừa hôn môi, nút lưỡi nàng, đồng thời bế bổng nàng lên với hai cánh tay rắn chắc của mình, chàng đi phăm phăm về phiến đá phẳng lì, nơi chàng vẫn thường tập dưỡng sinh vào buổi sáng, bên dưới phiến đá là vực sâu thăm thẳm, không nhìn thấy đáy của ngọn núi Tư Quá Nhai.
Đặt nàng ngồi xuống phiến đá, hai người âu yếm nhìn nhau say đắm, chàng tiến tới liếʍ nhẹ lên vành tai nàng khiến nàng rùng mình thích thú, Nhạc phu nhân chợt thấy mát hai bên vai, nàng mở mắt ra thì giật mình khi thấy những lớp áo ngoài của mình đã bị Lệnh Hò Xung lột sạch và đặt xuống phiến đá nàng hốt hoảng lên tiếng:
– Đừng..Xung Nhi…ta sợ…lỡ có ai thấy…hay là chúng ta…ư…vào bên trong đi…a..a…
– Sư nương đừng sợ…giờ này mọi người đã về cả rồi…trên ngọn núi hẻo lánh này…chỉ còn chúng ta thôi…người sẽ thấy…làʍ t̠ìиɦ ở đây…vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ…và hưng phấn…
Lệnh Hồ Xung vừa liếʍ nhẹ lên tai nàng, vừa thì thầm vào tai nàng đồng thời vòng tay lên xoa bóp hai bàu ngực căng tròn của nàng qua lớp áo yếm. Hành động của chàng vừa nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần quyết liệt khiến cho sư nương của chàng chỉ còn biết đờ người ra mà hưởng thụ sự sung sướиɠ mà chàng mang lại. Khi những ngón tay của chàng cởi bỏ chiếc dây lưng vải ra khỏi người, nàng tự động nhấc mông lên để cho chàng kéo tòa bộ vải vóc ra khỏi cơ thể nàng. Hai chân nàng dang rộng phơi bày cỗ kín đáo nhất của mình trước mặt Lệnh Hồ Xung giữa thanh thiên bạch nhật. Trên người nàng lúc này chỉ còn duy nhất chiếc áo yếm mỏng manh đầy khêu gợi.
Nhạc phu nhân đỏ mặt nhìn chàng, đúng là làʍ t̠ìиɦ nơi đây vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảnh tượng mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt học trò giữa thanh thiên bạch nhật khiến cho nàng có cảm giác hưng hấn dữ dội, hơi thở nàng gấp gắp hơn khi chàng tiến tới lùa lưỡi vào trong miệng nàng, bộ ngực nàng phập phồng như muốn đẩy tung chiếc áo yếm ra khỏi cở thể. Nàng khẽ phát ra một tiếng rên “Ưʍ..” ứ đọng trong cổ họng khi bàn tay chàng tiếp cận vùng trung tâm, hay chân nàng vô thức dang thật rộng để đón nhật những ngón tay đó không ngừng tiến sâu vào bên trong cửa l*и đã ướt nhẹp da^ʍ khí. Chàng rời lưỡi khỏi miệng nàng, vòng qua vành tai, tiếp tục liếʍ nhẹ lên nó và thì thầm:
– Sư nương…con ȶᏂασ người…nhé..
– Ư…ưm…thì chàng…đã ȶᏂασ thϊếp…từ rất lâu rồi…ư…đấy thôi…
Nàng đổi cách xưng hô, tự nhiên nàng muốn gọi Lệnh Hồ Xung bằng chàng để đổi cảm giác, tăng thêm phần kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến chàng càng hưng phấn dữ dội, chàng liền khoái chí hùa theo:
– Vậy..nàng đồng ý…làm vợ ta nhé..
– Ứ…vậy..còn sư phụ…chàng thì sao…ư..ư..ư..
– Kệ ông ấy đi..ông ấy đâu có…làm tròn trách nhiệm…của một người..chồng… – Lệnh Hồ Xung vừa nói, ngón tay không ngừng tấn công liên tiếp vào cửa l*и nàng.
– Ư…ưm…aaa..chàng nói…đúng..thϊếp đồng ý…làm vợ chàng…mau mau…ȶᏂασ thϊếp đi…aaaa…
– Vậy…ta hỏi nàng, trong lúc nàng lên Tung Sơn…mừng thọ Tả Lãnh Thiền…nàng có dâng l*и…cho ai ȶᏂασ không vậy?…
– Aaa….sướиɠ quá…có…nhưng…sao chàng lại hỏi…vậy?. – Nhạc phu nhân trả lời vô thức trong cơn sướиɠ khoái đang không ngừng ập xuống.
– Không sao…tại nàng quá…da^ʍ..nên ta mới hỏi…
– Ưm…a….thϊếp da^ʍ…không phải…tại chàng sao..ư.ư..
Lệnh Hồ Xung mỉm cười rời khỏi tai nàng, chàng di chuyển xuống dưới, hai tay banh rộng hai chan nàng ra, mắt hường lên nàng:
– Trong lúc ta liếʍ l*и, nàng hãy kể xem ai là gã đàn ông được nàng ban phước nhé.
Nói đoạn, Lệnh Hồ Xung áp mặt vào giữa hai đùi trắng muốt của Sư nương. Nàng cảm thấy lưỡi chàng như con rắn trườn bò trên mép l*и, tiến vào trong hang ẩm ướt. Trong khi chiếc lưỡi trườn vào hố sâu, Nhạc phu nhân bắt đầu rêи ɾỉ kể lại:
– Gã đàn ông đó chính là….ahhh….Ooohhhhhh Tả Lãnh Thiền…ngoài ra…còn hai thằng nữa…là Đinh Tam..Và Lý Tứ….hai sư đệ của hắn….ahhhh….ohhhh… Bọn chúng hϊếp thϊếp…..ohhhh…… trời…s ư ớ n gggg….vào một buổi tối….ahhhh…ở Phong Thần Đài…..Nhưng chuyện của thϊếp….và Tả Lãnh Thiền….ohhhh….thϊếp ra ra a a a… không phải mới đây……. hai mươi năm trước……hắn đã hãʍ Ꮒϊếp thϊếp…cũng tại…Phong Thần Đài …đến nỗi bây giờ….thϊếp cũng không dám chắc…San Nhi…là con của ai…a…a..a…
Lệnh Hồ Xung nghe vậy thì giật mình ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt man dại của nàng, nhưng rồi, chàng cũng không nấy gì làm quá bất ngờ chàng lên tiếng:
– Nàng đúng là da^ʍ bẩm sinh mà…
Đang hưng phấn trong cơn sướиɠ, Nhạc phu nhân mỉm cười dâʍ đãиɠ rồi túm lấy đầu Lệnh Hồ Xung, ghì đầu chàng vào l*и đang chẩy nước của nàng, nàng quắp chân kẹp chặt đầu chàng vào háng nàng, tay nàng tự động cởi nốt chiếc áo yếm trên người ra và ném luôn nó xuống vực, hai tay nàng tự động xoa bóρ ѵú nàng, miệng không ngừng rên xiết quằn quại. Chàng cảm thấy lưỡi chàng ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠. Chàng cố gắng liếʍ và nuốt hết mật ngọt trong l*и rỉ ra. Một lúc khá lâu sau, khi Lệnh Hồ Xung biết được cực điểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© của nàng bắt đầu giảm xuống, chàng vụt đứng dậy, vội vàng cởϊ qυầи áo, giải phóng ©ôи ŧɧịt̠ khỏi sự giam hãm của quần. Với một bàn tay, chàng đưa ©ôи ŧɧịt̠ đến miệng l*и. Nhạc phụ nhân chống tay ra sau phiến đá, nàng đẩy người về phiá trước để đón nhận ©ôи ŧɧịt̠ của chàng. Lệnh Hồ Xung khéo léo rê đầu rùa vào cửa l*и, lách qua khe cửa ướt nhẹp mà chui tọt vào trong. Khi ©ôи ŧɧịt̠ chàng xâm nhập vào trong, chàng nhẹ nhàng rút ra đẩy vào nhưng cũng khiến cho nàng rên xiết trong thổn thức:
– Ohhhhh….Ahhhh…..Trời ơi i i i i…. thϊếp sướиɠ quá a a a a….nữa…..trời i i i i…sướиɠ…
Lệnh Hồ Xung ôm sư nương xinh đẹp và dâʍ đãиɠ sát vào mình. Chàng nín thở. dập ©ôи ŧɧịt̠ thật mạnh, thật sâu, thật nhanh, cọ miết vào vách l*и, đâm vào tử ©υиɠ. Tiếng hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người va vào nhau vang khắp cả ngọn núi Tư Quá Nhai.
Lệnh Hồ Xung vừa giã liên tiếp ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, hai tay chồm tới không ngừng xoa bóρ ѵú nàng, hoàn cảnh quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhanh chóng đưa hai người tới cơn cực khoái sớm hơn dự kiến. Chàng vừa gia tăng tốc độ ȶᏂασ, vừa lên tiếng hỏi nàng:
– Nào…giờ…nàng muốn ta…xuất vào đâu…
– A…chàng cứ xuất vào…bất cứ chỗ nào…mà chàng thích..ưʍ..ư..ư…
– Được lắm..nàng…mau há miệng ra cho ta..
Chàng rút vội ©ôи ŧɧịt̠ nghe “póc” một tiếng ra khỏi l*и nàng rồi đưa nó lên cái miệng đang há lớn của nàng xuất tinh từng đọt xối xả vào miệng nàng. Tϊиɧ ŧяùиɠ nhiều đến nỗi tràn cả miệng nàng và vương vãi khắp khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Nhạc phu nhân uống sạch đám tϊиɧ ŧяùиɠ đó của chàng, sau đó nàng còn liếʍ sạch dâʍ ŧᏂủy̠ của mình bám trên ©ôи ŧɧịt̠ chàng, ánh mắt dâʍ đãиɠ nhìn chàng. Lệnh Hồ Xung xoa xoa đầu nàng, hưởng thụ sự chăm sóc của nàng.
Một lúc sau cơn cực khoái, cả hai âu yếm mặc quần áo vào cho nhau, hai người trao cho nhau một nụ hôn nồng nàn âu yếm trước khi nàng ra về. Nàng không quên dặn chàng phải giấu kín chuyện của Linh San, kể cả với chính Linh San. Cả hai say đắm trong nɧu͙© ɖu͙© mà không hề hay biết rằng có một cặp mắt thứ ba đã không bỏ qua bất cứ một hình ảnh nào của hai người, khi nàng rời khỏi, hắn khẽ nở một nụ cười tà da^ʍ…