Mối Tình Đầu

Chương 18

Em còn được nghỉ thêm 2 ngày nữa mới phải đến trường. Sau 1 đêm thức trắng, hai mắt em thâm quầng, mặt thì tiều tụy, hai hốc mắt trũng sâu lại vì những giọt nước mắt đã rơi vô thức vào đêm qua. Từng câu nói của anh ấy như khắc sâu vào tâm trí em, em hận mình, hận bản thân mình sống buông thả, nếu em không quá dễ dãi thì em và anh ấy đã không xảy ra chuyện gì.

Điều anh ấy nói. Anh ấy băn khoăn cũng là điều mà bây giờ em cảm thấy bản thân mình thật tồi tệ. Anh nói chuyện chăn gối giữa em và anh , anh trân trọng, không phải là tùy tiện mà có … thế còn em , vì một phút bản năng trỗi dậy, em sẵn sàng cho anh ấy làm tới … khiến cho anh ấy hiểu lầm … nghi hoặc tình cảm cũng như tính cách con người thật của em.

Em chưa hiểu gì về Cường, cả anh ấy cũng vậy, những hiểu biết của anh về em, và của em về anh VẪN LÀ 1 ẨN SỐ. Trước đây, khi yêu người đầu tiên là lúc em 16 tuổi, tình yêu tuổi học trò. Những vụng dại tuổi mới lớn. Những đam mê thể xác và tình cảm chân thành … là những thứ mà em mãi không quên về nó. Với Quang, Huy, em đến và đi với họ đều xuất phát từ bản năng tìиɧ ɖu͙©, ngay cả khi quyết định dừng lại với Quang, em cũng không hề thấy hối hận như lúc này.

Mặc dù bèo nước gặp nhau, bên nhau có mấy ngày thôi nhưng Cường làm em phải suy nghĩ nhiều quá. Chính anh ấy đã thức tỉnh em. Cho em hiểu được tầm quan trọng của tình 1 đêm. Việc trao đổi thân xác là không thể tùy tiện đối với một người con gái, đức tính này quan trọng hơn bao giờ hết. Nếu em không thay đổi thì với cái tính cách này, trong tương lai em quá dễ dãi sẽ không có được người đàn ông thực sự muốn ở bên và yêu mình thật lòng. Có chăng họ có dập dìu, đón đưa cũng chỉ là vui qua đường, tình yêu thỏa mãn điều kiện của nhau chứ không hề có trách nhiệm với nhau.

Cả đêm không ngủ nhưng khi trời sáng em không cố ngủ nữa, thay đồ thật đẹp, trang điểm lộng lẫy để che giấu đi vẻ mệt mỏi ấy. Em muốn đi xem phim, một mình, chọn bộ phim nào lâm ly bi đát nhất, phù hợp tâm trạng nhất rồi ngồi xem. Đến đoạn đôi lứa chia ly, tình cảm đứt đoạn em cứ nghĩ mình là nhân vật nữ trong đó nên òa lên khóc nức nở.

Cũng may là xem phim buồn. Mọi người tưởng em xem nhập tâm quá nên thông cảm, bảo chỉ là phim thôi mà, không nên xúc động quá như thế. Nhưng em mặc kệ. Đầu óc em cứ nghĩ chàng trai ra trận và bị tử nạn ấy là Cường nên em càng khóc to hơn, dường như em đã yêu anh ấy thật rồi. Em cố gắng trốn tránh anh ấy, bỏ đi thật nhanh ko lời từ biệt. Những tưởng như vậy sẽ về đc HN an toàn, sợ bị anh bắt cóc hay gì đó…

Em sợ anh là người xấu nên càng muốn tránh xa. Kết cục chính em lại là người đau khổ, tự hành hạ bản thân bằng cách này thực sự em cũng không vui vẻ gì. CƯỜNG ! Anh giận em lắm đúng không ? Anh làm thế là đúng lắm, chính em cũng rất hận bản thân mình. Em đã quá vội vàng, mọi thứ dần trở nên đi xa quỹ đạo vốn có, em cảm thấy bơ vơ lạc lõng giữa mảnh đất xô bồ này … nhìn đâu cũng không thấy hình bóng của anh. Trái tim em đã bị anh đánh cắp mất rồi…

Rong ruổi cả ngày trong rạp chiếu phim, các quán ăn vặt và đường phố, buổi chiều về phòng hai chân em rụng rời, tâm hồn như bị ai đánh cắp… hoàn toàn vô cảm với mọi thứ xung quanh. Đầu óc căng như dây đàn vì 1 gần như suốt 24h chưa chợp mắt. Không thay đồ, không tẩy trang ,không tắm gội em nằm luôn xuống giường nhắm nghiền hai mắt lại. Em mệt mỏi lắm, những suy nghĩ rối bời khiến em mệt mỏi, em muốn quên đi cảm giác tuyệt vọng này. Em muốn ngủ, ngủ thật sâu để ngày mai ngủ dậy sẽ quên đi mọi thứ.

Hai mắt em nhắm nghiền, tâm trí thả lỏng hơn chút em dần dần chìm vào giấc ngủ. Đương say giấc thì điện thoại đổ chuông, rung ầm trong túi xách. Em rất mệt nên mặc kệ để lỡ cuộc gọi. Nhưng đầu dây bên kia không muốn cho em ngủ, lại tiếp tục cuộc thứ 2. Tiếng chuông inh ỏi khiến em không thể say giấc thêm được nữa, cáu bẩn em vùng vằng lục túi xách lấy điện thoại ra xem.

Em vừa mới nguôi ngoai được chút khi ngủ thì giờ đây số trên màn hình khiến tim em 1 lần nữa bấn loạn. Là CƯỜNG. Từ đêm qua, bây giờ anh ấy lại gọi cho em, xem giờ là gần 10h tối, em lưỡng lự không nghe. Đầu óc trống rỗng, chính vì đã suy nghĩ quá nhiều nên bây giờ em không biết nên nói chuyện với anh ấy như thế nào .

Em tắt âm điện thoại, tiếp tục bỏ lỡ cuộc gọi. Em nghĩ mình phải cứng rắn hơn nữa, mình cần cho bản thân có thời gian xem xét lại tình cảm, và việc yêu đương 1 cách nghiêm túc nhất. Lúc này là lúc em đang yếu lòng, 1 lời nói quan tâm, hỏi han của anh ấy chắc chắn trái tim em sẽ tan chảy mà ngã gục mất. Nghĩ vậy em bỏ điện thoại xuống, quyết không nghe. Anh ấy gọi 3 cuộc không được liền nhắn tin :

Em ngủ chưa ?

Chưa ngủ thì 10h em mở Radio FM lên nhé !

Mỗi thế. Không còn gì khác . Không biết anh ấy có ý gì mà nói em mở radio lên nhỉ. Không trách móc hay yêu cầu gì quá đáng , chỉ vậy thôi, không ép em có nên nghe hay không. Nhưng em lại tò mò, những gì anh ấy nói ra đều khiến em quan tâm. Em mở điện thoại ra, dò kênh mà anh ý nói rồi lắng nghe. Muốn biết có gì hay ho mà anh gọi và nhắn em như vậy.

Giọng của Nam và Nữ MC vang lên, chào mừng các bạn khán thính giả đang theo dõi chương trình ca nhạc theo yêu cầu đêm khuya, tiếp theo đây sẽ là 1 ca khúc với ca từ sâu lăng, da diết, thể hiện nỗi lòng của người con trai dành cho người bạn gái của mình

… chỉ mong cô gái ấy hiểu được.. Và ca khúc có tên TÌNH YÊU MANG THEO do Nam ca sĩ NHẬT TINH ANH trình bày sẽ thay lời muốn nói của 1 bạn nam giấu tên đến Từ MỘC CHÂU, SƠN La gửi tặng bạn gái của mình kèm theo lời nhắn :

Anh nhớ em!

Tim em đánh thuỳnh 1 cái, đầu óc như điên loạn khi nghe đến chữ bạn nam giấu tên quê Mộc Châu Sơn La. Là anh sao ? Cường ! Có phải anh không ?

….

Tai em như ù đi , như không tin vào những gì MC vừa nói. Giọng nói trong trẻo, ấm áp vẫn vang lên đều đều … mời các bạn cùng lắng nghe ca khúc này …

Tính tình tinh … tính tình tinh …

Cùng em đi trên con đường xưa chung lần cuối

Gượng cười không nói cho lòng vấn vương

Rời vòng tay cuối thơm mùi tóc em như hôm nào , trong cơn mê còn ngất ngây.

Ngày mai thôi đôi ta lìa xa em còn nhớ ?

THẬT LÒNG ANH MUỐN TA NHÌN THẤY NHAU. Chớ quên mau câu yêu thương em với anh hôm nào

Đành nhìn em lòng anh đau nhói!

Ngày đôi ta biệt ly, giọt buồn chia đôi đường đi.

Lệ em tuôn ướt mi mưa giăng lối anh về.

Trái đất như ngừng quay, sao mưa vẫn rơi vô tình .

Mình cô đơn đành thôi quay bước …

Thầm cầu mong em được vui

Ở nơi phương trời xa, có khi nào em nhớ anh đang mong chờ ?

Vẫn mong em về đây, chung với anh đêm ngày.

TÌNH YÊU KIA MÃI LUÔN MANG THEO… SUỐT CUỘC ĐỜI …

Từng câu từng chữ nam ca sĩ thể hiện lại làm cho em rơi nước mắt. Cường! Anh làm thế là có ý gì chứ ? Lời bài hát nghe đau lòng quá mà .. anh muốn em phải thế nào đây ? Em đang cố trấn an suy nghĩ của mình để thôi không nghĩ về anh nữa. Anh như vậy anh nói xem em làm thế nào để quên anh đây ? Hai ngày chưa gặp mặt nhau , bản thân em cũng rất đau khổ rồi …. Cứ thế này người em thì ở Hà Nội, còn tâm trí thì hướng mãi về Mộc Châu nhà anh đó, anh có muốn để em đi học nữa không hay chỉ có nghĩ về anh thôi cũng khiến tâm tư héo mòn rồi ???

1 lát sau Cường nhắn tin :

Em ngủ ngon …

Anh nói xem em làm thế nào để ngủ ngon được đây ? Em đang ngon giấc thì anh làm phiền, gửi gắm biết bao nhiêu ý tứ qua lời bài hát, để rồi bây giờ anh bảo em ngủ ngon.. Anh biết cách làm cho người ta nghĩ về anh quá đấy huhu.. Nghĩ vậy nhưng em không nhắn tin lại, đêm đó Cường cũng không làm phiền em nữa, nhưng em thì không ngủ thêm được.

Đầu óc toàn nghĩ về anh ấy, mở mạng lên em search bài hát khi nãy Cường gửi tặng theo yêu cầu, em Replay nghe lại đến hơn chục lần. Từng câu từng chữ rót vào đầu khiến em thuộc lòng cả lời bài hát, không những vậy em còn download về cài làm nhạc chuông luôn.

Quãng thời gian này với em quả thực rất tồi tệ, em chán nản với mọi thứ, mua sắm cũng không màng tới. Ăn cũng không nuốt trôi, cả cơ thể như thay đổi hoàn toàn về nhu cầu ăn cũng như năng lượng sống. E thấy mình rất mệt mỏi, nhiều lúc đói bụng nhưng lại không ăn nổi thứ gì vào bụng. Cơ thể suy nhược.

Em không nghĩ mình lại lụy tình đến mức này.. chán nản tất cả, hàng ngày đến 10h đêm vẫn cố dò radio xem anh ấy có gửi bài hát tặng em nữa không ? Như 1 thói quen vậy, dù ko có nhưng vẫn cố nghe đến hết chương trình. Những lời bài hát của các cặp đôi nam nữ gửi gắm cho nhau em nghe thấm đẫm từng câu chữ.

Em im lặng trước những cuộc gọi và tin nhắn đến của Cường. Có lẽ vì thế mà anh ấy cho rằng tình cảm của anh dành cho em từ một phía. Bởi vậy mấy ngày sau anh ít làm phiền em hơn, những tin nhắn thưa dần, cuộc gọi ít hơn.

Trước đây khi yêu ai hoặc lên giường với ai. Em không bao giờ quên nhiệm vụ là mình nên nhớ uống thuốc tránh thai, thứ nhất là vì em còn trẻ, thứ hai là những cuộc tình thoáng qua như vậy, tình cảm hời hợt, em không muốn để lại hậu quả nếu không em sẽ là người phải gánh chịu đau khổ.

Lần này thì khác, với Cường. Sự ấm áp từ con người anh ấy đã làm em quên đi hai lần ngủ cùng nhau em và anh đã quan hệ không an toàn. Hơn nữa em biết lần nào anh xuất ra cũng bắn vào rất sâu, hai lần quan hệ là cả hai lần em và ang đều thoả mãn. Em đọc báo thấy họ nói nếu như cả hai đều đạt đc cảm xúc mong muốn thì khả năng thụ thai càng cao.

Ở bên Cường đêm đầu tiên em sốt, em mệt nên ngủ quên, quên cả việc nên uống thuốc. Đêm thứ hai cùng nhau làm chuyện đó thì hôm sau em tính chuyện bỏ trốn anh về. Về HN e lại nhớ anh, quên ăn quên ngủ. Kết quả cả hai lần quan hệ không an toàn em đã quên uống thuốc.

Gần nửa tháng trôi qua rồi. Em chợt nhớ ra thì đã quá muộn, em sợ có thai nên mò mẫm lên mạng search, những triệu chứng mệt mỏi, chán ăn thường là giai đoạn đầu của thời kỳ thai nghén. Không lẽ… Em và anh ấy thực sự đã có con với nhau sao ? Em vô tình. Ông trời hữu ý. Chẳng lẽ ông thật sự muốn con và anh ấy đến bên nhau ?

Dù không muốn từ đầu, em vẫn luôn mong dc tự do, chưa muốn ràng buộc mọi thứ. Thì bây giờ có lẽ đã muộn rồi. Vì dường như sinh linh bé nhỏ thực sự đã tồn tại trong cơ thể em, em sắp làm mẹ sao ? Đây là lần đầu tiên, liệu những triệu chứng này có chính xác không ? Và nếu anh biết em có thai liệu anh có tin và nhận con không ? Hay anh nghĩ em dễ dãi, không tin sự thật này ???

Đang đau đầu về chuyện tình cảm, giờ lại xuất hiện sự nghi hoặc về khả năng mang thai. Sự lo lắng của em tăng gấp đôi, em sợ đối mặt với mọi thứ .. em sợ không biết đối diện với chuyện này ra sao . Em mới học năm thứ hai, nếu sinh con thì em sẽ thế nào ? Quá lo lắng, em lại nghĩ đến chuyện hay mình bỏ đứa bé đi. Nếu như có thai thì có nên bỏ đi hay không ?