Chương 223: Trốn khỏi sự đuổi bắt
Trần Huyền đã đi đâu? Tôi vẫn có nhiều điều muốn hỏi anh ta, Triệu Huyền Lang vì sao phải trốn khỏi sự truy bắt của âm sai? Tại sao lại phải xóa đi kí ức của tôi? Gia đình Hứa Nguyện đã đi đâu? Gia đình chỉ thị cho Trần Huyền tiếp cận tôi là ai? Hay có ai khác đã đặt bẫy chúng tôi? Đứa trẻ của tôi vì sao mà chết?
Tôi gượng dậy, rồi chạy ra ngoài, bên ngoài trời đã sáng rõ, tôi hét gọi tên Trần Huyền, nhưng không một lời đáp.
Tôi lững thững bước đi về phía trường tôi, vì bây giờ là ban ngày nên Điền Tư Thanh có gan cũng không thể điều khiển ma quỷ ra tấn công tôi.
Mà giờ tôi phải tìm Triệu Huyền Lang, Trần Huyền giờ đã mất tích, giờ tìm được Triệu Huyền Lang chắc chắn sẽ hiểu được chân tướng sự việc, giờ tôi đã khôi phục trí nhớ, nhưng còn rất nhiều câu hỏi tôi chưa được giải đáp.
Tôi trở về trường, vì Triệu Huyền Lang nói anh ta là thầy phong thủy được trường mời đến, nên chắc chắn là đang ở trường! Tôi phải tìm anh ta để hỏi cho rõ, những chuyện đã xảy ra sau đó. Tôi về đến trường thì chạy đi tìm khắp nơi, đến ngay cả trên sân thượng mà anh ta đưa tôi lên hôm qua, cũng chẳng thấy anh ta ở đâu. Rốt cuộc là đang ở đâu cơ chứ?
Tôi đang chuẩn bị lôi điện thoại ra để gọi, thì đột nhiên chú ý thấy trong lùm cây không xa, có đôi nam nữ đang giằng co, có vẻ như họ đang cãi nhau.
Tôi vốn không định quan tâm đến họ, nhưng đột nhiên lại nghe thấy ba từ “Triệu Huyền Lang”, tôi giật mình lại gần nhìn kĩ, thì bóng người nam kia chẳng phải là Triệu Huyền Lang sao? Còn người nữ là ai, tôi lại không quen.
Triệu Huyền Lang dường như quen với người nữ này, đang giải thích gì đó với cô ta, còn cô ta thì cứ lôi lôi kéo kéo cánh tay của anh ta. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta nhẫn nại với một người phụ nữ ngoài tôi, trong lòng tôi cảm thấy bức bối vô cùng, vì trông họ vô cùng thân thiết.
Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này Triệu Huyền Lang lại quen với người khác? Tôi không hiểu sao mình thấy tức giận vô cùng tận, mà vẫn kìm nén được bản thân không xông về phía họ. Sau một hồi giằng co, Triệu Huyền Lang mới giật tay lại và bước đi, xem chừng đang rất tức giận.
Người nữ này chẳng giận, trái lại còn cười và vòng hai tay trước ngực, tôi nhìn điệu cười của cô ta mà lòng chẳng thấy vui, tôi đang định chạy theo Triệu Huyền Lang thì bị cô ta chặn lại.
Người này mặt mũi xinh xắn như búp bê, trắng trẻo môi hồng, cho dù là không trang điểm thì nét nào ra nét ấy, tôi khẽ chạnh lòng.
Tôi lạnh lùng nhìn, cũng không mở lời, cứ như giờ kẻ nào nói trước sẽ thua, tôi không đẹp bằng cô ta, thì nên giữ cho mình khí chất sang xịn mịn!
Khi tôi đang nhìn cô ta với tâm thế dò xét, thì cô ta cũng nheo mắt nhìn tôi, mắt dường như không được tỏ lắm, nhìn tôi mãi một lúc mới tặc lưỡi, “Âm thân quỷ mẫu, hóa ra người mà Triệu ca ca xả thân cứu lại là cô?”
Tôi nhìn cô ta vì chẳng hiểu cô ta nói cái gì, nhưng cách cô ta gọi Triệu Huyền Lang là Triệu ca ca là tôi rất không ưng cái bụng rồi.
Tôi chẳng nể gì nói luôn, “Mời cô tránh ra, tôi cần phải qua đó.”
Cô ta nhìn tôi cười, tôi sao lại phải tránh đường cho cô qua đó, chẳng phải lúc nãy cô đã trông thấy hết rồi sao?
Chẳng ngờ ả ta lại phát hiện từ lâu, Triệu Huyền Lang thì sao? Anh ta không phát hiện ra tôi? Hay cố tình trốn tôi, không muốn để tôi biết giao dịch của anh ta và Trần Huyền là gì?
Thế là tôi quyết định giả ngu, nói, “Cô nói gì thế nhỉ, tôi chẳng nhìn thấy gì, tôi không có hứng với cô, tôi chỉ muốn tìm Triệu Huyền Lang.”
Tôi muốn vòng qua cô ta để đi đường nhỏ, nhưng lại nghe cô ta đột nhiên cười ha hả, “Cô đi à, tôi thấy là cô đã khôi phục trí nhớ, thì sao nào, muốn chất vấn Triệu ca ca sao? Không bằng là cứ hỏi luôn tôi đây, thời gian mà cô mất đi kí ức, thì tôi rõ hơn ai hết.
Tôi ngầm hiểu ý trong lời mà cô ta nói, tôi quay người lại hỏi,” Cô biết? Biết những gì? Cô là ai? Tại sao lại gọi Triệu Huyền Lang là Triệu ca ca?
Cô ả đắc ý nhếch mép cười, “Cái này thì cô khỏi phải hỏi, những điều mà cô muốn biết, tôi sẽ nói, cho dù là Triệu ca ca không muốn nói, tôi cũng sẽ cho cô biết, nhưng phải có qua có lại, cô sẽ phải cho tôi biết một chuyện, thế nào?
Tôi nhìn cô ta, nghe giọng điệu giống như cô ta nghĩ tôi dễ dãi, dễ bị người ta dắt mũi,” Cô gái này, tôi với cô chẳng có liên quan gì đến nhau, tôi tin cô thế nào được. Hơn nữa cô lại lôi lôi kéo kéo chồng tôi, chỉ từ điểm này là thấy nhân phẩm của cô có vấn đề, cô nghĩ là tôi nên tin cô à? Sao tôi phải làm thế, trong khi tôi hoàn toàn có thể hỏi chồng tôi, anh ấy không bao giờ lừa tôi. “
Cô ả thấy tôi nói vậy thì ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sau đó cô ta lại nói,” Cô nghĩ là anh ấy sẽ không lừa cô? Chẳng lẽ những điều như khi sắp hồn bay phách tán mà tại sao lại sống lại, hay cô vì sao mất đi đứa trẻ, hay vì sao cô mất đi kí ức, lại ở bên cạnh Trần Huyền? Cô nghĩ anh ấy sẽ nói cho cô biết nguyên nhân thật sự sao? “
Tôi khựng lại, tôi nhớ ra, là Triệu Huyền Lang và Trần Huyền khi nói về nguyên nhân với tôi, thì trạng thái đều rất không được tốt, có vẻ như đã thề độc? Vậy nếu tôi có đi hỏi thì cũng không thể hỏi ra vấn đề.
Tôi nghiến răng, cô ả này rốt cuộc là ai, sao lại biết nhiều thế, cả việc tôi bị mất trí nhớ?
Tôi nhìn chằm chằm vào cô ta, nhường một bước,” Cô thật sự là sẽ nói cho tôi biết sao? “
Cô ta hứ một tiếng,” Tôi ăn no rửng mỡ à mà lừa cô, đi thôi, chỗ này không tiện nói chuyện. “
Tôi nghi hoặc nhìn cô ta, người này nhìn không mấy thiện cảm, cứ dựa vào giác quan thứ sáu mà nói, thì cô ta không dễ đối phó, chủ yếu là do không biết được cô ta như thế nào, Điền Tư Thanh thì nhìn rõ là người có tâm địa, nhưng cô ả này lại là một kiểu khác, cô ta kiêu ngạo, xấc xược nhưng Triệu Huyền Lang còn không thấy khó chịu với cô ta, có phải suốt ba tháng này anh ta không xuất hiện là do đang ở cùng ả?
Mà đáng sợ hơn, cô ta lại biết về tôi quá rõ. Nếu muốn hại tôi thì đúng là tôi chết không kịp ngáp đâu.
Tôi cố gắng nén sự tức giận trong lòng, đợi tôi hỏi kĩ lưỡng rồi sẽ đi tìm Triệu Huyền Lang làm cho ra nhẽ.
Tôi đi theo cô ả ra khỏi trường, đi thẳng ra bên ngoài có quán cà phê Starbucks, cô ta chọn một chỗ khuất rồi ngồi xuống, tôi cũng theo và điềm tĩnh ngồi xuống.” Chuyện là như thế nào cô nói đi. “
Cô ta nói,” Có phải cô chẳng còn ấn tượng gì về những sự việc đã xảy ra sau khi hôn mê? “
Tôi gật đầu xác nhận.
Cô ả trước mặt cười hi ha chẳng vội vàng nói tiếp, biểu cảm trên khuôn mặt cô ta lúc này làm tôi không hiểu là ý gì.
Tôi thấy cô ta có thái độ như vậy thì không nhịn được nên nói,” Cô này, đã đến nơi thích hợp để nói chuyện, thì cô cũng nên bắt đầu, đừng làm mất thời gian của nhau. “
Cô ta uống một ngụm cà phê, rồi mới chậm rãi nói,” Tôi tên là Tiểu Vũ, trước khi kể cho cô nghe, thì tôi muốn hỏi cô một chuyện. “
Tôi nói cô ta cứ việc hỏi.
Cô ta nói,” Nếu để cô lựa chọn giữa Triệu ca và con cô thì cô sẽ chọn ai? “
Tôi nhìn chằm chằm vào cô ta,” Tại sao tôi phải lựa chọn? “
Cô ta nói,” Trả lời là được rồi, chỉ cần cô trả lời, tôi mới biết có nên nói cho cô nghe không? “
Tôi nhắm mắt nghĩ đến đứa bé gọi tôi là mẹ, trông nó đáng thương vô cùng, nhưng để lựa chọn, thì thật sự người mà tôi muốn chọn chính là Triệu Huyền Lang. Vì thế tôi nói,” Triệu Huyền Lang “
Cô ta gật đầu tỏ thái độ hài lòng,” Cô biết vì sao Triệu Huyền Lang sống lại không? Có phải cô hận Trần Huyền đã đâm anh ấy một kiếm? Nhưng thực ra nhát kiếm đó lại có chủ đích cả. Nhớ khi xưa anh ấy có xuống địa phủ để sửa số mạng cho cô chứ? “
Tôi gật đầu, vì chuyện đó vốn dĩ là thứ ghi sâu vào lòng tôi, chẳng phải anh ta không còn đầu thai được nữa hay sao? Hay ở đây có bí mật nào đó?
Tiểu Vũ dường như hiểu thấu suy nghĩ của tôi, cô ta vừa nhấp một ngụm cà phê vừa nói,” Chuyện đó thì anh ấy không nói dối cô, vì cứu cô nên anh ấy phải kí kết một giao kèo với địa phủ, chính là làm âm sai cho diêm vương, chuyên đi bắt những hồn ma bóng quế hại người, vì trên người anh ấy toát ra một khí phách chính trực, nên Diêm Vương rất xem trọng.
Nhưng anh ấy lại vì không muốn xuống đó làm âm sai, nên muốn tạo ra một màn kịch, dùng cách để mình hồn bay phách tán để báo cho Diêm Vương rằng Triệu Huyền Lang đã không còn trên đời. Trần Huyền đã dùng nhát kiếm đó để tụ tập hồn phách lại cho Triệu Huyền Lang.
Và giao kèo của họ chính là Trần Huyền sẽ giúp Triệu Huyền Lang điều đó và giúp anh ấy giấu bí mật đó.
Đổi lại Triệu Huyền Lang sẽ làm cho cô quên anh ta, và bỏ đi đứa bé trong bụng cô.
——————–