Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 242: Chuột đồng nhỏ, trở về đi

Tất cả hồi hộp nhìn ban giám khảo, đương nhiên vị giám khảo được quan tâm nhất chính là người đàn ông đeo mặt nạ với phong thái ưu nhã đầy mị lực kia.

Không ít phụ nữ trẻ có suy nghĩ, nếu thuyền trưởng nào cũng đẹp trai khí phách đến vậy thì chắc trên đất liền đã sớm không còn phụ nữ… Đúng là yêu nghiệt mà!

Đến phiên Cố Hề Hề, cô nhẹ nhàng bưng bánh su kem đi tới, thẳng thắn mà nói, nếu bánh này cô làm được đem ra bày bán thì… sẽ không ai mua!

Giám khảo đều là các vị đầu bếp tiêu chuẩn nhà hàng sáu sao trở lên, chỉ cần liếc mắt một cái đã biết tác phẩm của cô… thất bại…

Chỉ là khi Cố Hề Hề vừa bước đến thì thuyền trưởng đã lên tiếng: “Bánh kem đó để ở đây, tôi sẽ chấm điểm.”

Cô hơi do dự một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn đem bánh kem đặt trước mặt anh, bản thân cô biết mình làm không tốt nên cũng không có dũng khí khoe khoang trước mặt các cao nhân.

Các món ăn dự thi khác đều được chia làm hơn mười phần nhỏ, đưa đến trước mặt các giám khảo, chỉ có mỗi Cố Hề Hề duy nhất có một phần đặt trước mặt thuyền trưởng.

Thuyền trưởng từ tốn duỗi tay lấy một cái nĩa xẻ miếng bánh ra, ưu nhã nhấm nháp, thời điểm vừa nếm miếng bánh thì điềm đạm đánh giá hai chữ: “Khó ăn.”

Thân thể Cố Hề Hề bỗng nhiên cứng đờ.

Các vị giám khảo nghiêm khắc khác dù có thật sự khó ăn cũng sẽ không nói vậy, cùng lắm chỉ chấm điểm thấp một chút thôi. Vị thuyền trưởng này lại không do dự mà lên tiếng bình phẩm thẳng thắn!

Những người phụ nữ ở đây thấy thuyền trưởng đánh giá bánh kem của Cố Hề Hề như vậy, tức thì có vẻ hứng khởi thích chí.

Chỉ là thuyền trưởng đánh giá xong lại tiếp tục ăn từng miếng, từng miếng cho đến hết chiếc bánh.

“Đây là chiếc bánh khó ăn nhất tôi từng ăn.” Thuyền trưởng không hề khách khí mà đả kích Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề định trừng mắt khinh thường đối phương, nhưng đột nhiên thân thể cô ngưng trọng lại!

Khoan đã! Giống như thói quen của tên yêu nghiệt nào đó!

Cố Hề Hề tiến lên một bước, duỗi tay định giật lấy chiếc mặt nạ của thuyền trưởng.

Không ngờ đối phương phản ứng rất nhanh, lập tức bắt lấy cánh tay Cố Hề Hề, ôn nhu đặt một nụ hôn lên mu bàn tay của cô: “Thế nào? Tuy tôi đánh giá bánh kem em làm rất khó ăn, nhưng tôi vẫn chưa chấm điểm. Em gấp gáp đến mức không chờ nổi mà muốn hiến thân cho tôi sao?”

Tên này nói nhảm cái gì vậy!

Cố Hề Hề muốn mở miệng thì thuyền trưởng đã đưa ngón tay lên đặt ở cánh môi của cô: “Được rồi, đến lúc các giám khảo chấm điểm! Em đừng ồn!”

Dứt lời, thuyền trưởng kéo Cố Hề Hề dựa vào l*иg ngực của anh, để cô ngồi yên vị trên đùi anh!

A a a! Đó là đùi của thuyền trưởng!

A a a! Thuyền trưởng, sao ngài lại có thể bạo gan đến thế?

A a a! Thuyền trưởng, một chân bên kia của ngài còn chỗ dành cho chúng tôi không?

Cả người Cố Hề Hề như rơi vào trạng thái bức bối, đây là tình huống gì vậy?

Đầu tiên là bị trêu ghẹo lén lút, giờ lại biến thành công khai?

Cố Hề Hề định vùng dậy thì thuyền trưởng liền kêu lên một tiếng, làm cô hoảng hồn không nhúc nhích.

“Ai nha, nó đạp, tiểu quỷ này, nó đạp tôi!” Thuyền trưởng ý cười không ngớt nói.

Cố Hề Hề lúc này mới phát hiện bàn tay rắn chắc với những ngón tay thon dài của anh đang ôm trọn lấy vòng eo của cô, còn đặt trên bụng của cô nữa.

Cô lúc này mới định thần lại được, đúng vậy, cô đang có thai mà, bé yêu của cô đạp cô, cô không lên tiếng thì thôi, anh ngược lại kêu dùm!

“Khẩu vị của thuyền trưởng đây thật kỳ lạ!” Cố Hề Hề nói một câu châm chọc đối phương.

“Ừ.” Thuyền trưởng nở một nụ cười tà mị: “Đúng, tôi rất thích phụ nữ có thai như em.”

A, sắp tức chết rồi!

Cố Hề Hề thấy khuôn mặt tinh xảo của anh đã gần trong gang tấc, tức khắc duỗi tay muốn đoạt lấy mặt nạ.

“Nếu em không sợ tôi ở trước mặt mọi người hôn em, vậy thì cứ tháo mặt nạ này xuống.” Thuyền trưởng điềm tĩnh nói, quanh minh chính đại mà uy hϊếp cô.

Gương mặt Cố Hề Hề nháy mắt đỏ ửng.

Người đàn ông này…

Đến thời điểm này cô đã xác định được 99% anh là ai rồi! Bởi vì những lời này cũng là tên yêu nghiệt kia từng nói! Xem ra hôm nay anh là giấu đầu lòi đuôi!

Lúc này các giám khảo đã nếm xong tất cả món ăn, chuẩn bị chấm điểm.

“Em nói xem, hôm nay gia đình nào sẽ là quán quân?” Thuyền trưởng không ngừng lấy tay vuốt ve đầu Cố Hề Hề, cứ như cô là con chuột hamster nhỏ trong l*иg ngực của anh.

Cố Hề Hề ngẩng đầu hung hăng nhìn đối phương: “Chơi đủ chưa? Đùa giỡn với em vui lắm sao?”

Anh suy tư ngẫm nghĩ, rồi nghiêm túc trả lời: “Vui lắm!”

Cố Hề Hề tức giận muốn đứng dậy, nhưng cô chưa kịp động đậy thì anh đã nói thêm: “Đừng rộn, ở chỗ này nhiều người như vậy! Lỡ anh cao hứng hôn em khiến người khác ghen tỵ thì biết làm sao?”

Cố Hề Hề trừng mắt liếc anh một cái, rồi quay đầu nghe giám khảo chấm điểm.

Cô nhìn thấy nhiều phụ nữ đang dùng ánh mắt rực lửa hướng về cô, liền biết người đàn ông này đã đẩy cô vào tình thế trêu ngươi!

Màn cho điểm nhanh chóng kết thúc, đến lúc bình chọn. Cố Hề Hề để ý thấy các vị giám khảo kia đều trưng cầu ý kiến của anh một chút rồi mới công bố điểm và thứ tự xếp hạng.

Mỗi gia đình tham gia đều có một phần quà nho nhỏ, giải nhất không thuộc về Giản Tiếu mà là một đôi vợ chồng trẻ khác.

Tuy Mộc Nhược Na hơi tiếc một chút nhưng không đến nỗi mất mát lắm, dù sao thì chiếc xe cô đang sở hữu cũng không kém cạnh Porsche.

Lúc này, thuyền trưởng mới chậm rãi mở miệng: “Giờ là lúc tôi muốn tặng một phần thưởng đặc biệt nhất, đó chính là… một nụ hôn của tôi.”

Lời anh vừa dứt thì tất cả những người ở đây đồng loạt kinh hô! Vô số ánh mắt của rất nhiều phụ nữ đều như biến thành mũi tên mà muốn phóng tới Cố Hề Hề!

Cố Hề Hề hung hăng dùng khuỷu tay huých vào ngực đối phương: “Còn giỡn nữa! Anh chơi chưa đủ sao?”

“Như thế nào là giỡn? Đây là một phần thưởng cực kỳ nghiêm túc! Cảm ơn phu nhân của tôi đã vì tôi mà làm ra chiếc bánh kem khó ăn nhất từ trước đến giờ. Khen thưởng này là thật.” Lời chưa dứt, anh đã chủ động tháo mặt nạ và tóc giả xuống, lộ ra dung nhan khuynh quốc khuynh thành, điên đảo chúng sinh.

Không gian nơi này ồ lên một tiếng hít hà…!!!

Giản Tiếu và những người khác tức khắc kinh ngạc, không ngờ vị thuyền trưởng này lại là Doãn Tư Thần!

Mọi người lại suy nghĩ một câu nói của anh —— anh nói gì vậy?!

Cái gì mà phu nhân của tôi?! Chẳng lẽ họ là vợ chồng?

Ôi chúng tôi không muốn sống nữa!

Doãn Tư Thần không để ý đến gương mặt ngây ra như phỗng của Cố Hề Hề, anh cúi thân thể xuống thấp, ở trước mặt tất cả mọi người đặt lên môi cô một nụ hôn mạnh mẽ.

Chuột đồng nhỏ, rốt cuộc tôi đã hôn được em rồi!

Mộc Nhược Na và Mặc Tử Huyên là người đầu tiên phản ứng lại, bắt đầu vỗ tay, Giản Tiếu và những khác đều vỗ tay theo sau đó. Không ai ngờ rằng Doãn Tư Thần cũng ở trên du thuyền này.

Nhìn thấy con gái và con rể tình nồng, Giản Tiếu cảm thấy rất mãn nguyện vui vẻ.

Các vị khách khác đã kịp thời phản ứng lại, thì ra đây là hai vợ chồng trẻ, lại không để ý người vợ đang mang thai! Cô vợ thật là hạnh phúc, có người chồng phong độ đẹp trai đến vậy! Lại giàu có và si tình nữa…

Họ cuối cùng đã hiểu vì sao từ lúc bước vào thuyền trưởng chỉ nhìn một mình cô… bởi vì đó là vợ yêu của anh!

Các phụ nữ ở đây khi biết sự tình lại càng thêm ghen tỵ với Cố Hề Hề! Cô rõ ràng chỉ là một phụ nữ bình thường, lại có thể có được ông chồng quốc dân anh tuấn bậc nhất thế giới…

Cố Hề Hề mãi cũng đã phục hồi tinh thần, cô nhìn gương mặt quen thuộc thân thương trước mắt, lập tức nhớ đến chuyện những ngày qua bị anh chọc ghẹo…

Doãn Tư Thần, anh chết chắc rồi!

Cố Hề Hề muốn duỗi tay đẩy Doãn Tư Thần ra, nhưng phát hiện cô không có một chút sức lực phản kháng, đẩy mạnh như thế nào thì người anh vẫn bất di bất dịch.

Ôi trời!

Cố Hề Hề càng gắng sức, thì cánh tay đối phương càng ôm chặt lấy cô.

Rốt cuộc Cố Hề Hề nổi giận, hung hăng dùng răng cắn mạnh vào môi Doãn Tư Thần!

Một vị tanh nồng trong nháy mắt tràn ngập khoang miệng, nhưng Doãn Tư Thần vẫn không buông cô ra, ngược lại càng hôn thêm dịu dàng, giống như thật cẩn thận muốn bù đắp những uỷ khuất trong mấy ngày qua, dùng nụ hôn bá đạo này thay cho lời xin lỗi.

Cố Hề Hề ban đầu vẫn kháng cự.

Nhưng dần dần, ánh mắt cô ngày càng trở nên nhu hoà… nụ hôn này kéo dài rất lâu, rất dài…

Hai người hôn nhau như thể trời đất đều tối tăm, phảng phất như nơi này không có ai khác tồn tại, trên thế giới chỉ tồn tại hai người đang yêu nhau. Đúng vậy, họ chỉ nhìn thấy nhau, trong cái thế giới của tình yêu thì không cần người thứ ba, chỉ đôi bên tồn tại là đủ rồi.

Thời điểm nụ hôn sắp dứt, Doãn Tư Thần còn dùng môi của anh mυ'ŧ phần môi của Cố Hề Hề vẻ lưu luyến không muốn rời, khiến cô thấy l*иg ngực mình nhảy tung lên kịch liệt.

Vốn dĩ bao nhiêu nỗi buồn bực uất ức, muôn vàn câu chỉ trích, ngàn vạn câu phẫn nộ, nhưng ở một khắc này lại hoá thành nhu tình.

Doãn Tư Thần dùng trán mình cọ cọ vào trán của Cố Hề Hề, lấy tay nâng cằm cô lên, ôn nhu nói: “Hề Hề, thật xin lỗi, đã làm em uỷ khuất. Nhưng em đã hứa sẽ tin tưởng anh. Vì sao lần này em lại không tin? Chồng của em không đáng để em tín nhiệm sao? Hề Hề, đừng đẩy anh cho người phụ nữ khác, được không? Trên đời này, dù người khác xinh đẹp hơn hay ưu tú hơn thì sao? Họ không phải em, người anh muốn chỉ là em mà thôi.”

Hốc mắt Cố Hề Hề đỏ bừng, xúc động đến mức không biết nói gì.

“Em thật nhẫn tâm, nói đi là đi. Em có biết khi em đi rồi, nơi này rất trống vắng…” Doãn Tư Thần kéo tay Cố Hề Hề đặt lên ngực phải của anh: “Nơi này rất hiu quạnh, Hề Hề, trở về đi! Trở về lấp đầy nơi này được không?”

Nước mắt Cố Hề Hề lập tức trào ra.

Giờ khắc này cô hoàn toàn không biết phải nói gì nữa.

“Ngoan, chuột đồng nhỏ của anh, trở về… trở về đi…” Doãn Tư Thần nhẹ nhàng dùng môi cọ cọ vào cánh môi của Cố Hề Hề, làm vẻ bi thương cầu xin.

Cố Hề Hề còn chưa phản ứng thì người xung quanh đã muốn tan nát cõi lòng!

Đúng là ngược chết người ta mà!

Này này, chị gái đang mang thai kia ơi, nếu cô không chịu thì tập thể chúng tôi đây sẵn sàng quỳ xuống! Cầu xin cô đừng từ chối nam thần của chúng tôi! Không thì chúng tôi chết cho cô xem!

Edited by Airy

Beta by Airy