Lịch Sử Gia Đình Loạn Luân

Chương 1

Chương 1: Cùng vợ trở về nhà mẹ đẻ, nửa đêm bắt gặp ba vợ đυ. vợ mình, mẹ vợ nhìn trộm, đυ. luôn mẹ vợ.

Trần Mặc và Lý Thanh sau khi đi du lịch được ba tháng, Lý Thanh vừa xuống máy bay đã nhận được cuộc gọi từ cha cậu, nói rằng hai người đã lâu rồi chưa về nhà, nên trở về tụ họp một chút, Lý Thanh nói với Trần Mặc chuyện này, Trần Mặc cũng vui vẻ đồng ý, anh nhớ cha vợ anh đã ly dị vợ ở tuổi trung niên, nửa năm trước mới lấy vợ kế, là một người song tính trẻ tuổi rất xinh đẹp, tuổi không lớn hơn Lý Thanh bao nhiêu, so với vẻ thanh tú của Lý Thanh thì càng nghiêng về phần yêu mị hơn, anh đã ham muốn hồi lâu, chỉ là nói thế nào cũng là mẹ vợ của anh, cho nên Trần Mặc vẫn luôn thèm thuồng mà không có gan làm, chỉ dám nhìn cho đã mắt rồi chảy nước dãi, không dám nghiêm túc xem là thật.

Sau khi đến nhà họ Lý, ngoại trừ Lý Thanh, còn có một người em trai là Lý Hồng cũng trở về với vợ, cộng thêm vợ của Lý Kiến Quốc là Tần Tố Bạch.

Vừa thấy mặt Lý Kiến Quốc, Lý Thanh đã lao vào vòng tay của ông như một chú chim nhỏ, ôm cổ ông mà làm nũng: "Cha ơi! Con nhớ Cha nhiều lắm!"

Lý Kiến Quốc cũng cũng ôm chặt lấy Lý Thanh, Trần Mặc không biết có phải ảo giác hay không, anh hình như phát hiện lúc Lý Kiến Quốc ôm Lý Thanh, giống như là vô ý bóp mông Lý Thanh một cách mạnh mẽ, nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, anh cảm thấy có thể tình cảm cha con của hai người họ rất tốt, khéo lại là cách thể hiện sự nhớ nhung riêng biệt! Hơn nữa, anh còn bận rộn ngắm nhìn vợ kế của Lý Kiến Quốc là Tần Tố Bạch, cùng với vợ của Lý Hồng là Thẩm Nghệ Lâm, anh đã nghe Lý Thanh nói rằng tính cách của Thẩm Nghệ Lâm rất thẹn thùng, không ngờ ngoại hình của người này cũng rất nổi bật.

Sau khi nhìn, Trần Mặc cũng chỉ dám nghĩ bậy trong lòng một phen, buổi tối lúc ôm Lý Thanh làm trong phòng, một lúc lại tưởng tượng mình đang đυ. Tần Tố Bạch, một lúc lại tưởng tượng mình đang đυ. Thẩm Nghệ Lâm ...

Lúc nửa đêm, Trần Mặc khát nước, lúc rời giường thì phát hiện không thấy Lý Thanh nằm bên cạnh, anh nghĩ Lý Thanh đi WC cho nên không để ý lắm, cho nên đi thẳng xuống phòng bếp tìm nước uống, lúc đang uống nước thì đột nhiên nghe thấy thoáng loáng có tiếng rêи ɾỉ phát ra, hình như là ở ngoài phòng khách, anh cảm thấy nghi ngờ cho nên đi theo âm thanh đến phòng khách, càng đi về phía trước thì âm thanh càng thêm rõ ràng, anh nhận ra âm thanh kia nghe rất quen tai, giống như là của Lý Thanh, lẽ nào?

Anh vẫn bình tĩnh tiếp tục đi về phía trước, bởi vì đêm nay bên ngoài có ánh trăng chiếu sáng chiếu vào, có thể nhìn được rất rõ ràng cho nên anh không bật đèn, lúc đi tới trước ban công phòng khách, anh đột nhiên nhìn thấy một bóng người ngồi xổm ngay dưới lan can, anh lắp bắp kinh hãi, lại thấy bóng người đó quay đầu lại, ngay khi ánh trăng chiếu vào, anh thấy người đó không phải ai khác mà chính là mẹ vợ của anh, Tần Tố Bạch.

Tần Tố Bạch hoảng hốt nhìn anh, quần ở nửa người dưới rơi xuống đất, hai chân mở rộng ngồi xổm ở đó, Trần Mặc lặng lẽ bước tới, sau khi nhìn kỹ mới phát hiện Tần Tố Bạch đang thò tay móc lỗ hậu từ phía trước, trong lỗ da^ʍ còn cắm một cây gậy rung thô to.

Dươиɠ ѵậŧ của Trần thoáng cái gồ lên, anh cũng ngồi xổm xuống, ôm Tần Tố Bạch vào lòng, thò tay tìm đến phía dưới của Tần Tố Bạch, phát hiện đùi mẹ vợ đã ướt đẫm trơn trượt một mảng, Trần Mặc dùng dươиɠ ѵậŧ chọc chọc Tần Tố Bạch, cắn lỗ tai mẹ vợ rồi thấp giọng nói: "Mẹ vợ, sao lại tự mình ở đây móc thế này? cha vợ không thỏa mãn anh sao?"

Tần Tố Bạch rút tay ra, dùng bàn tay dính đầy dâʍ ɖị©ɧ che miệng Trần Mặc, thấp giọng nói: "Cậu xem kìa!" Tần Tố Bạch bĩu môi, ra hiệu cho Trần Mặc nhìn qua lan can.

Trần Mặc nghe theo nhìn qua khe hở của lan can, nhìn thấy dưới ánh trăng màu bạc lộ ra hai bóng người, dính nhau ngồi ở trên ghế dài, giống như đang nghỉ ngơi. Người ngồi bên dưới là Lý Kiến Quốc, người còn lại ngồi ở trên người ông ta, bên trong lỗ hậu còn chứa dươиɠ ѵậŧ chính là bóng lưng của Lý Thanh.

Trần Mặc kinh ngạc nói: "Tôi vừa nghe âm thanh giống như của Lý Thanh, đây là ..."

Tần Tố Bạch thả tay ra, lại đưa xuống dưới mò mẫm, vẻ mặt ửng đỏ, thấp giọng thở dốc: "Cậu mới biết hả? Hai người họ đã ở bên nhau từ lâu rồi!"

Trần Mặc nghe vậy nhưng không có chút vẻ nhục nhã khi bị cắm sừng, anh nghĩ lỗ hậu của Lý Thanh đã bị ba ruột đυ. qua, bây giờ vẫn còn đang làm, dươиɠ ѵậŧ ngược lại còn sưng to hơn.

Anh duỗi tay mò xuống giữa hai chân của Tần Tố Bạch, giật lại tay mẹ vợ rồi thay thế bằng ngón tay của mình, ngón tay thon dài đẩy hai mép âʍ ѵậŧ đầy đặn ra, thoáng cái liền cắm vào, tay kia mò ra phía sau, cầm lấy gậy rung rút ra ngoài một đoạn, tiếp đó hung hăng đâm thọc trở lại, Tần Tố Bạch vội vàng đưa tay che miệng lại, cả người đều run rẩy.

Trần Mặc cắn tai mẹ vợ rồi nói: "Đừng lên tiếng, chúng ta hãy xem phim thật kỹ."

Giọng nói của Lý Kiến Quốc ở phía bên kia truyền đến, giọng nói ồm ồm tràn đầy dâʍ ɖu͙©: "Thanh Nhi, con nghỉ đủ chưa? Cha không nhịn được nữa!"

Nói xong lại ôm Lý Thanh lên phập, phật đến mức Lý Thanh ôm cổ Ký Kiến Quốc hét ầm lên: "A a a a! Sướиɠ quá! Con yêu ©ôи ŧɧịt̠ bự của cha!"

Vừa nói vừa dùng hai tay chống lên băng ghế, chủ động nâng cao mông rồi lại ngồi xuống, để dươиɠ ѵậŧ có thể cọ xát lỗ hậu dâʍ ɖu͙© của cậu càng nóng hơn.

Lý Kiến Quốc thở hổn hển, liều mạng đâm phầm phập, kéo Lý Thanh bằng cả hai tay, cắn đầṳ ѵú của cậu, liếʍ mυ'ŧ vang dội, hỏi một cách mơ hồ: "Cha ... cha đυ. con trai ngoan sướиɠ không? Chồng con làm con sướиɠ hơn hay cha làm con sướиɠ hơn? "

Lý Thanh ngửa đầu ra sau, chỉ cảm thấy lỗ hậu sướиɠ không chịu nổi, giờ phút này chỉ có dươиɠ ѵậŧ ở phía sau là có thật, còn lại đều không nghĩ tới, liền hét lên: "Cha làm rất sướиɠ! Cha muốn làm chết đứa con trai dâʍ đãиɠ này sao!"

Lý Kiến Quốc bóp eo của Lý Thanh xoay người cậu trở lại, để cậu dựa lưng vào ngực ông, tách hai chân của Lý Thanh ra, nhắm ngay lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ, không kiềm được mà cố hết sức đâm vào rút ra kịch kiệt, vừa đâm vừa nói: "Mẹ nó! Cú© Ꮒσα thật chặt! Chồng con có làm c̠úc̠ Ꮒσα của con không vậy? Mặc kệ chồng con đi, cha sẽ thay con rể làm chuyện này! Làm chết con trai da^ʍ! Làm chết c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ! "

Khuôn mặt của Lý Thanh ửng đỏ, rên không thành tiếng, tư thế này thuận tiện cho việc nhìn trộm của Trần Mặc và Tần Tố Bạch, khung cảnh giữa hai chân Lý Thanh đều thu hết vào mắt, thấy dươиɠ ѵậŧ phía trước của Lý Thanh đã ngẩng đầu cao cao, âʍ ѵậŧ phía dưới không được thăm hỏi đang mở rộng, từng luồng nước da^ʍ chảy ra, tí tách chảy đầy đất, không bao lâu sau, Lý Thanh không nhịn được mà vươn tay mò đến âʍ ѵậŧ, dùng sức đẩy hai mép âʍ ѵậŧ ra, lộ ra một lỗ nhỏ, không hài lòng mà rêи ɾỉ: "Cha ... lỗ hậu phía sau sướиɠ rồi, thế nhưng âʍ ѵậŧ ở phía trước rất là ngứa, rất là mềm... phía trước lỗ hậu cũng muốn dươиɠ ѵậŧ chơi ... "