Đấu La Đại Lục Người Chơi

Chương 62: Năm giây phán định

“Ah ~, Chạy đi đâu vậy, lại đây nào bé cưng” Cô gái Hồn Vương vừa đuổi theo vừa liếʍ khóe miệng.

Máu còn đọng ở trên má cô, giống như trước khi đến đây, đối phương vừa ăn không ít tủy sống.

Tốc độ phi hành không tính nhanh, nhưng so với Mặc Vân đã đầy đủ đuổi theo, cái đuôi còn không ngừng đâm tới, một chút thiếu cẩn thận thì mạng của Mặc Vân có thể chấm dứt ngay lập tức.

“Mẹ nó, không né được!” Ở phía trước hiện lên rất nhiều thân cây, ở đằng sau thì cái đuôi của Tà hồn sư Hồn Vương đã đuổi tới.

Vừa quay người liền phải trực diện đối mặt với đòn công kích của đối phương, nụ cười cao hứng của cô ta làm Mặc Vân nổi da gà

Nhanh chóng từ trong Trữ vật hồn đạo khí lấy ra Phòng ngự hộ tráo, một tấm chắn bao phủ lấy người Mặc Vân.

Giảm bớt đi 80% sát thương đến từ kẻ thù, dù vậy, cái hồn đạo khí này cũng coi như phế bỏ.

Rắc rắc!

Né đi được một lần nguy hiểm, tấm Phòng ngự hộ tráo cấp bốn này coi như là sử dụng cực kỳ có ích rồi.

Cái đuôi đâm thủng một thân cây lớn, đồng thời sượt qua bên má của Mặc Vân, cắt đứt một phần tóc mái của cậu.

“Hồn kỹ thứ một + Hồn kỹ thứ hai: Bão lốc!”

Sử dụng hồn kỹ lên chính mình, gia tăng phong nguyên tố lên đôi cánh, tạo ra một đợt bức phá nhanh đến kinh người.

Tận mắt nhìn con mồi trốn khỏi trước mặt mình, cô gái Hồn Vương cực kỳ nổi giận, cái đuôi kéo ngang một đường, thật nhiều thân cây sụp đổ.

Hai vòng hồn hoàn màu tím duy nhất của đối phương phát sáng, Mặc Vân liền biết là không ổn rồi, cần phải càng nhanh hơn tiến vào sâu trong rừng rậm.

Chỉ có ở trong đó cậu mới có cơ hội phản sát!

“Đứng lại đó!!!” Tăng tốc đuổi theo, hai hồn kỹ phối hợp, làm cho diện mạo của cô ta trở nên càng ghê tởm.

Đôi mắt xinh đẹp như thủy tinh đã bị tróc ra, để lại bên trong là màu đỏ máu đôi mắt, giống như đứa trẻ vừa rồi.

Hóa ra diện mạo thanh thuần như thiên thần vừa rồi là giả tạo!

Sát khí bốc lên, là một loại hồn kỹ giống như cuồng bạo, lấy huyết khí làm vật dẫn, đem tăng phúc toàn diện cho người sử dụng.

Điểm thiếu sót duy nhất chính là lý tính càng trở nên mơ hồ, và phải gϊếŧ thật nhiều người mới đủ huyết khí để thi triển.

Tốc độ bức tốc đuổi theo, Mặc Vân cầm vội thanh kiếm trên tay, cái đuôi của đối phương bắn tới lần này quá nhanh, bình thường là né không xong

Dồn hồn lực vào Hồn đạo kiếm, chặn ở trước ngực, thanh kiếm và cái đuôi chạm vào nhau tạo nên âm thanh keng két.

“GYAAAA!!!!” Nổi giận gào lên, cái đuôi của Hồn Vương hất bay Mặc Vân

Mặc Vân bị lực ép đẩy văng ra xa, cả người văng xuống mặt đất, lăn lộn vài vòng mới dừng lại, trong miệng phun ra ngụm máu lớn.

Ngay khi cậu vừa định đứng dậy thì cái đuôi lại một lần nữa đâm tới, suýt nữa chọc thủng đầu của Mặc Vân.

Chỉ trong một giây ngắn ngủi, Mặc Vân lăn mình tiếp tục né trốn, bất quá tránh được không bao lâu

Cô gái Hồn Vương cười lạnh, tiếp đến dùng cái đuôi đâm vào bụng của Mặc Vân, vết thương đi vào khá sâu.

Đau đớn kêu lên thảm thiết, máu tươi đang chảy ra, sinh mệnh xói mòn.

“Chết tiệt, cút đi!” Cắn răng chịu đựng cầm Định trang hồn đạo pháo hướng về phía trước, dùng lực bắn.

Hồn lực của Mặc Vân có hạn, chiêu thức này vừa đủ để đánh gãy cô gái Hồn Vương, nhưng nó chỉ làm cơn giận của đối phương tăng cao.

Một bên chân của Mặc Vân bị kéo đi, bẻ gãy, tiếng răng rắc vang dội, tận mắt nhìn bản thân mất đi một chân, cảm giác đau đớn đến tim gan đều chịu đựng không được.

Đây là chân thật đau đớn a! Sợ hãi tử vong là điều không khó tránh khỏi.

Bất quá, cậu vẫn còn chưa thua!

Ánh mắt phát sáng lên, Hồn cốt sọ não, hồn cốt duy nhất của Mặc Vân vượt qua ba mươi vạn năm kích hoạt hồn kỹ

“Hồn kỹ hồn cốt: Tinh thần chúc phúc!”

Đem Tinh thần lực của mình sánh ngang bằng một con Mười vạn năm hồn thú, phụ tải quá lớn đem cơ thể Mặc Vân hủy hoại.

Sau đấy trừng mắt lên, cô gái Hồn Vương dùng cái đuôi kết liễu Mặc Vân, đem con mồi của mình ăn tươi nuốt sống.

Nụ cười ha hả của đối phương vang khắp rừng rậm, cuối cùng thì cô ta cũng lên được cấp độ Hồn Đế

Vui mừng đến phát rồ Tà hồn sư cảm giác sau lưng mình lại hiện thêm một vòng hồn hoàn, đỏ rực!

Đỏ rực! Đỏ rực! Đỏ rực! Đỏ rực! Đỏ rực! Đỏ rực!

Sáu vòng hồn hoàn đỏ rực, Tà hồn sư vui vẻ với sức mạnh của mình, hoặc là nói…

Cô ta đang ảo tưởng với giấc mộng của chính mình!

Mặc Vân lúc này vẫn còn ở một bên phun máu lia lịa, duy trì tính mạng của cậu lúc này là bằng vào sự kiên trì mạnh mẽ.

Sử dụng mười vạn năm hồn kỹ nào giống như Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng như vậy, ở cấp độ Hồn Sư tùy tiện dùng hồn kỹ mười vạn năm không khác gì đòi mạng cả.

Mẹ nó, lần sau cậu không dám chơi lớn vậy đâu

GYAAA!!! Khục… khục…

Cô gái Tà hồn sư đang sung sướиɠ tột cùng liền đột ngột ôm lấy cổ họng của mình, giống như bên trong có gì đó.

Đầu của cô ta giống như đang bành trướng lên, cấp sáu Hồn đạo bom, chính là thứ mà cô ta ảo tưởng vừa ăn được Mặc Vân.

Uy lực này dư sức nổ chết đối phương, nhưng cũng đồng thời làm cậu chịu ảnh hưởng không nhỏ.

Nghĩ tới màn lừa dối kẻ thù này, vừa hại địch vừa hại mình, Mặc Vân không khỏi thở dài.

Nếu không có phần thưởng sau khi đánh gϊếŧ tên Tam hoàn Tà hồn sư vừa rồi, cậu cũng không tính liều vậy đâu.

[Thực Tủy Muỗi sức sống phải chăng sử dụng?]

“Sử dụng”

Dứt lời, đầu của cô gái Hồn vương nổ tung, đồng thời uy lực oanh tạc của cấp sáu hồn đạo bom đem bán kính hai trăm mét xung quanh đều nổ văng.

Hai người Mặc Vân và kẻ thù đều trực tiếp nát bấy

Nhưng cậu lại có thêm năm giây phán định sống sót!

5, 4….

[Hoàn thành sự kiện tấn cấp, truyền tống trở về, mọi thương tổn đều được khôi phục]

3, 2….

[Truyền tống hoàn thành, ngươi chơi đã khôi phục]

Một lần nữa quay về căn phòng ký túc xá, bây giờ là buổi sáng, Hắc Chí Tôn hẳn là đang đi học.

Cả người nằm gục ở trên giường, hai tay còn sờ lên phần bụng và chân của mình, mặc dù khôi phục rồi nhưng vẫn không quá chân thật.

“Hah!!!!!” Thở dốc liên tục vài hơi, thủng bụng với đứt chân còn đỡ, vừa rồi hóa thành đóng thịt nát bấy mới là cảm nhận đáng sợ nhất.

Bất quá cuối cùng thì sự kiện tấn cấp đã hoàn thành, hơn nữa phần thưởng còn không hề nhỏ.

Đoạn cuối nỗ lực có hơi nguy hiểm một chút, nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm không phải sao?

Dù sao cũng là thành công!