Nhớ Mãi Không Quên (Niệm Niệm Bất Vong)

Chương 4: Đôi môi mềm mại

Edit by Kiera

Editor: Nghe nói hôm nay là Thất Tịch nên tặng mọi người 2 chương nữa. Chúc mng Thất Tịch vui vẻ ❤️

Hãy vote cho tuii nhé  ⭐️

_______

Son môi đỏ tươi bị trôi đi, hai cánh môi ướŧ áŧ bao lấy côn ŧᏂịŧ màu tím đen.

Cô gái nhỏ vừa ngoan ngoãn lại nghe lời, môi đi tới phía trước nuốt sâu thêm một chút, khoang miệng theo bản năng mà siết chặt lấy làm qυყ đầυ cọ xát hàm trên ẩm ướt.

Đầu lưỡi cô gái bắt đầu liếʍ xung quanh thân gậy, bàn tay nhỏ nhắn nóng bỏng lại vuốt ve tới thân gậy bị lộ ra ngoài, du͙© vọиɠ thô cứng Lục Diễm bị liếʍ láp làm cho cảm giác tê dại bốc cháy lên tới tận xương khiến anh không thể không dùng một cái tay khác chống đỡ lấy vách tường.

Liếʍ từng chút từng chút ở giữa, rồi lại liên tiếp liếʍ đến khe rãng của qυყ đầυ, vòng qua một vòng, liếʍ đến qυყ đầυ thì toàn bộ khoang miệng đều căng chặt lại, đè ép, tay nhỏ mơn trớn từng đường gân xanh đang sưng lên, sau đó lại vuốt ve đến da thịt nơi tinh hoàn, hai ngón tay út khép lại, xoa nắn nó.

Cái lưỡi nhỏ liếʍ đến cái khe kia, đầu lưỡi non mềm của cô gái áp vào cái lỗ kia.

"Ưm a...."

Một cảm giác kɧoáı ©ảʍ tột cùng thổi quét lấy lý trí của Lục Diễm.

Mẹ kiếp, mẹ nó thật không ngờ cô lại liếʍ chỗ đó.

Du͙© vọиɠ được hàm chứa sắp tràn ra, khống chế không được rêи ɾỉ, không còn vẻ hoang vắng thường ngày nữa, rút lấy côn ŧᏂịŧ dính đầy nước miếng ra, dùng sức đem cô gái nhỏ túm lên.

Lòng bàn tay nóng bỏng gắt gao khoá chặt eo cô, cả người cùng với côn ŧᏂịŧ đè ép cô gái nhỏ, mặt cô ửng hồng lên, một giọt nước rơi xuống từ trong miệng, nhỏ giọt lên xương quai xanh, Lục Diễm tràn đầy hơi nóng, nhẹ nhàng dừng ở chỗ xương quai xanh rồi liếʍ đi, sau đó tay đè trên thắt lưng cô dần trượt xuống.

Đến cái mông vểnh, cơ bắp căng cứng áp ở lòng bàn tay mà dùng sức xoa xoa, chặt đến nỗi không đứng dậy được, mông thật da^ʍ, hôm nay lúc ẩn lúc hiện xuất hiện trước mặt anh, bây giờ lại đang ở trong tay anh mà bị anh mạnh mẽ xoa nắn.

"A.... Đau"

Lục Diễm ngẩng đầu, nhìn qua côn ŧᏂịŧ mình dính một chút son môi trên miệng cô, đôi mắt trong suốt chứa đầy hơi nước đáng thương đang nhìn mình.

Anh cười trầm thấp "Đau ở đâu?"

Liếʍ nhẹ vết son đỏ mê hoặc trên môi, cổ họng thở ra đầy thoả mãn, thật ngọt.

"Giúp em xoa xoa, có được không?"

Tay xoa ở thắt lưng bắt đầu trở nên ôn nhu, toàn bộ bàn tay to có thế bao lấy cả mông thịt của cô, vừa nhéo vừa bóp, mang theo tiết tấu đâm về phía trước, đυ.ng vào nơi ẩm ướt của cô, nơi đó cách quần cũng có thể cứng lên, thật nóng.

Bàn tay chậm rãi trượt xuống ấn côn ŧᏂịŧ vào trong qυầи ɭóŧ, ngón tay mò vào giữa hai chân mà xem xét, một mảnh ướŧ áŧ, âm thanh khàn khàn mang theo sự vừa lòng mà cười, "Thật ướt..."

Môi dán môi, một ngón tay đẩy ra hai mảnh kề sát hoa huyệt, nhẹ nhàng mà trêu chọc nó làm nó chảy ra hoa dịch, sau đó ngón tay lại đảo quanh hai mảnh hoa huyệt, tìm được một tiểu đậu mầm, dùng sức ấn xuống.

"Ư a....."

Tiếng rêи ɾỉ khống chế không được mà vang lên, côn ŧᏂịŧ sưng to, sưng đến phát đau, qυყ đầυ đằng trướt phun ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt, hương vị mê hoặc da^ʍ mị dụ dỗ thân thể hai người nóng lên.

Lục Diễm dùng sức hôn môi cô gái, đầu lưỡi xông vào khuấy đảo lung tung, ngón tay phía dưới vòng quanh tiểu đậu mầm mà cọ xát làm cho nơi đó chảy nước ngày càng nhiều, theo ngón tay mà dính đầy toàn bộ tay anh.

Một cái tay khác kéo cái áo ngắn tay bó xát xuống,  chui vào áo ngực, lấy ra hai nhũ hoa đang sưng tấy, lòng bàn tay siết chặt, môi dừng ở vành tai tinh xảo.

"Ở đâu ra nhiều nước như vậy, hửm?" Âm thanh trầm thấp khàn khàn mang theo hơi nóng như muốn đốt cháy lỗ tai cô.

Anh ấn côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt ướŧ áŧ, ngón tay thì bị hai chân kẹp chặt, tiểu đậu mầm run lên, một chất lỏng nóng bỏng tưới trên ngón tay anh, côn ŧᏂịŧ dưới lớp vải cũng đều bị dâʍ ɖị©ɧ nóng bỏng xoa dịu rồi, qυყ đầυ sưng to càng kích động mà run lên, nơi giữa nhỏ ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lục Diễm hưng phấn mà rêи ɾỉ một chút, cắn lên vành tai đỏ ửng, ngón tay vẫn còn đảo quanh hoa huyệt, chạm đến cái lỗ nhỏ non nớt mà đảo quanh, đè ép, trêu đùa, đầu ngón tay hướng vào trong xem xét, tiểu huyệt gắt gao cắn lấy đầu ngón tay, như là muốn cắn lấy qυყ đầυ sưng lớn của anh, côn ŧᏂịŧ thô to mạnh mẽ hung hăng mà đâm vào, bị tiểu hoa huyệt bao vây.

Hai bên tai cô bắt đầu đỏ ửng lên, anh lại xoa nắn cặp ngực mềm mại, ngón tay học theo côn ŧᏂịŧ mà mạnh mẽ thọc vào rút ra, cắn cắn vành tai, nhéo lấy nhũ hoa căng cứng, hơi thở bắt đầu gấp lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c phun ra...

_______

Rạng sáng, lúc trời vẫn còn tối.

Lục Diễm mở mắt ra, nhìn côn ŧᏂịŧ còn hơi nóng lên của mình.

Chậc.

Tay vò vò mái tóc hỗn độn rồi đi xuống giường.

Đốt một điều thuốc, dựa vào tường mà hút một hơi, sương khói qua khoang miệng rồi phun ra.

Hôm nay lúc nhảy xong cô gái nhỏ kia đứng trên sân khấu nhìn thoáng qua mình, khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên, còn cắn cắn môi dưới làm hạ bộ của anh liền căng lên.

Vừa mới trong giấc mộng xuân, ở phía sau hậu trường sân khấu, cô vẫn còn mặc quần áo đã biểu diễn hôm nay, lau đi son môi, quỳ gối dưới thân mình, nuốt côn ŧᏂịŧ của anh.

A, Trình Niệm Niệm.

Lục Diễm híp mắt, dưới đuôi mắt gợi lên một chút da^ʍ mỹ, lại hút một hơi thuốc, ấn ở cửa sổ, bóp tắt điếu thuốc rồi đi vào phòng tắm.

Hơi nóng mờ mịt, dòng nước ấm chảy qua bả vai rắn chắc, tới lưng sau đó mà cơ bụng rắn chắc còn có đường nhân ngư của Lục Diễm, từng giọt từng giọt mang theo hơi nóng mà dừng lại ở côn ŧᏂịŧ đang đứng thẳng của anh.

Đôi mắt sâu thẳm của Lục Diễm dừng trước hạ thể đang kích động, môi mỏng khẽ nhếch lên, vài giọt nước ấm theo mũi nhỏ giọt ở trên môi, anh duỗi lưỡi liếʍ qua.

Nước ấm lướt qua làm toàn bộ côn ŧᏂịŧ đều ướt hết, lúc ở trong giấc mơ kia cái miệng nhỏ nhắn mềm mại đỏ tươi mở ra, nuốt côn ŧᏂịŧ của mình vào, bao vây lấy qυყ đầυ, nước bọt chảy ra từ cái miệng nhỏ nhắn, nhỏ giọt xuống.

Huyệt Thái Dương của Lục Diễm căng ra, tay chống ở chốt vặn mà mở sang nước lạnh.