Chương 14 : Tự an ủi cho ta xem
" Ngồi xuống" thanh âm của hắn trầm thấp " đem chân của ngươi đặt lên bàn, đưa hoa huyệt lộ ra trước camera".
Hàn Thiên Nhã cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, dù sao vẫn là con gái, nên có chút lúng túng.
" Ta….ta sợ hãi a"
Nàng ngồi xuống, người bên kia hoàn toàn không nhìn thấy mặt nàng, chỉ có thể nhìn thấy hai vυ' đĩnh bạt ngạo nhân, vòng eo con kiến cùng với hạ thân xinh đẹp.
" Sợ cái gì?".
Hắn ngữ khí nhẹ nhàng, qua mấy giây không thấy nàng trả lời, mà chỉ kẹp chặt hai chân, hai tay luống cuống ngồi đó, hắn ngập ngừng nói " Thật ngại nói, thì quên đi".
Vừa nói, hắn vừa đem quần mặc lại.
" Không cần…" thanh âm thiếu nữ mảnh mai bay tới.
Động tác của Tô Mạch Tề cứng đờ, miệng khẽ nhếch một nụ cười nghiền ngẫm " Rốt cuộc là ngươi muốn tiếp tục hay là dừng lại đây?"
" Đừng có ngừng lại…."
Giọng nàng nhỏ như muỗi kêu, đem ghee dịch lại gần camera một chút, sau đó điều chỉnh dáng ngồi nâng hai chân bạch ngọc thon dài lên, đặt ở trên bàn sách.
Hai chân mở rộng, nhưng…. Nàng rốt cuộc vẫn không bỏ nổi, hai tay che ở chỗ tư mật, ngược lại đem ngực càng đè ép đến căng tràn.
Hắn nuối tiếc thở dài " Nếu ngươi thực sự không bỏ ra được vậy thì quên đi đi, không cần miễn cưỡng chính mình"
Cảm giác được sự thất vọng của hắn, Hàn Thiên Nhã cuống quít nói " Ta … ta có thể"
Dứt lời, tay nàng chậm rì rì rút trở về, cuối cùng đem đào nguyên bí mật lộ ra trước mắt hắn.
Nàng trời sinh là bạch hổ, nơi riêng tư trơn bóng phấn nộn, không một cọng lông, hai cánh môi âʍ ɦộ đầy đặn kiều nộn đem âm đế cùng tiểu huyệt giấu ở bên trong, chỉ lộ ra một chút đỏ tươi đế phùng.
Lượng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn đem âʍ ɦộ của nàng làm cho ướt đẫm. Xem đến hắn chỉ muốn một ngụm ngậm lấy, vừa hút vừa liếʍ tinh tế thưởng thức.
" Đem bối thịt của ngươi tách ra." Hắn đối nàng ra lệnh, tay không tự chủ sờ lên côn ŧᏂịŧ.
Thấy hắn nhìn thấy hoa huyệt của nàng liền vuốt ve côn ŧᏂịŧ, Hàn Thiên Nhã ngượng ngùng không chịu được.
Nàng vươn tay ngọc đem hai môi âʍ ɦộ hai bên trái phải tách ra, nơi riêng tư như một đóa hoa yêu kiều diễm lệ ở trước mặt hắn từ từ nở rộ.
Âm đế của nàng sung huyết, giống như viên đậu đỏ tinh xảo, nàng dùng ngón tay chạm vào một chút, liền có một trận điện lưu lan truyền toàn thân, khiến nàng tê dại.
Phí dưới tiểu huyệt khép mở, phun ra một bãi dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, dọc theo mông nàng chảy xuống hậu huyệt.
Tô Mạch Tề nuốt nước miếng, hầu kết gợi cảm lên xuống " Tiểu nha đầu, dùng ngón tay ngươi đùa bỡn hoa huyệt đi"
Nghe thấy lời nói, sắc mặt nàng ửng hồng " thật….thật sự làm sao?"
" Ngươi không phải rất muốn sao, đến đây, theo tiết tấu của ta, ngươi tự thao lộng tiểu huyệt của mình đi"
Hàn Thiên Nhã nhìn màn hình, hai bàn tay đang nắm côn ŧᏂịŧ vuốt ve lên xuống, theo tiết tấu, hoa huyệt nàng một mảnh hư không, tịch mịch ập vào trong lòng nàng.
Nàng nhịn không được đưa ngón tay vào hai bối thịt ma sát, xoa xoa hoa hạch mẫn cảm, bật ra từng tiey rêи ɾỉ " ân~ a".
" Đem ngón tay ngươi cắm vào hoa huyệt, cẩn thận chút đừng làm rách lớp màng"
" Ta truớc nay cũng chưa từng đem ngón tay cắm vào đi.." nàng chần chừ.
Tô Mạch Tề bất đắc dĩ cười cười, tại sao lúc này nàng lại lo sợ chứ?
" Cắm cho ta xem".