Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 318: Nhiễm Tịch Vi và Doãn Tư Dược trở mặt

Quả nhiên, Nhiễm Tịch Vi nói xong, ánh mắt mọi người nhìn Doãn Tư Dược dường như đã có chút thay đổi.

Ở đây có không ít người biết Doãn Tư Dược, nhưng dù có khinh thường vị Doãn nhị thiếu gia này thì đối phương cũng mang họ Doãn, nên không ai dám đắc tội.

Nhiễm Tịch Vi có không thích Doãn Tư Dược thì cô ta vẫn không dám trực tiếp đối phó Doãn Tư Dược. Ai mà không biết tổng giám đốc của Doãn gia là người rất bênh vực cho người nhà mình chứ?

Kiều Kỳ cười hì hì bước đến bên cạnh Cố Hề Hề: “Ai da ai da, cậu hai nhà em gặp chuyện kìa, em làm chị dâu mà thờ ơ đứng nhìn vậy sao?”

“Khoan nói về việc tôi có phải chị dâu của cậu ta không, nhưng anh là chủ nhân của yến tiệc hôm nay, thân là chủ nhân, thấy chuyện khôi hài như vậy xảy ra, lại tính để yên sao?” Cố Hề Hề hỏi lại Kiều Kỳ.

Kiều Kỳ xoa cằm, đôi mắt đào hoa như loé lên, dù sao thì lần đầu tiên của Nhiễm Tịch Vi cũng là anh mở hàng nha…

Trong lúc Kiều Kỳ còn đang do dự có nên đi qua xử lý náo nhiệt hay không, thì ở cửa vang lên tiếng xôn xao. Cố Hề Hề nhìn theo hướng của đám đông, liếc mắt về phía cánh cửa của đại sảnh.

Bên ngoài biệt thự, một chiếc Rolls-Royce phiên bản hạn chế vô cùng hoàn mỹ đã dừng xe tại cổng chính. Xe vừa dừng lại thì có một nhóm vệ sĩ mặc âu phục màu đen tiến đến, nhóm vệ sĩ này được huấn luyện bài bản đứng thành hai hàng, cửa xe mở ra, liền thấy một đôi chân dài chậm rãi bước xuống.

Khi Cố Hề Hề nhìn rõ người đến là ai, tức khắc ngẩn ra không biết nói gì.

Cô mang theo bạn gái tới dự tiệc, thì Doãn Tư Thần mang theo bạn nam tới!

Bạn gái của cô là Mộc Nhược Na, thì bạn nam của Doãn Tư Thần là Thượng Kha!

Mộc Nhược Na thấy Thượng Kha lấy thân phận là bạn nam của Doãn Tư Thần xuất hiện ở bữa tiệc này thì thiếu chút nữa phun hết rượu trong miệng ra.

Hôm nay Doãn Tư Thần quả thật đẹp trai tuấn tú đến mức nghịch thiên, bộ âu phục dạ tiệc được cắt may thủ công khéo léo cực kỳ tương xứng với dung nhan tà mị kia, khiến cho người ta hoảng hốt tưởng như đang nhìn thấy bá tước ma cà rồng trong truyền thuyết.

Cố Hề Hề há hốc miệng, cô sửng sốt mất nửa ngày mới buột miệng nói một câu, như thể đang tự hỏi: “Anh ấy hôm nay tới đây biểu diễn hay sao?”

Kiều Kỳ ai oán nhìn Doãn Tư Thần, cười cười trả lời câu hỏi của Cố Hề Hề: “Nhất định là tới biểu diễn rồi. Cậu ta chăm chút đẹp trai như vậy, còn muốn để cho người khác sống nữa sao?”

Cố Hề Hề thâm trầm gật gật đầu đồng ý.

Lúc này toàn đại sảnh mặc kệ là phụ nữ hay nam giới, tầm mắt mọi người đều nhìn Doãn Tư Thần, đúng là… cả nam nữ đều không tha mà!

Doãn Tư Thần vừa vào cửa liền nhìn thấy được Cố Hề Hề đang đứng lẫn trong đám đông. Anh chậm rãi bước đến, người xung quanh sớm đã yên tĩnh không một tiếng động, ngây ngốc nhìn theo bước chân của anh.

Tất cả mọi người ở đây đều biết dung nhan của Doãn Tư Thần có sức sát thương rất cao, tuy anh chú trọng hình tượng của mình, nhưng sẽ không chăm chút cho bản thân thành bộ dáng… câu dẫn như thế này!

Thậm chí anh còn rất khó chịu khi nhìn thấy những gương mặt si ngốc nhìn chằm chằm vào anh. Cho nên, nếu có người phụ nữ hoặc người đàn ông nào mà thất thố, nhìn anh chảy nước miếng thì kết quả nhất định rất thảm.

Vì vậy, Doãn Tư Thần đã tận lực giản lược và đơn giản hoá vẻ ngoài, không quá chăm chút vào dung mạo của mình.

Nhưng hôm nay thì Doãn Tư Thần lại hoàn toàn trái ngược, không chỉ có tân trang tuyệt mỹ, thậm chí còn cố tình phóng ra mị lực đầy nam tính của mình. Loại mị lực này một khi đã toát ra, thì bất kỳ ai cũng đều phải bỏ mình.

So sánh với một Doãn Tư Thần yêu nghiệt câu hồn người thì Thượng Kha chính là một bi kịch.

Kỳ thật Thượng Kha là một người đàn ông có khuôn mặt bảnh bao, dáng người cao ráo thon gầy, khí chất ưu nhã. Dù đặt anh ở đâu thì đều có thể khiến vô số phụ nữ kêu gào gọi tên, đáng tiếc, người bên cạnh anh lại là Doãn Tư Thần.

Bởi vì Doãn Tư Thần, cho nên ánh hào quang của anh đã bị Doãn Tư Thần làm cho lu mờ. Vì vậy, lúc hai người họ tiến vào đại sảnh, thì mọi người đều coi nhẹ sự tồn tại của Thượng Kha.

Cố Hề Hề khó khăn dời tầm mắt của cô, thử nhìn mọi người trong sảnh tiệc, tất cả đều có chung một động tác, là đờ đẫn nhìn theo Doãn Tư Thần. Đúng là mỹ nam kế hại người mà!

Cả Doãn Tư Dược và Nhiễm Tịch Vi vừa có một màn náo nhiệt vang dội, lúc này cũng nhìn Doãn Tư Thần một cách chăm chú không chớp mắt.

Cố Hề Hề hơi hơi nghiêng đầu suy nghĩ, nếu Nhiễm Tịch Vi sớm nhận ra Doãn Tư Thần lại có một ngày soái khí phong độ như vậy, liệu sáu năm trước cô ta có lựa chọn không từ mà biệt hay không?

Hmmmm… cái này không biết được!

Cố Hề Hề không biết được đáp án của câu hỏi này, nhưng Doãn Tư Thần lại vô cùng rõ ràng. Sở dĩ hôm nay anh lựa chọn xuất hiện một cách chói loá như vậy, chính là muốn cho Nhiễm Tịch Vi một đòn chí mạng!

Anh tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai mơ tưởng đến tài phú của tập đoàn Doãn thị!

Tất nhiên ngoại trừ Cố Hề Hề.

Nhiễm Tịch Vi càng sợ hãi cái gì, anh sẽ càng dùng phương thức đó để cho cô ta một kí ức sâu sắc!

Dưới ánh mắt đổ dồn của mọi người, Doãn Tư Thần bình thản đi tới bên cạnh Cố Hề Hề, cúi người xuống, dịu dàng nhìn cô, khoé mắt chân mày đều không thể giấu nổi vẻ yêu chiều: “Cố tiểu thư, đêm nay anh không dẫn theo bạn gái, em có thể làm bạn gái của anh không?”

Cố Hề Hề thiếu chút nữa rớt cả hàm xuống đất… đầu óc Doãn Tư Thần bị nhúng nước rồi sao?

Kiều Kỳ chớp chớp mắt, dường như hiểu ra điều gì, anh khoanh tay trước ngực, lùi về phía sau hai bước, nhường sân khấu lại cho Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề.

“Vì sao chứ?” Cố Hề Hề tức giận trả lời, không thể phủ nhận hành động lịch thiệp nho nhã này của anh trước mặt mọi người mời cô làm bạn gái, đúng là khiến đáy lòng cô có chút vui vẻ mà.

“Bởi vì lễ phục đêm nay của chúng ta cùng một tông màu, là một cặp. Bởi vì Thượng Kha muốn mời Mộc tiểu thư làm bạn gái cậu ta, em đã không còn bạn gái nữa, có nên suy xét làm bạn gái của anh không?” Doãn Tư Thần không hề tiết kiệm mị lực của mình, không ngừng ra sức quyến rũ Cố Hề Hề.

Tất cả vị khách đến đây hôm nay đã sớm biết Cố Hề Hề là vợ của Doãn Tư Thần, nhưng khi chính mắt nhìn thấy Doãn Tư Thần trịnh trọng mời Cố Hề Hề làm bạn gái thì vẫn khiến đám đông hâm mộ đến phát điên.

Cố Hề Hề tuy rằng không hiểu Doãn Tư Thần đang làm cái gì, nhưng cô thật sự rất vui vẻ.

Doãn Tư Thần chậm rãi nắm lấy tay Cố Hề Hề, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mu bàn tay của cô. Bốn phía xung quanh đều như hít phải một ngụm khí lạnh.

Trong đầu rất nhiều người phụ nữ ở đây đều quanh quẩn một thanh âm: Có thể được anh ta hôn một cái, chết cũng đáng giá!

Cố Hề Hề rốt cuộc không nhịn được, thấp giọng hỏi: “Này, anh đang làm cái gì vậy?”

“Anh đang trịnh trọng mời em làm bạn gái của anh.” Ánh mắt Doãn Tư Thần yêu diễm, ra vẻ nghiêm trang nhìn cô.

Cố Hề Hề muốn rút tay ra nhưng Doãn Tư Thần càng nắm chặt hơn, cô trộm nhìn mọi người, tất cả đều đang chăm chú nhìn khiến khuôn mặt cô tức khắc có chút đỏ lên.

“Được rồi được rồi, em đồng ý với anh là được mà! Nhiều người nhìn như vậy, anh tân trang đẹp trai như vậy, đã là lấn át gia chủ rồi đó!” Cố Hề Hề vội vàng nói.

“Ừ.” Doãn Tư Thần cực kỳ vui vẻ, thấp giọng đáp lại, nhưng không buông tay cô ra mà vẫn nắm chặt.

Người vừa bị Doãn Tư Dược cho một cái tát, Nhiễm Tịch Vi, lúc này đã muốn phát điên đến mất khống chế. Nếu một màn vừa rồi với Doãn Tư Dược là do cô ta đã sắp xếp cẩn thận, thuận nước đẩy thuyền, hoàn hảo không để đâu cho hết. Thì một màn hiện tại đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật sâu đến thần kinh của cô ta.

Khó trách Nhiễm Tịch Vi luôn cảm thấy lễ phục trên người Cố Hề Hề hôm nay quen mắt, khó trách cô ta cảm thấy Doãn Tư Thần hôm nay sao lại quá mức đẹp trai đến nhường vậy…!

Cô ta rốt cuộc đã nghĩ ra!

Bộ trang phục này không phải là năm đó lúc Doãn Tư Thần theo đuổi, đã mặc vào ngày thổ lộ với cô ta sao?

Anh ta đây là có ý gì? Ở trước mặt mình công khai thổ lộ với người phụ nữ khác?

Nhiễm Tịch Vi cảm thấy máu toàn thân nháy mắt đã vọt tới đỉnh đầu, bên tai ngoại trừ âm thanh cố ý trêu đùa mình ra thì đều không có bất kỳ tiếng động gì nữa.

Doãn Tư Thần, anh sao có thế…?

Đặc biệt Doãn Tư Thần lại nói những lời đó… Những lời đó, từng câu từng chữ đều là tám năm trước Doãn Tư Thần đã từng nói với cô ta! Nhiễm Tịch Vi cảm thấy lửa toàn thân như đang cháy rực thiêu đốt, cô ta nhìn Cố Hề Hề với ánh mắt tràn ngập thù hận.

Vì cái gì? Vì cái gì mà lại đối xử với tôi như vậy?

Doãn Tư Thần, anh biết rõ tôi ở đây còn muốn cố ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ tôi?

Anh là bởi vì còn tình cảm với tôi sao?

Anh chỉ đem Cố Hề Hề thành thế thân của tôi thôi đúng không?

Là như thế này sao?

Trong lúc Nhiễm Tịch Vi đang bị chính nội tâm của mình dày vò, tầm mắt Doãn Tư Thần như có như không quét qua. Một cái liếc nhìn này đủ khiến cho toàn thân cô ta trở nên run rẩy.

Nhiễm Tịch Vi thừa dịp người khác không chú ý tới mình, lặng yên rời đi.

Trong đại sảnh, người không bị vẻ soái khí của Doãn Tư Thần câu hồn ngoại trừ Mộc Nhược Na thì người còn lại chính là Tưởng Huy Âm.

Mộc Nhược Na không có thời gian bị mê hoặc là vì ánh mắt cực nóng của Thượng Kha chưa từng rời khỏi cô.

Còn Tưởng Huy Âm không bị câu hồn là bởi vì cô ta đã sớm biết Doãn Tư Thần là người phong độ cỡ nào, đương nhiên còn một nguyên nhân chủ yếu là vì cô ta yêu anh trai của mình…

Cho nên lúc Nhiễm Tịch Vi rời đi thì tầm mắt Tưởng Huy Âm đã sớm nhận ra. Cô ta nhân lúc mọi người còn đang ngây ngẩn thì lặng lẽ bám theo.

Nhiễm Tịch Vi đi ra ngoài, thân thể cô ta nghiêng ngả chao đảo, hoàn toàn không màng đến cái rét lạnh thấu xương, cô ta bỗng nhiên mở tung cửa sổ, để cho gió lạnh bên ngoài thổi dịu tâm trí mình. Nhưng khi gió lạnh quất vào mặt, đầu cô ta ngược lại càng cảm thấy nóng hơn.

Nhiễm Tịch Vi dường như cảm thấy cơ thể mình có điều gì không thích hợp, cô ta còn chưa kịp suy nghĩ ra thì liền nghe được giọng nói của Tưởng Huy Âm từ bên cạnh vang lên.

“Nhiễm tiểu thư? Thật trùng hợp! Lần trước gặp nhau, cô là bạn gái của Doãn Tư Dược, hôm nay đã biến thành bạn gái của một ông già rồi!” Tưởng Huy Âm cười rất châm chọc.

Cho dù Tưởng Huy Âm chỉ là một ngụy thiên kim, thì cô ta vẫn rất coi thường sự bết bát hiện tại của Nhiễm Tịch Vi.

Nhiễm Tịch Vi vừa rồi nghe thấy mấy câu kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia của Doãn Tư Thần, bây giờ lại nghe được những lời châm biếm này của Tưởng Huy Âm, đầu óc tức khắc nóng lên, lập tức phản bác: “Mặc kệ tôi là bạn gái của ai, tốt xấu gì thì vẫn phù hợp luân lý. Đâu như Tưởng tiểu thư tổn hại đến luân thường đạo lý, là em gái thế nhưng lại đi yêu anh trai mình chứ? Cứ cho là cô không phải huyết mạch thật sự của Tưởng gia, cô rốt cuộc vẫn mang họ Tưởng, hưởng danh hào Tưởng gia đại tiểu thư, vậy mà lại thầm thương trộm nhớ chính anh trai mình! Thật không biết tin tức này một khi truyền ra, là tôi mất mặt hay là cô mất mặt hơn?”

Huyết sắc trên mặt Tưởng Huy Âm nháy mắt như bị rút hết, bí mật này luôn được cô ta giấu trong đáy lòng, chưa từng có bất kỳ ai biết!

Nhiễm Tịch Vi, sao cô ta có thể biết được?

Giọng nói Tưởng Huy Âm mang theo một tia run rẩy: “Cô nói bậy!” Cô ta càng lúc càng kích động: “Tôi sẽ xé rách miệng cô!”

Edited by Thanh Bông

Beta by Airy