Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 4: Trọng Sinh

Trở về tuyến thời gian hiện tại, Tử Văn xác định, hắn đã bị mắc kẹt trong đầu tên thiếu niên này rồi.

" Hệ thống, ta bị như thế này, tất cả đều là do lỗi của ngươi. Ta đã bảo là không đùa cơ mà, sao ngươi còn cố tình gây sự." Tử Văn bực tức nói, hiển nhiên hắn vẫn cho rằng vòng xoáy xuất hiện khi đó là do hệ thống làm ra.

Hệ thống tâm thật mệt mỏi a. Nó cảm thấy mình chọn sai chủ nhân rồi, đáng tiếc là bây giờ nó không thể chọn lại, chỉ có cách bồi dưỡng từ từ thôi.

" Ta không cần biết hiện tại đang như thế nào. Bây giờ ngươi mau tìm cách đưa ta ra khỏi đây." Tử Văn nghiêm túc ra lệnh.

Nếu không phải hệ thống bị cấm nói những câu thô tục, hệ thống quả thật rất muốn chửi Tử Văn: "Ngươi cmn sao có thể vô lý như vậy? Có giỏi thì ngươi đi mà làm hệ thống đi. Làm hệ thống. A…"

Linh quang loé lên, hệ thống vừa nghĩ ra một chủ ý khiến cuộc sống sau này của nó có lẽ sẽ được yên tĩnh một thời gian.

" Sau sự cố xảy ra vừa rồi, hệ thống máy chủ đã bị lỗi phần mềm, cần tiến hành thời gian ngủ say để chữa trị." m thanh của hệ thống vang lên vô cùng nghiêm túc.

" Hừ. Ngươi nghĩ ngươi lừa được ta." Tử Văn khinh thường, thế nhưng hắn vẫn có chút chột dạ, nếu khi nãy vòng xoáy đó không phải do hệ thống làm ra, có lẽ lời hệ thống nói là thật.

Ngập ngừng một chút, do dự hỏi hệ thống, trong lòng nửa tin nửa ngờ: " Những lời ngươi vừa nói là thật."

" Là thật." Hệ thống cười lạnh. Cá cắn câu rồi.

" Vậy ta phải làm sao để ra ngoài a. Ta không muốn bị nhốt mãi trong đầu người ta đâu." Tử Văn kêu rên trong nỗi tuyệt vọng. Hắn cảm giác được cuộc sống sau này sẽ vô cùng nhàm chán.

" Xin mời ký chủ không cần lo lắng, hệ thống đã tìm ra cách đưa ký chủ rời khỏi chỗ này."

" Cách gì?" Tử Văn vội vàng bắt lấy cọng rơm cứu mạng hệ thống đưa cho.

" Bồi dưỡng thiếu niên mà ký chủ đang trong đầu trở thành cường giả. Thực lực của thiếu niên đó mạnh lên, sẽ dần dần bồi dưỡng thần hồn của bản thân, giúp ký chủ bình an thoát ra ngoài."

" Nhưng ta chỉ là người bình thường a. Sao có thể giúp hắn đây." Nhẹ than thở, Tử Văn cảm thấy áp lực.

" Hệ thống sẽ đưa ký chủ một bộ phận quyền lợi để ký chủ có thể giao nhiệm vụ cho hắn, kiếm điểm năng lượng, giao dịch trong thương thành."

" Nói dễ hiểu hơn, là ta thành hệ thống của hắn." Tử Văn dần dần hiểu ra.

" Chính xác." Đây mới là mục đích chính của hệ thống a.

Thực ra còn một cách hay hơn, chính là để thiếu niên kia ngay lập tức chết, thế nhưng như vậy thì quá dễ dàng cho Tử Văn rồi. Để đề phòng chuyện đó xảy ra, hệ thống nhắc nhở Tử Văn:

" Ký chủ nhất định phải chú ý, vì hiện tại ký chủ đã trở thành một phần linh hồn của người ta. Nếu thiếu niên bên ngoài chết, ký chủ cũng sẽ chết theo."

Nghe thấy lời cảnh báo của hệ thống, Tử Văn nghiêm túc: " Được! Ta biết rồi, ta sẽ chú ý."

Đáng thương Tử Văn không biết rằng, nếu thiếu niên bên ngoài chết, hệ thống sao có thể bỏ mặc Tử Văn không quan tâm.

" Sau khi thiếu niên đó sử dụng điểm năng lượng trong thương thành, nó sẽ được chuyển vào điểm năng lượng của ký chủ, khi ký chủ tiêu xài nó mới đưa vào hệ thống a. Đồng nghĩa với việc ký chủ chỉ việc giao nhiệm vụ cũng có tiền a."

" Ồ ồ, hợp lý đấy." Tử Văn vui vẻ, thế nhưng khuôn mặt lại chuyển sang khó khăn:" Thế nhưng ta vãn muốn ra ngoài thì làm thế nào, chả nhẽ cứ ở trong đây mãi sao."

Hệ thống thở dài, xem ra lần này phải xuất ít điểm huyết rồi: " Trong thương thành có đoá Hoa Sen liên ngẫu, có thể chế tạo phân thân, giá cả 20 ngàn điểm năng lượng."

" 20 ngàn điểm năng lượng, đắt như vậy sao ngươi không đi ăn cướp?" Tử Văn kêu gào.

" Vì ký chủ có một bộ phận quyền lợi hệ thống trao cho, nên toàn bộ giá cả trong thương thành đều bị triết khấu 50 phần trăm."

"Thế còn tạm được. " Trong lòng yên tĩnh lại, Tử Văn cảm thấy tràn đầy động lực. Mục tiêu đầu tiên của hắn là mua được Hoa Sen liên ngẫu, triết khấu 50 phần trăm, giá cả còn 10 ngàn điểm năng lượng.

Bàn giao xong xuôi, hệ thống nhanh chóng đi ngủ. Nó quyết định mặc kệ Tử Văn, Tử Văn nháo kiểu gì, nó cũng sẽ không quan tâm, chỉ cần Tử Văn không chết là được. Bây giờ hoặc là Tử Văn thoát ra được bên ngoài đầu thiếu niên kia, hoặc là Tử Văn gặp nguy hiểm đến sinh mạng, nếu không hệ thống sẽ không tỉnh dậy giúp đỡ hắn.

" A a a ~, cuối cùng ta cũng được yên tĩnh. Ký chủ của mình thật rất mệt mỏi a." Hệ thống thoải mái đóng lại các công năng chìm vào giấc ngủ.

Mặc kệ hệ thống, Tử Văn đang yên tĩnh ngồi nghiên cứu quyền lợi của hắn đâu. Một tiếng động nhỏ bên ngoài gây nên sự chú ý của hắn. Thiếu niên đang nằm giường bên ngoài kia vừa tỉnh dậy.

" A… đầu đau quá, ta đang ở đâu đây?" Mơ màng mở mắt ra, Cao Lãng ngay lập tức ôm đầu, đau đớn kêu lên.

Đột nhiên, hắn giật mình tỉnh dậy, bật người lên dáo dác nhìn xung quanh căn phòng quen thuộc.

" Đây là phòng cũ của mình a." Ngạc nhiên nói nhỏ, Cao Lãng giât mình:" Ta chưa chết sao?"

Trong khi Cao Lãng còn đang ngơ ngác, giọng nói của Tử Văn vang lên trong đầu hắn: " A, ngươi tỉnh rồi đó hả? Có phải cảm thấy rất kinh ngạc không? Có hay không ngoài ý muốn?"

" Ngươi là ai?" Cao Lãng hoảng hốt, theo bản năng hỏi.

" Ta là hệ thống a. Có phải hay không thấy rất vui vẻ?" Tử Văn sung sướиɠ, đúng rồi thiếu niên, cứ ngạc nhiên đi, cảm thấy hạnh phúc vì là người mang hệ thống đi nào.

" Hệ thống là tên ngươi sao?" Cao Lãng ngây thơ hỏi.

Nghe được câu hỏi của Cao Lãng, Tử Văn im lặng, trong lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn: " Đúng rồi a. Hắn không phải người xuyên việt, làm sao hắn biết hệ thống là cái gì a. Ta vui vẻ cái gì?"

Buồn bực vì không được như ý muốn, Tử Văn lạnh nhạt nói:" Ngươi có thể coi hệ thống là một thứ giúp ngươi tăng trưởng thực lực. Nó không phải tên của ta, tên của ta là Tử Văn."

Kiểm tra cơ thể bản thân, Cao Lãng ngạc nhiên phát hiện mình trẻ lại rất nhiều, hắn quay về thời niên thiếu khoảng 15,16 tuổi.

Nhận ra sự ngạc nhiên của Cao Lãng, Tử Văn bình tĩnh: " Ngươi không cần phải ngạc nhiên, ngươi trọng sinh rồi, quay về ngươi lúc còn trẻ trong gia tộc. Được trải nghiệm cảm giác làm lại từ đầu có phải hay không thấy rất vui vẻ."

" Đúng vậy. Thấy rất vui vẻ." Im lặng một lúc lâu, Cao Lãng cảm khái.

" Ta tên là Cao Lãng, cảm ơn ngươi." Mặc dù không nhìn thấy Tử Văn, nhưng Cao Lãng đối với hắn vô cùng cảm kích.

Trước khi mất đi ý thức, Cao Lãng có nhìn thấy một chùm sáng chui vào người mình đâu. Chùm sáng đó và Tử Văn trong đầu hắn chắc chắn có liên quan đến nhau. Thậm chí việc hắn trọng sinh cũng liên quan đến Tử Văn. Nếu không tại sao sau khi tỉnh lại, Tử Văn lại ở trong đầu hắn đâu.

Mặc kệ Cao Lãng có hay không cảm kích mình, Tử Văn nhẹ thở một hơi, cuộc sống sau này của hắn là phải bồi dưỡng tên Cao Lãng này a. Cao Lãng đối với hắn trông có vẻ cũng không tệ, xem ra sau này là dễ sống.

Mất một thời gian ngồi trong phòng, Cao Lãng yên tĩnh chỉnh lý tư tưởng hỗn loạn của bản thân. Ký ức của kiếp này đang tràn ngập trong đầu hắn.

Hắn nhớ lại ký ức cũ, tầm tuổi này hắn thường bị thế hệ trẻ trong gia tộc bắt nạt. Thường xuyên bị đánh đập, chính vì vậy tâm trí luôn luôn vô cùng sa sút.

Cao Lãng sinh ra là chi thứ trong gia tộc. Mẫu thân của hắn mất khi hắn còn nhỏ. Sau này hắn nghe mọi người nói. Mẫu thân hắn rời xa gia tộc, khi quay về gia tộc người mang thương tích đầy mình, trên nay ôm một đứa trẻ nhỏ là Cao Lãng. Trao tay Cao Lãng cho Cao Gia gia tộc rồi mất. Còn cha hắn thì không biết là ai.

Vì trong người mang huyết mạch Cao gia. Cao gia đồng ý nuôi nấng hắn, đưa hắn mang họ Cao gia, chăm sóc hắn lớn lên nhưng mọi người trong Cao gia không ai quan tâm đến hắn cả. Chỉ coi hắn là hạ nhân chăm sóc mà thôi. Từ bé hắn đã bị mọi người trong gia tộc coi thường. Bị lứa trẻ đồng trang lứa bắt nạt.

Cao Lãng kiểm tra cơ thể hiện tại, thực lực của hắn bây giờ là Linh Khiếu Cảnh tam trọng. Nếu là trước kia, hắn có lẽ mất một năm đạt đến Linh Khiếu Cảnh tứ trọng. Không đạt chỉ tiêu trong ngày lễ trưởng thành của Cao gia. Bị đuổi ra ngoài làm một tên chấp sự.

Không có tài nguyên, hắn tu luyện càng thêm chậm chạp thẳng đến lúc hắn không thể đề cao cảnh giới của mình.

Cao Lãng cảm khái, hiện tại hắn được trọng sinh, có kinh nghiệm kiếp trước tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ nhanh hơn chút. Mặc dù thiên phú hắn vẫn rất phế vật.

Nếu Tử Văn nói thật, hệ thống sẽ giúp Cao Lãng tăng thực lực tu luyện, mọi thứ mà kiếp trước hắn đã bỏ lỡ, kiếp này hắn không muốn lại như vậy.

Trong khi Cao Lãng còn đang tiêu hoá ký ức của bản thân, thì Tử Văn lại đang mày mò nghiên cứu hệ thống.

Muốn đào tạo Cao Lãng nói thì dễ, nhưng mọi chuyện lại không phải đơn giản được như vậy. Để đào tạo được Cao Lãng thành cường giả, Tử Văn bắt buộc phải hiểu được phương thức tu luyện của thế giới này. Các công pháp, võ kỹ, tài nguyên, thiên tài địa bảo có thể tăng tốc độ tu luyện cho Cao Lãng.

Rất may là hệ thống có rất nhiều thông tin của hạ cấp vị diện mà Tử Văn đang ở, thế nên vấn đề này Tử Văn không phải mất công đi dò hỏi Cao Lãng. Hắn chỉ mất thời gian đọc mà thôi.

Cuối cùng, trong căn phòng nhỏ đó, thiếu niên bên ngoài đang ngồi trên giường tiêu hoá lượng thông tin về ký ức cũ, cùng nắm bắt cải tạo cho mình con đường tu luyện.

Thiếu niên bên trong đầu, thì cũng ngồi tiêu hoá lượng thông tin về thế giới mà hệ thống thu thập lại. Cả hai đều phối hợp im lặng, không có một ai mở miệng nói chuyện cả.

Trong căn phòng vốn dĩ im ắng không có người qua lại, nay lại càng im ắng hơn.