Lệnh Hồ Xung trở về phòng, miên man suy nghĩ, chàng không ngờ tiểu sư muội xinh đẹp của mình lại có suy nghĩ phóng khoáng về tình yêu tìиɧ ɖu͙© đến như vậy. Còn cả sư nương của chàng nữa, sao nàng lại dễ dàng làm chuyện đó với chàng nữa. Ôi, thật đau đầu quá đi, mải miết suy nghĩ, chàng chìm sâu vào giấc ngủ lúc nào không hay với những giấc mơ khoái lạc với cả hai mẹ con Linh San. Mấy ngày sau, Lệnh Hồ Xung và Linh San cứ quấn quít với nhau như hình với bóng, cứ lúc nào có cơ hội là hai người lại dính chặt vào nhau với những tiếng rên khoái lạc của cả hai, có lúc họ còn lôi nhau xuống cả dưới nước để làʍ t̠ìиɦ, hai người luôn tìm tòi những cách làʍ t̠ìиɦ mới lạ để thỏa mãn cho nhau. Lệnh Hồ Xung lôi cuốn sách da^ʍ ra và bảo Linh San làm theo những tư thế trong đó. Nàng nhìn và vui vẻ làm theo sự hướng dẫn của chàng. Chàng tranh thủ mấy ngày còn ở nhà, hành để hưởng sung sướиɠ trên tấm thân kiều diễm của cô tiểu sư muội xinh đẹp với mọi tư thế và kiểu cách làʍ t̠ìиɦ. Nhạc Linh San ngất ngây với những tư thế mới lạ mà Lệnh Hồ Xung mang lại, hai người chìm đắm trong nɧu͙© ɖu͙© và ham muốn.
Ngày mai là Lệnh Hồ Xung lên đường đến Hoành Dương để dâng lễ vật lên Lưu sư thúc Lưu Chính Phong của chàng rồi, giờ này, có lẽ Linh San cũng đang say giấc. Lệnh Hồ Xung đang chuẩn bị hành lý thì có tiếng gõ cửa: “Cộc cộc”, chàng nói vọng ra “mời vào” Cánh cửa hé mở, một người phụ nữ bước vào, Lệnh Hồ Xung ngỡ ngàng, miệng run run “Sư…sư nương”
– Phải, là ta đây.
– Vâng, sư nương đến tìm đồ nhi có chuyện gì không ạ. Mời người ngồi.
– Xung Nhi, mai con phải lên đường đi Hoành Dương rồi, đường dài xa xăm giang hồ lại hiểm ác, con phải hết sức cẩn thận đấy.
– Dạ vâng, cảm ơn sư nương, tiểu sư muội không đến cùng người ạ.
– Nó nằng nặc đòi đi cùng con, nhưng ta không cho nên giận dỗi lăn ra ngủ rồi.
– Vậy…vậy người còn gì để nói với con không ạ. – Lệnh Hồ Xung ấp úng
Hai người ngồi nói chuyện với nhau, cả hai tất nhiên đều nhớ đến hoàn cảnh của mình đêm hôm nào, Lệnh Hồ Xung thì ngập ngừng còn Nhạc phu nhân thì cảm thấy e thẹn xen lẫn cảm giác tội lỗi, nhưng cả hai không sao giấu được sự đê mê sung sướиɠ mà mỗi người đã mang đến cho nhau ở đêm hôm đó. Nhìn Lệnh Hồ Xung một lúc là nàng lại thấy rạo rực, từ hôm đó đến nay cũng đã một tuần rồi nàng không làm chuyện đó với chồng nữa, trong giấc ngủ, thỉnh thoảng trong cơn mơ, nàng vẫn mơ thấy mình và Lệnh Hồ Xung cùng làm chuyện đó. Nay lại cùng Lệnh Hồ Xung trong căn phòng vắng, khung cảnh hữu tình lại chỉ có hai người khiến cho cơn ham muốn bao ngày qua hôm nay bỗng bùng phát dữ dội. Nàng toàn đứng dậy định đi về vì sợ nếu còn ngồi đây nàng sẽ có lỗi với Linh San một lần nữa:
– Không, ta…ta chỉ có vậy thôi, con ngủ sớm đi mai còn lên đường. – Nàng đi ra ngoài mà bước chân lảo đảo
Nhạc phu nhân vừa bước ra đến cửa thì hai cánh tay săn chắc của Lệnh Hồ Xung lao đến ôm chặt lấy nàng với lời nói hấp tấp trong vội vã như thể sợ nàng sẽ bỏ đi mất:
– Sư nương, người đừng rời Xung nhi đêm nay. Con biết, người cũng rất muốn điều đó mà, phải không? – Lệnh Hồ Xung ôm chặt lấy vòng eo của nàng lại như thế sợ rằng chàng sẽ đánh mất nàng.
– Xung nhi, bỏ sư nương ra, chúng ta làm như vậy là tội lỗi lớn lắm đấy, con biết không? – Nhạc phu nhân nói mà tim nàng đập thình thịch.
– Sư nương, người thích con, con cũng thích người, chúng ta hoàn toàn không có tội.
– Con…con..ta – nàng ấp úng.
– Sư nương, Xung nhi biết người cũng là con người, không phải thánh nhân, người cũng có những ham muốn rất đời thường, mà sư phụ con thì lại suốt ngày chìm đắm trong công, lúc nào cũng mưu đồ làm minh chủ mà hoàn toàn không quan tâm tới người, vì vậy ông hoàn toàn không để ý đến những cảm xúc của người, người hãy yên tâm, Lệnh Hồ Xung hứa sẽ không nói chuyện này với ai đâu, chỉ cần chúng ta và biết với nhau là được.
– Nhưng…nhưng ta không thể có lỗi với San nhi thêm một lần nữa, con hiểu chứ.
– Chuyện tiểu sư muội, sư nương không phải lo, nàng đã biết hoàn toàn mọi chuyện rồi, đêm đó muội ấy định đến thăm con và đứng bên ngoài nhìn thấy hết rồi.
– Trời…vậy…vậy..nó không phản ứng gì sao?
– Có, tiểu sư muội lúc đầu rất giận, nhưng cũng kịp thời hiểu và thông cảm cho sư nương nên người không phải lo lắng gì đâu. Tiểu sư muội hoàn toàn không phản đối gì thì người việc gì phải ái ngại.
Vừa nói Lệnh Hồ Xung vừa đặt một nụ hôn lên gáy nàng hai tay bắt đầu di chuyển chu du trên khắp cơ thể nàng khiến Nhạc phu nhân run bắn người, ở bên dưới, nước nhờn của nàng đã bắt đầu rỉ ra. Lệnh Hồ Xung xoay nàng lại, Nhạc phu nhân đỏ bừng mặt quay đi chỗ khác, nàng không nghĩ mình lại ham muốn đến mức như vậy. Lệnh Hồ Xung dùng tay quay miệng nàng lại và đặt lên môi nàng một nụ hôn say đắm Nhạc phu nhân xấu hổ nhắm mắt lại và không có phản ứng gì, nàng đứng im như chịu trận. Lệnh Hồ Xung làm tới, luồn luôn lưỡi mình vào miệng vị sư nương đáng kính mà xục xạo liên hồi, hai tay không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ những vùng nhạy cảm trên cơ thể nàng. Đến đây, Nhạc phu nhân không thể chịu được nữa, nàng mở choàng mắt nàng choàng cánh tay qua cổ chàng mà đáp lại nụ hôn của chàng. Chàng sung sướиɠ hôn trả lại. Hai người lại hôn nhau, đắm đuối như đêm hôm nào.
Vừa nút lưỡi nàng, vừa ôm gọn trong lòng thân hình diễm tuyệt, Lệnh Hồ Xung cảm thấy lòng lâng lâng, tim đập thình thịch. Và chàng liền nổi cơn nứиɠ lên, c̠ôи ŧɧịt̠ cương lên cứng ngắc. Được Lệnh Hồ Xung ôm sát vào người, Nhạc phu nhân không thể không nhận thấy miếng gân to lớn đang đội quần của chàng lên mà đẩy vào khoảng thân thể giữa hai đùi nàng. Và ngay lúc đó, tự dưng nàng lại làm một hành động táo bạo khác: nàng đưa tay xuống mà nắm chặt lấy c̠ôи ŧɧịt̠ cương cứng của chàng. Lệnh Hồ Xung sung sướиɠ đến độ chàng rùng mình luôn mấy cái. Tuy qua làn vải, nhưng chàng đã cảm thấy rõ cái mềm mại, ấm cúng của bàn tay nàng bó chặt chung quanh c̠ôи ŧɧịt̠ nóng hổi của mình. Coi đó là một dấu hiệu kɧıêυ ҡɧí©ɧ, và đồng tình Lệnh Hồ Xung liền làm tới luôn. Chàng nhả lưỡi nàng ra rồi cầm hai vạt áo của nàng mà giật tung qua hai bên. Tức thì một khoảng ngực trắng tinh hiện ra ngay trước mắt chàng, nổi bật trên hai bầu vυ' trắng tròn ẩn hiện dưới làn da trong suốt.
Tuy rằng chàng đã từng trông thấy nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, lõα ɭồ thân thể và mây mưa với Nhạc Bất Quần, và dầu rằng hai người đã từng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm ấp nhau, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làʍ t̠ìиɦ với nhau, nhưng đây là lần đầu tiên chàng được nhìn thấy da thịt trần trụi của nàng một cách thật kỹ càng, chàng có thể ngửi được mùi thơm da thịt toát ra từ hai bầu vυ' tròn trĩnh, trắng bóc, gợϊ ɖụ© đến mê hồn. Chàng thật sự không dám tin là ở tuổi của nàng mà Nhạc phu nhân vẫn còn giữ được một thân hình mảnh mai và gợϊ ɖụ© đến chết người như vậy. Chàng liền gục mặt vào cặρ √υ' nõn nà đó mà dấp díu, hôn hít một cách cuồng vã. Được hôn ngực, bú √υ', nàng bỏ cu chàng ra rồi ôm lấy đầu chàng. Nàng ưỡn ngực lên dường như muốn dâng trọn hai bầu vυ' cho chàng, dường như muốn chàng vần vũ mạnh bạo hơn trên bầu ngực trắng bóc đó. Nàng ngửa cổ, hé môi, thốt lên một tiếng rên kɧoáı ©ảʍ, trộn lẫn với hơi thở dồn dập. Vùi mặt vào bầu ngực nàng bú ʍúŧ một hồi, Lệnh Hồ Xung đứng dậy, chàng tuột bỏ hết quần á của mình ra, tức thì c̠ôи ŧɧịt̠ hùng dũng của chàng lại chĩa thẳng lên, một lần nữa đập thẳng vào mắt Nhạc phu nhân như thách thức, như mời mọc. Lệnh Hồ Xung tiến lại gần nàng, chàng mạnh dạn cởi hẳn áo nàng ra, hai tay run run, hơi thở dồn dập chàng cúi xuống từ từ kéo quần nàng xuống, Nhạc phu nhân nhấc chân lên, Lệnh Hồ Xung bỏ hẳn chiếc quần đó ra khỏi người nàng và ném nó về một góc.
Một tấm thân diễm tuyệt hiện ra: da nàng trắng mịn, eo nàng thon nhỏ, mông nàng vung tròn, đùi nàng chắc nịch, chân nàng thuôn dài. Ngay giữa những khoảng thịt kì ảo đó là một vùng âʍ đa͙σ đen tuyền. Âm mao của Nhạc phu nhân óng mượt, thấp thoáng giữa đó là một mép l*и đỏ hồng thật không còn có lời nào để bình phẩm nữa. Nghĩ tới hoàn cảnh sắp tới mà cửa lốn nàng đã ướt đẫm nước nhờn rồi. Lệnh Hồ Xung bình tĩnh bế xốc nàng dậy, đi phăm phăm về phía giường và đặt nàng nằm ngửa ra, Nhạc phu nhân mỉm cười nhắm mắt chờ đợi, hai bàn tay chàng vân vê nhà nhẹ trên cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nõn nà của nàng khiến nàng cảm thấy nhột nhạt và khó chịu vô cùng, cả cơ thể nàng vặn vẹo như con rắn trước đòn tấn công quyết liệt của chàng. Lệnh Hồ Xung trèo lên giường, nằm đè lên người nàng, c̠ôи ŧɧịt̠ chàng ngọ ngoạy giữa hai đùi làm nàng thấy nhột nhạt và khó chịu vô cùng. Chàng đưa tay ra mà hứng lấy đôi gò bồng đảo mà bóp nhẹ. Nhạc phu nhân rên lên một tiếng khẽ rồi đưa mặt tới, ngậm lấy môi chàng mà bú. Lệnh Hồ Xung say mê hôn trả lại nàng, lùa lưỡi mình vào miệng nàng, vừa mân mê cặρ √υ' rồi lấy hai ngón tay mà se se đầṳ ѵú của nàng. Vò bóp một lúc, chàng đưa một tay rà rà xuống bụng nàng, rồi tới vùng cấm địa với đầy đủ khe nguồn cây lá mà rờ rẫm. Vừa xoa bóp cái vυ' săn cứng, vừa mò mẫm cái l*и mềm mại với lông tơ, da^ʍ khí, vừa say sưa nút lưỡi, Lệnh Hồ Xung sung sướиɠ như lạc vào non tiên. Y liền đút hai ngón tay vào cái lỗ l*и trơn nhớt của nàng. Sau một lúc, Nhạc phu nhân nứиɠ bạo, nàng nút lưỡi chàng mạnh hơn, hai đầṳ ѵú se cứng lại, nước nhờn rỉ ra nhiều hơn, lỗ l*и co thắt chung quanh hai ngón tay của chàng. Nàng bèn xoay người lại, bò trên giường, nàng dúi l*и mình vào mặt Lệnh Hồ Xung. Chàng không chần chờ, ngồi ôm lấy mông nàng mà bú ɭϊếʍ l*и nàng. Nàng sướиɠ muốn tê người. Liếʍ cả vành trong lẫn vành ngoài, trên mu, dưới đít. Nhiều lúc Lệnh Hồ Xung còn banh mông vạnh mép của Nhạc Phu Nhân ra để y có thể đút lưỡi sâu thêm vào cái lỗ l*и ẩm ướt của nàng khiến nàng phải rên lên:
– Chao ôi…sao lại sướиɠ…sướиɠ quá Xung nhi ơi..con liếʍ mạnh..a…a…aa mạnh nữa vào.
Khi cảm thấy c̠ôи ŧɧịt̠ của mình căng cứng quá sức chịu không thấu nữa, Lệnh Hồ Xung bèn quỳ lên, cầm c̠ôи ŧɧịt̠ đỏ sững mà đút vào l*и nàng hai người ȶᏂασ nhau theo kiểu chó. Nhạc phu nhân rú lên một tiếng. Nàng cảm nhận rõ ràng c̠ôи ŧɧịt̠ nóng hổi của chàng đi sâu cái ọt vào cái lỗ giữa hai đùi mình. Quì chổng mông trên bàn, nàng dúi cả người ra sau để c̠ôи ŧɧịt̠ của chàng đυ. sâu vào l*и nàng. Chàng nhìn xuống thưởng thức hình ảnh c̠ôи ŧɧịt̠ cứng đỏ của y nằm giữa cái mông tròn lẳn của nàng, thụt ra thụt vô trong cái lỗ l*и hồng hào. Một lúc, chàng lại muốn đổi thế, lật ngửa Nhạc phu nhân lên chàng đứng thõng xuống giường, vắt hai chân nàng lên vai mà đυ., c̠ôи ŧɧịt̠ dập ra dập vô trong cái l*и xinh xắn bao phủ bởi đám lông đen mun. Lệnh Hồ Xung ôm lấy hai chân nàng mà ủi mạnh háng mình vào mông nàng như đẩy xe lôi, hăng hái, miệt mài. Một lúc sau, chàng xoay người nhào lộn, nằm ngửa trên giường, lúc này Nhạc Phu nhân lại nằm đè lên người chàng, c̠ôи ŧɧịt̠ vẫn cắm chặt trong l*и nàng không rời. Nhạc phu nhân sẵn đà nàng bắt đầu dập xuống như cưỡi ngựa vậy. Nàng vẫn còn sung sức và muốn kéo dài cơn khoái lạc mê ly này. Cu Lệnh Hồ Xung vẫn cương cứng, vẫn đâm sâu vào l*и nàng. chàng ôm chặt lấy người nàng, ép sát vào ngực nàng vào ngực mình, hai người vừa ȶᏂασ nhau vừa nút lưỡi nhau một cách say mê. Nàng dộng l*и mình xuống cu chàng cho đến khi cả hai người lên tột đỉnh, dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ŧяùиɠ xuất ra tràn trề. Hai người ngồi ôm nhau thở dốc. Côи ŧɧịt̠ của chàng mềm dần.
Lệnh Hồ Xung ôm chặt lấy nàng, tay vuốt ve thân thể ngà ngọc của nàng. Nhạc phu nhân thỏa mãn xong, nàng đứng dậy, mặc quần áo lại và đi về phòng ngủ với Linh San, hôm nay nàng nói với Nhạc Bất Quần là sẽ qua phòng của Linh San ngủ. Lệnh Hồ Xung vẫn còn tham lam bóp nghiến mông nàng:
– Thôi nào, bỏ ta ra, không có San nhi lâu không thấy ta về lại sinh nghi đấy.
– Sư nương đừng về có được không? Con muốn người ở lại đây với Xung nhi đêm nay. – Chàng níu kéo.
– Không được, nhỡ có ai nhìn thấy thì ta biết ăn nói làm sao. Thôi, bỏ ta ra đi, giữ sức mai còn lên đường, nhớ là đừng có léng phéng với nữ nhân nào bên ngoài đấy. – Nhạc phu nhân véo mũi nàng để trêu đùa, như thể họ là một đôi vợ chồng trẻ vậy.
– Ôi, ngày mai đi rồi, không biết bao giờ ta mới được trở về để vui vầy cùng hai người con gái mà Lệnh Hồ Xung yêu thương nhất đây.
– Thôi, chịu khó đi, khi nào con về ta sẽ bù đắp, được chưa.
Nhạc Phu nhân mở cửa đi ra ngoài, ở bên ngoài, Linh San nhún chân chạy về phòng mình với một nụ cười đầy ẩn ý trên môi.