Giây tiếp theo, người đàn ông này bỗng nhiên cúi người ngăn chặn môi cô, dùng sức hung ác mà hôn, Tô Chỉ Hề không hề phòng bị dưới bị hắn ta đánh lén, thân thể mềm nhũn, kêu lên một tiếng muốn đẩy hắn ra, đôi tay lại bị hắn ta chặt chẽ chế trụ, không thể động đậy.
Khoang miệng bị người đàn ông vững chắc quét sạch một lần, đầu lưỡi không biết khi nào bị hắn quấn lấy, ái muội dây dưa ở bên nhau…… Tô Chỉ Hề chỉ có thể bị động thừa nhận. Bị xâm phạm cảm giác vứt đi không được, chính là thân thể bủn rủn lại biểu hiện cô động tình, làm cô cảm thấy thẹn không thôi!
Nụ hôn này hung ác rất nhiều, vẫn như cũ ái muội lại lừa tình, Tô Chỉ Hề cảm giác chính mình liền phải hít thở không thông, trước mắt từng đợt biến thành màu đen! Cũng may lúc này, người đàn ông rốt cuộc buông lỏng cô ra.
Hai người trầm trọng hô hấp ái muội dây dưa ở bên nhau.
Nhưng đó cũng không phải kết thúc, mà là bắt đầu.
Tô Chỉ Hề mở mồm to thở phì phò, có loại cảm giác sống sót sau tai nạn……
Bỗng nhiên hạ thân chợt lạnh, Hách Kính Nghiêu thế nhưng xốc váy của cô lên!
Cô theo bản năng cũng khép hai chân lại, Hách Kính Nghiêu cũng đã trước một bước dùng đầu gối chặn lại, khiến cho cô đối với hắn rộng mở.
“Hách…… Hách Kính Nghiêu…… Anh không thể……” Cô giật mình mở to hai mắt, thanh âm không khỏi run run lên.
Chính là Hách Kính Nghiêu lại không có cho cô cơ hội nói xong, hắn lại một lần ngăn chặn môi cô, đáy mắt màu đen cuồn cuộn…… Hắn đem Tô Chỉ Hề kéo hướng chính mình, một bàn tay chế trụ tay cổ tay của cô, một cái tay khác đã xoa vòng eo cô, mềm mại trơn trượt xúc cảm làm người đàn ông này cầm lòng không đậu kêu lên một tiếng.
Tô Chỉ Hề nhẹ nhàng run lên, cả người tế bào đều giống như theo hắn khẽ vuốt mà hưng phấn lên.
Cô cảm thấy thẹn nước mắt chảy xuống. Hắn rõ ràng là ở xâm phạm chính mình, vì cái gì cô còn sẽ cảm thấy hưng phấn……
Hách Kính Nghiêu cảm nhận được cô hưng phấn, động tác không khỏi một càng rỡ.
Hắn buông môi của cô ra, thật sâu đánh giá cô khuôn mặt nhỏ đã ửng hồng, như biết được điều gì, hắn khóe môi hơi hơi gợi lên.
“Tô Chỉ Hề.” Hắn thanh âm hơi hơi khàn khàn, “Cơ thể của em ở khát vọng tôi.”
“Không có!” Cô mang theo nước mắt nức nở phản bác, khuôn mặt nhỏ gắt gao lên án, “Hách Kính Nghiêu, anh đây là ở cưỡиɠ ɧϊếp!”
Hắn cười nhẹ một tiếng, ái muội cắn môi dưới của cô, thanh âm khàn khàn mà hàm hồ: “Cái này cách nói có điểm khẩu vị nặng…… Bất quá tôi thích.”
Tô Chỉ Hề vừa xấu hổ lại vừa tức giận, hung tợn cắn trở về!
Dù sao đều ngủ quá một lần, ai sợ ai a!
Hách Kính Nghiêu hô hấp một nhanh, ngón tay linh hoạt thâm nhập đến lưng váy của cô, chạm đến qυầи ɭóŧ…… Lần này Tô Chỉ Hề thực sự dọa không hề nhẹ! Liều mạng giãy giụa lên:
“Cứu…… Cứu mạng a!”
Hách Kính Nghiêu đầy ngập tìиɧ ɖu͙© bị cô kêu như vậy , tức khắc rút đi hơn phân nửa! Hắn bực bội gầm lên: “Em cho rằng như vậy có ích lợi sao?”
Tô Chỉ Hề vẻ mặt không phục, mặc kệ có hay không dùng thử một lần! Cô hoàn toàn không có loại tâm lí chuẩn bị này!
Cô còn muốn kêu tiếp, miệng lại một lần bị người đàn ông lấp kín, cô chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô!
Cũng may lúc này, ngoài cửa thế nhưng truyền đến tiếng đập cửa "Cốc Cốc", chạy dài không dứt.
Tô Chỉ Hề nghe được thanh âm này, kích động thiếu chút nữa khóc ra tới!
Hách Kính Nghiêu trong mắt hiện lên một tia không vui, hắn biết là Hoắc Diễn Chiêu ở thúc giục hắn.
Người con gái này liền nằm ở trong lòng ngực hắn, chỉ cần lại nỗ lực một phen liền có thể ăn luôn…… Chính là……
Hắn dùng hết toàn bộ tự chủ, đem dục - hỏa đè ép đi xuống, sau đó hít sâu một hơi, giúp cô mặc tốt quần áo. Đầu ngón tay ở trên đùi cô càng rở một lucd, Hách Kính Nghiêu thiếu chút nữa lại muốn ăn cô luôn.