Giáo sư Mộc giật mình: “Bầy rắn?”
Cố Hề Hề gật đầu: “Đúng vậy, hai người quên Hirayama Jiro là một nhà khoa học sao, hơn nữa còn là chuyên gia… à… ý là con là nhà khoa học chuyên về hoá học, trên người cậu ấy luôn mang theo dược tề để đuổi côn trùng độc và bò sát, cũng hợp lý mà đúng không? Điều đó giống như sở thích của mấy nhà khoa học vậy, lần đó thật sự rất nguy hiểm, xương sườn của cậu ấy bị gãy, hình như lại ngay khúc xương hướng vào tim, nếu rủi ro xương sườn lệch đi một chút thì chắc cậu ấy đã không qua khỏi. May mà Hirayama Jiro tới kịp lúc, nếu không chắc cả bầy rắn đã ăn thịt Nhược Na rồi.”
Giáo sư Mộc và mẹ Mộc nghe mà toát cả mồ hôi lạnh.
“Tuy Hirayama Jiro là người của gia tộc Hirayama, nhưng hầu như chẳng ai quan tâm đến địa vị đó của cậu ấy, chính cậu ấy còn không quan tâm. Mặc dù cậu ấy hơi ngốc và suy nghĩ đơn giản một chút, nhưng ai lại chẳng có một thời ngốc nghếch? Gia tộc Hirayama đúng là giáo dục rất nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn cậu ấy chưa từng yêu đương ai, Nhược Na là mối tình đầu của cậu ấy.” Cố Hề Hề ngoài mặt nói luyên thuyên, trong lòng đầy thương tâm, cô chỉ có thể ba phải thế này thôi, không còn cách nào khác.
Nếu Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro không có tình cảm với nhau thì thôi, cô khoẻ rồi, nhưng đằng này cả hai người họ đều dần dần nảy sinh tình cảm với nhau, cũng mong muốn ở bên nhau, chỉ là mọi chuyện diễn biến quá nhanh khiến Cố Hề Hề không biết phải kể lại câu chuyện này thế nào, chỉ có thể vừa kể chuyện vừa tưởng tượng.
Lúc này Cố Hề Hề liền nghĩ đến Doãn Tư Thần.
Chồng này, hay anh đến đây giúp em xử lý chuyện này đi?
Bất quá hiện tại Doãn Tư Thần thật sự không có thời gian giúp đỡ cô. Khoảng thời gian trước ở Nhật Bản anh đã mạnh tay trừng trị Clarence, giờ rốt cuộc gia tộc Clarence đã tìm đến nơi. Doãn Tư Thần và bá tước Phillips đã hợp tác với nhau để trấn áp gia tộc Clarence, cái giá phải trả quả thật không nhỏ. Dĩ nhiên đối với Doãn Tư Thần mà nói thì chút trả giá này không đáng là gì, dám tổn thương đến Cố Hề Hề thì dù là ai cũng đều phải chịu sự trừng phạt.
Chính vì vậy nên bây giờ Doãn Tư Thần rất bận, vừa phải ứng phó với gia tộc Clarence, vừa phải chuẩn bị cho hôn lễ, Cố Hề Hề chỉ có thể tự mình tìm cách giải quyết vấn đề trước mắt.
Những lời Cố Hề Hề vừa nói quả thật khiến giáo sư Mộc áy náy, đều do ông không dạy dỗ con gái tử tế, đã phá hỏng đời trai tân của người ta, còn lại là một thiếu gia hào môn. Giờ thì lễ ăn hỏi không quan trọng là ít hay nhiều, chỉ cần nhà trai không trách tội thì may rồi!
Đứa con gái này cũng sắp ba mươi, thôi kệ, thích gả cho ai thì gả cho nhanh, phải cấp tốc đóng gói khuyến mãi cho lẹ thôi!
Mãi đến khi Cố Hề Hề nghe được quyết định của giáo sư Mộc thì cô mới thở phào nhẹ nhõm, ơn trời, thử thách này thật đáng sợ mà.
Giải quyết xong với giáo sư Mộc thì Cố Hề Hề nhanh chóng đến chỗ ngài Hirayama.
Lúc này Mộc Nhược Na đã được đưa đến gặp vợ chồng ngài Hirayama, cô tỏ ra ngoan ngoãn hơn nhiều. Tuy Mộc Nhược Na biết một chút tiếng Nhật nhưng không hoàn toàn thông thạo nên hai bên giao tiếp khá khó khăn. Đến khi Cố Hề Hề đến thì đôi bên mới lần nữa mừng rỡ thở phào nhẹ nhõm.
“Hề Hề, cứu mạng với! Tiếng Nhật của tôi kém quá, cậu nói giúp tôi đi!” Mộc Nhược Na nhìn thấy Cố Hề Hề thì vội vàng chạy đến, nói xong câu này thì cô lại trợn mắt nhìn Cố Hề Hề: “Cậu thuyết phục được ba mẹ tôi chưa?”
Cố Hề Hề bịm môi mỉm cười, liếc nhìn một cái: “Toàn thắng, ba mẹ cậu đã đồng ý gả chồng cho cậu!”
“Thật không?” Ánh mắt Mộc Nhược Na sáng ngời.
Ôi xem cái bộ dáng nóng vội muốn lấy chồng đây này!
Cố Hề Hề cười cười, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, cô tiến đến nói với vợ chồng ngài Hirayama: “Thật ngại quá, đã để hai người đợi lâu.”
Phu nhân Hirayama kéo tay Cố Hề Hề, nói liến thoắng không ngừng, có đôi chỗ lại xen lẫn tiếng địa phương, nhìn thái độ khẩn trương này mà Cố Hề Hề nhịn không được mỉm cười: “Phu nhân, người bình tĩnh một chút đã.”
Phu nhân Hirayama lúc này mới hít một hơi rồi nói: “Nhà mẹ đẻ của tôi có chút tài sản, tôi cũng có tích trữ tài sản của riêng mình. Tôi chỉ có hai thằng con trai, Jiro là đứa nhỏ nhất trong gia tộc, cũng là đứa quái gở nhất, cho nên từ lâu tôi đã chuẩn bị cho nó một phần thừa kế. Chỉ cần nhà gái không phản đối, tôi bằng lòng dùng hết phần tài sản đó làm sính lễ.”
Cố Hề Hề nhìn sang ngài Hirayama, nói: “Ngài Hirayama, hẳn ngài đã biết về gia cảnh của nhà gái, ngài có còn đồng ý kết thông gia hay không? Mộc gia chỉ là một gia đình trung lưu trí thức bình thường, không phải hào môn quý tộc. Thẳng thắn mà nói thì Mộc gia và gia tộc Hirayama không cùng tầng lớp với nhau, ngài có để ý việc này không?”
Ngài Hirayama nhẹ nhàng cười: “Ở Nhật Bản quả thật rất chú trọng việc môn đăng hộ đối. Nhưng cô đã thấy, Jiro khác với những người bình thường. Hiện tại Jiro đã đồng ý thì người làm cha như tôi chỉ mong con cái mình hạnh phúc, người con dâu này tôi rất vừa lòng. Đương nhiên tôi không phủ nhận việc tôi tán thành cuộc hôn nhân này cũng có liên quan đến cô.”
“Vậy từ nay về sau chúng ta chính là người một nhà.” Cố Hề Hề tức khắc cười cười, trong nháy mắt đã hiểu được ý tứ của đối phương: “Nếu ngài không ngại, tôi hy vọng có thể tổ chức lễ cưới cùng một ngày với Nhược Na. Tôi và Nhược Na không chỉ là bạn trong ba năm qua mà còn quen biết nhau từ trước đó. Những năm qua đều là cô ấy chăm sóc cho tôi, cô ấy còn là mẹ nuôi của con trai tôi, sự gắn bó của chúng tôi không chỉ đơn thuần là bạn bè mà còn như cả người thân. Tôi chỉ có một tâm nguyện là có thể kết hôn cùng một ngày với chị em của mình.”
Ngài Hirayama lập tức gật đầu: “Đương nhiên là được, gia tộc Hirayama rất vui có thể trở thành người một nhà với Doãn gia.”
Sau khi giải quyết ổn thoả với ngài Hirayama, Cố Hề Hề mới xoay người đi tìm Hirayama Jiro để tính sổ. Sao lại có thể bỏ qua việc tính sổ cậu ta, dám làm ra chuyện kinh thiên động địa không nói ai một tiếng!
Nhìn thấy Cố Hề Hề hùng hổ bước đến, người không sợ trời không sợ đất như Hirayama Jiro thế mà giờ lại muốn rụt cổ.
Cố Hề Hề quay sang nói với Tiểu Vương: “Chuẩn bị bàn cờ.”
Tiểu Vương nghe liền hiểu ý, nhanh chóng lấy ra một bàn cờ và mở ra để trên bàn, hai quân trắng đen đều xếp ngay ngắn. Cố Hề Hề dứt khoát đi vài nước cờ rồi ngẩng đầu nhìn Hirayama Jiro.
Ban đầu Hirayama Jiro định từ chối không chơi ván cờ này, nhưng đến khi cậu nhìn vào bàn cờ và nhận ra đây là thế cờ hoàn toàn mới mà cậu chưa từng phá giải trước đó thì bất giác đã ngồi vào ghế bắt đầu chơi cờ.
Từng nước cờ của Cố Hề Hề đều sắc bén không chút nhân nhượng, các quân cờ liên tiếp gϊếŧ sạch quân của Hirayama Jiro. Tất nhiên Hirayama Jiro không phục, cậu căng não nhăn trán tính toán hết các đường đi, nhưng mặc kệ cậu cố gắng thế nào thì đều bị Cố Hề Hề chặn đầu, không có đường lui. Liên tiếp mười ván cờ bại trận khiến sắc mặt Hirayama Jiro tái nhợt, suy nghĩ kiểu này thật sự tổn hại thần kinh mà. Đến lúc ván cờ thứ mười một bị đánh bại thì Hirayama Jiro mới nhận lỗi.
“Tôi sai rồi, tôi biết sai rồi!” Hirayama Jiro cúi đầu nói: “Là lỗi của tôi, tôi không nên tự ý chủ trương khi chưa được Nhược Na đồng ý.”
Vợ chồng ngài Hirayama Jiro thấy cảnh này thì há hốc miệng kinh ngạc, có thể làm cho cậu quý tử quái gở của họ chủ động nhận lỗi chắc trên đời này chỉ có một người. Trên phương diện trí nhớ tính toán và những trò chơi mang tính mưu lược thế này, Hirayama Jiro chưa bao giờ chịu thua ai, nhưng Cố Hề Hề lại đánh bại cậu ở chính lĩnh vực mà cậu kiêu ngạo nhất một cách không hề nể nang.
Một màn này khiến cho ngài Hirayama cảm thấy hứng thú, đến nỗi ông cũng muốn thử đánh vài ván cờ với Cố Hề Hề.
“Giờ mới biết sai?” Cố Hề Hề âm trầm nói: “Hôm nay dù có ngài Hirayama và phu nhân ở đây thì tôi vẫn phải nói rõ. Nếu cậu lựa chọn ở bên cạnh Nhược Na, quyết định ở lại Trung Quốc thì cậu phải thay đổi tính cách trước đây, trở thành một người chín chắn hơn. Tôi không quan tâm trước kia cậu là một chuyên gia hoá sinh tài giỏi đến thế nào hay xuất thân gia tộc của cậu cao quý ra sao, chỉ cần cậu đứng tại nơi này ở thành phố N, cậu phải hiểu cậu chỉ là một người đàn ông bình thường! Cậu phải giống như những người đàn ông khác, yêu thương vợ của mình, kính trọng cha mẹ của đối phương!”
Lời Cố Hề Hề vừa nói khiến mọi người ở đây đều rưng rưng, Mộc Nhược Na nhìn Cố Hề Hề với ánh mắt đầy sùng bái.
Ôi trời ơi, Hề Hề, tôi yêu cậu muốn chết luôn ấy!
“Cậu có biết sự vô tri tự tung tự tác của cậu đã mang đến phiền toái thế nào không? Vì sự lỗ mãng của cậu mà gia tộc Hirayama thiếu chút nữa phải mất mặt, thiếu chút nữa khiến ba mẹ của Nhược Na khó xử! Cậu có thể nói mình không để ý đến những thế tục quy củ, nhưng từ thời khắc cậu yêu Nhược Na thì cậu phải để ý đến những thế tục này! Bây giờ cậu có một cơ hội cuối cùng, hoặc là lựa chọn cách sống của riêng cậu, hoặc là cậu lựa chọn vì tình yêu mà trở thành một người đàn ông bình thường.” Giọng nói Cố Hề Hề nhẹ nhàng, không cao giọng nhưng lại đủ uy nghiêm.
Khoé môi Hirayama Jiro khẽ giật giật.
“Tôi với Nhược Na giống như chị em với nhau, Nhược Na còn là mẹ nuôi của con trai tôi, nếu cậu cùng cô ấy kết hôn thì cậu chính là ba nuôi của chúng. Cậu thử đặt tay lên ngực mình tự hỏi xem cậu đã thật sự chuẩn bị tốt cho trách nhiệm của bản thân chưa?” Khẩu khí Cố Hề Hề trở nên nặng hơn: “Cậu kết hôn với Nhược Na, đồng nghĩa với việc cậu trở thành một thành viên của đại gia đình này, cậu thật sự chắc chắn sao?”
Hirayama Jiro ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề, ánh mắt loé loé, nói: “Tôi tin rằng cô biết rõ, trong cuộc đời tôi trước kia chưa từng có ai như cô ấy.”
Cố Hề Hề gắt gao nhìn đối phương: “Điều tôi muốn không phải là biết, mà là một câu trả lời thật sự. Hirayama Jiro, trả lời câu hỏi của tôi, cậu thật sự chuẩn bị sẵn sàng hay chưa?”
Sắc mặt Mộc Nhược Na trở nên ngưng trọng, cô yên lặng nhìn thái độ của Hirayama Jiro.
Đúng vậy, điều này thật sự rất quan trọng. Nếu Hirayama Jiro thật sự muốn cùng cô sống bên nhau đến trọn đời thì phải chấp nhận cuộc sống của cô, thậm chí là toàn bộ tương lai. Nếu không thôi thì dứt khoát sớm để không phải đau khổ sau này.
Người xung quanh đều khẩn trương, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Hirayama Jiro để chờ câu trả lời của cậu.
Ngài Hirayama cũng muốn biết rốt cuộc đứa con trai của ông có thể vì người con gái Trung Quốc này mà thay đổi ra sao.
Cố Hề Hề cũng muốn biết Hirayama Jiro liệu có thật sự xứng đáng để Mộc Nhược Na gửi gắm cả cuộc đời hay không.
Edited by Airy
Beta by Airy