Edit: Nhọ
Vừa lúc này, doanh trưởng đi vào nhà ăn, cười mắng: "Đi đi đi! Một đám tiểu tử thúi! Náo loạn cái gì! Em gái gì, đó là chị dâu của các cậu! Đều không được náo loạn nữa!" Vị liên trưởng nào đó nghe xong lời này, sắc mặt lập tức hiện ra biều tình vừa thần khí vừa ngạo kiều. Một đám người bên cạnh lại trợn mắt há hốc mồm, gì gì gì, Bao Công mặt đen như vậy lại có thể cưới được cô gái nhỏ như hoa như ngọc, thật là không có thiên lý!
Phó Nghị dưới ánh mắt hâm mộ ghen tị hận không thể làm lễ rửa tội của mọi người vượt qua huấn luyện ban ngày, nam nhân gấp không chờ nổi mà trở lại nhà hai người tìm kiếm kiều nhân nhi khiến mình nhớ nhung cả ngày. Vừa mới vào đến cửa nhà, một cổ hương hoa ngọt thanh cùng hương vị đồ ăn hỗn loạn xông vào mũi, làm nam nhân có chút ngây ngốc, đã bao lâu rồi không cảm nhận qua có người chờ đợi mình lại ấm áp như vậy, ngày xưa trở lại ký túc xá, trên cơ bản là tắm rửa xong liền ngã đầu ngủ. Nhưng hiện tại lại không giống, ở nhà sẽ vì mình mà sáng đèn, có một cô gái nhỏ sẽ vì mình mà làm đồ ăn, có cô gái nhỏ sẽ mắt trông mong mà chờ mình về nhà, ấm áp khiến người ta giật mình.
Cô gái nhỏ đang ở trong phòng ngủ sửa sang lại giường đệm nghe được tiếng mở cửa, giống như chim sẻ nhỏ thoát ly khỏi l*иg chim, chạy nhưu bay nhào hướng nam nhân. May mắn người đàn ông sức lực lớn, mới có thể tiếp được cô gái nhỏ lao ra lấp đầy cõi lòng, cặp chân dài tách lớn ra kẹp bên hông nam nhân, hay cánh tay nhỏ mảnh khảnh gắt gao ôm lấy cổ nam nhân, không mảy may chịu buông ra.
"Nghị ca ca, anh tại sao bây giờ mới trở về nha, em rất nhớ anh nha ~" ngữ khí dính chặt, kiều kiều mềm mại, đuôi mắt giơ lên, mắt to nhấp nháy nhấp nháy, lông mi dày cong vυ't nghịch ngợm mà rung động. Trong lòng nam nhân khẽ nhúch nhích, bàn tay to chế trụ lấy hai cánh mông vểnh để phòng ngừa cô ngã xuống, xúc cảm trong tay tinh tế trơn mềm, lúc này mới phát giác không đúng. Thì ra tiểu nhân nhi dưới thân chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ, bên ngoài chính là áo sơmi nửa tay thường phục bên trong quân trang của mình.
Áo sơmi Phó Nghị bị Mị Sắc tuỳ ý mặc, nút thắt lỏng lẻo, chỉ buộc lại mấy viên, phía trên cổ áo rộng mở bốn phía, lộ ra hơn phân nửa tuyết cầu no đủ tròn trịa, đỉnh núʍ ѵú bởi vì vừa rồi cọ xát mà lặng kẽ đứng thẳng, ở trên áo sơmi nam nhân hình thành hai điểm mê người nhô lên. Nam nhân cúi đầu tập kích vị trí áo sơmi nhô lên, mạnh mẽ mà hút liếʍ cắи ʍút̼, không bao lâu núʍ ѵú liền trướng lớn hơn nữa, trên áo sơmi xuất hiện hai vệt nước tròn trên đỉnh nhô lên. Không hề thoả mãn với đỉnh nhòn nhọn, nam nhân vùi cả khuôn mặt vào trong khẽ rãnh giữa hai luồng mềm mại, mồm to liếʍ mυ'ŧ nhũ thịt, tham lam mà nuốt ăn. Toàn bộ tuyết cầu bên trái cơ hồ đều bị nam nhân hút vào trong miệng, sức lực lớn phảng phất muốn nuốt cả quầng vυ' hồng nhạt vào trong bụng.
Cô gái nhỏ sao có thể chịu được mạnh mẽ nuốt như vậy, khẽ nhếch cái miệng nhỏ phát ra tiếng thở dồn dập kiều suyễn, lung tung " n a", toàn thân cũng vô lực, nếu không phải người đàn ông ôm lấy cô, cô đã sớm hoá thành một vũng bùn mềm trên mặt đất. Cánh tay ngó sen lại như cũ ôm lấy cổ nam nhân, một cánh tay khác vô lực mà rũ xuống đầu đen đang tác loạn trước ngực, dùng ra sức lực lớn nhất dùng sức chống lại đầu nam nhân khi dễ mình. Nhưng cô nào còn sức, kiều kiều nhược nhược thay đổi vị trí xô đẩy, không giống như là kháng cự, càng như là hoan nghênh, phảng phất là tay nhỏ đang đốc xúc nam nhân càng dùng sức khi dễ cô một tí nữa.
Áo sơmi khó khăn lắm mới có thể che khất được mông tròn phía dưới bởi vì tư thế hướng về phía trước của cô gái, chỉ để lại một cái qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁) màu đen che đậy quả cầu đĩnh kiều bằng ngọc, vải dệt ít ỏi đáng thương nào có thể che khất mông thịt no đủ. Một dảy dây đen kéo xuyên qua âʍ ɦộ lên mông mương phía trên, nối với dảy dây bên hông. Tiểu hoa huyệt trắng trắng nộn nộn, dây đen như ẩn như hiện, hai mảnh hoa môi nhỏ trắng trắng bị dây mạnh mẽ tách ra, thật đáng thương, dường như cảm nhận được ánh mắt nóng rực nam nhân, hoa huyệt thế nhưng chảy ra một chút nước, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt dính ướt dây đen, lưu lại một mảnh tối màu. Nhìn cảnh đẹp trước mắt, côn ŧᏂịŧ người đàn ông không nghe lời mà cao cao nổi lên thành lều trại, quân trang màu xanh đậm bị phồng lên một khối rõ ràng.
Nơi nào còn nghĩ tới chuyện ăn cơm, nam nhân dần dần đỏ mắt, "Tiểu nha đầu da^ʍ như vậy? Ở bộ đội còn dám mặc như thế này? Hả? Liền mặc quần chữ Đinh (丁), muốn như vậy? Được, ông xã trước cho tiểu da^ʍ oa em ăn no, xem em về sau còn dám tao lãng quyến rũ anh như thế nữa không!"
Liền với tư thế vừa rồi của hai người, nam nhân ôm cô gái nhỏ đến bên bàn ăn, quay cuồng cô qua, nhéo cổ mảnh khảnh cô gái nhỏ dùng sức áp xuống phía dưới, làm toàn bộ nửa người trên của cô ghé vào trên bàn cơm. Bàn tay to quơ đi đò ăn nóng hổi trên bàn, thô lỗ cởϊ áσ sơmi đơn bạc, nắm chặt hai tay cô đặt trên lưng tuyết trắng, một tay cầm. Cô gái nhỏ thân mình trắng nõn trơn trượt chỉ còn một chiếc quần chữ Đinh (丁) mỏng, vải dệt màu đen cùng da thịt trong suốt mãnh liệt đối lập, càng làm côn ŧᏂịŧ nam nhân sưng to thêm vài phần.
Một bàn tay nhanh cởϊ qυầи áo vướng bận trên người, nháy mắt túm hạ qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ lớn kịch liệt mà nhảy ra, rào rạt kêu gào muốn tiến vào động. "Tiểu da^ʍ oa, ông xã lập tức liền tới làm em! Nói! Em có phải cố ý mặc như vậy để quyến rũ ông xã hay không! Em có phải tiểu da^ʍ oa của ông xã không! Có phải hay không thiếu làm! Muốn ai hung hăng mà làm em? Nói!"
Nửa người trên Mị Sắc dán trên mặt bàn, xúc cảm hơi lạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô hung hăng run lên, vυ' bự sóng gió mãnh liệt bị áp chặt, đỉnh tiêm nhỏ bị nhét sâu vào nhũ thịt mềm mại, toàn bộ thân mình đều bị nam nhân kiềm chế, cô gái nhỏ chỉ có thể uỷ uỷ khuất khuất mở miệng nói: "Ô... Em... Em là tiểu da^ʍ oa của ông xã..... Ô ô...... Cố ý quyến rũ ông xã.... Tiểu ...... Tiểu da^ʍ oa..... Ô ô ô.... Tiểu da^ʍ oa thiếu làm.... Muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn của ông xã hung hăng thọc tiến vào trong động... Ô ô..." Bị nam nhân buộc mình nói ra da^ʍ ngôn lãng ngữ làm cô gái nhỏ triệt để đỏ bừng gương mặt, toàn thân xấu hổ đều nhiễm một tầng hồng nhạt, phấn phấn nộn nộn khiến người ta chỉ muốn hoàn toàn ăn cô vào bụng, một chút xương cốt cũng không chừa.
PS: Tạp thịt có chút mất hồn ~