Rể Sang Đến Nhà

Chương 60: Khuynh gia bại sản

Kẻ tiểu nhân đắc ý lại càng ngang ngược.

Người như vậy, Tiêu Thiên cũng khinh thường chẳng thèm nhìn hắn.

"Dao Dao, chúng ta đi thôi."

Tiêu Thiên nắm tay Trần Mộng Dao, đi ra khỏi công ty.

Ở trên xe, Trần Mộng Dao suy sụp, khóc nức nở nói: "Tại sao chứ, sao bọn họ lại đối xử với cháu như vậy? Trước kia để công bằng chính trực, bà nội còn giả vờ không thiên vị, bây giờ ngay cả giả bộ bà nội cũng không làm nữa, chú, chú nói cho cháu biết, trên đời này sao có người lại căm hận người thân như vậy chứ?"

Những năm gần đây, cô đã làm nhiều việc vì cái gia tộc này, nhưng lại bị bọn họ bắt nạt và sỉ nhục bằng mọi cách, nếu không phải vì bố mẹ, cô đã rời khỏi Trần gia từ lâu rồi.

"Vợ à đừng khóc!"

Tiêu Thiên đau lòng lau nước mắt cho cô, còn nghiêm túc nói: "Chỉ cần em bằng lòng, đừng nói chỉ là nhà họ Trần hèn mọn, cho dù là cả thế giới, chỉ cần em muốn, tôi đều có thể cho em."

Phụt!

Trần Mộng Dao nín khóc bật cười: "Chú à, tuy rằng biết chú đang chém gió, nhưng vẫn cảm ơn chú."

Chém gió?

Tiêu Thiên khẽ cười, không giải thích gì, khởi động xe đi thẳng.

...

Cùng lúc đó, văn phòng chủ tịch bất động sản Phú Hoa.

Buổi sáng bà cụ Trần tuyên bố Trần Văn Siêu giữ chức phó tổng giám đốc, chỉ nửa tiếng đồng hồ sau, giấy bổ nhiệm của hắn đã gửi tới tất cả các chi nhánh.

Bà cụ Trần nhìn Trần Văn Siêu, nói: "Văn Siêu, lần này bà nội giao vị trí phó tổng giám đốc cho cháu, cháu nhất định phải biết trân trọng, giúp công ty thu về càng nhiều lợi nhuận, thì tương lai ta mới có thể giao lại nhà họ Trần cho cháu được."

Trong lòng Trần Văn Siêu vui mừng đến phát điên, trên mặt hân hoan phấn khích: "Bà nội, bà yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không khiến cho bà phải thất vọng."

Trần Dũng cũng gật đầu hài lòng, như vậy được rồi, trừ bà nội ra, thì cả Trần gia bọn họ chính là do hai bố con họ định đoạt, mất đi một nỗi lo lắng, tâm tình tốt hơn hẳn!

Bà cụ Trần gật đầu, nói: "Có điều cháu nhớ kỹ, trước khi công trường ở vùng ngoại ô xây xong, thì đừng động vào Trần Mộng Dao, đợi tới khi dự án hoàn thành, bà sẽ tìm cơ hội đuổi Trần Mộng Dao ra khỏi gia tộc."

Trần Văn Siêu cười, nói: "Bà yên tâm, tất cả đều lấy đại cục làm trọng."

Bà cụ Trần gật đầu hài lòng: "Cháu có thể nghĩ như vậy là tốt lắm."

Đúng lúc này, điện thoại trong văn phòng bỗng nhiên vang lên, Trần Dũng ở một bên liếc mắt nhìn Trần Văn Siêu.

Trần Văn Siêu vội vàng kết nối điện thoại, chỉ là sau khi hắn nghe vài câu, vẻ mặt liền thay đổi, cả người đều choáng váng.

"Bịch!"

Bỏ điện thoại xuống, cả người Trần Văn Siêu ngã nhào xuống ghế sofa.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Trần Dũng nhíu mày nói.

Thấy vậy, bà cụ Trần bỗng nhiên có một dự cảm chẳng lành.

Vẻ mặt Trần Văn Siêu tái nhợt, "Là pháp vụ của tập đoàn Thiên Hồng gọi điện thoại tới, nói muốn hủy bỏ hợp tác với chúng ta!"

"Cháu nói cái gì?"

Bà cụ Trần và Trần Dũng đồng thời trở nên cực kỳ hoảng sợ.

"Không chỉ có như vậy, tập đoàn Thiên Hồng nói chúng ta phá vỡ quy ước, muốn kiện chúng ta, bảo chúng ta hãy chuẩn bị tốt trước khi khuynh gia bại sản.

Vừa dứt lời, bà cụ Trần cảm thấy trời đất quay cuồng, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt, thân người chao đảo sắp ngã, nếu không phải Trần Dũng nhanh tay đỡ lấy, lúc này chỉ sợ đã ngã nhào xuống mặt đất.

"Mẹ, trước tiên ngồi xuống đã!" Trần Dũng vội nâng bà ta ngồi trên ghế sofa.

"Bà nội, bà đừng nóng vội, chuyện này chắc chắn có vấn đề!" Trần Văn Siêu nói: "Buổi sáng vừa ký hợp đồng, còn chưa kịp làm gì, sao lại có thể vi phạm hợp đồng được?"

"Văn Siêu nói đúng!" Trần Dũng nói: "Còn không mau đi lấy hợp đồng ra đây!"

Trần Văn Siêu vội vàng đi tới két sắt lấy hợp đồng ra.

Bà cụ Trần uống một ngụm nước, ổn định lại tâm trạng, vội nói: "Đúng rồi Văn Siêu, bọn họ có nói, chúng ta vi phạm điều khoản nào không?"

Trần Văn Siêu vừa mở hợp đồng ra xem vừa nói: "Không, bọn họ gọi điện thoại chỉ nói chúng ta vi phạm hợp đồng, muốn khởi tố chúng ta, bảo chúng ta chuẩn bị."

"Cái gì?"

Nghe những lời này, chút hi vọng cuối cùng của bà cụ Trần cũng bị bóp nát, bà ta lo lắng nói: "Nhanh, bảo toàn bộ giám đốc các ban đến phòng họp, mở cuộc họp gấp!"

"Mẹ, đừng nóng vội..."

"Trong vòng năm phút, mẹ muốn nhìn thấy tất cả mọi người, ai không tới, tự động rời khỏi chức vụ đang làm!" Lúc này bà cụ Trần hoàn toàn rối loạn.

Năm phút sau, trong phòng họp đông kín người.

Ai không ngồi được thì đứng!

"Bà nội, ngoài Trần Mộng Dao ra, những người khác đều đã tới!" Trần Văn Siêu nói.

Vẻ mặt bà cụ Trần âm trầm, nếu không phải Trần Mộng Dao còn đang phụ trách một dự án với tập đoàn Tử Kim, thì bây giờ bà ta đã tuyên bố sa thải cô.

"Không cần quan tâm đến nó, sau này tất cả cuộc họp của công ty, cũng không cần báo với nó nữa!"

Bà cụ Trần nói: "Văn Siêu, trước tiên cháu nói rõ mọi chuyện cho mọi người đi."

Trần Văn Siêu gật đầu, nói rõ chuyện tập đoàn Thiên Hồng kiện bọn họ vi phạm hợp đồng.

Đợi hắn nói xong rồi, vẻ mặt mọi người đều khϊếp sợ.

"Người của tập đoàn Thiên Hồng có gì nhẫm lẫn chăng?"

"Đúng vậy, một giờ trước tổng giám đốc chi nhánh của tập đoàn Thiên Hồng vừa mới đến đây, một giờ sau đã nói chúng ta vi phạm hợp đồng ư?"

"Âm mưu, đây chắc chắn là âm mưu của Trần Mộng Dao và tập đoàn Thiên Hồng!"

"Quá đáng lắm, Trần Mộng Dao này thật là tâm địa ác độc."

Mỗi người một câu thể hiện sự bất bình.

"Đủ rồi!"

Bà cụ Trần đập mạnh vào bàn: "Tôi gọi các người đến đây không phải để các người nói những điều này, mà là để các người suy nghĩ, tìm cách giải quyết chuyện này!"

"Nhưng tập đoàn Thiên Hồng, có gia tộc Độc Cô chống lưng đằng sau! Họ muốn bóp chết Trần gia, dễ như trở bàn tay."

Lời nói của bà cụ Trần như một chậu nước lạnh dội từ trên đỉnh đầu xuống, trong nháy mắt lạnh toát thấu tim gan.

Lúc này, có người nói: "Chủ tịch, tôi cảm thấy chuyện này rất kỳ quái. Một giờ trước Lâm tổng của tập đoàn Thiên Hồng mới cầm hợp đồng của chúng ta đi, một giờ sau liền nói chúng ta vi phạm hợp đồng, muốn khởi tố chúng ta, không có lí nào lại như vậy!"

"Chúng ta và tập đoàn Thiên Hồng không có mâu thuẫn gì trên thương trường, căn bản không có khả năng từng đắc tội với bọn họ!"

Nghe thấy vậy, mọi người trong phòng họp gật đầu lia lịa.

Bà cụ Trần trầm ngâm một lúc, cũng cảm thấy không sai!

Trước đây mặc dù có hiểu lầm nhỏ ở buổi lễ của tập đoàn Thiên Hồng, nhưng mọi chuyện đều đã qua.

Nếu như Lâm Sâm thật sự ghi hận, hắn cũng không thể nào đồng ý ký hợp đồng với bọn họ được.

Cả phòng họp lớn như vậy rơi vào yên lặng.

Trần Văn Siêu đột nhiên nói: "Bà nội, hợp đồng là do Trần Mộng Dao bàn bạc với bên đó, bây giờ xảy ra chuyện này mà cô ta không xuất hiện, theo cháu thấy, chuyện này chắc chắn có liên quan tới cô ta."

Bà cụ Trần gật đầu, "Cháu nói tiếp đi."

"Bà nghĩ thử xem, trước đây chúng ta tới tập đoàn Thiên Hồng nói chuyện hợp tác, ngay cả cửa của công ty bọn họ cũng không vào được, thậm chí Lâm tổng của tập đoàn Thiên Hồng còn đặc biệt nói, ngoài Trần Mộng Dao ra thì không muốn tiếp chuyện với ai. Trần Mộng Dao có thân phận gì, tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hồng có thân phận ra sao, bọn họ có liên quan gì đến nhau? Trước đây cháu còn có suy đoán, có phải Trần Mộng Dao dùng thủ đoạn gì hay không, hôm nay sau cuộc điện thoại của Trần Mộng Dao, đã thấy tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hồng xuất hiện, lúc đó cháu mới hiểu ra!"

Trần Văn Siêu hùng hổ nói: "Trần Mộng Dao này chắc chắn có bí mật gì đó với Lâm Sâm mà không muốn cho ai biết, nói không chừng đã vụиɠ ŧяộʍ trở thành tình nhân của Lâm Sâm."

Vừa dứt lời, mọi người trong phòng họp đã hiểu ra.

Nói như vậy, tất cả đều đã rõ ràng.

Nhưng lại có người thắc mắc: "Vậy bọn họ nói chúng ta vi phạm hợp đồng là như thế nào?"

"Cái này thì càng dễ giải thích!"

Trần Văn Siêu bày ra bộ dạng nhanh trí nắm chắc mọi chuyện trong lòng bàn tay: "Cuộc họp sáng nay, Trần Mộng Dao không được đảm nhận vị trí phó tổng giám đốc, chắc chắc đã đi tìm Lâm Sâm khóc lóc kể lể. Nếu tình nhân nhỏ của anh làm nũng với anh, thì anh có ra mặt hay không? Anh ta bảo pháp vụ thông báo chúng ta đã vi phạm hợp đồng, nhưng lại không hề nói chúng ta vi phạm điều khoản nào, muốn mượn cớ này, để mỉa mai chúng ta."

Nếu Lâm Sâm ở đây nghe được những lời này, chắc chắn sẽ bị dọa đến mức đái trong quần.

Người khác không rõ thân phận của Tiêu Thiên, nhưng hắn lại biết rất rõ ràng.

Đó là vợ của chủ tịch, thiếu phu nhân của gia tộc Độc Cô, cho hắn mười nghìn lá gan, hắn cũng không dám làm càn.

Tất cả mọi người nhìn Trần Văn Siêu với ánh mắt khâm phục, kính nể.

Bà cụ Trần cũng cảm thấy sáng tỏ thông suốt, ánh mắt hài lòng nhìn Trần Văn Siêu: "Được lắm, Văn Siêu, cháu phân tích rất đúng! Xem ra chuyện này, chỉ có Trần Mộng Dao ra mặt thì mới có thể giải quyết được!"

"Bây giờ cháu lập tức thông báo cho Trần Mộng Dao, bảo nó lập tức đến công ty gặp ta." Bà cụ Trần dặn dò.

Lúc này, Tiêu Thiên đang dẫn Trần Mộng Dao đi trên phố đi bộ ‘Mua mua mua’ ở Vân Thành, phụ nữ mà, tâm tình không tốt, mua sắm thỏa thích, ăn nhiều đồ ngon, tâm trạng tự nhiên sẽ tốt lên.

Có điều Trần Mộng Dao không mua gì cả, chỉ kéo theo Tiêu Thiên đi ăn không ít thức ăn ngon ở Vân Thành.

Mỗi người cầm một xiên thức ăn trên tay, ăn rất vui vẻ.

Đúng lúc này, điện thoại của Trần Mộng Dao reo lên.

Là Trần Văn Siêu gọi tới.

Sau khi Tiêu Thiên nhìn thấy, thẳng tay tắt điện thoại: "Loại người này chẳng đáng để chúng ta để ý."

Trần Mộng Dao nói: "Như vậy, không hay cho lắm?"

"Không có gì là không hay cả, nghe tôi là được rồi!"

Sau khi cúp điện thoại, Trần Văn Siêu lại gọi tiếp, lúc này Tiêu Thiên không bắt máy, mà chặn luôn số điện thoại của hắn!