"Aha.... Cảnh Thiên ư nhẹ.. nhẹ một chút...aaa ứ" Mục Nhiên cả người đỏ ửng, nóng hầm hập nằm dưới thân hắn chỉ biết rêи ɾỉ
"Cục cưng, ngoan ngoãn một chút" Cảnh Thiên kề môi bên tai cậu, cái lưỡi nóng bỏng khẽ liếʍ vành tai cậu, trầm giọng nói. Nhiệt khí alpha nồng đậm hương vị tìиɧ ɖu͙© cuồn cuộn mùi gỗ làm tai cậu như bị bức đến muốn hỏng
"Tha...tha em Cảnh Thiên... Nơi đó a...ha nơi đó sắp hỏngg mất á ô ô..... " Mục Nhiên dãy dụa dưới thân con người cường thế kia, nơi đó của cậu thực sự sắp không được, cuộc hoan ái này đã kéo dài suốt hơn 2 tiếng rồi, cả thân thể cậu đều không chịu nổi từng cú thúc ác liệt này nữa
"Là nơi nào của em sắp hỏng?" Giọng nói không ngọt không nhạt như trêu đùa bên tai cậu "Trả lời tôi"
"Ưʍ.. ư, phía dưới a phía dưới" cậu ngập ngừng
"Bướm nhỏ của em, hửm?" Hắn bỗng ác liệt động hông thúc mạnh, dươиɠ ѵậŧ thô dài chằng chịt gân xanh phập một tiếng lút cán vào trong cái động nhỏ ướt mềm, nước sốt cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c văng ướt đẫm cả mảng drap giường
"Á aaaaaa.." cậu giật mình cao giọng rêи ɾỉ, ngượng đến không muốn sống nữa, gương mặt nhỏ nhắn đỏ đến sắp nhỏ ra máu, thắt lưng cậu như muốn gãy đôi, người đều đau đau nhức nhức không muốn nhúc nhích nữa, ngày mai cậu vẫn muốn lên lớp a
"Tiểu lẳиɠ ɭơ, tôi ȶᏂασ nát l*и em được không? Hửm..."
Mùi gỗ thâm trầm cứ vởn quanh chóp mũi cậu thực sắp bị nhấn chìm trong biển du͙© vọиɠ của hắn
"Không...aha đừng làm nát~"
Hắn nghe được câu trả lời như ý muốn lại có chút dở khóc dở cười, tiểu đào tươi nhà hắn đến bao giờ mới biết đâu là nói thật đâu là tình thú trên giường đây, giờ cũng đã hơn 12h rồi, hắn biết vật nhỏ này dù đêm hôm trước bị hắn cᏂị©Ꮒ thế nào, chơi đủ kiểu ra sao thì ngày mai vẫn sẽ nằng nặc đòi đến lớp nên hắn dù ngoài mặt không biểu tình nhưng vẫn là căn đủ thời gian cho cậu đi ngủ.
Nhưng cơ bản nhóc đào tươi này luôn không biết nặng nhẹ mà câu dẫn hắn, thơm như vậy, căng mọng lại ngọt ngào mà còn dâʍ đãиɠ như vậy, lại ở chung 1 nơi, chung chăn chung gối, nhìn người mình tâm tâm niệm niệm sắc tình ở bên hỏi có alpha nào chịu nổi sóng tình
Sáng sớm ngủ dậy ánh mắt mơ màng, áo quần xốc xếch lộ cả phong tình làm hắn muốn cᏂị©Ꮒ, trưa về một vài giọt mồ hôi chảy trượt trên cần cổ trắng nõn dáng vẻ mông vểnh eo nhỏ mang tạp dề loanh quanh trong bếp nấu ăn làm hắn muốn cᏂị©Ꮒ, tối đến tắm xong cả người bị hơi nước hun đến đỏ ửng da dẻ trơn láng mềm mềm tản ra hương mật đào ngọt ngào cũng lại làm hắn muốn cᏂị©Ꮒ, thực muốn đè tiểu lẳиɠ ɭơ này xuống mà nện cả ngày, mọi lúc đều cắm bên trong cái động ướt mềm chặt khít đẫm nước câu hồn kia để chủ nhân nó mê mê sảng sảng rêи ɾỉ đến không biết trời đất
"Cảnh Thiên....aha em đau, em muốn ngủ ưm ư để...để mai lại tiếp á.....aa được không?"
"Bảo bối, thật da^ʍ, ngoan ngoãn kêu một tiếng lão công tôi liền để em ngủ" tiếng cười trầm thấp vờn bên tai cậu
"Ư hư...." cậu lưỡng lự a
Cảnh Thiên một bên trêu đùa cậu, một bên vẫn kịch liệt thúc háng không biết mệt, mỗi cú thúc đều đem cậu như muốn đâm thủng. Mùi gỗ mãnh mẽ thâm trầm quấn vào với hương đào chín rục ngọt nị tràn ngập cả căn phòng.
"Bốp" Cảnh Thiên tát một nhát lên cặp mông tròn trịa
"Không gọi? Vậy là muốn bị ȶᏂασ tiếp!"
"Aha.. không...không muốn, ô ô đừng đánh a đau"
"Cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ tôi vừa đánh mông em một cái thì l*и nhỏ lại hút côn ŧᏂịŧ của tôi một cái, nói tôi nghe xem có phải bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ đến nghiện rồi không?"
"Không... có mà ư ưm ..."
Cảnh Thiên cười gằn rồi nhanh chóng đẩy mạnh vào trong, ánh mắt dừng ở nơi cái động chặt khít của tiểu đào tươi đang bị dươиɠ ѵậŧ hắn mãnh liệt thúc vào kéo căng thành cái động tròn, mị thịt non nớt đỏ au cố gắng nuốt lấy cây côn ŧᏂịŧ to lớn dữ tợn, phác hoạ rõ ràng hình dáng dươиɠ ѵậŧ, cảm giác ấm nóng căng chặt làm hắn sướиɠ đến da đầu cũng tê.
"Mẹ nó, l*и nhỏ thật chặt" sau hàng trăm cú thúc như mưa dền gió dữ, Cảnh Thiên thúc sâu vào nơi ấm áp đó rồi bắn ra
Mục Nhiên bị từng dòng từng dòng tinh đặc nóng bỏng phun vào nơi tận sâu đã sướиɠ đến cong đầu ngón chân: "Aaaa lão công nóng quá" trong lúc hắn bắn tinh cậu cũng đạt cao trào, không biết là lần thứ mấy trong đêm nay, bên trong từng đợt nước da^ʍ phun ra tưới lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ
"Lão bà, ngoan lắm" hắn cười khẽ ôm cậu vào ngực, tiểu đệ bên trong đã nửa mềm cũng lười rút ra liền trực tiếp cắm trong động da^ʍ mà ngủ: "Ngủ đi"
Mục Nhiên tựa như tử tù nhận được lệnh đặc xá, ngay lập tức ôm lấy cổ hắn tựa vào nồng ngực ấm áp tràn ngập hương gỗ khiến cậu an tâm đó mà an ổn mơ màng "lão công, em yêu anh"
Tiếng nói trong lúc mơ màng nhẹ như muỗi kêu lại lọt hết vào tai Cảnh Thiên, hắn nhìn nét cười vương trên môi cậu, cũng vô thức kéo lên khoé môi, đặt lên trán cậu một nụ hôn mà chính hắn cũng không biết khuôn mặt hắn lúc này toàn bộ chỉ có nồng đậm những ấm áp cùng ôn nhu.