Editor: Dalia
Sau lần tai nạn này, quá trình tiếp theo của lớp cơ giáp thực chiến hạng A vẫn diễn ra rất bình thường, sau khi tự giới thiệu xong, người hướng dẫn có trách nhiệm đã giải thích chung cho họ về các khóa học trong tương lai.
Tuy tên khoa của bọn họ là khoa thực chiến cơ giáp, nhưng không phải tất cả các khóa học của bọn họ đều là thực chiến trong phòng huấn luyện, học văn hóa thì vẫn phải học, năm học đầu tiên là năm học văn hóa nhiều hơn. Đương nhiên, với tư cách là một khoa chú trọng thực chiến, các tiết học thực chiến của bọn họ chiếm tỷ trọng rất lớn, buổi chiều ngày đầu tiên nhập học, bọn họ đã có lớp thực hành.
Sau khi nghỉ trưa, Mạc Lý và Anya đến bãi huấn luyện thực chiến, bãi huấn luyện thực chiến của Cục chiến đấu cơ giáp là một bãi huấn luyện rộng lớn. Bãi huấn luyện này có bốn tầng, một tầng và một khu là nơi huấn luyện chiến đấu cơ giáp cho mỗi buổi học nhằm mục đích giảng dạy. Khi Mạc Lý và những người khác đến sân tập này thì trời đã tối, và hầu hết những người trong lớp của họ đã đến. Mạc Lý và Anya chưa đến gần thì họ nghe thấy một tiếng nghị luận ồn ào và phấn khích
"A a a a a a a a a a a! Năm nay chúng ta có huấn luyện viên cơ giáp thật đẹp trai a, mày thấy không? Thấy không?" o(*≧□≦)o
"Thấy rồi, thấy rồi! Hơn nữa thầy ý còn trẻ ghê! Nghe nói thầy còn là cơ giáp sư cao cấp nữa đó nha." ꉂ(σ▰˃̶̀ꇴ˂̶́)σ
Đúng lúc này, một vị tiền bối vừa vặn đi ngang qua, nghe được lời nghị luận này không khỏi bất mãn hừ một tiếng: "Hừ, một đám người chỉ nhìn mặt bề ngoài mà không nhìn ra việc quan trọng khác. Mấy đứa có biết người cố vấn cơ giáp kia của mấy đứa là ai không?" (¬д¬。)
Người này lời nói ngạo mạn hiển nhiên khơi dậy nỗi bất mãn của những học sinh đang tụ tập cùng nhau bàn luận sôi nổi, một nữ sinh tức giận ngẩng đầu: "Anh gọi ai là hời hợt?" ヽ(`◇")/
"Tôi đang nói là cô đấy, rõ ràng có vận may được đại thần dạy dỗ nhưng cô lại không biết hưởng phúc trong phúc, càng không biết thầy của mình là ai." tiền bối nhìn nhóm tân sinh, trong lòng không khỏi căm hận. Có trời mới biết hắn từ khi biết được năm nay trường thuê huấn luyện viên chiến đấu mới đến là ai, hắn ước gì mình có thể ghi danh muộn hai năm để hắn còn được đại thần dạy dỗ, nhưng những kẻ may mắn vừa nhập học năm nay là thậm chí còn không biết mình may mắn như thế nào, vì vậy hắn không khỏi đau lòng và nói: "Mọi người không phải đã xem thông tin về thầy của các người trên trang web của trường sao? Các người có biết thầy của các người là ai không! Hắn là đại thần Vũ Tinh Hàn đó!"
Uy lực của câu nói này rõ ràng là đủ mạnh, ngay cả đám người vẫn còn tràn đầy phẫn nộ chính đáng đối với người đàn ông này cũng phải sững sờ, là đại thần Vũ Tinh Hàn! Bọn họ đã là thành viên của đấu trường trung cấp, bọn họ tất nhiên rất có ấn tượng với vị thần đã trở thành truyền thuyết ở đấu trường trung cấp này, hơn nữa bọn họ còn nghe nói sau khi tấn thăng đấu trường cấp cao, Đại thần Vũ Tinh Hàn vẫn là Đại Thần! Cho nên nếu như lời của người này là thật, như vậy huấn luyện viên chiến đấu của bọn họ cũng chính là Vũ Tinh Hàn Đại Thần của Đấu trường cao cấp sao!?
Trong một khoảnh khắc, ánh mắt của tất cả học sinh trong lớp A đều sáng ngời lên nhìn người đàn anh vừa đưa tin. (๑✧∀✧๑)
Vị tiền bối có vẻ mặt cau có gật đầu khẳng định dưới ánh mắt mong đợi của những tân sinh này, cuối cùng không nhịn được nói: "Anh mày thực ghen tị với vận khí của mấy đứa đó, có thể gặp được cố vấn tốt là thầy Vũ Tinh Hàn. Thầy ấy luôn là thần tượng của anh. Haizz, tại sao thầy Vũ lại không dạy lớp của anh chứ" ( •́દ•̩̥̀ )
Nhưng vào lúc này, không ai có thể quan tâm đến trái tim thủy tinh mong manh của vị tiền bối này, tất cả bọn họ đều đang ở trong trạng thái kích động, ôi trời ơi, đó thực sự là một vị thần, vị thần Vũ Tinh Hàn thực sự là người cố vấn chiến đấu của họ! Quan trọng nhất là thấy ấy rất là đẹp trai!! (≧∀≦)
Một số khác hành động rất nhanh, lúc này đã mở thiết bị quang não xem trang web của trường, sau đó lại hưng phấn nói: "Thật! Thật! Thật đúng là đại thần Vũ Tinh Hàn. Không ngờ đó là tên thật của Đại thần cũng chính là Vũ Tinh Hàn!!"
Bị những người này thúc đẩy, toàn bộ sân huấn luyện tất cả mọi người trở nên kích động hỗn loạn, Mạc Lý cùng Anya lặng lẽ liếc nhau một cái, Vũ Tinh Hàn.
Đương nhiên, bọn họ đối với Vũ Tinh Hàn có ấn tượng, bỏ qua Mạc Lý chính mình từng giao thủ qua không đề cập tới, ngay cả Anya chưa từng đối mặt với Vũ Tinh Hàn cũng rất rõ ràng về hắn, đương nhiên, nhất định phải có công lao của Kỳ Tích Chi Mộ. Hắn đúng là một tên nhỏ nhen so với cây kim thì tâm hắn còn nhỏ hơn, mặc dù thời gian đã trôi qua, nhưng hắn ta vẫn hết lần này đến lần khác nhắc lại kẻ thù cũ của mình đã trở thành một màn trình diễn dài vô tận - tắt âm.
Bởi vì hắn đã làm điều mà Vũ Tinh Hàn không làm được, chiếc đùi vàng mà Vũ Tinh Hàn vô cùng muốn ôm đã bị con mắt sáng suốt của hắn ôm lấy từ trước. Và sau đó hắn đã ngăn Vũ Tinh Hàn lại gần đại ca, cảm giác đơn giản là do không thích.
Cũng chính vì sự việc này mà Anya đối với Vũ Tinh Hàn có một trí nhớ sâu sắc, trong tiềm thức luôn quan tâm bất cứ ai muốn đến gần Mạc Lý.
Mạc Lý và Anya lặng lẽ nhìn nhau một lúc rồi quay đi, mặc dù thật ngạc nhiên khi người hướng dẫn chiến đấu của họ là Vũ Tinh Hàn, nhưng họ không có ý định tiết lộ danh tính của mình, vì vậy điều đó không thành vấn đề. Dù hắn ta có đoán thế nào cũng không thể đoán ra danh tính của họ, hơn nữa, bất kể việc giảng dạy của trường đại học là trên nền tảng ảo của riêng họ, họ sẽ không cần phải đăng nhập vào đấu trường vì vậy họ không cần phải lo lắng.
Trong lúc chờ đợi thì cũng đến giờ học, vì biết giảng viên là đại thần nổi danh nên tất cả học viên đều rất hào hứng và cư xử rất có ý thức, trước khi giảng viên đến, họ đã tự động đứng vào hàng, để thể hiện sự tôn trọng đối với vị thầy tài giỏi.
Sau khi họ đứng xếp hàng, Alfie đến muộn, vốn dĩ hắn muốn chen vào bên cạnh Mạc Lý, nhưng tiếc là cả Anya và những người xung quanh đều không cho phép hắn chen vào thành công chỗ ngồi rất tốt ở hàng đầu tiên.
Sự xuất hiện của Alfie đã mang đến một chút náo động, nhưng vào lúc này, Vũ Tinh Hàn, người có vầng hào quang của một vị đại thần vĩ đại trên đầu, rõ ràng đang thu hút sự chú ý của mọi người, họ không ngừng nói về tin tức liên quan đến thầy Vũ. Do đến muộn, ngay cả Vũ Tinh Hàn cũng không nhìn thấy chỉ có thể vểnh tai nghe, đồng thời trong lòng hắn không khỏi than thở tại sao không đến sớm.
Cuối cùng, trong sự mong đợi của mọi người, người thầy mà họ mong đợi cuối cùng cũng xuất hiện, trước khi đến gần, người có đôi mắt sắc bén đã lập tức thì thầm: "Này, này, đó là thầy Vũ Tinh Hàn!"
Giờ khắc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía trước, ngay cả Mạc Lý cũng không nhịn được, thừa dịp đối phương cùng cậu có khoảng cách gần, cậu cẩn thận nhìn từ trên xuống dưới một chút, không ngờ Vũ Tinh Hàn lại là một người mặt lạnh như băng. Khả năng đóng băng bẩm sinh của đối phương ngay lập tức khiến Mạc Lý nhớ đến anh trai của mình. Nhưng sự lạnh lùng của anh trai cậu là cảm giác ngột ngạt do khí chất của anh ấy mang lại, trong khi sự lạnh lùng của Vũ Tinh Hàn là một loại sắc bén khiến người ta muốn trốn thoát trong tiềm thức. Đương nhiên, điểm khác biệt lớn nhất giữa Vũ Tinh Hàn và anh trai mình chính là, hắn ta không đẹp trai bằng anh nhà mình, cuối cùng Mạc Lý cũng rất vô lý, mới đưa ra kết luận này.
Nếu những người xung quanh Mạc Lý biết được suy nghĩ này, họ chắc chắn sẽ nhìn cậu ấy như một quái vật, bởi vì mặc dù khuôn mặt của Vũ Tinh Hàn không đẹp bằng Alfie trong mắt mọi người, nhưng nó chắc chắn cũng giống như Anya, sẽ được mọi người chú ý bất kể lúc nào....
May mắn thay, Mạc Lý biết rằng cậu không thể có cùng thẩm mỹ quan với hầu hết mọi người, vì vậy cậu rất ít khi thảo luận về ai đẹp trai và ai xinh đẹp với người khác, và chỉ thỉnh thoảng thảo luận với hai người anh em thân thiết nhất xung quanh cậu.
Ngay tại lúc Mạc Lý phân tâm, Vũ Tinh Hàn đã đi tới trước mặt bọn họ, ánh mắt sắc bén lạnh lùng liếc nhìn chung quanh, lập tức để cho tất cả thành viên lớp A thiếu chút nữa vô ý thức đứng lên, cuối cùng Vũ Tinh Hàn gật gật đầu, nói: " Để tôi tự giới thiệu, tôi là cố vấn chiến đấu cơ giáp của các bạn trong bốn năm tới, Vũ Tinh Hàn."
Những lời này vừa nói ra, đội ngũ lập tức lại trở nên kích động nhưng khi Vũ Tinh Hàn chuyển ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn họ, tốt, lại yên tĩnh trở lại, Vũ Tinh Hàn tiếp tục nói: "Tôi cảm thấy các bạn có người đã nghe tên của tôi, vì vậy bây giờ, những học sinh đã là thành viên của đấu trường trung cấp hãy tiến lên một bước."
Mạc Lý và Anya nhìn nhau, tiến lên một bước, dù sao thì Vũ Tinh Hàn đang nói về các thành viên của đấu trường trung cấp, và những người đã từng là thành viên của đấu trường trung cấp cũng nên được tính.
May mắn thay, ngoài họ ra, vẫn còn rất nhiều học sinh trong lớp A tiến lên một bước, chiếm gần một nửa trong số họ, Alfie cũng đi theo họ và tiến lên một bước trước sự ngạc nhiên của họ. Ngay lập tức, một ánh mắt mơ hồ khác lướt qua, ánh mắt của Anya lập tức trở nên lạnh lùng, hắn lặng lẽ cúi đầu, trước đây hắn chưa từng có cơ hội dạy dỗ Alfie, nhưng hôm nay là một bài học thực tế, điều khiến hắn phải chờ đợi cuối cùng đã đến.
Vũ Tinh Hàn có tính không hay cười, hiển nhiên là một người cố vấn rất hiệu quả, sau khi những học sinh đã là thành viên của đấu trường trung cấp đi ra, hắn lập tức chia họ thành một nhóm những học sinh chưa phải là thành viên của đấu trường trung cấp sẽ thành một nhóm khác.
Với tư cách là một huấn luyện viên thực hành, điều quan trọng nhất là hiểu được thực lực của họ, vì vậy sau khi đại khái phân chia đội ngũ, Vũ Tinh Hàn không chút chậm trễ khiến từng đợt đứng thành một hàng, sau đó lên cơ giáp, bắt đầu một đối một luyện tập.
Hành động nhanh chóng và kiên quyết của hắn đã làm giảm đi rất nhiều nhiệt huyết theo đuổi ngôi sao của Lớp A, và các học sinh lo lắng về trận quyết đấu thực sự, nhưng cũng có một số người đang chuẩn bị và háo hức thử sức.
Trước đó, Vũ Tinh Hàn đã tách những học sinh đã là thành viên của đấu trường trung cấp và những học sinh chưa phải là thành viên của đấu trường trung cấp có thể giúp nhìn thấy cấp độ thực sự, và hắn chia họ thành hai cấp độ theo việc họ có phải là trung cấp hay không. - cấp thành viên của đấu trường, tuy rằng đơn giản thô lỗ, nhưng phải nói vẫn là phi thường hiệu quả.
Lần này đứng xếp hàng, Alfie động tác rất nhanh đứng ở phía sau Mạc Lý, quay đầu chen tới phía sau Anya một bước, tràn đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ: "Thực xin lỗi."
Anya nhìn Alfie đang đứng sau lưng Mạc Lý, chỉ liếc nhìn đội ngũ, trong lòng âm thầm đếm số chẵn lẻ, sau đó dứt khoát đứng sau lưng Alfie, hoàn toàn không để ý đến lời nói của hắn ta.
Thấy đội đã xếp thành hàng, Vũ Tinh Hàn vận hành thiết bị quang não được ủy quyền trong tay và mở khoang cơ khí của sân tập gần như cùng lúc, những bức tường nhẵn bóng của sân tập rộng lớn không thể nhìn thấy chúng đồng thời đứng dậy phóng ra mấy chục cỗ máy, mỗi một cỗ máy màu đen này đều ở trong trạng thái không hoạt động, khi lặng yên đứng ở đó trông chúng giống như một hàng cự thú màu đen khoác trên mình bộ giáp lạnh lẽo.
Tất cả học sinh lớp A đều sáng mắt nhìn hàng cơ giáp, thực lực của đại học Ska rất mạnh có thể trực tiếp phản ánh qua số lượng lớn cơ giáp màu đen để học sinh sử dụng trong các bài tập chiến đấu thực tế cao cấp.
Những cỗ máy này là mô hình đa năng dùng để giảng dạy và huấn luyện, chúng an toàn ổn định và tiết kiệm chi phí. Nhưng chỉ cần là cỗ máy, thì dù tiết kiệm chi phí đến đâu cũng không rẻ hơn bao nhiêu. Vì vậy, hàng cơ giáp này, trực quan vẫn rất shock.
Mạc Lý nhìn hàng dài cơ giáp, trong lòng có chút kích động, nhiều như vậy, nhiều như vậy, lúc trước cậu ở Cadilla, tuy rằng Cadilla cũng là một trường trung cấp nổi danh tuyên bố huấn luyện học sinh cơ giáp toàn diện, chủ yếu giảng dạy vẫn là các môn văn hóa, mặc dù có cơ giáp, nhưng cũng chỉ có một ít đương nhiên không có đủ thời gian để mọi người bắt đầu, nhưng trong Ska cơ giáp thật sự có rất nhiều. Trong bốn năm, khóa học thực chiến cơ giáp đã chiếm gần một nửa thời lượng giảng dạy, Mạc Lý không thể cảm thấy vui hơn. \ \ \٩(๑˃̵ᴗ˂̵)و/ / /
Trong khi những tân sinh viên này còn đang đắm chìm trong sự phấn khích, Vũ Tinh Hàn đã để họ đăng nhập vào máy móc và chuẩn bị tiến vào chiến trường, có hai trường chiến đấu ở cấp độ này của sân tập, và có thể chiến đấu hai trận cùng một lúc , bởi vì lần này chỉ là sơ bộ để xem trình độ của mọi người, để tiết kiệm thời gian, hai trận chiến được tổ chức đồng thời, có một đội xếp hàng trước lối vào chiến trường, và hai người vào hai đội cùng một lúc. Vũ Tinh Hàn đang đứng ở một nơi có tầm nhìn rất tốt, quan sát mọi trận chiến và lập biên bản trong thời gian thực.
Các học sinh chọn khoa chiến đấu cơ giáp tự nhiên có ý định phát triển thành cao thủ cơ giáp, hơn nữa phần lớn đều có nền tảng vững chắc, cho nên khi Vũ Tinh Hàn ra lệnh, bất luận là đăng nhập cơ giáp hay vận hành đều trật tự. Cơ giáp sau khi tiến vào chiến trường liền không chút chậm trễ phát động công kích đối thủ, những học sinh còn lại chưa vào chiến trường đều chăm chú theo dõi hai trận chiến ở cửa ra vào. Điểm thi nhập học có thể được dùng để tham khảo nhưng không thể hoàn toàn dựa vào điều này, bởi vì nó chứa đựng rất nhiều yếu tố văn hóa, và sức mạnh thực sự vẫn là điều đáng tin cậy.
Hai trận chiến đồng thời diễn ra, chênh lệch thực lực giữa hai đấu trường cũng rất rõ ràng, về điểm này, Mạc Lý không khỏi chân thành khâm phục phương pháp tổ đội của Vũ Tinh Hàn. Các thành viên của đấu trường trung cấp thực lực mạnh hơn so với những người còn ở đấu trường sơ cấp, bởi vì hầu hết các học sinh đã thăng cấp lên đấu trường trung cấp, họ đã xác định mục tiêu của mình từ khi còn nhỏ và đặt nền tảng sớm, vì vậy thời gian đến đấu trường tương đối sớm, về phần các học sinh đấu trường sơ cấp, có lẽ nửa đường đã quyết định lựa chọn cơ giáp sư, bất luận là nền tảng hay là tích lũy ở các phương diện đều sẽ kém xa so với học sinh được huấn luyện từ nhỏ, đương nhiên, nơi này cũng có một số người tài giỏi nhưng dù tài giỏi đến đâu cũng không thể một bước lên trời, dù sao bậc thầy cơ giáp cũng là một nghề cần tích lũy.
Bởi vì đây là dạy học về cơ giáp, học sinh vừa đăng nhập, cơ giáp sẽ tự động kết nối với thiết bị quang não của học sinh đó để lấy thông tin, tên học sinh cùng mã số học sinh sẽ hiển thị ở vị trí dễ thấy nhất trên cơ giáp rất thuận tiện, chẳng mấy chốc, Mạc Lý đã đến lúc vào sân, và cậu đi theo học sinh trước mặt mình vào chiến trường.
Nói thật, Mạc Lý hoàn toàn không hy vọng học sinh sắp đấu với mình, hơn nữa có Vũ Tinh Hàn ở bên cạnh quan sát, cậu cũng không muốn bại lộ thân phận cho nên chỉ muốn chiếu lệ mà xông lên với một tiêu chuẩn bình thường xuất sắc sẽ làm được.
Thành viên của đấu trường trung cấp... cậu thật sự đã hai năm không gặp, mặc dù đấu trường ảo từ trong khoang dinh dưỡng có chút khác biệt so với thực chiến nhưng nói thật ra chênh lệch thật sự không lớn như vậy, cho nên rất nhiều quy mô lớn tranh tài đều trực tiếp tổ chức tại đấu trường ảo. Trong thực tế, bởi vì thi đấu cơ giáp cần tiêu hao quá nhiều tài nguyên nên rất ít tổ chức cho nên bình thường một người tại đấu trường ảo thì sức lực trên đấu trường cũng không khác xa với sức mạnh của anh ấy trong thực tế. Vì vậy khi Mạc Lý đối đầu với những người bạn cùng lớp hiện đang vật lộn trong đấu trường trung cấp, kết quả có thể tưởng tượng được ...
Sau khi trận chiến không ngắn nhưng cũng không dài kết thúc, đối thủ của Mạc Lý ngã xuống đất, Vũ Tinh Hàn, người vẫn đang ghi chép sức mạnh của từng học sinh dừng lại, hắn đưa đôi mắt bối rối nhìn chiếc cơ giáp đen vẫn còn đứng trên sân. Hắn ta là một người có ý thức chiến đấu rất nhạy bén, mặc dù trận chiến vừa rồi có vẻ bình thường nhưng không biết vì sao, hắn chỉ cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm. Mạc Lý cùng đối thủ rất nhanh rời sân đấu, sân đấu bên cạnh cũng kết thúc, hai trận chiến mới lại bắt đầu, mà trận chiến đấu mới này đã không còn để cho hắn nghĩ vừa rồi có cái gì không đúng, hắn vô thức vẽ một vòng tròn trên tên của người đã chiến đấu trong trận chiến đó.
Và lần này những người chiến đấu trên đấu trường là Anya và Alfie.
Với sự tính toán có chủ ý, Anya và Alfie tình cờ bước vào chiến trường, cả Anya và Alfie đều rất hài lòng với kết quả này, ngay lập tức phát động tấn công, phương pháp tấn công của Anya luôn được gọi là ác mộng trong đấu trường, biệt danh kẻ điên không phải là không có lý do. Alfie đã chạm vào rất nhiều điểm mấu chốt của hắn. Đó là bởi vì hắn không tìm thấy cơ hội, và bây giờ cơ hội này cuối cùng đã đến khiến hắn chờ đợi và kết quả của trận chiến này có thể tưởng tượng được.
Alfie là một người khá tự cao về bản thân, bất kể ở mọi khía cạnh, trước khi bắt đầu trận chiến hắn cũng muốn dạy cho Anya một bài học nhưng kể từ khi bắt đầu trận chiến...... Tiếng ồn lớn chưa từng có trên chiến trường lập tức thu hút ánh mắt của tất cả học sinh đang xếp hàng chờ ở cửa hai chiến trường, sau đó là tiếng thở dốc vang lên. ∑(゚ロ゚〃)
Thành thật mà nói, không phải họ chưa từng xem cảnh chiến đấu trước đây. Họ đã xem những trận chiến trước đó rất hứng thú, thậm chí thỉnh thoảng còn đưa ra hai lời cổ vũ. Nhưng đối với trận chiến của Anya, họ đều nín thở theo dõi. Mọi người đều im lặng thậm chí sợ rằng hành động đó sẽ thu hút sự chú ý của Anya, bởi vì nó ... quá đáng sợ. Trong một khoảnh khắc, trên chiến trường chỉ còn lại tiếng Alfie bị đánh.
Vũ Tinh Hàn lúc đầu nhìn thấy Anya chiến đấu hai mắt sáng lên, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn nhíu mày bởi vì thủ đoạn quá mức bạo lực nhưng hắn cũng không phát ra âm thanh can thiệp, bởi vì trong áo giáp máy móc bảo vệ an toàn cho người lái. Mặc dù kiểu đánh đập này có vẻ bạo lực, nhưng nó chắc chắn sẽ không làm tổn thương những người trong cabin cơ giáp.
Anya đương nhiên cũng biết mặc dù cách hắn đánh Alfie trông cực kỳ đáng sợ, nhưng trên thực tế cũng không thể làm Alfie bị thương nhiều, ngược lại có thể thực hiện một số tra tấn khác. Về vấn đề này, hắn đã đánh Alfie thật mạnh trong năm phút trước khi dừng lại. Ngay khi hắn dừng lại, cơ giáp bị ném ở rìa chiến trường khó khăn di chuyển cánh tay cơ giáp, sau đó chỗ ngồi của cabin máy móc được mở ra, một người đàn ông với nước da tái nhợt và mái tóc rối bù bò ra khỏi đó. Alfie run rẩy bò ra ngoài và chỉ có một nửa cơ thể của anh ta leo ra khỏi cabin cơ khí, anh ta không thể không nôn mửa. Sự bảo vệ bên trong cơ khí rất kỹ lưỡng nhưng mức độ va chạm và chuyển đổi góc nhìn nhanh chóng khiến người bình thường không thể chịu nổi nên việc Alfie nôn mửa không kiểm soát là điều dễ hiểu.
Bởi vì bụi bẩn đã được tìm thấy, robot dọn dẹp ngay lập tức nghe tin và chạy vòng quanh Alfie. Tất cả học sinh trong lớp A của Khoa Chiến đấu cơ giáp đều không thể chịu được khi thấy hắn quay đầu lại. Dù hắn có xinh đẹp đến đâu thì giờ phút này cũng không còn đẹp nữa.
Lúc này, Anya ở giữa chiến trường cũng bước ra khỏi chiến trường, ngay khi tất cả thành viên của lớp A nhìn thấy Anya đến gần, họ lập tức nhường đường theo bản năng, bên cạnh hắn còn có người muốn bóp chết hắn.
Sau khi Anya rời sân, cuộc đánh giá tiếp tục. Khi tất cả các học sinh lớp A của khoa chiến đấu cơ giáp đã vượt qua giai đoạn này, lớp chiến đấu cơ giáp đầu tiên của họ đã kết thúc. Vũ Tinh Hàn không có cho biết về điểm đánh giá của mọi người, nhưng mọi người đều biết rằng là Anya, chắc chắn là số 1 trong lớp của họ.
Hơn nữa, cách chiến đấu của Anya quả thực đã mang đến cho rất nhiều người một bóng đen tâm lý sâu sắc, tuy rằng bọn họ rất may mắn hôm nay không ở cùng một nhóm với Anya, nhưng bọn họ đều là cùng một lớp, khó có thể cam đoan chuyện này sẽ không xảy ra. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi âm thầm cầu nguyện trong lòng, hi vọng sau này cùng người đánh nhau, gặp được Anya sẽ không xui xẻo như vậy.
Bài học Anya dạy Alfie mặc dù phương pháp tàn bạo nhưng cũng rất hiệu quả, hôm nay Alfie trở về ký túc xá với khuôn mặt tái nhợt sau khi thấy Anya và những người khác: "Alfie, cậu bị ốm à, sao trông sắc mặt cậu xấu thế?" (・・?)
Trước sự hỗ trợ tận tình của Yuli, Alfie ném nó qua một bên, liếc nhìn Anya đang ngồi trong phòng khách của phòng ngủ với vẻ mặt thất thần rồi tự mình quay trở lại phòng ngủ.
Tuy nhiên, Alfie vẫn giữ vẻ mặt vô cảm nhưng sau ngày hôm đó, hắn đã thực sự thành thật hơn ít nhất là không có cảnh đối đầu với Anya nữa, dù sao thì cũng là thế mạnh hơn người, giống như lớp A. Điều mà tất cả học sinh đều lo lắng là bọn họ học cùng một lớp, trong tương lai trong huấn luyện thực chiến nhất định sẽ có đối đầu, nếu Alfie không muốn trong tương lai thực chiến phải chịu cảnh sống khổ sở, tạm thời cúi đầu trước không thể nghi ngờ là rất có ích. Kết quả cho trận đánh của Anya là cuộc sống trong ký túc xá của Mạc Lý trở nên yên tĩnh trở lại.
********
Anh cả xử lý công việc rất hiệu quả, cabin dinh dưỡng sang trọng phiên bản giới hạn dành cho cậu sau khi nhập học vài ngày đã đến, Mạc Lý, người đã không đăng nhập đấu trường trong vài ngày, không thể đợi được mà ngay lập tực nằm ở trong đó, vừa nằm xuống Mạc Lý liền không khỏi thoải mái thở dài một hơi, khoang dinh dưỡng phiên bản cao cấp thật sự so với bình thường thoải mái hơn rất nhiều khiến người ta không muốn trở lại giường.
Nghĩ như vậy, Mạc Lý xuất hiện ở đấu trường, vừa đáp xuống Kỳ Tích Chi Mộ không ngừng vọt tới, đồng thời kêu lên: "Oa, đại ca à! Sao dạo gần đây anh không xuất hiện vậy!?? Em nhớ đại ca muốn chết rồi nè~" (づ ̄ ³ ̄)づ
Mạc Lý nhìn vẻ mặt khoa trương của Kỳ Tích Chi Mộ không khỏi giật giật khóe miệng thật sự không muốn thừa nhận mình biết người này nhưng không thể không nói, cậu vừa nhìn thấy Kỳ Tích Chi Mộ đã nghĩ tới một người.
Kỳ Tích Chi Mộ lao tới đại ca rất vui vẻ, nhưng khi phát hiện đại ca đang dùng ánh mắt vô cùng khó giải thích nhìn mình, hắn không khỏi có chút xù lông, theo bản năng lui về phía sau một bước: "Đại ca, anh đang muốn làm gì vậy? Tại sao anh lại nhìn em như vậy?"
Nghe vậy, Mạc Lý nhìn đi chỗ khác, "Không có gì, hôm nay kiếm điểm đi." Nếu như Kỳ Tích Chi Môn biết Vũ Tinh Hàn, người mà hắn coi là kẻ thù truyền kiếp, lại trở thành cố vấn của cậu và Anya thì sẽ thế nào đây? Thật là một màn thú vị . Bất quá, Mạc Lý tạm thời không có ý định tiết lộ thân phận của mình, cho nên cậu chỉ có thể đem suy nghĩ này ghi tạc trong lòng. Mạc Lý và Kỳ Tích Chi Mộ gặp mặt không lâu sau, Anya cũng đăng nhập sau đó khôi phục cảnh tượng kinh điển của chính mình - đại thần với hai trợ thủ đắc lực trong mắt người xem.
Trong nháy mắt, đã là ngày cuối cùng của tuần đầu tiên nhập học, khi Mạc Lý và những người khác đang ở trong lớp, Lance đang ngồi trong văn phòng của tòa nhà trụ sở Blue Devil, nhưng anh không thể kiềm chế được mình. Anh ngồi thẫn thờ sau khi đợi một lúc, anh mở ngăn kéo vân tay bên cạnh bàn và lấy ra một khung ảnh từ trong đó.
Ngón tay anh vô thức xoa khuôn mặt của người trong khung ảnh, vẻ mặt có chút mê mẩn, khung ảnh này là do anh đặc biệt làm, mỗi khi cảm thấy buồn hay nhớ Mạc Lý, anh sẽ vô thức lấy ra và nghịch trong tay, xem ra chỉ có như vậy, trong lòng mới có thể từ từ bình tĩnh trở lại.
Nói thật, trên thực tế, đêm đó mơ thấy giấc mộng đó, rồi sáng sớm hôm sau lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, em ấy về ký túc xá cũng không phải là chuyện gì xấu, bởi vì khoảng cách ngắn ngủi này có thể khiến anh bình tĩnh lại càng tỉnh táo hơn nhưng anh sớm phát hiện ra rằng sau khi em ấy dọn vào ký túc xá, anh nghĩ đến em ấy thường xuyên hơn.
Mạc Lý có thoải mái khi sống trong ký túc xá không? Em ấy có giữ khoảng cách với người bạn cùng phòng vô lý đó không? Em ấy sẽ không trở lại trong vài ngày, và Lance cảm thấy rằng mình thật tuyệt vọng ... So với những điều này, điều anh nên suy nghĩ bây giờ là tại sao anh lại có một giấc mơ như vậy, sau tất cả, đây là một vấn đề rất nghiêm trọng.
Nhưng cuối cùng, Lance không nghĩ quá sâu về vấn đề này, thay vào đó, anh vội vã về nhà sau khi tan sở, đặt món quà bất ngờ mà anh định tặng Mạc Lý ở một nơi dễ thấy trong phòng ngủ của Mạc Lý, và mong chờ ngày trở về của em trai, có lẽ khi chính anh cũng không nhận ra, anh đã vô thức lảng tránh câu hỏi đó...