Vong Ám

Quyển 1 - Chương 35

#35

Tôi lắc đầu, tôi cười gượng, vậy là cái ý nghĩ ngủ phòng khách bị bát bỏ, tôi biết, dưới phòng khách có cái gì đó, giống hệt mẹ tôi, tôi thấy có cái gì đó không ổn rồi, tôi quay lại phòng, tôi chợt thấy có một thằng nhóc ngồi trên đầu giường của tôi, nó ngồi ánh mắt vô hồn, tay nó xoa xoa lên cái gối, giống như cái đêm nó xoa lên đầu của tôi vậy, nó đang đo đầu tôi, nếu chỗ đó không phải là cái gối, mà là tôi đang nằm đó, thề là nó ớn, tôi không dám đi đâu, đứng yên tại chỗ, nó xoa mà nó chảy nước dãi khắp gối, chắc nó thèm lắm à, tôi sợ vả cả mồ hôi

Chân không dám nhúc nhích dù chỉ là một bước, sợ nó sẽ nghe thấy, tôi lách nhẹ nhàng qua một bên, tôi nhẹ nhàng nhẹ nhàng lách vào nhà vệ sinh, nói thật chứ không đủ can đảm để đứng đó, nhìn nó thôi cũng khiến trái tim đập liên hồi loạn xạ, tôi nhìn vào cái miệng nó đang chép chép, ôi trẻ con nó thường dễ thương, sao nhìn nó lại đáng sợ, tôi rùng mình rồi lách, mấy bước nữa là vào, tôi đi sát tường, nghe nói là nó không thấy đường, chắc nó có thể nghe, tôi nhích nhích người mà mồ hôi rịn ra

Mắt vẫn không rời khỏi người nó, tay nó nổi gân xanh gân đỏ, mấy ngón tay cứ xoa xoa vào cái gối, chẳng biết bao lâu nữa nó sẽ ăn thịt tôi nhỉ, tôi chỉ cầu sao đợi được bác lên, đang đi vừa suy nghĩ thì chân đá vào cái sọt rác nghe cái xoài, tôi đứng hình mà nó cũng đứng hình, cái đầu nó từ từ quay qua nhìn too, tôi thấy rõ ràng hai mắt nó trao tráo lóa lên như mắt mèo, miệng nó nhú ra hai cây răng nanh, mặt mũi nó phúng phính nhưng chẳng đáng yêu một chút nào cả, tôi suýt nữa là hét lên

Tôi giơ tay ra bịt miệng mình lại, mắt nó như vô hồn đảo quanh phòng, nó nghe thấy thật rồi, tôi đứng đó không dám đi nữa, sợ nó phát hiện ra cái nằm trên giường là giả, coi như kế hoạch thất bại, tôi nhìn xem xem nó làm gì tiếp theo, nó nhảy xuống giường ngay lập tức, nó đi về phía tôi, nó không thấy đường nhưng chắc nó nghe được nên nó biết phương hướng, hằng ngày mẹ nó hay dẫn nó đi, bây giờ nó ở lại một mình, nó tiến lại gần phía của tôi, tôi nín thở luôn, coi nó làm gì, nó càng lúc càng lại gần, tôi mò mò quanh người xem có cái gì ném được không, mò túi quần nhanh như chớp ném ra cái kẹo, văng vào cánh cửa kêu cái tách, nó quay qua nhanh phía phát ra tiếng kêu, đầu nó như không có xương vậy, quay qua cái mà tưởng rớt ra luôn, tôi đổ mồ hôi xem, nó đi lại cái kẹo, nó sờ tay vào cái cửa, nó đi ra ngoài xuyên qua cả cái cửa, tôi trợn mắt lên rồi tôi nhanh chân đi vào phòng tắm khóa cửa lại

Tôi móc điện thoại ra nhắn tin cho bác, hình như là nó phát hiện ra hay sao, tôi nghi là nó không dễ bị lừa, tôi nhắn mà tay run run đổ mồ hôi, tôi nhắn

“Bác ơi!”

Tôi gọi điện cho bác, tiếng chuông đổ lên, bác bắt máy rồi tôi tắt máy, tôi chờ bác đọc tin nhắn, tôi không dám nói chuyện vì tôi sợ nó nghe

Đúng như tôi nghĩ bác nhắn lại ngay

“Cái gì?”

“Hình như nó phát hiện ra đồ cháu làm là giả rồi, làm sao đây bác?”

“Có cái việc cỏn con mà mày làm không xong, thế thời gian qua mày sống sao đấy, cũng hay!”

“Cháu nói thật cháu làm y như bác nói, mà hình như nó nghe được hay sao bác ạ!”

“Chứ nó có điếc đâu mà không nghe, mày ngu quá đi!”

“Làm sao bây giờ bác?”

“Mày lên tao đi, tao không ở đó làm sao tao biết được, nếu được mày kên ngay bây giờ, mà mày lên thì mày mặc áo choàng ngang khỏi đầu, mày đi ngay đi, nó phát hiện ra rồi thì nguy lắm!”

Tôi ấp úng rồi gõ ra mấy chữ

“Còn ba mẹ cháu?”

“Mày yên tâm, mày là con mồi của nó, nó chẳng quan tâm đến những người khác đâu, nó muốn ăn mày vì mày hợp mạng với nó, không hợp nó chả động đâu, nó không gϊếŧ người bừa bãi vì nó sợ trời đánh, nó còn nhỏ nên nó trốn ở nhà mày!”

“Cháu đi ngay bây giờ sao bác?”

“Chứ mày đợi cái gì nữa? Mày muốn chết thì ở đó đi!”

Tôi chần chừ rồi tôi mở cửa phòng, tôi thấy nó ngồi ngay ngắn trên đầu giường, tay nó cấu vào cái gối, nếu đó là mặt tôi bây giờ chắc toạt da ra luôn rồi, tôi nuốt nước bọt cái ực rồi tôi quay lại bên trong

Tôi lấy cái áo khoác choàng, có cái nón, tôi mặc vào rồi chùm cái nón lên, tôi đi ra ngoài, với những nước chân chậm chạp và nhẹ nhàng

Tôi nhanh chóng mở cửa và đi, may sao nó lại không phát hiện, chẳng hiểu làm sao mặc áo chùm kín đầu nó lại không phát hiện, tôi thành công rút khỏi nhà, lúc ấy trời đã bắt đầu tối, tôi bắt đầu đến với nhà bác, địa chỉ tôi không mang theo, nhưng tôi nhớ trong đầu, tôi bỏ hai tay vào túi áo, hành trang đem theo chẳng có gì, một cái thẻ ATM là đủ, tôi lên xe vào lúc hơn chín giờ tối, bác tài bảo ngày mai là tới nơi, tôi cầm điện thoại rồi nhắn cho bác

Bác dặn đủ thứ, bác nói không được tháo cái chùm đầu ra, nó sẽ phát hiện, tôi không hiểu nên tôi hỏi bác

Bác nói nó mò cái đầu tôi là đo xem cái miệng nó khi nào sẽ vừa cái đầu tôi, nếu vừa miệng nó sẽ nuốt, bây giờ chùm đầu lại nó mất phương hướng để theo, nó theo là theo mùi tóc, bây giờ muốn tránh nó chỉ có thể trùm tóc lại, nhưng nếu sơ hở nó vẫn có thể từ nhà tôi mà ra tới chỗ bác, ma quỷ có có một cách đi rất đặc biệt, tôi nghe mà rùng mình, tôi nắm cái nón áo trùm chặt lại, lấy hai sợi dây cột lại luôn, tôi nhắm mắt ngủ, đợi ngày mai là ra tới nhà bác ngay

Tôi nhắm mắt lại, tôi bỏ hai tay vào túi áo, trên xe có chăn, kéo chăn rồi ngủ ngon lành, mệt quá nên ngủ ngon lắm, tới khoảng khuya khuya tôi thấy ngực nặng, tôi mới mở mắt ra, vừa mở ra đã thấy dưới bụng có cái gì trồi lên, u lên cái chăn một cục, tôi nghi nghi nên tôi nhắm mắt lại, lát tôi thấy nó nhúc nhích, tôi bậm miệng lại rồi giả vờ ngủ, tôi hi hí mắt ra thấy nó trồi lên mặt nó áp sát mặt tôi, tay nó giơ ra mò lên đầu tôi, tôi thấy nó lạnh ngắt, tôi rùng mình rồi giả vờ lăn qua co chăn lại, có sờ sờ mấy cái rồi nó đi chỗ khác, cũng may nó sờ ngay cái nón áo, nó không phát hiện ra, nó đi vòng vòng rồi sờ hết người này tới người kia, chắc nó tìm không ra nên nó quạo, tôi nghe nó khóc, tiếng e é như tiếng mèo kêu, nó vang vang rồi ong ong cái lỗ tai, lát tôi bịt tai lại để không nghe nữa, nó liền quay quắt về hướng tôi, nó nhe răng ra cười, lộ hai cây răng nanh, thôi chết mợ, nó biết tôi nghe nó khóc nên nó quay lại, tôi giơ tay ra giả vờ ngáp ngủ rồi ngoái ngoái cái lỗ tai, lát tôi thấy mặt ngứa ngứa, tôi gãi gãi thì đυ.ng một nhúm tóc, tôi quay qua thì thấy mẹ nó, mặt xanh lè, tôi hét lên cái thất thanh, anh tài xế gõ gõ vào cái kính xe rồi ngoắc tôi xuống xe

Xe dừng rồi, thì ra là mơ, tôi ngó ra trời đã sáng bét, tôi đi xuống xe, mọi người ăn uống trong quán, tôi vào cũng kêu ra một tô phở, tôi chọt đũa vào là tôi lại nhớ ra Thi, chẳng hiểu sao tự nhiên lại nhớ cô ấy, đi xa tôi chả biết cô ấy sống làm sao, tôi nuốt được hai đũa thì thôi, tôi lên xe nằm chờ, lát nữa là tới ngay ấy mà

Tôi nằm ngủ tiếp, lát tôi nghe tiếng xe chạy, chạy được một quảng thì xe tự nhiên lách loạn xạ, tôi nghe anh tài xế chửi thề, tôi bật lên thì thấy có một chiếc xe hơi lách giành đường của chúng tôi, tôi nghe anh tài xế chửi liên hồi, quá ghê, chút thì coi như ăn chuối xanh, tôi chép miệng rồi nằm xuống ngủ tiếp