Chương 5: Cảm giác đắng cay đầu tiên trong tình yêu (1)
Khoác tạm chiếc áo gió tôi và chị lấy ô rồi cùng nhau về phòng.Chị vào nhà tắm thay quần áo còn tôi trèo lên giường chui vào trong trăn nằm tránh rét. Mới đầu đông mà trời đã lạnh giá, tay chân tê cóng, thời tiết này chẳng ai muốn ra khỏi giường nếu không có công việc quan trọng nhưng với tôi có lẽ đây là mùa đông ấm áp nhất từ khi tôi sinh ra.
Nằm trên giường thò đầu ra xem tivi. Từ nhà tắm chị bước ra, chị mặc chiếc quần tất bó sát và chiếc áo thun nỉ cao cổ ôm chặt cơ thể, tóc chị cột đuôi gà, nhìn chị thật đẹp và trẻ hơn rất nhiều so với những bộ trang phục thường ngày chị vẫn mặc đi làm. Vẩy vẩy tay, rồi xoa xoa vào cái khăn treo trên tường, miệng xít xoa, chạy đến công tắc tắt đèn rồi chui vào trăn nằm cùng tôi, ôm chặt lấy tôi chị bảo:
- Thích quá, thích quá. Anh ôm em đi, lạnh nhỉ anh nhỉ.
Quay sang ôm chị, tôi hỏi:
- vì sao em lại yêu anh.
Chị dúi đầu vào cằm tôi dụi dụi, giọng chị thỏ thẻ:
- Em cũng chẳng biết nữa, gặp anh em rất quý anh, em cũng không biết đó có phải là tình yêu hay không. Đi làm về không thấy anh em cứ thấy thiếu thiếu điều gì đó, nên có nhiều hôm về không thấy anh em ra quán net xem có anh ở đó không. Những lúc đó là những lúc em thấy nhớ anh. Có nhiều lần đi ra quán net nhưng không có anh ở đó em lại lủi thủi đi về. thực sự những lúc đó em cũng không hiểu nổi tại sao em lại như vậy, anh ít tuổi hơn em, em vẫn luôn tự nói với mình như vậy. em cũng đã thử không nghĩ đến anh, không nhớ đến anh nhưng không được.
Im lặng một lúc chị tiếp tục:
- Em cũng nghĩ có lẽ đó chỉ là cảm xúc nhất thời, nhưng rồi em nhận ra không phải như vậy. 1 tháng, 2 tháng rồi 3 tháng kể từ khi gặp anh, có những lúc a hay ở bên e, nhưng cũng có những khi cả tuần em chẳng được gặp anh em vẫn luôn nghĩ đến anh.
Im lặng thêm một lúc chị lại nói tiếp:
- Em yêu anh, nhưng em là con gái, hơn nữa lại hơn tuổi anh, nhiều khi e buồn lắm và em cũng nghĩ sẽ chẳng bao giờ em được ở bên anh như ngày hôm nay. Anh à, nếu ngày đó phải xa anh không biết em sẽ thế nào. Em biết yêu anh nếu mọi người biết em sẽ nhận được nhiều lời châm chọc, anh cũng vậy, nhưng với em thì chẳng sao, vì em biết trái tim em cần gì, vậy là đủ. Em muốn anh giấu mọi người chuyện mình yêu nhau, không phải vì em sợ. Có người yêu em cũng muốn hãnh diện với bạn bè, nhưng em lo mọi người châm chọc anh, rồi anh không yêu em nữa.
Ngước mắt lên nhìn tôi, thấy mắt chị ướt ướt. có lẽ chị đã khóc. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ tình yêu của tôi và chị, cố gắng che chở cho chị.
Ghé vào môi chị tôi đặt vào đó một nụ hôn. chị hé môi đón lấy môi tôi, lùa lưỡi vào quấn lấy lưỡi tôi. Cảm giác hạnh phúc dâng chào, chị cho tay vào trong áo tôi ôm chặt, thi thoảng vuốt vuốt dọc lưng làm tôi cảm thấy khoan khoái vô cùng. Hôm nay có lẽ chị đã thỏa mái hơn khi trút những tâm sự cùng tôi, chị luồn tay xuống quần nhẹ nhàng mân mê chim tôi. kéo áo khỏi đầu chị, đưa tay tháo nốt chiếc áσ ɭóŧ mỏng manh chị mang trên người tôi cúi xuống hôn ngực chị. Một tay tìm xuống chiếc quần tất kéo quần chị xuống đến ngang đầu gối chân, kéo luôn cả chiếc xilip mỏng tang màu đen, cúi xuống ngắm nhìn khe suối thần tiên trên cơ thể nõn nà và căng tràn sức sống ấy. Trên mu là đám lông đen nhánh, bên dưới lưa thưa vài sợi lông loăn quăn, hai mép *** hồng hồng thâm thâm và đã ươn ướt tự bao giờ. Thật đẹp và kí©ɧ ŧɧí©ɧ. kéo quần ra khỏi chân chị, cúi xuống tôi đặt một nụ hôn giữa hai mép *** rồi ngoáy nhè nhẹ lưỡi. Chị dang chân ra rộng hơn, hai mép *** chị tách ra để lộ bên trong là những miếng thịt hồng hào và ướŧ áŧ. Tôi ngắm nhìn *** chị một hồi rồi lại hôn lên đó. rê lưỡi từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên rồi lại ngoáy nhè nhẹ, chị rên lên thành tiếng. Ưỡn mông lên cao như đón lấy lưỡi tôi, rồi chị ôm đầu tôi vày vò như thể chị không muốn tôi dừng lại. Tiếng rên mỗi lúc một to hơn, nước trong bướm chị ra nhiều hơn ướt sang cả hai bên mép ***. Ngồi dậy nằm đè lên chị tôi cho đưa chim vào cửa mình chị từ từ đẩy vào, hai mép *** chị tách ra ôm trọn chim tôi, chị rêи ɾỉ quàn quại mỗi khi tôi dập mạnh. Rồi tôi nằm xuống, chị ngồi dậy cúi xuống vuốt ve chim tôi, một tay chị vuốt dọc thân chim, một tay chị vân vê hai viên ngọc. Chị cúi xuống hé miệng rồi ngậm lấy đầu khấc, mυ'ŧ nhè nhẹ, rồi lại vân về hai hòn ngọc. Tôi lạc đi trong kɧoáı ©ảʍ. Ngồi lên người tôi, cầm chim kê vào cửa mình chị chầm chậm hạ mông xuống. Hai mép *** chị tách ra rồi lại ngậm chặt lấy chim tôi, mông chị đưa đẩy trên người tôi, nhấc lên hạ xuống, nhấc lên rồi lại hạ xuống thật nhịp nhàng, cứ như vậy,cứ như vậy cho đến khi tôi thấy chị rên lớn hơn, chị nhấp mạnh hơn. Biết chị sắp lêи đỉиɦ tôi ngồi dậy để chị ngồi trên đùi tôi, rồi lại đỡ chị nằm xuống nhẹ nhàng, nâng hai chân chị lên tôi nhét chim vào bướm chị và dập mạnh, tay chị cấu chặt vào hai bên giường, miệng chị rên to thành tiếng, rồi giật giật *** thắt chặt chim tôi.
- Em....e...m .... sướиɠ ...s...ư...ớ...ng quá. Em... e... yêu... anh...ư..ư..ư.
Ôm chặt đầu tôi kéo xuống và hôn tôi ngấu nghiến chị xoa khắp lưng tôi, *** chị vẫn co giật liên hồi. Không thể kìm lại được nữa, tôi hòa cùng với chị rồi ào ạt ào ạt từng đợt nóng hổi bắn vào *** chị. Chị buông tôi ra cấu chặt vào thành giường rêи ɾỉ. Mở mắt chị nhìn tôi với ánh mắt ngập tràn hạnh phúc.
Đọc truyện tại Truyện V K L .com
Ngày đầu tuần, trời đã dứt mưa nhưng ngoài trời gió vẫn thổi rào rạt. Tỉnh giấc tôi nằm im chẳng muốn bước xuống giường. Bên cạnh chị đang ngủ ngon lành, 1 tay chị quàng ngang người tôi còn chân chị đang kẹp một chân tôi ở giữa. Tôi cựa quậy làm chị tỉnh giấc. Chị thì thào:
- Mấy giờ rồi anh?
với điện thoại của chị xem giờ tôi nói:
- Em ngủ tiếp đi mới 6h kém thôi. anh về chuẩn bị đi học.
- Vâng..... anh nhớ mặc ấm vào nhé. - chị đáp với giọng ngái ngủ pha chút nũng nịu.
Mặc quần áo, bước xuống giường tôi kéo trăn lên ngang cổ chị rồi run rẩy mở cửa bước ra khỏi phòng, xung quanh chưa phòng nào dậy. Có lẽ trời lạnh nên mọi người cũng trở lên lười biếng hơn. Đóng chặt cửa phòng chị tôi lại vội vã lẩn về phòng mình để tránh những cơn gió lạnh thấu xương buổi chớm đông. Lạnh thật, mới đầu mùa mà trời đã lạnh buốt, gió thổi vi vυ't từng đợt. Vệ sinh cá nhân, đi tất xỏ giầy xong nhìn đồng hồ mới có 6h5p, vẫn chưa đến giờ tôi ra bắt xe đi học. Cởi giầy tôi ngồi vào bàn bật máy tính lên chơi Pikachu gϊếŧ thời gian. Giá như hôm nay là ngày nghỉ tôi không phải đi học, còn chị không phải đi làm... lạnh quá, nghĩ đến lát nữa đi ra ngoài đường lọ mọ đón xe bus đi học mà nhụt hết cả ý chí. Đang ngồi chơi thì chị đẩy cửa đi vào. Chị co ro trong bộ đồ mùa đông, trên người khoác chiếc áo thể thao màu đen của tôi, chị quấn khăn quanh đầu, vừa mở cửa chị hỏi tôi:
- Anh chưa đi học à? sao còn ngồi chơi thế này?
- Chưa đến giờ mà - Tôi đáp.
tôi tiếp lời:
- Sao em không ngủ tiếp đi, vẫn sớm mà.
chị nói:
- Anh đánh thức làm em chẳng ngủ được nữa. Em sang xem anh mặc thế nào. Trời lạnh quá anh nhỉ. Anh mặc thế đã ấm chưa, sao anh không quàng thêm cái khăn vào.
Tôi đáp:
- Thế này là được rồi, quàng khăn vào nhìn như ông già ý. hi hi.
- Quàng vào cho ấm, đến lớp thì bỏ ra cũng được. Ngoài trời lạnh lắm anh ạ. - Chị nói dịu dàng.
Tôi ậm ừ rồi lại chơi. Chị chui vào nhà tắm của tôi lấy bàn chải và kem đánh răng đánh luôn trong đó. Xong rồi đi ra chị bảo:
- Thôi, anh chuẩn bị đi học đi. để đấy em chơi tiếp cho.
Tôi đứng dậy xỏ giầy rồi nhắc chị khi nào đi thì khóa cửa. Chào chị, chị ôm cổ thơm tôi một cái rồi lại tiếp tục chơi, tôi lóc cóc đi bộ ra bến xe bus bắt xe đến trường.
Trưa hôm đó học xong là gần 12h, định đi về thì mấy thằng bạn gọi lại rủ đi ăn rồi ra quán chơi đế chế ở gần trường làm vài trận. Trời lạnh, với lại nhớ ra lúc sáng chị cầm chìa khóa thì giờ về cũng chẳng có chìa khóa mà vào phòng nên tôi ở lại chơi cùng hội bạn. Sau vài trận nhìn đồng hồ đã 4h chiều. Cả bọn kéo nhau ra bắt xe, thằng nào về nhà thằng ấy.
5h kém xuống xe đi bộ về xóm trọ, tôi nghĩ chắc giờ này chị vẫn chưa đi làm về. Nhưng thôi kệ, về rồi vào phòng anh hàng xóm ngồi chơi cũng được. Qua phòng chị thấy phòng chị không khóa cửa ngoài mà chỉ chốt trong. Đang băn khoăn không hiểu sao hôm nay chị lại đi làm về sớm vậy, đang định gõ cửa phòng chị thì thấy cửa phòng chị mở hờ hờ rồi một người đàn ông đi ra, chắc cũng chỉ tầm tuổi chị hoặc hơn chị 1 đến 2 tuổi là cùng. Tôi thoáng chút ngỡ ngàng nhưng rồi cũng trấn tĩnh lại và đi thẳng về phía phòng tôi. Cửa phòng tôi vẫn khóa, trời mỗi lúc một lạnh hơn, trong tôi trào lên một chút gì đó buồn buồn. Băn khoăn, nửa muốn tiến về phòng chị gọi cửa, nửa lại không dám vì tôi với chị cũng chỉ mới yêu nhau được 4 ngày. Bao nhiêu giả luận được đưa ra trong đầu tôi. Buồn nhiều lắm, từng đợt gió cứ thế cứ thế lùa vào tai tôi mà tôi vẫn chỉ biết đứng im trước cửa phòng mình, môi tím tái vì lạnh. Nghĩ lại những gì xảy ra đêm qua... ngọt ngào là vậy nhưng sao giờ đây.... Tôi thấy nghẹn nghẹn nơi cổ họng. Tôi quyết định bước qua phòng chị và đi ra quán net, cố gắng chờ chị đến 7h tối, giờ mà thường ngày chị đi làm về.