Chương 6: Sáng sớm uống sữa (bú ɭϊếʍ chân giao)
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Thẩm Thanh bị đồng hồ sinh học làm tỉnh giấc. Mới mở mắt ra đã thấy khuôn mặt bị phóng đại trước mặt, người đàn ông vận động trước khi ngủ nên ngủ rất say, y nhìn một hồi lâu rồi mà không thấy hắn có dấu hiệu tỉnh lại.
Thẩm Thanh tránh khỏi vòng tay rắn chắc của người đàn ông, thò tay vào trong chăn tìm kiếm đồ lót không biết bị ném ở nơi nào lại sờ ngay vào một cây gậy cứng rắn.
Bướm nhỏ đau nhức nhắc cho y chính là cái thứ cầm trong tay là hung khí. Hai tai Thẩm Thanh đỏ bừng nhưng không có buông ra. Y chậm rãi xoa nắn nhục côn mới sáng ra đã có tinh thần, cảm thụ đồ vật trong tay càng lúc càng lớn cuối cùng không cầm lấy được. Y không khỏi kinh hô, đêm qua vật này sao lại vào trong được vậy?
Chất lỏng tanh nồng theo lỗ tinh chảy ra làm ướt tay Thẩm Thanh. Thẩm Thanh đưa tay lên mũi ngửi hít mấy cái, có chút tanh nhưng cũng không ghét.
Sau đó y ma xui quỷ khiến chui vào bên trong chăn cuộn mình nằm nghiêng. Côи ŧɧịt̠ bự khí phách hùng dũng oai vệ hiên ngang chỉa vào mặt của y.
Y thè lưỡi ra liếʍ một cái. Căn dươиɠ ѵậŧ như chào hỏi y mà nhảy nhảy lên hai cái, khích lệ Thẩm Thanh giữ nó bằng hai tay, từng tấc từng tấc mà liếʍ lấy cây gậy phủ đầy gân xanh, làm cho c̠ôи ŧɧịt̠ bự ướt sũng.
Thẩm Thanh nhanh chóng nhớ lại mấy động tác đã xem qua trong phim. Y há mồm ngậm lấy qυყ đầυ, vị tanh nồng lập tức tràn ngập khoang miệng. Trong miệng Thẩm Thanh khó chịu, lỗ nhỏ phía dưới càng khó chịu hơn, bướm nhỏ còn căng xót lại ướt nữa rồi.
Thẩm Thanh còn chưa bắt đầu động tác, cái chăn trên đầu đột nhiên bị người nhấc lên: "Thầy Thẩm đói bụng hả? Mới sáng sớm đã tìm xúc xích ăn rồi?"
Thẩm Thanh bối rối, há mồm muốn nhổ ©ôи ŧɧịt̠ lớn trong miệng ra. Điền Dã lại đè đầu của y lại: "Thầy Thẩm đừng lãng phí thức ăn. Sữa bò còn chưa uống cơ mà!"
Bị người đè đầu xuống, Thẩm Thanh không có cách nào lùi về sau, y trừng mắt nhìn người đàn ông đang thích ý, tiếp tục phun ra nuốt vào cái qυყ đầυ cực đại trong miệng.
Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông quá to, Thẩm Thanh lại không có kinh nghiệm gì cả. Y ngậm quy đậu nhưng không dám chọc vào sâu hơn, răng thỉnh thoảng còn đυ.ng phải qυყ đầυ khiến người đàn ông hít khí. Y đành phải thử dùng môi bao hàm răng lại, đầu lưỡi trong mồm chuyển động hầu hạ cây thịt mềm, hai bàn tay áp lại chà sát tuốt lộng thân gậy.
Mỹ nhân chủ động bú ©ôи ŧɧịt̠ mình, miệng bị nghẹn nên hai mắt đẫm lệ mông lung chọc cho thú tính của Điền Dã đại phát. Nhưng hắn lại sợ làm Thẩm Thanh bị thương, không dám thật sự xông vào, chỉ có thể nắm lấy mái tóc mềm mại của mỹ nhân.
Nói chung, lần blowjob này cả hai người đều không có thoải mái. Thẩm Thanh bị nghẹn vì khó thở, đầu óc choáng váng muốn ngất. Còn Điền Dã thì kìm nén đến mức hai mắt đều đỏ, ©ôи ŧɧịt̠ lớn bị đυ.ng vào đau nhức.
Cuối cùng Điền Dã không có nhịn được nữa, hắn kéo Thẩm Thanh lật lại, để y nằm ở trên giường hai chân bắt chéo. Điền Dã từ phía sau cắm vào bắp đùi của mỹ nhân.
Dươиɠ ѵậŧ thông thuận lướt qua khe mông mỹ nhân đυ.ng tới c̠úc̠ Ꮒσα, quét qua miệng l*и, cuối cùng đυ.ng vào gốc dươиɠ ѵậŧ Thẩm Thanh.
Vừa mới xuyên qua Điền Dã đã ngây ngẩn cả người: "Sao ướt như thế? Mới bú ©ôи ŧɧịt̠ có tí thôi mà nước như lũ thế này hả?"
Điền Dã xuyên qua nách Thẩm Thanh nắm lấy hai cái bánh bao mềm mại nho nhỏ, liếʍ vành tai đầy đặn của y, chen vào hai chân đang co rúm của Thẩm Thanh.
"Hừ... Bắp đùi thầy mềm thật đấy..."
Thẩm Thanh bị kẹp giữa l*иg ngực và cái giường của người đàn ông không thể di chuyển được. Y chỉ có thể thụ động chấp nhận những va chạm quá phận của hắn, dươиɠ ѵậŧ mài mài với ga giường cũng nhanh chóng dựng lên.
"A... Đυ.ng vào bướm nhỏ rồi, đau quá. . . A a. . . Chậm một chút, ưm a. . Á. . . A. . . Đυ.ng vào hộŧ ɭε rồi, ha ha. . . Sướиɠ quá. . ."
Cánh hoa sưng to nhanh chóng bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn ma sát ra một con đường nhỏ, hai môi l*и đầy đặn ân cần kẹp chặt anh trai ©ôи ŧɧịt̠ bự, bôi một lớp nước da^ʍ dày lên đầu cây gậy.
"Cuối cùng thì đau hay sướиɠ?"
"Ô... Sướиɠ, sướиɠ. Anh mau di chuyển đi a... Á a~.."
Dươиɠ ѵậŧ tuân lệnh không thu liễm nữa, đâm vào cái khe hẹp giữa bắp đùi, đâm cho hộŧ ɭε sung huyết rung rung lắc lắc.
Dưới sự tấn công dữ dội, thân thể Thẩm Thanh kéo căng mà co giật kịch liệt đầu hàng.
"Ô... Đau... không muốn nữa.... anh mau bắn đi... A, bắn, bắn cho em..."
Điền Dã sợ thật làm người bị thương, cũng không chịu đựng thêm nữa mà đút nhanh mười mấy cái, lúc sắp bắn thì rút dươиɠ ѵậŧ ra đặt lên đôi môi của Thẩm Thanh.
Cao trào qua đi thần chí của Thẩm Thanh còn chưa rõ, chủ động ngậm lấy nó. Điền Dã kinh ngạc, tinh quan mở rộng mà bắn hết vào mồm Thẩm Thanh.
Hầu kết Thẩm Thanh trượt lên xuống, nuốt hết vào trong bụng, chậc chậc lưỡi tủi thân nói: "Ọe, vị dở quá."
【 tác giả có lời muốn nói: 】Hôm nay thầy Thẩm lại là chiến sĩ thi đua một ngày (●, ◡, ●)
Editor: Tuôi chả hiểu bà tác giả đang nói gì nữa :v
Hết chương 6.