Quyến Rũ

Chương 22

“Vì sao?” Lâm Khải Chi duỗi tay cầm nhũ thịt mềm như bông, không biết cô nhóc này ăn cái gì mà hai vυ' non mềm như miếng đậu phụ, lại còn to tròn đẫy tay, nhéo một cái có cảm giác như sắp chảy nước.

Nhìn những vết đỏ loang lổ trên da thịt trắng nõn, nam sinh mới biết được mình yêu thích không nỡ buông tay đến nhường nào.

“Cậu nhẹ một chút…” Bạch Lạc không còn vẻ ngại ngùng như lúc trước, cô vòng tay ôm lấy cổ Lâm Khải Chi rồi dính sát cả người vào cậu, sau đó nhẹ nhàng cọ xát.

Chuyện xảy ra tối ngày hôm qua cũng không phải Bạch Lạc không để ý. Lâm Khải Chi vừa lạnh như băng lại vừa thô bạo, cũng không hề quan tâm cô có nguyện ý hay không mà đã mạnh mẽ muốn cô.

Mới đầu cô còn ngượng ngùng, nhưng sau khi quen rồi thì không còn như vậy nữa. Dù gì đến cuối cùng không phải cô đã có được cậu rồi hay sao?

Nhưng nếu như cậu ấy không hùng hục như con trâu đi cày thì càng tốt hơn.

Lắm lúc Bạch Lạc cũng hoài nghi chính mình có phải xử nữ hay không? Người bình thường thì phải đau đến ba ngày ba đêm, máu chảy không ngừng… Còn cô chắc do đêm qua uống rượu nên đau đớn bị tê liệt. Khi cơn đau qua đi, mỗi lần Lâm Khải Chi rút ra đút vào đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn bộ dây thần kinh mẫn cảm trên cơ thể cô, khiến cô cảm giác có một ngọn lửa đang thiêu đốt trong cơ thể mình.

Gậy thịt nóng bỏng đâm vào trong hoa huyệt giống như quả bóng hydro bay lên cao rồi nổ tung trên bầu trời.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng khi Lâm Khải Chi đâm gậy thịt vào trong cơ thể, Bạch Lạc cảm thấy cực kỳ thoả mãn.

“Vì sao cậu từ chối giúp cậu ta?” Lâm Khải Chi vẫn rất cố chấp với vấn đề này. Thấy hai mắt nữ sinh mê mang vì sung sướиɠ, Lâm Khải Chi tức mình duỗi tay nhéo lên hai đầṳ ѵú đầy mẫn cảm.

Bạch Lạc làm sao chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ này, da^ʍ thuỷ nhanh chóng trào ra khỏi hoa huyệt.

Lần cao trào này khiến Bạch Lạc cực kỳ xấu hổ. Rõ ràng nam sinh này xâm phạm cô, còn cô hoàn toàn bị động trong chuyện này, vậy mà khi người ta vừa mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ có một chút… cô đã lêи đỉиɦ.

Nữ sinh tê cứng người vì kɧoáı ©ảʍ, môi đỏ khẽ mở, ánh mắt dại ra và rất lâu không hồi phục lại tinh thần.

Hoa huyệt mềm mại ngậm chặt gậy thịt thô dài nóng rực, chỗ sâu nhất trong miệng hoa vừa nhỏ vừa không ngừng co rút, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu khấc đầy mẫn cảm của nam sinh.

Hai mép thịt da^ʍ mĩ kia càng bóp gậy thịt chặt hơn, Lâm Khải Chi cảm giác gậy thịt của mình dường như sắp bị bẻ làm đôi.

Hơi thở của Lâm Khải Chi trở nên gấp gáp, mồ hôi cũng chảy ròng ròng trên cơ thể cường tráng.

Đôi chân thon dài cân xứng của nữ sinh đè ở trước ngực cậu, hai bầu vυ' tròn trịa đầy tay khẽ run rẩy, chỉ có núʍ ѵú hồng hào vẫn quật cường đứng thẳng khiến người ta muốn ức hϊếp.

Lâm Khải Chi nâng mông của Bạch Lạc, ánh mắt sâu hun hút của cậu nhìn chằm chằm vào mép thịt dâʍ đãиɠ kia, cậu càng muốn đâm sâu vào trong thì càng khó tiến vào.

Lâm Khải Chi giữ chặt mông nhỏ, sau đó đột nhiên tàn bạo dùng sức đâm gậy thịt thô to như cột đá cắm vào tiểu huyệt non mịn.

Hoa huyệt chặt hẹp như muốn vắt cạn tinh lực của nam sinh.

Người dưới thân đã sớm không thể chống cự, hoa huyệt phấn hồng tràn đầy mật dịch, mép thịt đáng thương run rẩy như đang xin tha.

Nhưng người phía trên lại từng bước ép sát, cậu như mãnh hổ trên núi, không giao chiến tới cùng thì không chịu bỏ qua.

Mà mép thịt của nữ sinh cũng không vừa, nó không ngừng liếʍ mυ'ŧ khiến nam sinh muốn phát điên.

“A… a…! Từ từ đã… a…ưm ” Bạch Lạc cũng từng xem qua phim người lớn, khi ấy cô cảm thấy mấy người phụ nữ trong phim rêи ɾỉ rất giả tạo, chuyện này thật sự sung sướиɠ đến vậy sao? Đến khi bản thân tự mình trải qua, Bạch Lạc mới phát hiện ra chuyện này sung sướиɠ hơn cô tưởng.

Lâm Khải Chi vừa sung sức lại vừa tốc độ, gậy thịt thô dài không ngừng xâm chiếm sâu bên trong hoa huyệt. Cuối cùng đem toàn bộ tinh hoa bắn vào nơi sâu nhất.

Đầu óc Bạch Lạc gần như tan rã, kɧoáı ©ảʍ tê dại đánh sâu vào tất cả các giác quan của cô.