Long Tế Chí Tôn

Chương 602: Cướp

Ở đại lục Thần Ma, có hai cách để từ dương thần nhập Thánh: một là lấy thân hợp đạo, một là hòa hợp dương thần và thân xác làm một trở thành bản ngã.

Cách đầu tiên khó, cách thứ 2 cần sức mạnh.

Để thân xác thành Thánh càng khó hơn, Trần Dương đi theo con đường huyệt khiếu diễn hóa thế giới. Điểm mạnh nhất của Thập Chuyển Kim Thân Quyết chính là ở mối liên hệ giữa thể xác và thế giới huyệt khiếu.

Thế giới huyệt khiếu càng mạnh, thể xác càng mạnh.

Một trăm năm vội vã trôi qua ở thế giới huyệt khiếu!

Động thiên thượng phẩm lặng lẽ hình thành!

55 trùng đạo vận đã xây nên một thế giới động thiên hoàn chỉnh. Thậm chí Trần Dương còn có thể nhìn rõ đạo vận trần trụi ở bên ngoài. Nếu như có người tu luyện bên trong động thiên huyệt khiếu thì có thể lĩnh hội dễ như trở bàn tay!

Sức mạnh thân xác của Trần Dương cũng được nâng cao, tuy rằng chưa đột phá được chuyển thứ 10, nhưng hiện tại cũng đã tương đương bán Thánh.

Quả nhiên, thế giới động thiên càng về sau càng khó, phát triển sau này cần tốn rất nhiều thời gian.

Để phát triển từ động thiên thượng phẩm đến động thiên đỉnh cấp, 99 trùng đạo vận là đã đủ, nhưng Trần Dương tham vọng hơn, anh cảm thấy như vậy là chưa đủ.

Trong một thế giới, đạo vận càng hoàn mỹ càng chứng tỏ nội dung bên trong của thế giới đó.

Sở dĩ tu sĩ trong Tiểu Thiên thế giới khó trưởng thành là bởi vì đạo vận của Tiểu Thiên thế giới đã hoàn chỉnh nhưng quy tắc thì chưa hoàn chỉnh.

Ao hồ sao có thể sản sinh ra rồng lớn?

Nguyên Dương nói: "55 trùng đạo vận đã đủ để xây dựng một thế giới tuần hoàn hoàn chỉnh. Ngoài đạo vận vốn có, chúng ta cố gắng thu thập càng nhiều chủng loại đá đạo vận càng tốt. Trăm nghìn năm về sau, những đạo vận này khuếch đại lên thì tự nhiên sẽ gia tăng đạo vận!"

"Vì sao tu sĩ phải độ kiếp, chẳng phải là vì thiên đạo muốn lấp đầy bản thân ta sao?"

Ánh mắt Nguyên Dương như nhìn thấu vũ trụ vô cùng vô tận: "Chuyện chúng ta đang làm chẳng phải chính là khai thiên lập địa hay sao?"

"Tăng tốc vơ vét đi!"

Trần Dương nhắm chặt hai mắt, cẩn thận chìm vào thế giới huyệt khiếu, lĩnh ngộ biến hóa.

Đây là một việc vô cùng buồn tẻ, Trần Dương chỉ để lại ý niệm của chính mình trong thế giới huyệt khiếu, để nó kiểm nghiệm những biến hóa của thế giới.

Còn bản thân anh thì nỗ lực tu luyện Dương Thần Tiến Giai Pháp.

Dương thần của anh vừa không dung hợp thiên đạo, vừa không dung nhập huyệt khiếu, mà luyện nhập pháp tắc vào cơ thể.

Trần Dương nắm giữ 99 trùng đạo vận, tiến vào Hóa Thần sở hữu thêm 99 trùng quy tắc. Như vậy thì có phải anh có thể nắm được 99 trùng pháp tắc, đúng không?

Con đường của anh hoàn toàn chệch sang một hướng, vì vậy kinh nghiệm của những người đi trước chỉ có thể giúp anh tránh được rắc rối chứ không thể cho anh sự chỉ dẫn xác đáng.

Trần Dương giống như thầy bói xem voi, đi bước nào hay bước đó.

Nguyên Dương lĩnh hội nhân quả mấy chục năm, cũng có chút ít hiểu biết. Để mà lĩnh hội một cách thuần túy thì rất gian nan, có người mấy nghìn, thậm chí mấy chục nghìn năm không hề đạt được sự tiến bộ nào.

Theo quan điểm của Trần Dương, việc này giống với việc học hoặc nghiên cứu, nếu như vậy thì hãy thu thập tất cả công pháp hoặc thần thông liên quan đến nhân quả, nghiên cứu đến tận gốc rễ ngọn ngành, thế nào cũng sẽ tìm ra được manh mối.

Trần Dương trước nay đều thuộc phái hành động, đứng trên vai người đi trước thì có thể nhìn xa hơn.

Thời gian ở ngoại giới trôi qua nhanh, chớp mắt đã hết một năm, động thiên huyệt khiếu đã qua hơn 600 năm. Lúc này, động thiên huyệt khiếu đã dài hơn 1 triệu trượng, rộng hơn 1 triệu trượng, trời cao 150 nghìn trượng, đất dày 30 nghìn trượng.

99 trùng đạo vận đều đã dung hợp hết, nhưng thế giới vẫn không ngừng mở rộng.

Còn mở rộng với một tốc độ cực kỳ kinh khủng.

129600 ý niệm gửi tin tức cho Trần Dương, nguyên thạch chôn dưới lòng đất kết hợp với đá đạo vận đang làm thế giới thêm phong phú. Các loại nguyên thạch với thuộc tính phong phú, đá đạo vận với sức mạnh khuếch trương đang không ngừng hoàn thiện đạo vận.

Diễn hóa mấy trăm năm khiến thế giới phát triển với trạng thái nhanh chóng.

"Vì vậy, bây giờ có nước, lửa, mây, tất cả các loại khí, và thậm chí cả sấm sét trong đó. Đã bắt đầu có đủ điều kiện cho sự sống rồi đúng không?"

Trần Dương vô cùng vui mừng, anh đã bắt đầu nghĩ đến việc trồng các loại linh thực, nhưng lại bị Nguyên Dương ngăn cản.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Nền tảng quá yếu, khi trồng linh thực, linh thực phát triển khiến linh khí của thế giới đủ đầy, đến lúc đó đạo vận sẽ lộ ra, cho dù chỉ là một gốc cây cũng có thể trở thành yêu.

129600 thế giới, Trần Dương đã có sự chuẩn bị kĩ càng chưa?

Nghe xong, Trần Dương lại đau đầu. Đúng là hiện tại Đại Thiên thế giới đang nuôi dưỡng anh, nhưng dựa trên sự biến hóa của thế giới bên trong cơ thể, cũng sẽ có một ngày tài nguyên của đại lục Thần Ma cạn kiệt.

"Quy tắc Nhân Quả sắp ổn chưa?"

"Còn thiếu chút nữa, nhưng cũng sắp rồi!"

"Được, tao cũng sắp đột phá chuyển thứ 10 rồi!"

Trần Dương gật đầu: "Cứ theo phương pháp này, ngày đột phá cảnh giới Thánh cũng là ngày chúng ta bước lên tinh không!"

Cùng lúc đó, Ma Dương dường như đã càn quét châu Trung Bộ Lôi, các tế bào trong cơ thể anh ta đều đã được khắc pháp trận.

Anh ta hiện tại đã đủ lớn mạnh, hôm trước chỉ một đòn đã đánh tan tác Thần Đạo Thánh!

"Quy tắc của bản tôn bên kia cũng hòm hòm rồi, châu Trung Bộ Lôi đã gần bị vét sạch rồi, còn nửa năm nữa, đến châu Đông Thắng Thần thôi!"

Ma Dương xé toạc không gian, chui vào bên trong.

Ngại quá, sức mạnh to lớn thì có thể muốn gì làm đó như vậy đấy!

Châu Nam Lý Hỏa, Tử Hỏa Tông!

Bắc Dương là vị Tông chủ mạnh nhất trong lịch sử hàng triệu năm khai tông lập phái, cũng là Tông chủ được hoan nghênh nhất.

Hiện tại, Tử Hỏa Tông đã đứng đầu Thập Đại Thánh Tông!

Bắc Dương cũng thường xuyên hóa thân thành "Đế Thích Thiên" đi vơ vét của cải của các đại môn phái!

Xuất phát điểm của anh ta là Tam Sinh Nguyên Thai, phương pháp bổ sung vào nền tảng đó là không ngừng thôn tính mạch khoáng nguyên thạch, nhưng phải là nguyên thạch thần phẩm ba khiếu trở lên.

Về điểm này thì anh ta không lo lắng, châu Tây Sa Mạc chẳng có gì nhiều ngoài mạch khoáng nguyên thạch.

Nguyên Dương đã biến nơi đó thành trung tâm tài nguyên trọng điểm.

"Nền tảng đã được hoàn thiện, chỉ cần bản tôn lĩnh ngộ pháp tắc, là có thể dễ dàng đạt đến cảnh giới Thánh!"

Bắc Dương mỉm cười, có lẽ tốc độ thăng tiến của anh ta còn nhanh hơn cả Tử Hỏa lão tổ!

Còn đám người Kiếm Dương, nền tảng cũng đã hoàn thiện, nhưng bọn họ cũng đi trên con đường của mình, vơ vét không biết mệt mỏi!

Tài nguyên của mấy chục châu lục kinh khủng như thế nào, chắc chắn có thể tích lũy ra hàng trăm tu sĩ cảnh giới Thánh, nhưng đối với Trần Dương thì còn lâu mới đủ!

Hôm nay trời trong veo, nắng ấm áp, gia chủ nhà họ Vệ - Vệ Vô Tiễn sau một năm bế quan, đã chữa lành vết thương của mình một cách thuận lợi.

Tâm trạng ông ta vô cùng tốt, chuẩn bị đi tuần tra gia tộc.

Đúng lúc này, một âm thanh lanh lảnh vang lên trên bầu trời: "Ông chủ Vệ, một năm không gặp, vẫn khỏe chứ!"

"Ai vậy?"

Vệ Vô Tiễn ngẩng đầu, nhìn thấy một thanh niên cao mấy thước, cơ bắp cuồn cuộn, đang đứng trên không trung nhìn xuống ông ta nhếch miệng cười.

"Là cậu!"

Sắc mặt Vệ Vô Tiễn chợt thay đổi, đây không phải là người đã đánh ông ta bị thương nặng sao?

"Gặp người quen cũ còn không mời vào uống được tách trà sao?"

Ma Dương chậm rãi đáp xuống, nhanh như cắt tiến vào nhà họ Vệ!

Pháp trận nực cười đó chẳng là gì trong mắt Ma Dương cả!

"Cậu... cậu muốn làm gì?"

Lòng Vệ Vô Tiễn nôn nao, chuyện gì đây không biết?

Pháp trận của gia tộc đâu?

Hay là không mở?

Làm sao người ta có thể đi vào như chốn không người vậy, chắc là do cái tên Thiên Sát kia quản lý pháp trận không chặt chẽ!

Mà khoan đã.... hạt nhân pháp trận nằm trong tay ông ta, nhưng ông ta không hề cảm thấy pháp trận dao động gì. Nói cách khác, người kia đã xuyên pháp trận mà vào.

"Không có gì đâu, tôi đến hỏi xem, sao nhà họ Vệ các ông không hợp tác với chúng tôi. Các ông chê sản phẩm của chúng tôi không tốt sao? Hay là các ông coi thường chúng tôi?"

Mặt Vệ Vô Tiễn xám xịt, ông ta không ngờ Ma Dương đến là vì chuyện này.

Đây có thể xem là tìm đến nhà hỏi tội không?

Nhưng chuyện cũng đã trôi qua một năm rồi, giờ cậu ta mới đến có phải là quá đáng lắm không?

"Không hợp tác với các người là quyền tự do của chúng tôi, chẳng lẽ chúng tôi không hợp tác, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông sẽ ép nhà họ Vệ chúng tôi sao?"

Vệ Vô Tiễn hừ một tiếng, suýt nữa ông ta đã quên nơi đây là nhà họ Vệ, có lão tổ ở đây, còn có Chân Thần Binh, cậu ta dám làm loạn sao?

"Cũng không đến mức ép, nhưng việc ông xem thường Hàng Cổ Đệ Nhất Tông là có vấn đề!"

Ma Dương xoa cằm: "Không hợp tác cũng tốt, như vậy ra tay không áy náy".

Rồi Ma Dương nhếch miệng cười: "Cướp, giao hết thần thông, công pháp, pháp bảo, tài nguyên của nhà họ Vệ ra đây!"

Cướp?

Trán Vệ Vô Tiễn nổi gân xanh, dám ngông cuồng như vậy! Dám cướp đến cửa nhà họ Vệ của ông ta sao?

"Muốn chết hả?"

"Không, ông muốn chết mới đúng!"

Ma Dương lắc mình bay lên không trung, cao giọng nói: "Nhà họ Vệ ngang nhiên kɧıêυ ҡɧí©ɧ Hàng Cổ Đệ Nhất Tông tôi, quá là đáng ghét, dám mạo phạm Hàng Cổ Đệ Nhất Tông thì dù xa xôi cách trở chúng tôi cũng không tha!"

Âm thanh cuồn cuộn trong phút chốc đã lan khắp thánh thành.

Không hẹn mà gặp, tất cả mọi người xôn xao, cùng ngẩng đầu nhìn người thanh niên trong không trung.

Vô số thần niệm cùng lúc đan cài vào nhau, người đứng đầu nhà họ Tống vốn có ân oán với Hàng Cổ Đệ Nhất Tông đứng ra: "10 đại gia tộc kề vai sát cánh, cậu muốn đại diện tông môn khai mào tai họa đúng không?"

Ma Dương nhìn Tống Thiên Nhai: "Tôi đại diện Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, không đại diện cá nhân nào hết, ông muốn tiên phong chứ gì? Được, tôi cho ông toại nguyện!"

Vũ Trụ Bạo Trác Quyền!

Một quyền tung ra với tốc độ cao, 1/10.000 giây đã ập đến trước mặt Tống Thiên Nhai, nơi nào nó quét qua đều tan tác, sức mạnh khổng lồ đánh Tống Thiên Nhai tan tác.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, người đó chính là cường giả cảnh giới Thánh sơ kỳ Tống Thiên Nhai đó.

Chỉ một quyền đã giải quyết xong?

Nhìn không gian vụn vỡ, Ma Dương một lần nữa vung tay lên phủi bay sức mạnh còn sót lại, không gian từ từ khôi phục.

Tống Thiên Nhai bị đánh thảm, tuy không chết nhưng cũng bị thương nặng.

Ma Dương không ra tay thì thôi, đã ra tay là phải gϊếŧ tận gốc.

"Cút về đi, lát nữa tôi sẽ đến nhà họ Tống tính sổ!"

Ma Dương nhìn các gia chủ còn lại: "Đây là việc riêng giữa tôi và nhà họ Vệ, đừng ai can dự, kẻ nào nhúng vào thì chết!"

Câu nói khiến đám đông tái mặt!

Bọn họ đều đã đạt cảnh giới Thánh nhưng lại bị Ma Dương uy hϊếp.

Mà bọn họ cũng không dám nhiều lời.

Đây là thực lực đỉnh cao của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông sao?

Nhưng nhờ Tống Thiên Nhai ra mặt mà nhà họ Vệ có thể câu kéo thời gian, lúc này lão tổ nhà họ Vệ đã có mặt.

"Lão tổ!"

Vệ Vô Tiễn vui mừng quá đỗi.

Lão tổ nhà họ Vệ gật đầu, vẻ mặt cứng nhắc: "Đạo hữu có chút quá đáng rồi đó!"

Ông ta chưa dám tùy tiện ra tay, đối phương có thể một đòn hạ Tống Thiên Nhai, chứng tỏ thực lực cao siêu hơn mình.

Kẻ mạnh như vậy, Vệ Vô Tiễn đui mù mới dám chọc vào.

Đại chiến vũ trụ ngày ấy, ông ta cũng biết rõ sự tình, đến cả lão tổ nhà họ Thần còn chịu thua, chỉ là một người thuộc cảnh giới Thánh sơ kỳ thì lấy gì mà dám chọc vào người ta?

Thế là tự đâm đầu vào chỗ chết, rõ chưa?

Nhưng người ta tìm đến tận cửa, ông ta cũng không dại gì đi vuốt đuôi họ mà làm mất đi uy tín của mình!

"Tôi vẫn câu nói đó, nhà họ Vệ ngang nhiên kɧıêυ ҡɧí©ɧ Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, quá sai trái, hoặc là giao ra mọi thứ của tông môn, hoặc là một đấu một!"

Vừa dứt lời, đám đông kinh ngạc sững sờ!

Đối thủ là cảnh giới Thánh trung kỳ đó, ngoài ra còn nắm giữ Chân Thần Binh, người ta còn nể mặt thì lo mà rút cho lẹ đi, đâu cần phải làm căng đến nước này chứ?

"Xem ra hôm nay không thể hòa giải rồi".

Lão tổ nhà họ Vệ hừ lạnh: "Nếu đã như vậy, chúng ta đấu một trận!"