Lịch Sử Gia Đình Loạn Luân

Chương 7

Chương 7: Trên xe buýt bị hai học sinh trung học xa lạ cùng nhau đυ. hai lỗ, bị hãʍ Ꮒϊếp ôm lấy eo của chồng, đi đến nhà ba chồng đã tái hôn làm khách, bắt gặp chồng nɠɵạı ŧìиɧ với ba.

Kể từ khi hai vợ chồng Lý Hồng và Thẩm Nghệ Lâm cùng Trần Mặc đυ. ȶᏂασ thỏa thích một trận, Lý Hồng liền kìm chế tính tình nóng nảy, cũng không có động một tí lại đè Thẩm Nghệ Lâm ra đυ. tàn bạo, trong lòng Thẩm Nghệ Lâm có chút hoảng, nghĩ rằng Lý Hồng đang tức giận, nhưng sự thật là Lý Hồng chỉ nhớ lại cảm giác cực khoái sau khi được Trần Mặc đâm c̠úc̠ Ꮒσα ngày đó mà thôi.

Thẩm Nghệ Lâm thấy hắn ít nói hẳn thì một mực lấy lòng, nhưng cũng không thấy hiệu quả, một hôm Lý Hồng bảo cậu cùng đi đến thăm người ba đã tái hôn từ lâu của hắn, vì vậy mà Thẩm Nghệ Lâm muốn chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ để bù đắp cho Lý Hồng.

Vào ngày đi, cậu mặc một bộ có khóa kéo ở đáy quần, không mặc qυầи ɭóŧ, cậu muốn tạo sự bất ngờ cho Lý Hồng, lúc ở trên xe buýt có rất nhiều người, cậu có thể vô tình kéo khóa ra để Lý Hồng đυ. lỗ, nếu để Lý Hồng vui vẻ thì có lẽ hắn sẽ không tức giận nữa.

Lý Hồng đâu nghĩ cậu lại có suy nghĩ này, ngay khi vừa lên xe, tất cả mọi người đều tràn vào, hai người còn chưa đứng vững, đã bị lấn lên phía trước, hai tay Lý Hồng chống trên cửa sổ, Thẩm Nghệ Lâm dựa ở trên lưng hắn.

Thẩm Nghệ Lâm rất nôn nóng, cậu ở sau lưng thế này thì sao để Lý Hồng đυ. lỗ được? Vả lại trước khi ra ngoài, cậu đã chuẩn bị dùng lỗ hậu để tiếp nhận Lý Hồng, trong lỗ l*и đã sớm cắm một cây gậy rung, mở ở tần số không nhanh không chậm chấn động càn quấy bên trong, khiến cậu đạt đến sự sung sướиɠ, thế nhưng cũng không sướиɠ đến mức mất đi lý trí.

Hiện tại đám đông đang chen lấn nghẹt thở, cậu muốn lấy điều khiển từ xa của gậy rung để giảm tần số xuống thấp một chú, kết quả vừa mới lấy ra, đã bị người ở bên trái đυ.ng phải, rơi trên mặt đất, bị người khác đạp lên một phát, một phát đạp này trùng hợp đạp lên công tắc tần số cao nhất, lập tức gậy rung di chuyển điên cuồng trong lỗ l*и của cậu, từng lớp thịt bị gậy rung to lớn chọc đến lại chọc đi, sướиɠ đến mức cả người Thẩm Nghệ Lâm đều run lên, không nhịn được mà rên ra tiếng.

"Ưm ..." Nghe thấy tiếng rên ngọt ngào của cậu, Lý Hồng kỳ quái hỏi: "Làm sao vậy?"

Hắn muốn quay lại xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng thật sự có quá nhiều người, chân lấn đến mức hắn không thể quay đầu lại.

"Không, không có gì..."

Giọng nói của Thẩm Nghệ Lâm hơi run rẩy, "Chỉ là bị chen ghê quá, chân em bị đạp."

Lý Hồng nghe xong cũng không để bụng, cứ để mặc cậu.

Thẩm Nghệ Lâm chỉ cảm thấy gậy rung đang đâm nguấy bừa bãi trong lỗ thịt, không hề thương tiếc, nguấy trong âʍ ɦộ đến long trời lở đất, khiến cho lỗ l*и của cậu co rút lần nữa, nước da^ʍ liên tục chảy ra, ướt đẫm đũng quần.

Khi cậu đang sướиɠ đến nỗi nghiến chặt răng để không bị người khác phát hiện, đột nhiên có một bàn tay chạm vào háng cậu, dùng sức nắn bóp, cậu kinh hoảng, cố gắng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một cậu trai cao lớn đẹp trai mặc đồng phục học sinh đứng ở phía sau, đang nhìn cậu cười dâʍ đãиɠ.

Học sinh cấp ba thì thầm vào tai Thẩm Nghệ Lâm: "Anh ơi, lỗ l*и của anh chảy thật nhiều nước, ở bên trong em còn mò được gậy rung, anh thật da^ʍ..... em muốn đυ. anh."

Kỹ năng của học sinh cấp ba rất tốt, hắn cầm lấy dươиɠ ѵậŧ đang đứng thẳng của Thẩm Nghệ Lâm, liên tục xoa bóp cọ xát vào dây kéo thô ráp, đầu óc của Thẩm Nghệ Lâm bị sự sung sướиɠ xóa trộn một trận, theo bản năng di chuyển eo về phía trước, hy vọng có thể nhận được càng nhiều vui sướиɠ.

"A ... Ưm!"

Cậu thậm chí không thể nghe rõ những học sinh này đang nói gì, chỉ biết khi mở miệng thì sẽ phát ra tiếng kêu da^ʍ vui sướиɠ, đột nhiên đầu cậu bị di chuyển, miệng đang há bị lấp kín.

Cậu mở mắt, phát hiện còn có một học sinh tóc vàng đang đứng trước mặt, cũng rất cao và đẹp trai, hai học sinh lần lượt kẹp cậu ở giữa.

Tóc vàng vừa nút lưỡi Thẩm Nghệ Lâm, vừa đưa tay mò xuống dưới, cùng lúc đó, học sinh tóc đen xoa nắn dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Nghệ Lâm, bỗng nhiên tóc đen thấp giọng nói: "Đm, da^ʍ vãi, thì ra cái quần này còn có khóa kéo."

Roẹt một tiếng, khóa kéo bị kéo ra, Thẩm Nghệ Lâm đột nhiên cảm thấy phần thân dưới có một cơn gió lạnh thổi qua, nhưng ngay sau đó, một bàn tay lớn từ dưới đùi men theo khóa kéo vuốt lên âʍ ɦộ, văn vê hộŧ ɭε cương cứng như hạt đậu.

"Anh trai, anh còn không mặc qυầи ɭóŧ nữa à, da^ʍ quá đi, là để thuận tiện cho đàn ông đυ. lỗ anh mọi lúc mọi nơi có phải không. Nước da^ʍ nhiều quá, một bàn tay em không đỡ được hết."

Tóc vàng ngậm môi Thẩm Nghệ Lâm, ậm ờ thấp giọng nói.

Cùng lúc đó, hai ngón tay khéo léo thon dài chui vào lỗ hậu cũng đầy nước da^ʍ trơn trượt, moi móc cào cấu vách tường thịt mềm mại bên trong, hướng vào sâu bên trong thăm dò. Điểm G của lỗ hậu Thẩm Nghệ Lâm tương đối nông, hơn nữa ngón tay của tóc đen rất dài, lúc hoàn toàn đưa vào đã chạm phải một cái ụ nhỏ nhô ra, liền ấn mạnh không chút do dự.

Điểm sướиɠ lỗ hậu bị xoa nắn sung sướиɠ, không thua gì bướm da^ʍ phía trước bị đâm tới miệng tử ©υиɠ, Thẩm Nghệ Lâm bị tóc đen nhấn mạnh một cái, cơ thể không khống chế được mà uốn éo, cảm thấy cả người đều đói khát khó nhịn, phần háng liều mạng cọ vào người tóc vàng, chỉ biết sự đong đưa của gậy rung không thể thỏa mãn được du͙© vọиɠ của cậu, cậu hy vọng có ©ôи ŧɧịt̠ bự đi vào hung hăng chà xát đâm thọc lỗ da^ʍ.

"Wow! Anh trai chảy thật nhiều nước da^ʍ!" Tóc vàng kinh ngạc nói, "Gậy rung hoàn toàn bị lỗ da^ʍ nuốt trọn, để em giúp anh trai rút ra nhé."

"!"

Nói xong, cậu trai quả thật rút gậy rung ra, xì một tiếng, lỗ l*и trống rỗng, cảm giác căng đầy lúc nãy biến mất, Thẩm Nghệ Lâm đói khát muốn phát điên, cảm thấy âʍ đa͙σ và lỗ hậu đều vô cùng trống rỗng, gấp gáp muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm vào.

"Anh ơi, có muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự đυ. không?"

Tóc đen thì thầm bên tai Thẩm Nghệ Lâm.

Thẩm Nghệ Lâm bị tóc vàng lấp kín miệng, nói không ra lời, liều mạng gật đầu, bày tỏ sự khát vọng được ©ôи ŧɧịt̠ bự đυ. ​​đến mức khiến cậu trở nên hoàn toàn mất trí, trở thành một con da^ʍ thú. Lúc này, chỉ có niềm vui sướиɠ khi bị đυ. bằng ©ôи ŧɧịt̠ bự, không kể đến việc quên mất chỗ này là nơi công cộng, ngay cả người chồng đang đưa lưng về phía cậu cũng đã quên mất.

"Vậy thì bọn này liền thỏa mãn anh giai hén."

Hai học sinh cấp ba cùng lúc lấy ra khúc giò bự đã sớm cứng rắn, tóc vàng nhắm ngay lỗ l*и phía trước, tóc đen nhắm c̠úc̠ Ꮒσα phía sau, hai người đều chỉ dùng qυყ đầυ thử cọ một chút ngoài lỗ, ai dè hai lỗ da^ʍ liền chủ động mυ'ŧ qυყ đầυ vào. Hai học sinh cũng là lần đầu tiên đứng trước nhiều người trên xe buýt như vậy, cùng nhau đυ. một đĩ đực, vì vậy mà hơi không kiềm chế được, đẩy thân về phía trước liền cắm vào.

"U chu cha!"

Vất vả biết bao, cuối cùng cả hai lỗ nhỏ cũng đã ăn được khối thịt lớn đáng mơ ước, Thẩm Nghệ Lâm thần chí mê loạn, toàn bộ cơ thể đều tập trung tại lỗ da^ʍ đang bị đâm thọc cọ xát một cách tàn nhẫn, mặc dù tóc vàng cố sức lấp kín miệng cậu thì cậu cũng không nhịn được mà kêu rên ư ử.

May là lúc này ngoài cửa sổ có một chiếc xe tải chạy ngang bấm còi inh ỏi, át cả âm thanh của cậu, mới không khiến Lý Hồng nhìn ra manh mối.

Đám người đông nghịt, hai người liền đối mặt kẹp Thẩm Nghệ Lâm ở giữa như nhân bánh quy dính sát vào một chỗ, còn không quên vung vẫy ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm thọc lỗ nhỏ, làm đến mức Thẩm Nghệ Lâm phun nước hết lần này đến lần khác, sướиɠ muốn bay lên trời, nước da^ʍ chưa từng ngừng chảy. Hai học sinh cấp ba đều rất cao lớn, Thẩm Nghệ Lâm thấp hơn hai người một cái đầu, lỗ nhỏ đồng thời được hai học sinh chen vào, để tiện cho việc đυ., hai người đều dùng một tay giữ eo Thẩm Nghệ Lâm, ôm cậu lơ lửng trên không trung, để cho lỗ nhỏ có thể nhắm ngay vào hai khúc thịt, tiếp nhận việc cắm vào tốt hơn.

Cả người Thẩm Nghệ Lâm xụi lơ, hoàn toàn dựa vào người hai học sinh mới không bị ngã xuống, lúc cậu cảm nhận niềm vui sướиɠ khi được dươиɠ ѵậŧ đâm rút thì cả người đều hoảng hốt, đột nhiên trong đầu lóe lên suy nghĩ, vốn dĩ cậu mặc như vậy là để tiện cho Lý Hồng đâm lỗ, muốn lấy lòng hắn, không ngờ lại để cho hai học sinh này hớt tay trên, lại còn bị bọn họ nâng lên chen vào trong, hai lỗ nhỏ được ©ôи ŧɧịt̠ trẻ đâm rút, so với kế hoạch ban đầu của cậu còn vui sướиɠ hơn, vì vậy mà cậu tự nhiên tiếp nhận mà không hề bài xích.

Sức bền của hai học sinh rất tốt, liên tục đυ. cậu hơn 20 trạm, đυ. đến mức phần thân dưới của cậu chứa đầy các loại chất lỏng nước da^ʍ, dịch ruột non, tϊиɧ ɖϊ©h͙, cũng may là quần có khóa kéo nên mới không là ướt hết quần.

Lúc đi qua một đoạn gập ghềnh thì có hơi xóc nảy, xe buýt rung lắc dữ dội, khúc thịt cắm ở hai lỗ trước và sau của Thẩm Nghệ Lâm bị càng quấy đảo mạnh mẽ, cả hai lỗ đều sướиɠ đến mức co giật, không ngừng co rút cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự, dươиɠ ѵậŧ của học sinh cấp ba ban đầu được ngâm trong lỗ nhỏ ngập nước da^ʍ, từng lớp thịt dồn ép, giống như vô số cái miệng nhỏ cắи ʍút̼ lấy dươиɠ ѵậŧ, mát xa cho dươиɠ ѵậŧ, sướиɠ đến mức cơ đùi đều cương cứng, càng dùng sức đâm vào rút ra, cuối cùng bại trận bởi người có kinh nghiệm phong phú ăn nhiều ©ôи ŧɧịt̠ bự đàn ông của Thẩm Nghệ Lâm, cơ bắp ở mông run run, dự định bắn vào trong cơ thể của Thẩm Nghệ Lâm.

Thẩm Nghệ Lâm dùng một chút lý trí cuối cùng, nói bằng giọng nài nỉ: "Đừng bắn vào ... Tôi sợ mang thai ..."

Kết quả những lời này lại càng khiến cho học sinh phấn khích hơn, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đập vào vách tường bên trong, bắn cho bên trong lỗ của Thẩm Nghệ Lâm tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngay cả bụng nhỏ cũng phồng lên.

"Em muốn anh trai sinh con cho em, đυ. anh trai thật là sướиɠ, thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lần sau có gặp lại thì để cho cha của bọn này nếm thử trước nhé, đảm bảo đυ. ba sướиɠ đến ngất luôn."

Sau khi bắn xong, học sinh cấp ba rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, trước khi rời đi, tóc vàng còn không quên nhéo méo l*и cậu, chọc cho cậu giật mình một cái, sau khi ghé vào tai cậu nói câu gì đó, hai người cũng không quan tâm hai chân bừa bộn của Thẩm Nghệ Lâm, cất dươиɠ ѵậŧ vào liền xuống xe.

Thẩm Nghệ Lâm bị đυ. đến nhũn chân, dựa ở trên người Lý Hồng, ôm lấy eo và dựa đầu vào hắn, mới không để chân mình tê liệt ngã xuống đất.

Lý Hồng vẫn không biết vợ mình ở phía sau bị hai học sinh cấp ba đυ. phun nước nhiều lần, còn tưởng rằng người quá đông, cho nên Thẩm Nghệ Lâm mới ở sau lưng hắn tìm kiếm sự thoải mái.

Sau khi tư vị trong lòng Thẩm Nghệ Lâm qua đi, cậu cảm thấy có lỗi với Lý Hồng, nhưng càng nhiều hơn chính là niềm vui sướиɠ khi được học sinh cấp ba trẻ tuổi đồng thời đυ. hai lỗ, còn có tâm lý thích thú khi ở sau lưng chồng và trước mặt mọi người nɠɵạı ŧìиɧ, nghĩ đến những thứ này, vách thịt lại không an phận mà mấp máp.

Khi đang suy nghĩ, cậu đột nhiên cảm thấy cơ thể tràn đầy, theo bản năng muốn quay đầu nhìn lại, liền cảm thấy lỗ l*и bị một khúc giò vừa bự vừa nóng chen vào, tinh thần cậu còn chưa hồi phục mà cơ thể đã đón nhận, co rút đè ép dươиɠ ѵậŧ, chủ động tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ.

Sau khi cậu quay đầu thì nhìn thấy một người đàn ông đô con có bộ râu quai nón đứng phía sau, đè thấp giọng nói: "Mẹ kiếp, thằng đĩ này thật da^ʍ, người phía trước có phải chồng mày không? Đang ở phía sau chồng mà mày cũng có thể để cho hai thằng nhãi kia đυ. đến nước da^ʍ chảy đầy đất! Đúng là da^ʍ từ trong xương! Lão tử cũng tới đυ. mày đây đồ đĩ đực! "

Thẩm Nghệ Lâm vừa xấu hổ lại vừa sảng khoái, lỗ l*и vô cùng phối hợp mà cắn chặt dương vậy, cậu quay đầu về, vùi mặt thật sâu vào lưng Lý Hồng, gắt gao cắn môi, không để cho mình bị đυ. quá sướиɠ mà kêu thành tiếng, Lý Hồng chỉ nghĩ là cậu bị lấn khó chịu, kéo lấy bàn tay đang ôm eo hắn lên phía trước, cười mắng: "Nhóc đĩ, lại nứиɠ l*и à? Đợi đến nhà ba chúng ta anh sẽ thỏa mãn em. Mới có một ngày không bị đυ. thôi mà đã thấy ngứa rồi à."

Thẩm Nghệ Lâm dùng sức ôm eo của hắn, vểnh mông lên, để cho người đàn ông đô con phía sau có thể đâm ©ôи ŧɧịt̠ sâu vào trong lỗ l*и, người đàn ông đô con cũng rất là ra gì, hai bàn tay to rộng giữ lấy hai mông đầy đặn của cậu, vừa giống như thong thả lại vừa giống như nặng nề mà cắm vào từng chút một, rồi rút ra, lại da^ʍ vào vài cái, sau vài cú nhấp, ©ôи ŧɧịt̠ phía trước của Thẩm Nghệ Lâm đang ngỏng cao đầu liền run lên hai cái, tiếp đó bắn tin, người đàn ông đô con nhìn thấy được, mạnh mẽ dập mạnh vào, đập mạnh đến mức Thẩm Nghệ Lâm nhào hẳn về phía trước, suýt nữa khiến Lý Hồng nhào đầu.

Lý Hồng kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy?"

Khuôn mặt của Thẩm Nghệ Lâm đỏ ửng, toàn bộ đều kɧoáı ©ảʍ đắm chìm trong dâʍ ɖu͙©, cậu khàn khàn trả lời: "Không sao ạ, chỉ là những người phía sau chen quá nên không đứng vững, đυ.ng phải em một chút. A ..."

Nói về kỹ thuật, người đàn ông đô con nhận ra cậu thật sự là một đĩ đực cực phẩm, cố gắng đâm rút cắm vào, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn so với hai học sinh cấp ba càng thô to hơn, kỹ thuật cũng tốt hơn, lần này trực tiếp đâm thẳng đến miệng tử ©υиɠ của Thẩm Nghệ Lâm, khiến cậu nhịn không được mà sướиɠ tê tái, kêu rên thành tiếng.

Lý Hồng chỉ nghĩ cậu lại bị đυ.ng phải, liền dặn dò một câu: "Ôm anh đi, đứng vững một chút."

Thẩm Nghệ Lâm run rẩy cả người, nói với giọng run run: "Dạ ..."

Bên trong lỗ l*и bị qυყ đầυ to bự đâm tới miệng tử cũng cũng không tiếp tục di chuyển về phía trước, mà là chậm rãi nghiền ép cọ xát miệng tử ©υиɠ mềm mại, ở nơi không thể thay đổi được góc độ, điều khiển qυყ đầυ bự đυ.ng vào nơi đó một cái, tất cả đều đập vào nơi nhạy cảm nhất của cậu.

Loại vui sướиɠ tột độ này, cùng với nhận thức rõ ràng rằng cậu đang ôm eo người chồng không hề biết gì của mình, sau khi dùng lỗ nhỏ chứa dươиɠ ѵậŧ của hai học sinh xa lạ, một lần nữa nghênh đón sự đâm rút của người đàn ông lạ, lại còn vụиɠ ŧяộʍ. Loại tâm lý cấm kỵ này càng mang lại cho cậu niềm vui lớn.

Người đàn ông đô con đâm vào lỗ l*и của Thẩm Nghệ Lâm vài trăm cái, cắm cho lỗ của cậu phun nước nhiều lần, thậm chí có một lần còn bị đâm đến lêи đỉиɦ, mới bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nóng vừa đặc vào trong tử ©υиɠ của Thẩm Nghệ Lâm.

Lúc này, Thẩm Nghệ Lâm chỉ biết tϊиɧ ɖϊ©h͙ bám vào thành trong tử ©υиɠ sẽ mang lại cho cậu một vòng kɧoáı ©ảʍ mới, vì vậy mà không từ chối nữa, tùy ý để cho người đàn ông đô con thỏa thích xuất tinh.

Sau khi người đàn ông đô con rút dươиɠ ѵậŧ ra, không đợi Thẩm Nghệ Lâm nghỉ ngơi một chút, một thanh niên thanh lịch đeo kính liền áp sát, đẩy dươиɠ ѵậŧ vào c̠úc̠ Ꮒσα cậu, liên tục đâm rút, khiến Thẩm Nghệ Lâm sảng khoái muốn bay lên trời liên tục.

Sau khi chàng trai trẻ qua đi thì một ông lão u60 tiếp bước, ông lão tuy rằng lớn tuổi, thế nhưng ©ôи ŧɧịt̠ lại rất lớn, ông đâm vào lỗ l*и của Thẩm Nghệ Lâm, thể lực tuy rằng không tốt bằng mấy người trẻ tuổi kia, nhưng kỹ thuật lại vô cùng tốt, cũng đυ. Thẩm Nghệ Lâm sướиɠ muốn bay lên trời. Đồng thời còn khiến cậu nhớ đến ông nội của mình, cũng cùng với ba và cha thay phiên nhau đυ. lỗ của cậu, cũng cùng cậu đυ. ȶᏂασ một trận tuyệt vời đáng nhớ.

Bởi vì nơi hai người muốn đến cách rất xa, đến trạm cuối mới có thể xuống, cho nên dọc trên đường đi, Thẩm Nghệ Lâm ôm eo của Lý Hồng, tiếp nhận rất nhiều đàn ông cưỡиɠ ɖâʍ, lêи đỉиɦ hết lần này đến lần khác, hai lỗ đều tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của những người đàn ông xa lạ, mãi cho đến khi tới trạm, một người đầu trọc vừa bắn xong, hắn rất tốt bụng mà cởϊ áσ phông ra lau sạch nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ giữa hai chân cậu, kéo khóa quần của cậu lên, mới để cho cậu mặt ngoài nhìn như nguyên vẹn xuống xe.

====

Nhưng trên thực tế, chỉ có bản thân cậu mới biết được hai lỗ nhỏ vì trải qua nhiều lượt đàn ông đâm rút mà đã sớm sưng đỏ, ngay cả bước đi cũng sẽ mang lại từng trận run rẩy, sau khi đến nhà ba Lý Hồng, Lý Hồng ôm cậu muốn đυ., nhưng cậu cũng chỉ có thể chột dạ từ chối.

Ba đẻ của Lý Hồng tên là Kha Lam Ngọc, vẻ ngoài của hắn rất lẳиɠ ɭơ yêu mị, nếu không nói đã ngoài 40 tuổi thì còn tưởng rằng nhiều nhất là 30 tuổi mà thôi, hắn trời sinh trăng hoa, yêu thích sự phù phiếm, đã nɠɵạı ŧìиɧ với rất nhiều đàn ông, nhưng đó cũng không phải là lí do mà hắn và Lý Kiến Quốc ly hôn, nguyên nhân hai người ly hôn là khi chơi trò thay đổi ngẫu nhiên, kết quả Kha Lam Ngọc khi biết người đàn ông đυ. lỗ mình là người rất giàu có, liền ly hôn với Lý Kiến Quốc, cưới người đàn ông kia.

Chẳng qua người đàn ông kia tuy rằng bản lĩnh đυ. lỗ không kém, nhưng đầu óc lại không thông minh lắm, có tiền cũng là vì có cha giàu có, Kha Lam Ngọc sau khi gả đi, người động phòng với hắn lại là cha chồng đã 70 tuổi nhưng gươm đao không bao giờ cùn, từ đó trở đi, Kha Lam Ngọc được hai người chồng phục vụ, sống một cuộc đời đàng điếm dâʍ ɖu͙©.

Sau bữa tối, Thẩm Nghệ Lâm cảm thấy hơi khát nước, liền chuẩn bị vào bếp để uống nước, khi đến gần cậu lại nghe thấy tiếng kêu âm bên trong, cậu lặng lẽ đẩy cửa ra, lại thấy người vốn đang rửa bát là Lam Ngọc đang nằm trên bồn rửa, hai chân giang rộng, ôm vào ngực tạo thành chữ M, mà giữa hai chân của hắn có một người đung đưa đầu liếʍ mυ'ŧ lỗ l*и, mà người kia, nếu như cậu không nhìn lầm thì chính là ông xã Lý Hồng của cậu.

"A, a, con trai ngoan, thật sự biết cách liếʍ l*и, bướm da^ʍ của ba cũng muốn tan ra khi được con liếʍ ... A, vẫn là trai trẻ tốt, rất giỏi trong việc đυ. l*и ... Ba yêu con trai ngoan muốn chết ..."