Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 535: Cố Miểu tỉnh lại

Thời điểm bá tước Phillips xuất hiện đúng lúc ánh hoàng hôn đang nhuốm hồng cả một khoảng trời. Dáng người cao gầy của người đàn ông lịch lãm quyến rũ bước đi trong nắng chiều tà, đúng là làm say hồn người khác!

Mộc Nhược Na một tay cầm xiên thịt vừa được nướng chín lên, nhìn thấy bá tước Phillips đang tiến đến thì nhịn không được mà lên tiếng tán thưởng: “Mặc dù gia tộc Phillips cố chấp duy trì tập tục kết hôn cận huyết qua nhiều thế hệ khiến cho gien của con cháu họ bị suy yếu và tổn thương, nhưng không thể phủ nhận con cháu của họ đúng là có dung mạo hơn người, tuấn tú thật nha!”

Hirayama Jiro liếc nhìn Mộc Nhược Na một cái, lập tức nói: “Anh có thể làm cấy ghép.”

Mộc Nhược Na nghe xong thì giật mình run rẩy, đại não trong nháy mắt đã tưởng tượng ra gương mặt những người đàn ông đẹp trai trên khắp thế giới trong phiên bản của Hirayama Jiro, chưa biết được là đẹp đến đâu nhưng chắc chắn là cô không dám nhìn rồi.

“Đương nhiên tôi chỉ thuận miệng nói vậy thôi. Cậu biết đó, tôi thích những gì tự nhiên hơn là sản phẩm nhân tạo. Ví dụ như ngực của tôi này, là tự nhiên đấy!” Mộc Nhược Na dùng một gương mặt hoà ái thân thiện nhất để giải thích.

Bởi vì cô tin chắc rằng, nếu cô mà không giải thích thì tên điên này dám sẽ làm thật cho mà xem!

Đối với một kẻ cuồng khoa học, hơn nữa còn là chuyên gia hoá sinh thì việc cấy ghép gien hay cơ thể chỉ là chuyện nhỏ.

Tầm mắt Hirayama Jiro nhìn vào ngực của Mộc Nhược Na, nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu thật mạnh tán thành: “Đúng thật là tự nhiên…”

Bá tước Phillips chào hỏi mọi người, sau đó chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Cố Miểu, mỉm cười nhìn cậu bé. Cố Miểu ngẩng đầu nhìn bá tước, hai người một lớn một nhỏ nhìn nhau thật lâu.

“Father (Ba).” Cuối cùng Cố Miểu đã mở miệng gọi một tiếng.

Bá tước Phillips mỉm cười gật đầu, rất tốt, đứa bé này quả nhiên thông minh hiểu chuyện, biết nhận định thời thế và biết bản thân nên làm gì, hiểu được quan điểm từ bỏ để đạt được những thứ tốt hơn.

Vậy mới xứng đáng là con trai của bá tước Phillips, là người thừa kế của gia tộc Phillips!

Cố Miểu phân biệt rất rõ ràng hai khái niệm “Father” và “Daddy”. Mặc dù cùng là cách một đứa con gọi ba của mình, nhưng với “daddy” thì trong mắt cậu bé, Doãn Tư Thần chính là trụ cột và là chỗ dựa tinh thần, anh cũng chính là người có sự kết nối với cậu bé về mặt tình cảm. Còn khi gọi “Father”, bá tước Phillips đơn thuần chỉ là người cha về mặt huyết thống, chưa thể có ràng buộc về mặt cảm xúc với cậu bé.

Doãn Tư Thần ở bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ về mu bàn tay của Cố Hề Hề để an ủi cô.

Cố Hề Hề khẽ lắc đầu đáp lại anh, cô đã suy nghĩ thông suốt và sẽ không bi ai thương cảm vì chuyện này nữa. Chỉ cần là việc có lợi cho Cố Miểu, chuyện gì cô đều chấp nhận.

“Con có thể nghĩ thông suốt, ta rất vui.” Giọng nói bá tước Phillips nghe rất êm tai, đặc biệt khi nói với giọng trầm, mang lại cho người nghe cảm giác rất ấm áp dễ chịu. Đây là lý do vì sao bá tước Phillips là một trong những người đàn ông được hoan nghênh nhất ở Anh quốc.

Một người đàn ông tuấn tú, vóc dáng đĩnh bạt đoan chính, quan trọng nhất là có tiền tài địa vị. Cho dù hiện tại tước vị không còn nhiều thế lực như trước, nhưng gia tộc Phillips vẫn là một gia tộc truyền thừa cả trăm năm. Nếu so sánh với lịch sử lập quốc của Hoa Kỳ chỉ mới hơn hai trăm năm thì lịch sử của gia tộc Phillips còn lâu đời hơn cả hợp chủng quốc Hoa Kỳ.

Chỉ là tổ tiên của gia tộc Phillips đã làm một chuyện khá mê muội, họ vì muốn bảo toàn huyết thống mà buộc con cháu mình kết hôn cận huyết, kết quả đã mang đến sự suy tàn cho gia tộc. Nếu tập tục đó chỉ diễn ra trong vòng một hai đời thì có lẽ sự việc đã không tồi tệ như bây giờ. Nhưng, gia tộc này đã bốn năm đời liên tiếp đều kết hôn như vậy, chưa bị diệt vong đã là kỳ tích rồi!

Huyết thống của Cố Miểu may mắn đã được pha trộn bởi ngoại tộc nên không đến mức quá thảm thương như những thế hệ khác.

Cố Miểu gật gật đầu, nói: “Con biết điều này là tốt cho con, tuy rằng còn vài điều con nghĩ vẫn chưa thật sự thông suốt, nhưng con tin khi mình trưởng thành thì con sẽ hiểu. Ba, con trở về với gia tộc Phillips thì có thể giữ lại tên của mình được không?”

Ánh mắt bá tước Phillips hơi loé lên: “Con thích thì cứ giữ lại.”

Chữ “Miểu” trong tên Cố Miểu là Cố Hề Hề đặt, vì vậy cậu bé không muốn bỏ cái tên này.

“Vậy, thưa ba, tương lai con có thể đến học tại học viện San Diego được không?” Cố Miểu tiếp tục hỏi.

Tâm tình bá tước Phillips rất sảng khoái, cười cười: “Chỉ cần con vượt qua được kỳ thi khảo sát thì ta không có ý kiến.”

Đôi mắt Cố Miểu liền sáng lên.

“Cả đời này, ta sẽ không kết hôn.” Bá tước Phillips bỗng nhiên nói ra câu này.

Cố Miểu hơi sửng sốt, khó hiểu nhìn bá tước Phillips.

Ánh mắt bá tước Phillips nhìn thoáng qua Cố Hề Hề, nhẹ nhàng nói: “Cho nên, cô ấy có thể là mẹ của con, ta rất vui.”

Cố Miểu nhìn bá tước Phillips mà hơi mông lung, có lẽ do cậu còn quá nhỏ nên chưa hiểu rõ ý tứ trong câu nói của đối phương. Nhưng không quan trọng, chỉ cần bá tước Phillips không phản đối việc cậu giữ lại tên của mình và cho phép cậu quay trở về Trung Quốc học là được!

Mười năm!

Cậu sẽ dùng thời gian mười năm này nỗ lực hết sức để quay lại bên cạnh daddy và mommy!

Cậu sẽ là người bảo vệ mommy!



Sở dĩ nhiều người thích tiệc BBQ vì đây là hoạt động mang lại sự sinh khí vui vẻ cho mọi người. Tất cả cùng tụ tập lại, đích thân bắt tay vào làm, không phân biệt địa vị giai cấp, không có những lễ nghi quý tộc phiền hà kia thì mọi thứ đều nhẹ nhàng thoải mái. Cho dù là quý tộc cao cao tại thượng thì lúc này cũng sẽ rũ bỏ những lễ nghi phức tạp mà hoà mình cùng mọi người.

Trong lúc mọi người đang thưởng thức bữa tiệc thì một vệ sĩ phụ trách canh phòng cảnh giới đột nhiên báo tin: “Cảnh báo, phía trước khoảng một ngàn mét xuất hiện thuyền lạ!”

Nghe thấy lời cảnh báo này thì tất cả đều nhao nhao ngoảnh đầu nhìn ra phía biển.

Con thuyền đó không lớn lắm, hình dạng tương tự chiếc ca nô mà du khách hay dùng. Có lẽ trên thuyền chỉ chứa được tối đa tầm một trăm tám mươi người. Nhưng, điều kỳ lạ ở đây là vùng biển này đã được thuê trọn, đúng lý ra du khách bên ngoài sẽ không thể tiến vào đây được.

Trừ phi, đối phương không đi theo con đường chính!

Doãn Tư Thần nhanh chóng nhìn về phía bá tước Phillips.

Bá tước Phillips hơi gật gật đầu, nói: “Là người ở Somalia, ngài Doãn đây là quốc vương của một đất nước tại Châu Phi, hẳn là hiểu rõ bọn họ nhất?”

Ánh mắt Doãn Tư Thần loé lên, vì sao không ai báo cáo cho anh rằng sẽ có cướp biển từ Somalia đến nghỉ ngơi trên đảo Hiva Oa này? Xem ra đã có vấn đề sơ suất gì xảy ra?

“Tuy đối phương chỉ có ít người, nhưng nếu có thể thì không nên gây thù kết oán với họ.” Doãn Tư Thần điềm tĩnh nói: “Khoáng sản mà tôi khai thác tại Châu Phi đôi khi còn cần phải nhờ họ vận chuyển. Bá tước nghĩ sao?”

“Tôi cũng nghĩ vậy.” Bá tước Phillips nở nụ cười.

Hai người vừa dứt lời thì chiếc thuyền kia đã cập bờ.

Có khoảng mười mấy người từ trên ca nô, không nhiều đến mức một trăm tám mươi người như mọi người phỏng đoán. Đi đầu là một người đàn ông da đen cao to mặc bộ đồ trắng toát, đang hướng về phía Doãn Tư Thần và bá tước Phillips.

Bọn họ có thể nhận ra Doãn Tư Thần và bá tước Phillips không phải vì có ánh mắt sắc bén gì, chẳng qua trong đêm nay đống lửa trại và lều vải của Doãn Tư Thần và bá tước Phillips là xa hoa nhất.

Đoàn người đi thẳng đến trước mặt Doãn Tư Thần và bá tước Phillips, tháo mũ xuống, hành lễ nói: “Thật xin lỗi, đã quấy rầy các vị nghỉ ngơi. Bởi vì chút nguyên nhân bất đắc dĩ nên chúng tôi cần nghỉ lại trên đảo này vài ngày, không biết hai vị có thể hỗ trợ hay không? Để báo đáp, tôi nguyện ý dành cho các vị thành ý bằng hữu lớn nhất.”

Quả nhiên đối phương đã nhanh chóng tìm đến hai người có địa vị cao nhất ở nơi này để ngỏ lời.

Doãn Tư Thần nheo mắt, thong thả nói: “Vốn dĩ cung cấp chút phương tiện đi lại cũng không đáng là gì, nhưng hiện tại chúng tôi đến đây du lịch cùng gia đình, nên không hy vọng có người ngoài quấy rầy. Nếu các vị chỉ là đi nhờ từ bãi biển này để vào khu dân cư bên trong đảo, chúng tôi sẽ sẵn lòng trợ giúp. Nhưng nếu muốn nghỉ tại vùng biển này, vậy thì thật xin lỗi.”

Người da đen kia quay đầu nhìn bá tước Phillips.

Bá tước Phillips ung dung dùng khăn lau con dao nhỏ bằng bạc trong tay, nở nụ cười nói: “Tuy rằng nơi này là một đảo nhỏ thuộc lãnh địa của Pháp, bất quá thì gia tộc Phillips chưa bao giờ e ngại bất kỳ ai.”

Một lời này là thể hiện lập trường ủng hộ Doãn Tư Thần.

Người da đen kia nghe được câu trả lời của hai người thì ánh mắt hơi loé lên, nhìn lại xung quanh dù là người của Doãn Tư Thần hay bá tước Phillips đều là lính võ trang hạng nặng. Nếu thật sự phải đánh nhau thì mười mấy người bọn họ chỉ có kết cuộc bị quăng xuống đáy biển.

Vậy nên, người da đen cầm đầu nhóm người kia đã quyết định thoái nhượng: “Vậy làm phiền hai vị nhường đường để chúng tôi đi qua.”

Doãn Tư Thần nâng một tay lên, lập tức có người nhường đường, mời bọn họ đi về phía bên đó.

Tầm mắt người da đen kia nhìn thoáng qua Mộc Nhược Na và Cố Hề Hề, cuối cùng dừng lại trên người Hirayama Jiro. Trong tất cả mọi người ở đây, không tính đến các vệ sĩ và người hầu thì Hirayama Jiro quả thật là người có dung mạo bình thường nhất, khó mà khiến người khác lưu tâm để ý.

Đám người của người đàn ông da đen có căng não suy nghĩ vẫn không đoán được thân phận của Hirayama Jiro. Một phần vì Hirayama Jiro ít xuất hiện giao tiếp với bên ngoài, nên chẳng ai biết đến cậu. Hơn nữa, hiện tại Hirayama Jiro chỉ mới hai mươi lăm tuổi, tuổi còn trẻ lại ăn mặc đơn giản, trông như một thiếu niên mới lớn, dễ dàng làm người ta coi nhẹ.

Vậy nên, đám người kia không để tâm nhiều đến Hirayama Jiro, chỉ nhìn thoáng một cái rồi đi khỏi bãi biển này.

Sau khi bọn họ hoàn toàn rời khỏi thì sắc mặt của Doãn Tư Thần và bá tước Phillips lại có vẻ thay đổi.

“Hirayama Jiro, nếu xảy ra việc gì, Hề Hề, Nhược Na và hai đứa bé, nhờ cậu để ý bảo vệ.” Khoé mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần loé lên, dường như trong đầu đang suy tính điều gì.

“Tại sao?” Hirayama Jiro ngây ngô khó hiểu, không phải ở đây anh là người kém mạnh mẽ nhất sao?

“Bởi vì cậu là đàn ông.” Ánh mắt Doãn Tư Thần hung hăng trừng mắt nhìn, trong đáy mắt còn ẩn chứa cả sát khí: “Hơn nữa, cậu đủ năng lực để bảo vệ họ.”

Hirayama Jiro chớp chớp mắt, trong nháy mắt đã hiểu rõ ý tứ của Doãn Tư Thần: “Ý anh là muốn tôi dùng đến kiến thức sinh hoá của mình?”

Nếu là như vậy thì đã tìm đúng người rồi!

Ở trên hòn đảo này tuy nguyên vật liệu có thể thiếu sót, nhưng Hirayama Jiro là ai cơ chứ? Bản thân cậu đi đâu đều mang theo một đống dược vật, mà dù không có thì cậu cũng sẽ pha chế ra những hợp chất hoá sinh mà không ai có thể chống lại được.

Đôi mắt màu hồng bảo thạch của bá tước Phillips hơi trầm lại: “Có lẽ việc không đến mức như chúng ta tưởng tượng. Bọn họ chưa thể gây ra biến động gì ở đảo Hiva Oa này được.”

“Phòng bị vẫn hơn. Đối phương đã nắm rõ hành tung của chúng ta, cũng biết tôi và ngài đang ở đây, khó mà khẳng định được họ không tới nơi này vì mục đích khác.” Doãn Tư Thần khẽ cau mày, nói: “Tôi cảm thấy bọn họ có mặt ở đây hoàn toàn không đơn giản.”

Edited by Tiểu Vũ

Beta by Airy