Một tuần ngọt ngào trôi qua, thứ hai Cảnh Thiên phải đến công ti xử lí nốt bài thuyết trình cho dự án
"Tiểu Nhiên, ở nhà ngoan ngoãn, đừng ra ngoài, có gì nhớ gọi điện cho anh" Cảnh Thiên đứng ở cửa khẽ xoa tóc vợ hắn, còn khoảng một tuần nữa, hắn tính rất kĩ, sẽ cố gắng không để vợ hắn chịu bất trắc gì
"Anh...anh nhớ về sớm một chút" Mục Nhiên cúi thấp đầu nhưng cũng không che được hai tai đỏ nựng, lí nhí nói chút nguyện vọng
"Sẽ về cùng em ăn trưa" Cảnh Thiên khẽ cười, đưa tay vuốt ve vành tai Mục Nhiên, vợ hắn dạo này càng lúc càng giỏi làm nũng với hắn, cũng sẽ vì những ủy khuất nho nhỏ mà chu môi hờn dỗi, nói mấy câu oán trách ngọt ngào với hắn, mùi tin tức tố cũng thường xuyên không khống chế được mà toả ra thơm mềm ngọt ngào, cả tuần qua Mục Nhiên đều giờ giờ phút phút quấn lấy hắn. Cảnh Thiên cũng không thấy phiền, rõ ràng hắn vẫn là người được lợi.
Cảnh Thiên đến công ti khá sớm, bước vào văn phòng chuẩn bị xem lại tài liệu
15 phút sau vào họp
Mục Nhiên ngoan ngoãn ở nhà, trong người có hơi mệt nhưng cậu vẫn đi dọn dẹp một chút, ôm chút quần áo ngủ đêm qua của Cảnh Thiên xuống lầu giặt, bước mấy bậc cầu thang chân cậu đã có chút mềm ra, tay hơi run nhanh chóng đỡ lấy thành cầu thang vài giây sau chân liền khụy xuống, Mục Nhiên nửa ngồi nửa quỳ trên cầu thang, cơ thể cậu nóng lên nhanh chóng, có vẻ không ổn rồi, cậu tham luyến tin tức tố còn vương lại trên quần áo Cảnh Thiên, đưa tay kéo chúng lại bên mũi rúc sâu mặt vào cố gắng hít lấy
Cả người Mục Nhiên đều run, bướm nhỏ cùng lỗ hậu bắt đầu ướŧ áŧ, cậu thế nào lại giống như phát tình sớm, bộ quần áo trong tay đã không đủ thoả mãn cậu, bên trong cậu rất nóng như có cả một ngọn lửa rừng rực cháy, trong đầu chỉ tồn tại một suy nghĩ "muốn Cảnh Thiên"
Mục Nhiên thử đứng dậy vài lần cũng không nổi, đành vịn thành cầu thang run rẩy lê thân mình xuống phòng khách, bắt lấy chiếc điện thoại trên bàn, tầm mắt bị ánh nước làm mờ đi, mọi thứ trước mắt đều mông lung như ảo ảnh, nhưng điện thoại đã rất quen thuộc chỉ cần ấn số 1 liền có thể gọi cho Cảnh Thiên.
Bên này cuộc thuyết trình đã đi đến phần cuối, Cảnh Thiên cố gắng phân tích nội dung gãy gọn, dễ hiểu nhất có thể, tiếng điện thoại rung làm hắn từ màn chiếu lớn quay đầu lại, điện thoại hắn để trên bàn đang sáng, là vợ hắn gọi. Cảnh Thiên khẽ giật mình, hắn biết vợ hắn không tùy tiện khi hắn họp lại gọi điện, trước giờ đều sẽ nhắn tin trước, đợi hắn xong việc sẽ gọi lại.
Đưa tay nói xin lỗi với mọi người, hắn nhận điện thoại, vừa kết nối truyền đến tai hắn là tiếng thở dốc ngọt ướt của Mục Nhiên, ngay lập tức chả nói chả rằng Cảnh Thiên đã lao ra khỏi phòng họp
"Tiểu Nhiên, em xảy ra chuyện gì?" Tông giọng hắn nâng cao, có chút gấp gáp hỏi
"Cảnh Thiên ưʍ....ư ha a em muốn a"
"Giữ kết nối, 5 phút nữa anh sẽ về" còn chưa dứt lời tiếng động cơ của chiếc Bugatti La Voiture Noire* đã vang lên như xé gió trên đường cao tốc, Cảnh Thiên dùng tốc độ nhanh nhất lao về nhà, kết nối vẫn giữ, bên tai là tiếng vợ hắn liên tục nỉ non gọi tên hắn, từng tiếng "Cảnh Thiên Cảnh Thiên" đứt quãng ngọt ngào, đại điểu bị âu phục gò bó trướng lớn nhô rõ một cục, gồ lên đáng sợ giữa hai chân, máu S của hắn có dấu hiệu nổi lên
"Tự mở rộng, dụng cụ đều ở hộc tủ phòng khách" Cảnh Thiên trầm giọng ác liệt ra lệnh
"Ư hưm" Mục Nhiên vừa nghe hắn nói vừa mơ hồ làm theo, trong đầu cậu chỉ còn lửa dục thiêu đốt
Chưa đầy 5 phút Cảnh Thiên để luôn chiếc xe trong sân, đẩy cửa lao vào nhà, trong phòng khách mùi đào đã bao trùm toàn bộ từng mm diện tích, vợ hắn ngồi bệt trên thảm sàn, cả người nhiễm một tầng hồng thuận, mồ hôi đổ ra nhìn càng thêm yêu mị, thân hình mảnh khảnh, eo nhỏ mông vểnh, cặp đùi non mịn banh rộng, cái bướm nho nhỏ đang mυ'ŧ mát một cây dương cụ cỡ nhỏ. Xung quanh còn ngổn ngang vô số những đạo cụ trợ hứng: kẹp ti, trứng rung, dương cụ to lớn gai góc đủ loại,.... Cảnh Thiên khẽ nuốt nước bọt, cổ họng hắn khô khốc, mùi tin tức tố của omega kì phát tình toả ra đặc biệt mãnh liệt liên tục tập kích từng sợi dây thần kinh của hắn.
Mục Nhiên trong cơn mơ hồ, ngay lập tức cảm nhận được tin tức tố alpha cường đại quen thuộc càng lúc càng gần, nhanh chóng nhích lại gần phía mùi hương đó phát ra, mong nhận được an ủi
"Ư....ô Cảnh ... Cảnh Thiên sao lại lâu như vậy ô ô... Em thực khó chịu hức hức" Mục Nhiên ngồi trên sàn, đưa tay về phía hắn như một đứa nhóc vừa bị ngã liền khóc nháo đòi người lớn bế lên
Tốc độ lái xe của Cảnh Thiên sao có thể xem là chậm, quãng đường từ công ti về nhà bình thường đi mất 15phút, hôm nay hắn rút ngắn chưa đầy 5phút đã về tới, chỉ là bảo bối nhỏ này nứиɠ tình đến lẫn lộn thời gian.
"Lâu lắm sao, vậy giờ tôi liền đền bù cho em" Cảnh Thiên cúi người bế vợ hắn lên
"Đền... đền bù?" Mục Nhiên một mặt nước mắt nước mũi lem nhem, được Cảnh Thiên bế bổng lên, tay cậu đã sớm quành lấy cổ hắn, bướm nhỏ thèm khát liên tục cọ cọ lên âu phục sang trọng của hắn
"Phải... Ngay bây giờ liền ȶᏂασ căng bướm nhỏ của em, đền bù cho em thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙" Cảnh Thiên đưa lưỡi liếʍ dọc cần cổ Mục Nhiên làm cơ thể cậu run lên
"Phụt" dứt câu nói, chim bự của Cảnh Thiên một nhịp thọc sâu vào bên trong lỗ bướm non mềm, vô cùng khít, mạnh bạo hùng hục thúc vào, tay nâng mông cậu dồn dập giã xuống cái l*и non đẫm nước "ba ba ba". Bên trong l*и nhỏ rất căng rất nóng, từng mị thịt non mịn chen chúc bọc lấy ©ôи ŧɧịt̠ thô lớn, nổi đầy gân xanh dữ tợn.
Cảnh Thiên muốn để Mục Nhiên nghỉ ngơi dưỡng sức trước kì phát tình kéo dài, hắn sợ tàn bạo chơi cậu đến khi kì phát tình đến cậu sẽ chống đỡ không nổi, đành cố gắng nhịn, tinh lực dồn lén suốt một tuần, cũng sớm muốn ȶᏂασ cậu rồi, xem ra giờ không cần nhẫn nhịn nữa, kì phát tình này đến rất đúng lúc
"Á Á Á, rách mất....aaaa ha thật to... A ư muốn rách rồi a aaa chậm thôi á á, thô quá aaa "Mục Nhiên còn chưa kịp nghe hiểu câu nói thì đã bị Cảnh Thiên ấn mông hung ác bạo ȶᏂασ lỗ bướm
"Đĩ nhỏ, rên lớn tiếng như vậy, bị đυ. sướиɠ lắm sao?" Cảnh Thiên mạnh bạo đẩy Mục Nhiên ngã lên sopha xoay lưng, giữ hông cậu lại liên tục thúc vào, một cú hai cú, nước da^ʍ bị đυ. văng tung tóe, mùi đào càng nồng hơn, quyến rũ hắn bạo ȶᏂασ quả đào ngọt nước này
"Á á.....ô ô ô sướиɠ aaaa rất sướиɠ, đυ. chết em á aaaa ông xã anh thật lớn ȶᏂασ em cũng muốn rách ra......âhừ aaaa"
Côи ŧɧịt̠ thô to, tím đen suốt một tuần không được thoả mãn giờ phút này được cái l*и non mịn chặt khít ngày đêm mong nhớ bao trọn, ấm nóng cùng trơn ướt đem lí trí của Cảnh Thiên đã sớm không còn, liên tục ȶᏂασ vào, không chút thương tiếc, cái l*и trong kì phát tình đặc biệt mẫn cảm, nước nôi lênh láng, co bóp rất tích cực, một bộ lâu ngày không chạm vào liền thèm ©ôи ŧɧịt̠, cầu nam nhân tới đè ra đυ. hỏng
Mục Nhiên bị côn ŧᏂịŧ như cứng cây gậy sắt nóng hầm hập thúc vào, thân hình quỳ rạp trên sopha bị ȶᏂασ từng cú dồn dập đến quên trời đất, l*и non một tuần không ai quan tâm sớm đã nứиɠ tình đến khổ sở, tham lam bú chặt lấy cự điểu kích thước đáng sợ kia, mùi gỗ rất âm trầm, quyến rũ toả ra từ người Cảnh Thiên làm đầu cậu điên đảo, cả người tê tê nóng nóng, rất muốn bị thúc thật sâu, mãnh mẽ nhồi đầy cái miệng da^ʍ đói khát đến ngứa ngáy của cậu.
"Cảnh Thiên ứ ứ aaaa ô ưm, lại sâu một chút aaa đυ. em aa ư.....muốn bị anh đυ. đến chết ha aaa mạnh nữa ứ ô ô"
Mày Cảnh Thiên khẽ nhăn, cᏂị©Ꮒ Mục Nhiên hơn 2 năm, lần đầu tiên nghe cậu nói muốn hắn đυ. mạnh hơn, bình thường đều bị ȶᏂασ mệt đến ngất đi, hôm nay rất được, chê hắn yếu, nứиɠ đến loạn ngôn
"Muốn mạnh? Muốn bị đυ. chết? Hôm nay lão tử liền thoả mãn con đĩ nứиɠ l*и nhà em, được lắm dám chê tôi yếu" Cảnh Thiên mạnh tay tát "bép bép bép" lên khe mông be bét nước trừng phạt
"Aaaaaa đừng.... đánh ô ô em không có chê á...ô ông xã....aha vừa to vừa mạnh, đυ. em thật sướиɠ ứ ứ a"
"Aaa đừng...đừng nhét nữa a hư ư" Cảnh Thiên cầm một cây dương cụ giả nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα phấn hồng ướŧ áŧ của Mục Nhiên làm cậu vô cùng sợ hãi, cây hàng kia tuy chỉ bằng một nửa Cảnh Thiên nhưng cũng phải bằng 3 4 ngón tay thật sự quá thô rồi, chưa kể Cảnh Thiên ở bướm nhỏ chưa có rút ra vẫn điên cuồng ȶᏂασ mạnh
"Hai cái lỗ của cưng rất lợi hại, sẽ không rách, c̠úc̠ Ꮒσα cưng còn đang rất thèm ©ôи ŧɧịt̠ đây" Một nhịp đẩy dương cụ giả vào bên trong, đổi lại tiếng thét vừa đau vừa sướиɠ của người yêu dưới thân, tâm tình Cảnh Thiên vô cùng thoả mãn nhưng còn chưa có hết, dụng cụ trợ hứng hắn mua, hôm nay đều muốn cho cậu thử hết một lần
"Đừng mà.... Cảnh Thiên â ô em chết mất.....chết mất ư hức hức" tiếng rên nỉ non rất suy yếu, Mục Nhiên sắp bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mê sảng, kẹp ti gắn thêm chuông treo hai bên đầṳ ѵú liên tục lắc lư chà sát, tiếng chuông "leng keng" cực kì gợϊ ȶìиᏂ, c̠úc̠ Ꮒσα bị dương cụ giả thô đen cắm vào rung mạnh bạo kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm, l*и non còn bị ©ôи ŧɧịt̠ Cảnh Thiên thúc đến tơi tả, nước sốt nhớp nháp văng tung toé dính đầy trên sopha đắt đỏ, tay Cảnh Thiên còn cầm trứng rung dí lên hộŧ ɭε chơi đùa, tin tức tố alpha mùi gỗ gia tăng rất cường thế, đem tất cả những điểm yếu nhạy cảm của Mục Nhiên cùng lúc bị tàn bạo kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Aaaaaa.....lại triều phun á..." Mục Nhiên bị hàng loạt chơi đùa lớn nhỏ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực điểm, thét lớn cao trào, nước da^ʍ phun tung toé
"Đĩ da^ʍ, chưa gì đã phê đến sảng, thời gian vẫn còn dài" tay Cảnh Thiên ấn điều khiển, tàn nhẫn gạt cả trứng rung và dương cụ giả lên mức rung mạnh nhất, hông cũng thúc vừa nhanh vừa mạnh, ȶᏂασ Mục Nhiên sướиɠ đến trợn trắng mắt, miệng không ngậm lại nổi nước bọt liên tục theo khoé chảy ra, kiều diễm mà yêu mị
"Cảnh Thiên ha aha, đừng mà....em chịu không nổi.....a....a.... a.... a" tiếng rên vừa nhỏ vừa ngắt quãng theo từng cú đâm chọc kịch liệt của hắn, Cảnh Thiên biết bảo bối nhỏ này phải điều giáo từ từ, không thể chơi quá bạo, nhìn những món đồ tình thú treo trên người cậu, biết là kí©ɧ ŧɧí©ɧ có hơi quá, nhưng hắn cũng có chừng mực không tổn thương cậu, hắn cũng biết cậu chỉ sướиɠ đến tiếp thu không nổi thôi
"Mυ'ŧ chặt một chút, tôi bắn một lần sẽ cho em nghỉ" sau hơn 3 tiếng chơi đùa, tiểu Nhiên cào trào nhiều như muốn mất nước, Cảnh Thiên cũng được tận tình thoả mãn, không muốn tiếp tục hành cậu, đẩy nhanh tốc độ bạo ȶᏂασ, thúc háng "bành bạch" vào cái l*и của Mục Nhiên, chạy nước rút thêm gần 15 phút hắn liền một cú ấn sâu vào trong, tử ©υиɠ Mục Nhiên cũng mơ hồ cảm nhận được qυყ đầυ đang thúc vào mới mạnh mẽ bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ suốt một tuần phun ra vừa nhiều vừa đặc, còn rất nóng.
"Aaa..... Ô ô Cảnh Thiên ư nóng quá, aha em muốn ư tin tức tố aaa....cho em....aa đánh dấu em đi ư a......anh bắn thật nhiều ư ư" giờ phút hắn mạnh mẽ phun tinh bên trong, cậu cũng lại cao triều, mọi kí©ɧ ŧɧí©ɧ dồn đến từng sợi dây thần kinh kêu gào mãnh liệt muốn tin tức tố alpha cường hãn an ủi, tử ©υиɠ phụt ra từng luồng nước dội lên qυყ đầυ Cảng Thiên, chim nhỏ phía trước cũng cao trào, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã rất loãng gần như trong suốt
"Phập"
"Aaaaa.... Cảnh Thiên aa thực sướиɠ aa.....aa" Mục Nhiên cảm nhận từng dòng tin tức tố cuồn cuộn chảy trong tuyến thể, vai cùng cổ bị Cảnh Thiên mạnh mẽ ghì chặt, răng nanh hắn cắn sâu lên phần da mềm mại sau gáy, truyền tin tức tố vào trong, để cậu tiếp nhận sự hoà quyện của mùi gỗ trầm luân kia pha cùng mùi đào ngọt lịm của cậu, rất thoả mãn, alpha của cậu rất cường đại tin tức tố của hắn cũng như con người hắn lạnh lùng nhưng lại ôn nhu rất có tính an ủi, nhẹ nhàng áp chế sóng tình trong cậu
"Hờ-------" thở dài một hơi thoả mãn, Cảnh Thiên thả lỏng cánh tay đang ghì Mục Nhiên ra, nhìn vợ mình há miệng thở dốc, ngập trong tư vị cao trào mà hai đùi co giật, ánh mắt tan rã khẽ khép lại, cả người gục vào trong l*иg ngực hắn, Cảnh Thiên nhàng ôm cậu cảm nhận dư vị sau cao trào, một lúc lâu sau mới từ từ rút chim bự ra khỏi bướm Mục Nhiên, nhìn l*и nhỏ đáng thương sung huyết, hộc ra từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙, môi hắn khẽ nhếch, lấy những đồ chơi tình thú khỏi cơ thể cậu, bế cậu lên lầu tắm rửa, ôm câụ lên giường đút cậu chút dịch dinh dưỡng rồi tự hắn xuống lầu ăn tạm gì đấy, dù gì hắn cũng cần chăm sóc cậu những ngày tới.
Kì phát tình lần này sẽ đánh dấu thời kì trưởng thành của bé đào tươi nhà hắn, theo thông tin Cảnh Thiên được học thì nó sẽ kéo dài khoảng 3 4 ngày, sau khi bị kí hiệu omega sẽ rất dính người, bất kì thời gian nào cũng có thể phát tình, cảm xúc bất thường, nhiều trường hợp alpha bên cạnh còn bận chăm sóc đến không ăn không ngủ, nhưng cũng không sao, vợ của hắn, hắn nuôi được chiều được, dịch dinh dưỡng chuyên dụng cho omega hắn đã mua, lúc Mục Nhiên ngủ cũng có thể đút cậu uống, hắn thì cơ bản cảm thấy vừa ăn vừa cᏂị©Ꮒ, uống nước cầm hơi cũng không thành vấn đề, sức khỏe của hắn trước giờ vẫn luôn thuộc hạng không thể khinh thường, rốt cuộc khổ sở suốt những năm trung học bị lão ba quăng vào quân ngũ rèn luyện giờ cũng có đất dụng võ.
Bugatti La Voiture Noire (lại làm vài quả xe chấn nhỉ :)))))____________________
Bối: ôi tuôi ngất ra đây, nhanh đưa tuôi đi cấp cứu đi, chương này là cả một sự cố gắng trong kì thi của tuôi, tiếc gì 1 ★ cho tuôi đi....
🔞Chương sau có mấy cái trò tình thú biếи ŧɦái quý vị yếu tim xin dạt ra. Cảm ơn🔞