Bán Thân

Chương 43

Tại bệnh viện..

Dì Năm :

- việc ở đây giờ đã có bố cu Bi lo rồi , vậy dì về quê nhé .. sẽ rất nhớ con và cu Bi..

Thuý ôm trầm lấy dì :

- con cảm ơn dì , mấy năm qua nếu k có dì con sẽ không biết sống sao ..dì như mẹ con vậy ..

Dì năm rời đi , Thuý nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn theo bóng dì khuất xa..

Cu bi nhìn mẹ thở dài ..

Minh từ trong đi vào :

- ơ sao thế ? Gặp tôi em xúc động đến thế cơ à ?

Thuý lườm :

- k phải việc của anh ..

Minh ra nói với cu Bi :

- công nhận mẹ con mau nước mắt thật .. bố nghĩ làng điện ảnh Việt Nam đã để lỡ một nhân tài ..

Cu bi tấm tắc gật đầu :

- công nhận , mẹ khóc suốt được luôn bố ạ .

Thuý liếc mắt hai bố con..

- cu Bi .. con quên mẹ luôn rồi hả ? Bây giờ con hay rồi , có đồng minh bảo vệ..

Anh cười :

- chuyện , bố con anh mà lại ..

Nhìn hai bố con cười tươi khiến trong lòng Thuý cũng vui theo ..

Minh đi sắp xếp đồ cùng Thuý .. anh thấy chiếc quần của cu Bi đã sứt chỉ ..

- quần như này em cũng cho con mặc hả ,bỏ đi mua đồ hiệu khác .

- vứt là vứt thế nào ,cả tuổi thơ của con đấy .. tôi còn định để làm kỷ niệm xong ép treo tủ kính để cho con nhớ về tuổi thơ ..

Anh gật đầu :

- ờ phải ..mỗi món đồ của con đều là báu vật ..

Anh gọi vệ sỹ :

- cậu mau đi ép cái quần này cẩn thận để treo tủ kính cho tôi ..

Vệ sỹ buồn cười mà k giám cười ..

Thuý ôm bụng cười phá lên :

- cái tên hâm này ..nói gì cũng tin ..

Anh nhìn Thuý rồi gãi đầu :

- ơ thế không phải à ?

Anh dần hiểu ra sự việc :

- em chơi tôi ..

- no..no..no..

Anh mặt làm bơ :

- thôi cũng được , miễn là làm em cười ..

Thuý lấy lại gương mặt nghiêm túc ..cu Bi ngồi giường ngơ ngác nhìn bố mẹ ..

Trở về biệt thự .. sau 4 năm xa cách , cảnh vật vẫn vậy , ngôi nhà vẫn đó , mọi thứ xung quanh vẫn như ngày đầu tiên cô tới đây , một cô gái nhỏ nhìn mọi thứ xung quanh đều cảm thấy xa hoa và lộng lẫy ..nhưng ngay lúc này đây , tất cả đã chẳng bằng cu Bi trong mắt cô ..

Anh đi đằng sau cô , ánh mắt dõi theo từng cử chỉ của cô ... cu Bi cầm tay anh :

- bố ơi .. nhà đẹp như những ngôi nhà con xem trên ti vi ấy bố ạ ..

- từ giờ trở đi , đây là nhà của con nhé con trai , con sẽ lớn lên tại chính ngôi nhà này ..

Bà nội từ trong bước ra , mắt bà rưng rưng trong niềm hạnh phúc :

- chắt của bà đây hả ? Chao ôi giống hệt thằng bố nó lúc còn nhỏ . Hai cái mẹt kìa , không khác gì nhau ..

Thuý cúi đầu chào bà ..

Bà cười hiền hậu nắm lấy tay Thuý :

- cháu khỏe chứ ?

- dạ , cháu khoẻ ..

bà tiến đến bế cu Bi trên tay :

- thằng giống của cụ .. yêu chết đi được ..

Minh :

- cu bi .. đây là Cụ nội con , là bà nội bố với mẹ ..

Thuý quay sang nhìn anh ..

Cu Bi ngơ ngác ..

Thuý :

- chào cụ đi con ..

- con chào cụ ..

- ái chà cu Bi của Cụ giỏi quá , đáng yêu hơn cả bố nó rồi ..

Minh cười :

- con hơn cha là nhà có phúc đấy bà nội ..

Thuý cười nhạt ..

Bà :

- cả nhà ta vào trong thôi ..cơm đã chuẩn bị sẵn sàng ..

Mọi người bước vào trong ..

Cu bi chạy xuống khỏi tay cụ :

- con đi thay quần áo , mẹ lấy quần áo cho con đi ..

Giúp việc :

- tiểu thiếu gia.. cậu để chúng tôi giúp cậu thấy , đồ mới của cậu đã được chuẩn bị sẵn sàng ..

Cu bi lắc đầu :

- không .. mẹ thay cho con cơ ..

Thuý cười :

- các cô thông cảm , thằng bé không thích người lạ động vào người ạ ..

Bà nội gật đầu nhìn theo cu Bi :

- đến cái tính cũng giống nhau cơ ..

Ngồi bàn ăn ..

Minh gỡ thịt tôm cho cu Bi với Thuý ..

Thuý gượng gạo :

- anh cứ để tôi tự nhiên ..

Bà nội :

-cháu kệ nó , cứ để nó ăn hành dài tập vào ..

Minh cười gắp thịt bò vào bát Thuý ..

Cu bi :

- bố ơi mẹ k thích ăn thịt bò đâu ..

- ai bảo con vậy ? Thịt bò là sở trường của mẹ con đấy .

- ở nhà mẹ mua thịt bò toàn nhường cho con ăn , mẹ nói mẹ k thích ăn thịt bò .. mẹ thích ăn rau thôi ..

Nghe cu Bi nói , anh và bà nội sững người lại một lúc rồi im lặng một hồi ..trong lòng anh nhói đau khi tưởng tượng ra mọi vất vả của Thuý ..

Buổi tối , được lệnh của bà nội , anh và cô phải nhường lại để cu Bi bên cạnh bà , chơi cùng bà ..

Cô ngồi đằng sau nhà , nhìn ra vườn hồng , gương mặt có chút buồn , chút vui .. cô vui vì cuối cùng cu Bi cũng được gặp bố , cô buồn vì có lẽ anh và cô đã chẳng thể như lúc ban đầu khi anh đã có gia đình mới ..anh từ đằng sau ôm lấy eo cô , nhẹ nhàng hít thật sâu mùi hương trên cơ thể cô .. cô giật mình đẩy tay anh ra .. anh càng ôm chặt cô , từng hơi thở nóng hổi thở vào tai cô ..

Cô quát lên :

- buông tôi ra ..

- không .. không buông .. từ giờ trở đi sẽ không bao giờ buông ..

Đôi bờ mi cô cụp xuống :

- tránh ra để tôi yên ..

Anh ôm chặt cô hơn :

- anh nhớ em ..nhớ em nhiều lắm..

- anh nói những lời này giờ còn có nghĩa gì không ? Khi hai chúng ta là hai ngã rẻ , hai con đường khác nhau ..

- sau tất cả lòng anh vẫn k hề đổi thay , anh ước chúng ta sẽ tựa như mới bắt đầu , để anh có thể tinh mắt hơn , tỉnh táo hơn để k làm em đau , k làm em buồn..anh biết nói trăm ngàn lời lúc này cũng chẳng thể nào bù đắp tổn thương trong em , bù đắp những tháng ngày em vất vả để sinh con cho anh , nuôi lớn con anh nên người..những gì em trải qua , anh k dc chứng kiến nhưng anh cảm nhận được..anh hối hận lắm e ạ..xin em hãy cho anh cơ hội để chuộc lỗi , nếu k cả đời này anh day dứt không yên.. định mệnh sắp xếp trái tim anh hoàn toàn thuộc về em mất rồi..

Nói rồi anh quỳ xuống trc mặt cô , tay đưa ra chiếc nhẫn kim cương :

- yêu lại từ đầu em nhé..

Cô sống mũi cay cay , từng giọt nước mắt tuôn rơi..cô nghẹn ngào không nói lên lời..người đàn ông cao cao tại thượng ấy đang quỳ dưới chân cô..

Anh hồi hộp chờ đợi câu trả lời..tim đập nhanh muốn rớt ra khỏi l*иg ngực..

Cô hít một hơi thật sâu nhìn anh :

- vậy còn c Thư và con anh ? Anh định phụ họ sao ?

Anh lắc đầu k hiểu :

- thư ? Con anh sao ?

- thì hôm ở khách sạn tôi thấy anh gọi cho con anh mà..

Anh cười :

- con bé k phải con anh..nó là con của thư với ng ck cũ..

Thúy ngạc nhiên ôm mồm :

- sao tự nhiên tôi thấy rối hết lên vậy ? Tôi tưởng anh đã lấy Thư và có con..

- muốn lắm chứ nhưng hết yêu mất rồi..lấy sao được.

Cô lườm anh :

- thế mà nói từng yêu sâu đậm lắm..tưởng chết đi sống lại vì nhau được..

- anh giờ phút này chỉ có thể chết vì em thôi..

Cô cười nhìn anh :.

- xạo..

Anh cúi đầu nói vui :

- bẩm phu nhân ..tiểu thần xin chỉ để đc đứng dậy , chân sắp liệt đến nơi rồi..

Cô dơ tay là trước mặt anh , anh nắm lấy tay cô hạnh phúc..

- ơ nhẫn mà , sao nắm tay người ta..

- ơ quên..

Anh cúi xuống hôn đôi môi mềm mỏng của cô , hai người trao nhau nụ hôn nồng nàn dưới ánh trăng..

Cu bi cùng cụ nội bắt gặp ..

- ơ cụ ơi bố cháu làm gì mẹ cháu thế kia ?

Bà nội che mắt cu bi lại :

- bố cháu thổi bụi bay vào mắt cho mẹ cháu ấy mà.

Tại khách sạn..

Bé bông ngồi một góc xem mẹ uống rượu..nhìn Bông Thư cười :

- mày đầu thai k đúng bố rồi con ạ..mày ngu lắm, lẽ ra mày phải đầu thai làm con bố Minh thì hp biết mấy..

Quản lý của Thư :

- cậu Tuấn muốn gặp cô..

- k gặp..cái tên đạo đức giả ấy..mà việc tôi dặn tới đâu rồi..

- đã sắp xếp xong..

Thư cầm ly rượu trên tay :

- ngày mai thôi..tất cả sẽ trở về như lúc ban đầu..

Sáng sớm hôm sau , sau một đêm quan hệ mạnh bạo , thúy mệt mỏi bước xuống giường. Minh kéo tay Thúy lại :

- nằm thêm một lát thôi mà ..anh yêu em..

Thúy đập tay :

- cái tên hâm này , dạy còn cho cu Bi ăn sáng..

- có bà nội và mọi ng lo rồi mà..

Từ bên ngoài đập cửa :

- bối ơi , mẹ ơi mở cửa cho con..

Nghe đc tiếng cu Bi , anh vội vàng bật dậy mặc quần áo...thúy cười :

- chết chưa ? Đại ca nhỏ gọi là phải dậy ..

Cu Bi :

- con đi dạo với cụ nhé..

- ơ thế ăn sáng chưa con.

- con ăn lâu rồi..

Thúy nhìn đồng hồ :

- ôi..đã 9h sáng..

Cu bi :

- cụ bảo bố mẹ bận sản xuất em bé nên để cho bố mẹ ngủ thêm..mà sản xuất ra em bé thế nào vậy mẹ ?

Thúy ngơ ngác nhìn con trai k biết giải thích sao cho con hiểu..

Minh:

- bố sẽ nhét em bé vào bụng mẹ con

Cu bi :

- giống như bố từng nhét con ấy hả ?

Thúy và anh ậm ừ..

- thôi bố mẹ sản xuất em bé đi nhé , con đi chơi với cụ đây..

Nói rồi thằng bé chạy ngay đi..

Thúy lườm anh ..anh dơ hai tay :

- anh vô tội..

Nói rồi anh nháy mắt:

- vừa đại ca nhỏ hình như thích có em rồi..

Thúy đáp gối vào mặt anh :

- thích thì anh tự đi mà đẻ..

- ơ kìa..

Cu bi đi đến khu vui chơi cùng bà nội..

Bà nội :

- cu bi thấy đẹp không ?

- dạ..đẹp..

- con thích không ?

Cu bi :

- con muốn chơi nhà bóng..

- vậy con chơi đi , cụ ngồi ngoài này chờ con..

Người của Thư theo dõi hai cụ cháu từ đằng sau..

Một lúc sau , thúy nhận đc cuộc gọi từ số lạ..

- thúy à ? Mày khỏe chứ ?

- chị là..

Thư cười lớn :

- quên tao rồi à ?

- Thư..chị là Thư..

- coi bộ mày nhớ dai nhỉ ?

- chị gọi cho tôi làm gì ?

- à tao muốn hỏi mày có nhớ con mình không ?

Thúy giật mình ..

Thư :

- sao ? Giật mình chưa ?

Thúy :

- k thể nào..

- con mày đang ở chỗ tao , nếu muốn con được nguyên vẹn từng cộng tóc thì tới địa chỉ tao nhắn..đến 1 mình nghe không ? Tao biết mày báo cảnh sát hay làm gì khác thì đến mà nhận xác con.. đời tao cũng k còn gì mà mất..

- chị nói dối..cu Bi đang đi cùng bà nội..

Thư quát lên :

- gọi con mẹ mày nhanh lên..

Cu bi sợ hãi khóc :

- mẹ ơi...

Thúy sợi hãi rơi điện thoại xuống đất.. cô gọi anh từ trong buồng tắm..cô khóc nức nở :

- anh ơi..gọi giúp em bà nội xem con đâu ?

Anh nhíu mày :

- có chuyện gì thế em ?

Cô quát lên :

- gọi bà nội nhanh lên..

Cô ánh mắt chờ đợi..anh :

- bà nội nói k thấy cu Bi đâu , thằng bé nói nó muốn chơi nhà bóng nên là...bà cũng đang rất sợ..

Thúy gục xuống đất ..điện thoại reo lên tin nhắn :

- địa chỉ căn nhà hoang ngoại ô thành phố , đi về hướng Đông ở làng S , huyện F..

Thúy run run đọc từng dòng tin nhắn ..cô khóc :

- em phải đi tìm cu Bi..cô ta đang điên , nó có làm sao chắc e chết..cu Bi ơi

- bình tĩnh , em phải thật bình tĩnh..

- anh biết cô ta đang điên mà..cu Bi của em ( gào khóc ôm ngực )

Anh quay người cô lại ôm vào ngực mÌnh :

- tin ở anh ..anh nhất định sẽ đưa con an toàn trở về..

Nói rồi anh gọi cho vệ sỹ huy động người..

Thúy kéo tay :

- cô ta nói em phải đến đó một mình..

- em đi anh sẽ k yên tâm..

- vậy nhất định phải cho em đi cùng..

Anh nhìn ánh mắt cầu khẩn của Thúy , anh gật đầu ..

- nếu để em ở nhà chắc em cũng k yên..

Thư ngồi nhìn cu Bi , thư vuốt má :

- mày rất giống bố mày..kể ra mày làm con tao thì sướиɠ biết mấy..sai lầm của tao là năm xưa để mày chào đời..

- cô là ng xấu..

- tao xấu cũng nhờ con mẹ mày mà ra đấy..

Một đoàn oto dừng lại trước ngôi nhà hoang k xa..

Thúy :

- để em vào..cô ta cần em..

Anh do dự :.

- k được..

- em nhất định phải vào..so với việc con làm sao em sẽ chết mất..

Cô cương quyết nên anh đành gật đầu đồng ý..

- cẩn thận..

Cô đi bộ một đoan , hít một hơi thật sâu đứng trc căn nhà hoang..

Thư :

- ra lôi cô ta vào đây cho tôi..

Cu bi thấy mẹ qua ô cửa sổ :

- mẹ ơi..

Thúy giật mình nghe tiếng con..

- cu Bi..mẹ đây..con đừng sợ..

Vệ sỹ của Thư :

- mời cô..

Thúy bước vào trong..cô nhìn thấy cu Bi , cô òa khóc..

Thư :

- giữ tay nó lại..

- tôi xin cô , cô cũng làm mẹ , cô biết trẻ con k có tội , đừng làm hại thằng bé..

Thư cười :

- cũng biết sợ cơ đấy..lẽ ra cô nên nghĩ đến ngày này để mà tránh..tôi đã dặn dò cô thế nào , tránh xa anh mih ra cô đã nghe chưa ( dí súng vào đầu thúy )

Thúy run run chân đập vào nhau..

- đừng làm hại con tôi..cô muốn làm gì tôi cũng dc , xin cô tha cho thằng bé..thả nó ra ..

Cu bi khóc :

-mẹ ơi con sợ...

Minh bước vào :

- thư , bỏ súng xuống..

Thư lườm Thúy :

- mày dám trái lời tao ??

Thuý lắc đầu..

Minh :

- em bỏ súng xuống đi Thư.. người sai là anh này , người có tội là anh này .. anh xin em tha cho mẹ con cô ấy ..

- minh ! Anh nghĩ tôi điên sao mà thả mẹ con nó .. tôi hối hận tại sao tôi k diệt thằng nghiệt chủng này từ 4 năm trước .. tôi ngu đã thả hổ về rừng ..

Anh nhíu mày :

- chuyện này là sao ?

Thư cười :

- cô ta vẫn chưa nói gì cho anh biết à ? Chính tôi là cái đứa cài cô ta vào khách sạn , chính tôi là cái đứa bắt cóc cô ta , chính tôi là cái đứa ép cô ta nhắn tin cho anh .. bao nhiêu việc tôi làm cho anh đấu Minh .. còn anh đã làm gì cho tôi ?

Minh tức giận :

- cô là con rắn độc ..

- kinh nhỉ ? Giờ anh còn gọi người anh từng rất yêu là rắn độc vì cô ta ..kết thúc đi , kết thúc tất cả tại đây đi ..

Nói rồi Thư kéo cò , đôi bàn tay run run chỉa thẳng súng vào người Thuý :

- chỉ cần mày chết là anh ta sẽ yêu tao ..( cô cười )

Thuý nhắm chặt mắt ..

Tiếng súng vang lên .. là Tuấn .. anh nằm dưới một Vũng máu dưới chân Thuý ..

Thuý khóc :

- sao anh lại làm như vậy ? Tại sao ?

Tuấn cười :

- tôi trả mạng cho đứa con đầu tiên của cô..tôi xin lỗi ..

Minh chạy ra ôm Thuý ..

Thư run run :

- anh điên à Tuấn , sao anh lại đỡ thay cho cô ta ? Ah điên à

- dừng lại đi Thư , đừng sai nữa ...

thư ôm đầu khóc .. minh nhẹ nhàng tiến đến chỗ thư , thư quát lên :

- ai mà đến đây tôi sẽ bắn chết thằng bé ..

Minh ra hiệu của vệ sỹ dừng chân..

Thư liếc mắt :

- hôm nay chết trùm đi .. hạnh phúc khác nhau nhưng đau khổ sẽ giống nhau ..

Thuý :

- cô sai rồi .. cô đã từng có HP nhưng cô đã bị lòng đố kỵ làm cho mù quáng ..đừng sai nữa , bỏ súng xuống đi Thư..

Tuấn từ từ rút chiếc súng từ túi quần ra bắn vào Thư :

- muôn đời em vẫn k sửa chữa được , tôi sẽ giúp em ..

Thư gục xuống ôm ngực , nước mắt rơi :

- chó phản chủ ..

Vệ sỹ của Minh chạy ra giằng khẩu súng từ tay Thư ..Tuấn dùng hết sức bò đến chỗ thư :

- tôi xin lỗi .. chỉ có cách này tôi mới giải thoát được đau khổ cho em ..

Minh chạy ra ôm mẹ con Thuý vào lòng , Thuý run run sợ hãi che mắt cu Bi..

Thư mắt nhìn lên trần nhà rồi cười , tay với với về hướng Minh..

Thuý ôm chặt lấy cu Bi rồi khóc ..

- đừng sợ .. có mẹ đây rồi ..

Minh từng bước chân chậm rãi ra chỗ thư ..

Thư cười :

- đến chết em vẫn yêu anh minh à .. em vẫn nhớ những kỷ niệm của hai chúng ta hồi còn đi học .. đó là cả thanh xuân đẹp nhất trong đời em .. em mãn nguyện lắm..ôm em vào lòng được không ? Chết trong tay anh em không hối hận ..

Minh rơi nước mắt lắc đầu:

- xe cấp cứu tới giờ ..

- không kịp đâu .. em được chết cùng anh ta rồi ( liếc sang Tuấn đang yếu ớt )

Minh lắc đầu :

- em phải sống để chăm sóc bé Bông , bé Bôg cần có em ..

- em nhờ anh gửi bé Bông về Pháp giúp em , chuyển lời tới bố mẹ em rằng em xin lỗi ... hãy cho bé Bông để tang anh ta .. vì ..anh ta là bố bé Bông ..

Thư giọng nói yếu ớt dần đi , cô cười trong nước mắt :

- thuý .. tôi không thua cô .. tôi là người đến trước .. tôi chết cũng dc trong lòng người mình yêu ...

Thuý nhìn Thư , cô rơi nước mắt :

- tình yêu là thứ gì đó khiến ta không là chính mình ..

Thư cười , ánh mắt mờ mờ trong sương khói , bàn tay với về trước mặt :

- chồng em đến đón em đi rồi .. tạm biệt anh .. người em mãi yêu ..

từng giọt nước mắt anh rơi trên trán Thư ..anh nhớ đến cô sinh viên năm nào .. đó chính là phần ký ức anh cất trong lòng ..

Anh gọi vệ sỹ :

- báo tử cho ng nhà cô ấy đi ..

Thuý run run bế cu Bi vào xe ..

Cu Bi :

- mẹ ơi con sợ ..

- không sợ .. ổn cả rồi con trai ..

- sao mẹ vẫn run vậy ? Mẹ còn khóc nữa ..

Thuý lắc đầu ghé sát mặt vào cu Bi ..

- ổn rồi .. sau cơn mưa trời lại sáng ..

Một tháng sau ..

Bé bông được đưa sang Pháp ở cùng ông bà ngoại ..

Thuý :

- em thương bé Bông quá , con bé rất đáng yêu ..

Minh mỉm cười :

- anh cũng thèm cô con gái như vậy lắm rồi ( anh nháy mắt Thuý )

Thuý :

- hâm hấp .. người ta chưa sẵn sàng tập 2.

- vậy thì em phải sang học tập Vân , dũng rồi .. sắp tập 3 đến nơi ..

Vân , dũng từ đằng sau :

- đây , không cần sang .. bọn tôi tự sang cho mà học tập ..

Thuý chạy ra ôm Chầm lấy Vân :

- chị ..

Vân khóc ôm lấy Thuý :

- con bé này , chị nhớ mày nhiều lắm .. mày bỏ đi quên luôn chốn rồi ..

Nói rồi bụng vân nhấp nhô lên , Thuý cười xoa bụng :

- bé con chào cô Thuý xinh đẹp ấy hả ?

- vâng .. cháu nói chỉ mong mai sau xinh giống cô là được ..

- vậy là con gái ..

Vân gật đầu ..

Dũng nháy mắt Minh ..

Minh nắm lấy tay Thuý :

- Thuý .. em có muốn chết đi có tên trong gia phả nhà anh không ?

Bà nội :

- cái thằng này cầu hôn gì kỳ vậy ?

Anh gãi đầu :

- quên kịch bản rồi .. nói gì nhỉ ?

Cu bi :

- yêu mẹ ..

Thuý tủm tỉm cười ..

Dũng đá mông Minh :

- tưởng thế nào ?

Minh lấy lại giọng , nhẹ. Nhàng quỳ xuống trước mặt cô :

- đi khắp mọi con đường , anh nhận ra mình chẳng thế thiếu được bàn tay em ..anh nhận ra không ai xinh đẹp được như em trong mắt anh .. kể từ giây phút đó , anh xác định sẵn nhất định phải để tên em trong danh sách những nàng dâu trong họ .. anh không hiểu tại sao mọi người lại làm đám cưới , chi bằng mình thử cho biết đi em .. anh nợ em một đám cưới , nợ một đời yêu em ..

Thuý nhìn anh cô rơi nước mắt ..

Cu Bi dơ ngón tay lên :

- bố thành công rồi ..

Thuý lườm hai bố con ..cô gật đầu hạnh phúc ..

Cuộc sống là vậy đấy các bạn , không phải khó khăn trước mắt là cả một đời sẽ khó khăn , k phải bất hạnh từ lúc sinh ra là sau này Sẽ bất hạnh .. từng là một cô gái bán thân , tưởng chừng số phận như tấm bèo trôi dạt nhưng sau tất cả , chỉ cần ta sống tốt thì hạnh phúc Sẽ mỉm cười với ta ..

The end

Cảm ơn các chị đã theo dõi truyện em viết trong suốt thời gian qua..em hi vọng truyện mới sắp tới sẽ dc các c yêu quý như vậy .. truỵen mới em đảm bảo gay cấn k kém truyện nay ạ .