Bạch Lạc quyến rũ đến mức này, Lâm Khải Chi làm sao lại không hiểu!
“Muốn tớ chơi với cậu?” Biểu tình trên khuôn mặt Lâm Khải Chi trở nên ngả ngớn, ánh mắt cũng càn rỡ đánh giá viên ngọc sáng bóng tròn trịa từ trên xuống dưới.
Bạch Lạc bị ánh mắt đùa giỡn trần trụi của nam sinh làm cho đỏ bừng cả mặt, thân thể đã lâu không được động chạm đột nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến hoa huyệt cũng dần ướŧ áŧ.
“Vậy sẽ như cậu mong muốn!” Lâm Khải Chi tụt quần mình trong tích tắc. Không biết gậy thịt đã cương cứng sưng to từ khi nào, nhưng khi vừa thấy Bạch Lạc, đầu khấc kia khờ khạo gật gù như đang chào hỏi.
Bạch Lạc nhìn đến mê mẩn, cô đang định duỗi tay cầm gậy thịt, tay còn chưa đạt được mục đích đã bị gông cùm của Lâm Khải Chi cản lại.
Bạch Lạc chỉ cảm giác được mình bị hai cánh tay rắn chắc kia nhấc bổng lên, sau đó hoa huyệt bị gậy thịt đâm vào trong nháy mắt.
Mật dịch tiết ra chưa đủ, hoa huyệt của nữ sinh lại chặt hẹp, hơn nữa gậy thịt còn vừa thô vừa dài, lúc vừa đâm vào khiến Bạch Lạc suýt nữa khóc ra tiếng.
“Bây giờ cậu đã vừa lòng chưa?” Động tác thô lỗ dã man như vậy, đến Lâm Khải Chi cũng không thoải mái, mép thịt khô khốc quấn quanh gậy thịt, không có mật dịch bôi trơn nên cái lỗ hư hỏng kia kẹp cậu đến phát đau.
Nhưng nếu không cho cô nhóc này nếm mùi đau khổ, chỉ sợ là suốt ngày lại nghĩ đủ mọi cách để quyến rũ cậu.
“Cậu sờ tớ…” Âm thanh của cô gái nhỏ đầy nũng nịu, cô không dám tức giận với Lâm Khải Chi, mà chỉ có thể dùng thái độ mềm mỏng.
Ai ngờ Lâm Khải Chi không có ý định cho Bạch Lạc được thoải mái, gậy thịt vừa cắm vào liền đứng yên không nhúc nhích, còn khuôn mặt cậu thì thâm xì không biểu cảm.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© bắn ra tung toé.
Hai phút sau, Bạch Lạc chịu thua. Cô biết mình không thể nào so độ kiên nhẫn với Lâm Khải Chi. Cho dù gậy thịt nóng bỏng kia khiến cả người Bạch Lạc mềm nhũn, hay gậy thịt kia sưng to như muốn nổ tung thì sắc mặt Lâm Khải Chi vẫn bình tĩnh như thường, thái độ cũng thản nhiên như người đang đi dạo trong công viên.
Nếu Lâm Khải Chi không động, vậy cô chỉ có thể tự mình động thủ.
Bạch Lạc cũng không cởϊ áσ phông, cô trực tiếp kéo áo qua ngực làm lộ ra hai bầu vυ' trắng mịn cao ngất. Tay nhỏ mềm mại bắt đầu xoa nắn hai vυ' đầy đặn, viên anh đào phấn hồng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà lớn hơn so với bình thường. Bầu vυ' đẫy đà dường như muốn nhảy ra khỏi tay nữ sinh, cảm giác tê dại từ đầṳ ѵú truyền khắp trên cơ thể Bạch Lạc.
Mà hai đầṳ ѵú kia vừa vặn bị kẹp giữa hai ngón tay.
“Ưm… a…” Bạch Lạc khẽ rêи ɾỉ.
“Lâm Khải Chi~~” Sau đó cô nhẹ nhàng gọi tên nam sinh.
Mỹ nhân thủ da^ʍ ngay trước mặt, gậy thịt lại cắm chặt trong hoa huyệt… ý chí Lâm Khải Chi quả thực đã phải chịu khảo nghiệm chưa từng có từ trước đến nay.
“Chơi với tớ~~” Cô gái nhỏ động tình, giọng nói mềm mại nũng nịu như tiếng chim hoàng oanh hót giữa đêm, ánh mắt lấp lánh đầy yêu mị, vài sợi tóc tơ dính trên trán cũng bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, dáng vẻ yêu dã mê người này khiến người ta muốn phát điên.
Bạch Lạc vươn tay ôm cổ Lâm Khải Chi, hai đầṳ ѵú cương cứng không ngừng cọ xát trước l*иg ngực cậu.
“Cậu làm bài tập trước đã!” Lâm Khải Chi hung hăng cắn môi mình một cái, nếu không chính bản thân cậu sẽ không kiềm chế nổi mất, “Làm đúng thì tớ sẽ chơi với cậu.” Dáng vẻ này của cậu còn nghiêm túc hơn giáo viên trên bục giảng.
Bạch Lạc nghe vậy thì tức giận muốn đánh người. Nhưng cô giận mà không dám làm gì, bụng nhỏ nhanh chóng co rút, hung hăng kẹp chặt gậy thịt bên trong.
“A!!!” Lâm Khải Chi hít một hơi thật sâu, cái lỗ dâʍ đãиɠ kia quá mê người.
Khung cảnh trong phòng ngủ vừa da^ʍ mỹ vừa buồn cười.
Nữ sinh nửa người trần trụi, hai bầu vυ' loã lồ không hề che đậy khẽ run rẩy do không chịu nổi khí lạnh và sự tập kích của nam sinh.
Nữ sinh nhíu chặt mày liễu, không phải vì được chơi mà do gặp phải bài tập khó, hai má thì tức giận mà phồng cả lên.
Nam sinh ngồi ở phía sau ôm lấy nữ sinh, l*иg ngực vững chắc của cậu dán chặt vào tấm lưng bóng loáng của người trong lòng. Hai tay cậu vươn ra đằng trước, nắm lấy bầu vυ' xinh đẹp. Gậy thịt thô dài đã sớm chôn sâu ở trong hoa huyệt nhưng vẫn đứng im bất động.
“Xong… bài này tớ làm…” Bạch Lạc còn chưa dứt lời, phía dưới đã bị hung hăng va chạm.