Ngủ Với Ông Xã Và Anh Của Hắn

Chương 29: Ở giữa sân lộ thiên thao em, rất ᛕích Ŧhích sao? (H)

Editor: MeiKim.

Qua mấy ngày sau, Thư Lan nghe được tin mợ bị trả trở về. Chỉ là tinh thần của bà ta lúc này không giống như trước nữa, xem ra là ở bên trong đó cũng ăn qua không ít đau khổ đi, khẳng định là có thể an ổn được một thời gian.

Thời điểm khi Vương Trường Xuyên nói tin tức này cho nàng nghe xong đôi mắt của hắn liền giống như con chim ưng mà nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn nàng đến nỗi trên mặt lộ ra ý cười, liền không nhịn được mà tới tranh công, " Chuyện lúc trước đã nói em đừng có mà quên, mới chỉ đưa cho anh tiền đặt cọc thôi đi."

" Anh muốn thế nào?" Thư Lan nghiêng mặt liếc hắn một cái, sóng mắt tràn đầy phong tình.

Vương Trường Xuyên cúi người mà đè nàng lại, " Đêm nay...... chúng ta cùng nhau tắm đi." cái ý niệm này tồn tại trong đầu hắn cũng thật lâu rồi, hắn luôn bị nghẹn sợ nàng không chịu đáp ứng phần ngoại lệ này.

Nàng liền biết tổng là hắn luôn luôn 0g nghĩ ra được mấy cái chuyện lung ta lung tung như thế này.

" Không được." nàng không chút do dự mà cự tuyệt.

Nhưng mà tới lúc trời tối, tên nam nhân nào đó vẫn là cứ tùy tiện mà cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi vào bồn tắm của nàng. " Vương Trường Xuyên, anh..... mặt mũi nào?"

" Anh tới giúp em kỳ lưng a."

" Không cần anh, em cũng có tay."

" Không cần cũng phải cần, đây đều là do em đã đáp ứng anh."

Thư Lan: " ....xbnnxgf...." tên nam nhân vô lại bắt đầu chơi xấu, thật sự là không còn biện pháp nào.

Càng thân thiết thì cái bộ dạng không đứng đắn dưới cái gương mặt đứng đắn kia thì càng bị bại lộ ra hoàn toàn.

" Lại đây, để anh thoa xà phòng cho em."

Hắn thuần thục mà đem xà phòng thấm ướt, đem lòng bàn tay xoa ra bọt biển rồi bắt đầu bôi lên trên người của nàng. Khi chà lưng thì chà rất sát vào, chỉ là càng về dưới thì càng tâm viên ý mã.

. *Tâm viên ý mã: lòng của con vượn mà ý của con ngựa. Ý nói là tâm ý theo nhau tâm chạy rong thì ý cũng chạy rong. Giữ chặt cho tâm ý ở yên, tập trung tư tưỡng vào một chỗ là chuyện không dễ dàng.

Bọt xà phòng kia sờ đến hai luồng mềm mại ở trước ngực của nàng, da thịt tơ lụa càng bôi càng trơn không thể chịu được, rất là tiện nghi để cho hắn dễ dàng xoa nắn đôi vυ' trắng nõn no đủ kia.

Hương thơm xà phòng lan tõa trong không khí cùng với hơi nước nóng mờ mịt, hô hấp của hai người cũng dần dần dồn dập lên. Tắm gội một hồi hương vị dần dần thay đổi, bàn tay to thô ráp của hắn ở trước ngực nàng mà xoa tới xoa lui, còn làm bộ làm tịch cũng muốn ở eo bụng nàng mà xoa bọt biển. Chỉ là xoa loạn vài cái lại dời về đến trước ngực, đem cái vυ' non sữa mềm mãi mà niết tới niết lui, đầṳ ѵú bị hắn ấn ấn ở trong lòng bàn tay xoa xoa nắn nắn mà bắt đầu dựng thẳng,.

Vật cứng ở dưới thân của hắn cũng dần dần dựng thẳng lên, qυყ đầυ cao cao từ dưới nước nhếch lên lộ ra ngoài.

" Cục cưng cũng giúp anh hai tắm tắm......" hắn bắt lấy tay nàng cầm lấy miếng tạo bọt, rồi cầm lấy tay nàng mà dần dần đi xuống tới cái dươиɠ ѵậŧ đang phấn chấn bừng bừng của chính mình," Đây là đồ vật em dùng, nhanh lên.... tự mình rửa nó sạch sẽ đi."

Vừa cứng vừa có lực, một tay nắm cũng không nắm hết được, còn hơn nữa cái côn ŧᏂịŧ mang theo qυყ đầυ mà lộ hết ra ngoài.

Thư Lan động vài cái, vật nóng bỏng cứng cứng kia thế nhưng còn ở trong tay nàng mà giật giật vài cái trưng ra bộ dáng kiêu ngạo.

" Thật không biết xấu hổ." nàng gõ gõ vào qυყ đầυ của hắn, mắng.

Vương Trường Xuyên phát ra một tiếng kêu rên, thật sướиɠ.

Hắn khó nhịn mà đẩy đẩy vòng eo, côn ŧᏂịŧ ở trong tay nàng trừu động vài cái, " Cục cưng, giúp anh hai làm một chút đi......"

Nàng nắm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn bắt đầu vuốt lên xuống, thứ đồ vật kia cư nhiên càng ngày càng thô, ở đỉnh đầu rỉ nước ra trông rất dọa người.

" Được rồi, phía trên rửa sạch rồi. Em để cho anh đem tiểu huyệt ở phía dưới cũng tắm rửa sạch sẽ đi......" tay hắn theo bụng nhỏ của nàng mò xuống, ở trong bụi hoa sờ soạn lung tung mấy cái, " Thật mà nhiều c.m.n lông a......" bị Thư Lan trừng mắt liếc một cái.

Hắn lại sờ tới môi ân hộ tươi mới, nơi đó thật mềm mại, khi ngón tay của hắn cắm vào liền sợ làm cho nàng bị thương. Ngón tay của hắn theo dòng nước ấm đồng thời mà tiến vào trong tiểu huyệt, mới vừa đi vào thì tiểu huyệt thịt non mềm liền nảy nảy lên vài cái rồi ngậm lấy ngón tay của hắn.

Bắt đầu mà tham lam mυ'ŧ chúng vào, đem hai ngón tay của hắn mυ'ŧ thẳng vào trong. Vương Trường Xuyên tưởng tượng tới côn ŧᏂịŧ chính mình cũng bị liếʍ mυ'ŧ vào như thế, là cái cảm giác mất hồn cỡ nào.

Dươиɠ ѵậŧ dưới thân liền lập tức phản ứng, ở trong lòng bàn tay của nàng cứng càng thêm cứng.

Thư Lan nhéo nhéo nó, dặn dò nó, " Thành thật chút." nàng nhìn đến trên qυყ đầυ có chút dịch nhầy tỏa sáng, đầu ngón tay liền đi lên ấn ấn vào, qυყ đầυ làm như xúc động mà thẹn thùng.

Vương Trường Xuyên bất ngờ tấn công nàng, qυყ đầυ thẳng tiến đến miệng của xương cục. Hắn cử động vòng eo, ở trong lòng bàn tay của nàng thao thật mạnh vài cái, đem nàng ôm đến bên ngoài sân.

Trong sân có giàn nho cùng với bàn ghế bằng đá, hắn đem quần áo ném ở trên bàn đem người ngưỡng mặt hướng lên trên.

Dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay cái thao huyệt thấm ướt dâʍ ŧᏂủy̠ kia, " Cục cưng, anh muốn đi vào. Cảm nhận được không, đại dươиɠ ѵậŧ đâam vào miệng huyệt của em."

Ánh trăng rất sáng, Vương Trường Xuyên có thể thấy rất rõ ràng đại dương8 vật của chính mình đang thao mở huyệt thịt non mềm ra, sau đó đem một cái khe thịt nhỏ đâm thành một cái vòng lớn mà bao lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.

Kích cỡ của đại qυყ đầυ lớn, đi vào một cái đầu thôi liền bị hút vào bên trong. Lúc này cần tốn một chút sự kiên nhẫn.

Hắn ôm lấy chân của nàng, vòng eo đang nông nông cạn cạn mà cắm vào đột nhiên lại tăng tốc lực mà đâm mạnh vài cái, nghe thấy được tiếng nước của tiểu huyệt chảy ì ọp, như khúc đêm tĩnh lặng dễ nghe làm mê lòng người.

Sao sáng chiếu đầy trời chiếu vào trên người của nàng, cái vυ' trắng nõn phản lại ánh sáng, theo sự va chạm của nam nhân mà nhảy lên lung ta lung tung, như tạo ra một làn sóng vυ' trắng.

" Bảo bối, em nhìn xem có bao nhiêu ngôi sao trên trời đang nhìn anh thao em đi." Hắn mở ra một chân của nàng mà tiến vào càng sâu, cùng nàng càng thêm dính chặt vào nhau, mỗi một lần va chạm đều có thể chạm đến xương mu của đối phương.

Thư Lan không dám nhìn vào những ngôi sao trên trời kia, lại càng không dám phát ra tiếng, sợ bị truyền ra bên ngoài.

Nhưng âm thanh hắn dập vào nàng thật sự rất lớn, trứng dái nện ở trên thân thể kêu lạch bạch lạch bạch không ngừng.

Bàn đá thì lạnh lẽo, nhưng cả người của nàng thì đều là lửa nóng. Đặc biệt là cái dươиɠ ѵậŧ căn cứng nóng bỏng kia đang cắm vào trong tiểu huyệt của nàng, đang ở trong thân thể của nàng mà hung mãnh ra vào.

" Ở ngoài trời thao em, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lắm sao?" Vương Trường Xuyên cúi người xuống hôn xuống xương quai xanh của nàng, loại tư thế này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ cho tao huyệt, cảm giác được tiểu huyệt của nàng đang mυ'ŧ vào, " Ánh trăng đang nhìn xem chúng ta, đang xem anh đem đại dươиɠ ѵậŧ cắm vào tao huyệt của em, tao huyệt của em vừa tao vừa thèm mà lại không ngừng là ăn lấy côn ŧᏂịŧ của anh."

Dưới ánh trăng cặρ √υ' nhìn càng mê người, hắn ngậm lấy một cái mà ôn như liếʍ láp đem vυ' liếʍ đến dựng cứng lên, sau đó lại dùng lưỡi cuốn lấy đánh vài vòng không ngừng, nghe thấy nàng phát ra tiếng rên rĩ, trong lòng thập phần thỏa mãn.

Vương Trường Xuyên tăng tốc càng lúc càng nhanh, chỉ nghe thấy được tiếng hắn va chạm thao lộng tràn ngập khắp trong sân, tay chân của Thư Lan đều treo ở trên người của hắn, bất lực lại trầm luân.

Dâʍ ŧᏂủy̠ đã chảy rất nhiều tích tụ ở trên bàn đá, ở dưới ánh trăng mà tỏa sáng.

" A..... Anh hai..... Sâu quá....." Hắn một một chút một đều đâm vào rất sâu, đi đến chỗ sâu nhất, cơ hồ như muốn xuyên thủng miệng tử ©υиɠ.

Tiểu huyệt bị đâm sâu như vậy, miệng tiểu huyệt đều cảm nhận được chút đau đớn, bụng nhỏ càng là bị làm cho không ngừng trướng lên.

Hắn càng lúc càng nhanh, " Tiểu huyệt của bảo bối thật sự quá thoải mái, anh muốn thao chết em."

" Không ..... Chậmhh.....Chậm một chút... A....." Thư Lan cảm giác được chính minh đều sớm bị cái côn ŧᏂịŧ này đâm cho bay lên.

Hắn ôm lấy cánh mông của nàng, trên mu bàn tay đều hiện ra gân xanh, đường cong cơ bắp trên cánh tay căng chặt, hiển nhiên là bdùng rất nhiều sức lực để khắc chế nó.

Bụng nhỏ của Thư Lan trướng lên, hoa tâm cũng bị đâm cho nhũn ra, côn ŧᏂịŧ vừa nhanh vừa khẩn mà đâm vào chỗ mẫn cảm của nàng. Tao thủy như không kịp mà theo chỗ giao hợp đua nhau chảy xuống.

" Bảo bối, anh thật sự rất thoải mái......." Vương Trường Xuyên vùi đầu vào vυ' của nàng, rầu rĩ mà phát ra tiếng rêи ɾỉ, " Thao chết em....."

Trước khi cao trào lại mạnh mẽ mà kịch liệt tăng tốc, eo bụng của hắn nhanh đến độ không nhìn thấy rõ đucợ được động tác, côn ŧᏂịŧ ra vào cũng chỉ có thể nhìn ra một cách mơ hồ, nhưng âm thanh thì vừa nhanh, vừa lớn tiếng.

Rốt cuộc sau mấy chục cái đâm thao, hắn nhanh chóng ở tao huyệt của nàng mà bắn ra.

" Bảo bối, anh rất sướиɠ..... Yêu em...."