Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 90: Doãn lão phu nhân tính kế

“Hiện tại Hề Hề mang thai nên nhiều chuyện sẽ không thuận tiện. Nếu Mặc tổng không phiền thì vợ chồng chúng tôi sẽ cùng đi.” Doãn Tư Thần cười nói: “Mặc tổng sẽ không trách tội Tư Thần và Hề Hề ân ái như vậy chứ?”

Mặc Tử Hân nở nụ cười: “Quả nhiên Doãn tổng rất biết nói đùa! Được, vậy thì một lời đã định!”

Kết thúc đàm phán cùng Mặc Tử Hân, Doãn Tư Thần trực tiếp lái xe về đại trạch của Doãn gia. Anh vừa vào cửa liền đi thẳng tới thư phòng của Doãn lão phu nhân.

“Thiếu gia, cậu không thể vào, hiện tại lão phu nhân đang bận!” Trợ lý bên cạnh Doãn lão phu nhân muốn ngăn cản nhưng lại bị anh lách qua.

“Thiếu gia!” Trợ lý nhìn thấy mình thật sự không thể ngăn cản được Doãn Tư Thần, chỉ có thể lớn tiếng nhắc Doãn lão phu nhân ở trong phòng: “Lão phu nhân, thiếu gia cậu ấy..”

“Để nó vào!” Âm thanh uy nghiêm của Doãn lão phu nhân trong thư phòng truyền ra, lúc này trợ lý mới thở phào nhẹ nhõm, lui sang bên cạnh.

Doãn Tư Thần trực tiếp đẩy cửa đi vào, không đợi Doãn lão phu nhân mở miệng, liền ngồi trước mặt bà nói: “Bà nội, vì sao nhất định muốn con hợp tác với Mặc Tử Hân? Tập đoàn Doãn thị khi nào mà phải dựa vào người khác để đạt được mục tiêu? Doãn gia nắm trong tay nguồn năng lượng của Trung Đông và Châu Phi, ở trong nước muốn hợp tác với Doãn gia không chỉ có Mặc gia!”

“Nhưng những đối tác khác lại không có bối cảnh thuận lợi như Mặc gia. Nếu không phải sáng nay ta gọi điện nói trước, con sẽ từ chối đề nghị hợp tác này đúng không?” Doãn lão phu nhân buông bút trong tay, tháo mắt kính xuống, nhìn cháu trai: “Tư Thần, nói xem, vì sao con lại phản đối hợp tác với Mặc gia? Vì con khó chịu khi thấy Mặc Tử Hân sao?”

Nháy mắt Doãn Tư Thần cảm thấy bị châm chọc.

Doãn lão phu nhân vẫn ung dung nhìn Doãn Tư Thần: “Nếu không phải vì Mặc Tử Hân, vậy là vì Cố Hề Hề nên không muốn đàm phán hợp tác lần này? Ta nhớ không nhầm là hơn một tháng trước con cực kỳ ghét vợ mình, thậm chí còn phản đối cuộc hôn nhân này!”

Tức giận nơi đáy mắt Doãn Tư Thần biến mất.. Chỉ cần một câu này, anh liền hiểu nhất định bà nội đã biết trước chuyện gì đó!

Thân là chủ tịch tập đoàn tài chính Doãn thị, bà nắm quyền mấy chục năm thì sao có chuyện gì có thể giấu diếm được ánh mắt của bà.

“Vị hôn thê của Mặc Tử Hân là Vân Nặc, khuôn mặt giống như đúc Cố Hề Hề phải không?” Doãn lão phu nhân nhẹ nhàng mở miệng: “Chẳng lẽ con không tò mò Cố Hề Hề và Vân Nặc có quan hệ gì?”

Doãn Tư Thần ngẩng đầu nhìn Doãn lão phu nhân: “Bà nội, có phải bà biết chuyện gì mà con không biết phải không?”

Doãn lão phu nhân cười nhẹ.

“Đó là một cô gái tài sắc tuyệt diễm đấy!” Doãn lão phu nhân không trả lời câu hỏi mà nói tiếp: “Cô gái đó ít khi lộ diện với bên ngoài nhưng chỉ mấy lần nhìn thoáng qua thôi cũng đã đủ để mọi người kinh diễm rồi!”

Doãn Tư Thần không nói gì nữa, cứ thế nhìn bà nội của anh.

Lần này anh tìm tới chính là muốn câu trả lời khác. Anh biết nhất định bà nội sẽ cho anh lời giải thích hợp lý.

Anh càng biết Doãn gia và Mặc gia hợp tác thật ra là ván đã đóng thuyền. Anh chỉ cần lời giải thích mà thôi!

“Tư Thần, có biết vì sao bà nội muốn con và Cố Hề Hề kết hôn không?” Doãn lão phu nhân nhẹ nhàng thở dài: “Lúc bà đến bệnh viện, giây phút thấy Cố Hề Hề, bà cũng ngẩn cả người, còn tưởng mình hoa mắt nhưng có người nói cô ấy tên Cố Hề Hề, bà lập tức nghĩ đến một khả năng..”

“Bà nội, vậy thì quá hoang đường rồi! Không thể nào như vậy được!” Doãn Tư Thần hiển nhiên hiểu ý của Doãn lão phu nhân: “Vân gia chỉ có một đại tiểu thư, căn bản không có nhị tiểu thư!”

“Ừ, Vân gia đúng là chỉ có một đại tiểu thư, nhưng hai người này quá giống nhau!” Doãn lão phu nhân ung dung cười: “Vậy mà trên đời lại có chuyện trùng hợp như vậy, cho nên mặc kệ con bé có quan hệ gì với Vân gia, con bé nhất định phải được gả vào nhà chúng ta. Nếu nó là con cháu Vân gia, vậy sẽ buộc chặt quan hệ giữa tập đoàn Doãn thị và Vân gia. Thế lực Vân gia không lớn, nhưng cũng là dòng dõi thư hương thừa truyền mấy trăm năm, Vân gia còn có một quốc mẫu, buộc chặt quan hệ với Vân gia mà nói là trăm lợi vô hại. Mặt khác, nếu Cố Hề Hề không có quan hệ gì với Vân gia, đến lúc đứa bé được sinh ra thì tùy con an bài thế nào cũng được!”

Doãn lão phu nhân đã giải thích vấn đề rõ ràng như vậy, Doãn Tư Thần cũng không còn gì để nói.

“Một người không để ý tới phụ nữ như con thì kết cuộc ra sao cũng không ảnh hưởng, đúng không?” Doãn lão phu nhân lạnh nhạt nói: “Vậy vì chuyện gì mà con vội vàng đến đây chất vấn ta? Con vẫn còn nghi ngờ gì về cậu ta?”

“Bà nội..” Lúc này Doãn Tư Thần cũng đã bình tĩnh lại: “Nhưng làm sao để biết Cố Hề Hề có liên quan tới Vân gia hay không?”

“Rất đơn giản, cứ để Mặc Tử Hân điều tra là được! Trên đời này còn ai quan tâm chuyện này hơn cậu ta?” Gương mặt Doãn lão phu nhân mang vẻ cơ trí: “Tư Thần, trước giờ con không phải người dễ kích động như vậy, sao hôm nay..”

Doãn Tư Thần cười khổ.

Làm sao anh có thể giải thích, anh sợ Cố Hề Hề bị Mặc Tử Hân đoạt lấy sao? Làm sao anh có thể giải thích, anh không muốn buông tay Cố Hề Hề?

“Không có gì!” Doãn Tư Thần cúi đầu, không nhìn vào Doãn lão phu nhân nữa.

“Tổ huấn Doãn gia tuy không được tham chính ở trong nước, nhưng là nhiều năm trước rồi. Hiện tại vật đổi sao dời, quốc gia yên ổn, nếu chúng ta vẫn tung hoành ở bên ngoài thì ngược lại sẽ ngăn cản tập đoàn Doãn thị phát triển.” Mắt Doãn lão phu nhân lóe lên thần thái tự tin: “Mặc gia chủ động đưa cành ôliu tới, nhất định không thể từ chối. Nếu tập đoàn Doãn thị cự tuyệt, con đoán các cổ đông lớn nghĩ gì? Tập đoàn phải vững mạnh thì mới bình ổn được bọn họ!

“Nhiều năm qua, tập đoàn Doãn thị phát triển, đây là điều ai cũng có thể thấy. Tổng bộ Doãn thị vẫn ở thành phố S, nhưng đầu não thật sự lại ở nước ngoài. Tư Thần, trọng trách của con rất nặng, phải cẩn trọng cân nhắc kỹ lưỡng!” Doãn lão phu nhân than nhẹ: “Đừng coi nhẹ Mặc gia, họ chính là cầu nối cho tập đoàn Doãn thị, bà tin con biết lấy đại cục làm trọng, biết phân biệt nặng nhẹ! “

“Bà nội, con hiểu rồi!” Doãn Tư Thần rầu rĩ trả lời.

Bà nội nói những thứ này, anh có thể hiểu được.

Nhưng hiểu rõ là một chuyện! Thật sự tiếp nhận lại là chuyện khác.

“Tư Thần, nghe nói con gặp lại Lâm Tiểu Nhã rồi hả?” Doãn lão phu nhân giống như vô ý nhắc tới.

Doãn Tư Thần nhíu mày.

“Bà không có ý gì khác..” Doãn lão phu nhân nhẹ nhàng mở miệng nói: “Người phụ nữ này tâm thuật bất chính, trong lòng con nên biết cân nhắc!”

“Dạ con biết!” Doãn Tư Thần bình tĩnh trả lời: “Con sẽ không làm hỏng việc lớn.”

“Vậy thì tốt!” Doãn lão phu nhân gật đầu: “Trưa rồi, ở lại đây ăn cơm đi.”

Sau khi Doãn Tư Thần ra ngoài, trợ lý không nhịn được hỏi: “Lão phu nhân, sao ngài nói như vậy với thiếu gia?”

Doãn lão phu nhân thở dài, đưa tay xoa huyệt thái dương: “Đứa cháu này của ta từ nhỏ đến lớn luôn là bộ dạng duy ngã độc tôn, có một số việc phải làm ngược lại mới có thể để nó cam tâm tình nguyện. Xem ra phải dạy dỗ nó thật tốt rồi!”

“Lão phu nhân thật cơ trí!” Trợ lý hiểu ra, chủ động xoa huyệt thái dương cho Doãn lão phu nhân.

Lúc ăn cơm, trong đầu Doãn Tư Thần lập tức nhớ tới Cố Hề Hề, hiện tại có lẽ cô vẫn còn ở công ty đúng không?

Bữa trưa cô ấy sẽ ăn gì?

Vừa nghĩ tới đây, Doãn Tư Thần lập tức chặt đứt suy nghĩ này. Hiện tại cô cũng không còn là con nít, anh không cần phải quá lo cho cô.

Đúng vậy, quả thật Cố Hề Hề không phải là con nít, không cần người khác quan tâm. Bởi vì dù cô có ở lại công ty cũng sẽ không để mình bị đói.

Tuy nhiên trưa hôm nay Cố Hề Hề không ăn cơm ở công ty. Lâm Tiểu Nhã đã gọi một cú điện thoại hẹn cô ra ngoài.

“Hề Hề, tôi muốn tới bệnh viện làm trị liệu, cậu có thể ra ngoài nói chuyện với tôi không?” Giọng cô ta trong điện thoại rất nhỏ, Cố Hề Hề nghe cảm thấy không đành lòng.

“Được!” Cố Hề Hề nhìn đồng hồ, hiện tại là giờ nghỉ, liền đồng ý thỉnh cầu của Lâm Tiểu Nhã. Cô mang theo trợ lý và một vệ sĩ ra ngoài.

Lâm Tiểu Nhã nhìn thấy phía sau Cố Hề Hề có trợ lý và vệ sĩ đi cùng, đáy mắt thoáng qua vẻ ghen tỵ.

Những thứ này vốn đều thuộc về cô ta!

Cố Hề Hề, cô chiếm chỗ của tôi cũng đủ lâu rồi chứ?

Cố Hề Hề, tất cả những thứ này sớm muộn gì đều phải trả lại cho tôi!

Lâm Tiểu Nhã cật lực áp chế ghen tỵ và tức giận nơi đáy mắt, ngẩng đầu lên đã khôi phục hình tượng bạn thân thiết ôn nhu ngọt ngào.

“Hề Hề, cậu đến rồi!” Lâm Tiểu Nhã chủ động kéo tay Cố Hề Hề, vô cùng thân thiết nói: “Ở thành phố này tôi không có người thân nào cho nên chỉ có thể tìm cậu nói chuyện.”

“Tiểu Nhã, ngại quá! Lúc nãy là tôi còn bận!” Cố Hề Hề ân cần hỏi han: “Có muốn tôi cùng cậu tới bệnh viện làm trị liệu không?”

Lâm Tiểu Nhã theo bản năng cự tuyệt: “Không cần!”

Nhìn biểu tình ngưng trọng của Cố Hề Hề, đôi mắt cô ta lập tức xoay vòng: “Ý tôi là cậu đang mang thai, nơi như vậy cậu vẫn ít tới thì hơn, một mình tôi đi được rồi. Hiện tại mới bắt đầu trị liệu, không nghiêm trọng lắm đâu!”

Cố Hề Hề nghe vậy cũng không hề nghi ngờ.

“À, đúng rồi Hề Hề! Lúc nãy tôi ở chỗ này chờ cậu nghe nói tập đoàn Doãn thị muốn hợp tác với Mặc gia hả? Lâm Tiểu Nhã tràn ngập chờ mong hỏi.

“Ừ, tin tức truyền đi thật nhanh, mục đích đã được xác định, điều khoản hợp tác thế nào thì chưa bàn xong.” Cố Hề Hề cũng không giấu diếm nói: “Tôi được phân công phụ trách dự án hợp tác này, lúc trưa tôi vẫn đang xem phải làm sao. Cậu cũng biết trước đây tôi chỉ làm ở bộ phận hậu cần nên thật sự không có kinh nghiệm về dự án này, mấy ngày tới nhất định phải xem thêm nhiều tài liệu để bù đắp kiến thức!”

(bản chưa beta)