Nồng Hạ Nhật Trường

Chương 4

"Ồ? Sao cửa bị khóa? Lớp trưởng chú có chìa khóa không?"

"Chờ đã, hình như trong túi anh."

Ngoài cửa các bạn học trò chuyện từ xa đến gần truyền đến, Quý Sâm ngậm chặt hàm răng, ngực nhảy đến đau. Nam nhân lại không chút nào có ý động, nắm dươиɠ ѵậŧ nửa cương của cậu thưởng thức.

Chìa khóa đυ.ng nhau, keng chuông vang vọng, âm thanh lại lớn đến nện trong lòng Quý Sâm.

Cậu ôm chặt nam nhân, thân hình không nhỏ cuộn lại muốn che giấu mình, ở trong bóng tối tìm kiếm môi nam nhân, vụng về lấy lòng.

Nam nhân ôm cái mông của cậu, Quý Sâm kiễng mũi chân, chủ động đong đưa eo, môi lưỡi rốt cục tìm được môi trên của nam nhân, mồ hôi hột thuận khóe miệng trượt tiến vào trong miệng Quý Sâm, mặn cực kỳ. Cậu lại không cảm thấy có cảm giác gì, thuỷ triều đỏ mặt, điên cuồng hôn.

Tựa hồ rốt cục đùa được rồi, nam nhân nhặt quần Quý Sâm lên, nắm eo Quý Sâm bế cậu lên. Ngoài cửa chìa khóa đã cắm vào bên trong ổ, Quý Sâm gấp đến độ ôm lấy cổ nam nhân, bám chặt vào người hắn.

"Bảo bối không vội, lập tức thỏa mãn em."

Nam nhân nhẹ nhàng thổ khí vào lỗ tai cậu, đưa Quý Sâm vào trong phòng riêng. Nháy mắt đóng lại phòng riêng, lớp trưởng mở cửa lớn ra, một đám thiếu niên nối đuôi nhau vào.

Các thiếu niên xô đẩy, đùa nhau huyên náo, bóng chuyền lăn trên sàn xi măng, lớn đến mức như lôi, oanh tạp màng nhĩ Quý Sâm.

Nam nhân ngồi xổm xuống, ngậm ngọc hành không ngừng chảy dịch ra của Quý Sâm vào miệng, như ăn một cây kẹo que, mυ'ŧ liếʍ. Xấu hổ cùng sợ hãi trói buộc Quý Sâm, cậu hòa tan trong miệng nam nhân sống dở chết dở.

Lưỡi đảo quanh qυყ đầυ của Quý Sâm, thỉnh thoảng bọc lại toàn bộ qυყ đầυ phun ra nuốt vào. Quý Sâm co rúm người lại, cong eo run rẩy.

Huyệt da^ʍ không được an ủi, cuồn cuộn chảy nước, trộn lẫn với mồ hôi, làm ướt đùi trong của Quý Sâm. Ánh nắng rơi vào làn da màu đồng của cậu, như dát một lớp vàng lên người.

Nam nhân bóp da thịt óng ánh của cậu, cắn thật mạnh, đột nhiên há to miệng, liếʍ cắn âm thần nước chảy dầm dề. Quý Sâm căn bản không chuẩn bị, dòng nước chảy từ bốn phương tám hướng, nhấn chìm cậu trong đó.

Quý Sâm gần như hôn mê, quên mất người ngoài cửa, hừ ra tiếng như mèo gọi xuân.

Nam nhân đỡ cậu đứng lên, cấp tốc che kín miệng cậu, nhấc chân run cầm cập của cậu lên, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng cương cứng cắm vào bên trong lỗ nhỏ ướŧ áŧ.

"Dừng... Đừng động... Trước tiên đừng động... Đến... Đến rồi!" dươиɠ ѵậŧ nóng bừng chen vào lỗ nhỏ ẩm ướt, cả cây cắm vào trong huyệt, qυყ đầυ mài cửa tử ©υиɠ. Tim Quý Sâm đập thình thịch, cậu cố nén khóc nghẹn, móng tay cắm sâu vào lưng nam nhân.

Tinh hoàn đè ép âm thân, sỉ mao của nam nhân cọ qua hạ thân gần như căng bóng của Quý Sâm, hành lang căng mịn nhỏ hẹp gần như bị cắm giãn ra, ngậm không được nước phun trào liên tiếp, bắn tung tóe ở nơi giao hợp của hai người.

Nam nhân ngậm vành tai Quý Sâm, hơi thở ấm áp phải vào tai cậu, "Đĩ thõa, em da^ʍ thật! Mới cắm vào đến đã cao trào, thật sự là bảo bối."

Quý Sâm cau mày, kɧoáı ©ảʍ lêи đỉиɦ sau kịch liệt giao hợp sẽ chỉ làm bụng dưới của cậu đau đớn mệt mỏi căng đau, cậu không chịu nổi mà muốn trốn tránh, huyệt nhỏ co giật, "Ừm... Không phải..."

"Em nghe đi, người bên ngoài đang nói cái gì? Bọn họ có biết Quý Sâm là kỹ nữ không? Có biết em mọc huyệt da^ʍ không? Còn là cái huyệt da^ʍ bị anh thao hỏng?" Nam nhân vừa nói vừa nắm eo mềm nhũn của cậu, tay kéo mông cậu lại, tiến vào sâu hơn, miệng tử ©υиɠ bị nam nhân đâm vào, càng phản kháng càng mềm, phun ra nuốt vào chất lỏng, mở ra cái miệng nhỏ, bị nam nhân nắm lấy cơ hội, cầm lấy mông thịt của cậu, thao vào trong.

"Sao bàn lại ướt? Ai làm đổ nước à?"

Âm thanh này Quý Sâm nhận ra, là ủy viên thể dục, quan hệ của hai người không tệ, thường thường hẹn nhau chơi bóng.

Bạn tốt chỉ cách một bức tường, nhìn cái bàn đầy nước da^ʍ của cậu. Mà cậu ở tường bên kia bị đàn ông xa lạ thao, đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ khác thường.

"Không biết, lấy khăn bên kia lau khô đi, trên đất cũng có nước, ai chứ, không biết điều chút nào."

Quý Sâm không biết điều xấu hổ đến lợi hại, ý thức ở trên mây, trong tai chỉ có âm thanh dươиɠ ѵậŧ nam nhân thao huyệt nhỏ.

Tựa hồ là nhìn thấu Quý Sâm mất tập trung, nam nhân nổi giận, ấn ngã Quý Sâm xuống đất, dùng tư thế thú giao đè lên người cậu, từ phía sau lưng thao vào trong huyệt nhỏ, tứ chi kéo chặt lấy Quý Sâm, cắn xé sau gáy cậu, mười ngón quấn quýt.

"Đồ đê tiện! Có phải là muốn bị đàn ông khác thao không? Hả? Nó so với anh tốt chỗ nào? Muốn cho nó thao em phun nước, có phải không!"

"Không phải... Ư... Không có."

"Vậy ca ca làm đến khi huyệt da^ʍ phun nước có được hay không?" Nam nhân nằm úp sấp ở trên người cậu thì thầm.

"Nói chuyện!"

"Được, được..."

"Ai? Ai làm em phun nước?"

Quý Sâm ngập ngừng nói, mở miệng mấy lần. Nam nhân không nhịn được đâm mạnh một cái, qυყ đầυ to trực tiếp đập vào trong tử ©υиɠ. Cậu liền là một luồng dâʍ ŧᏂủy̠ dâng trào, không chịu được mà nói mê, "Ca ca... Ca ca làm em phun nước."

Tư thế sau lưng làm sâu hơn, Quý Sâm bị đâm đến nỗi vô lực nhìn xung quanh, eo lưng bủn rủn, nằm sấp xuống, đầu gối cùng khuôn mặt ma sát lên sàn xi măng, nóng bỏng đau đớn.

Tinh hoàn đang đập không ngừng lên miệng huyệt chảy nước, mồ hôi trên người nam nhân chảy xuống mông cậu, thân thể xen lẫn dòng nước va chạm vào nhau, tiếng nước vang vọng ở trong không khí, bạch bạch, âm thanh lớn đến mức doạ người.

Quý Sâm như chó con vẫy đuôi cầu xin, mất đi hết thảy tôn nghiêm, cậu dùng sức bình sinh quay đầu, bịt mắt vốn lạnh lẽo sớm nóng hổi, bị nước mắt Quý Sâm làm cho ướt đẫm, nam nhân bất mãn buông gáy sắp bị cắn nát ra.

"Nghe thấy... Sẽ bị nghe thấy... Nhẹ chút..."

"Làm cho bọn họ tới xem ca ca thao em thế nào, có được hay không? Bảo bối da^ʍ?"

Miệng cậu đầy nước miếng, nghe vậy bị sặc hôn mê thiên địa tối tăm, lại không dám khụ lên tiếng, mặt đỏ lên xin tha, "Không được... Không muốn..."

"Nhóc lừa đảo, làm sao anh cam lòng, ca ca yêu em. Nơi này cách âm rất tốt, anh đã sớm thử qua."

Cậu cố không tranh luận ai mới là kẻ lừa đảo, không biết nam nhân từng thử với ai, tâm lý sinh ra ghen tuông hoang đường.

"Tiếng gì thế? Lạch cà lạch cạch." Giọng của ủy viên thể dục rất gần, vài bước nữa là tới cửa.

Quý Sâm khẩn trương co miệng tử ©υиɠ lại, nam nhân hít vào một ngụm khí lạnh, sảng khoái đến mức thiếu chút nữa nộp vũ khí đầu hàng, vội vã rút ra, thịt non trong vách mất đi dươиɠ ѵậŧ, mất đi co dãn, co ro tích thuỷ.

Côn ŧᏂịŧ gãi qua vách, tử ©υиɠ cắn qυყ đầυ được phóng thích, Quý Sâm lè lưỡi, nước dãi thơm ngát. Dươиɠ ѵậŧ cương cứng trong khi không được ai an ủi lặng lẽ phun tϊиɧ ɖϊ©h͙, phun đầy mặt mình.

"Phỏng chừng là con gián, đi mau, thầy giục."

Ủy ban thể dục đổi hướng chân, đi ra ngoài cửa. Quý Sâm thở phào nhẹ nhõm, đầu gối không chống đỡ nổi, cả người ngẩng mặt dựa vào nam nhân.

Nam nhân vừa khớp mà ôm cậu, dươиɠ ѵậŧ to dài chậm rãi mài giữa chân cậu, âm thần không đóng lại được nửa ngậm lấy, khát khao khó nhịn mυ'ŧ.

Các bạn học từng người một đi ra ngoài, khóa cửa, phòng thiết bị lại yên tĩnh.

Thần kinh căng thăng rốt cục thư giãn, vách thịt co rút cũng há miệng ra, dâʍ ŧᏂủy̠ đầy miệng chảy xuống dươиɠ ѵậŧ nam nhân, làm cả hai người nóng đến run lên.

"Mới vừa ghen tỵ đúng hay không? Cho là ca ca có người khác?"

Nam nhân nói, túm tay của cậu đặt trên tường, giơ cao tay người dán lên người cậu, quỳ gối giữa hai chân Quý Sâm, tách hai chân cậu ra, làm cả người cậu cưỡi lên người hắn. Liền cái tư thế này, hắn chậm rãi cắm vào.

Quá trình dài dằng dặc đến dường như chịu cực hình, Quý Sâm nghẹn ngào, dươиɠ ѵậŧ đâm tới cùng, cậu vừa sợ vừa mong chờ.

Rốt cục, miệng tử ©υиɠ bị thao mở cắn chặt qυყ đầυ, nam nhân than thở một tiếng thật nhỏ, tinh hoàn dán chặt lên âm thần.

Cả người Quý Sâm bị đóng đinh ở dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, thịt non trong huyệt nhỏ cắn chặt dươиɠ ѵậŧ, mở miệng ngậm lấy gốc rễ.

Nam nhân bắt đầu động chậm rãi, vừa tàn nhẫn vừa sâu. Quý Sâm sắp bị đâm xuyên, bụng dưới đau đớn, qυყ đầυ cướp đoạt tử ©υиɠ mềm mại của cậu, Quý Sâm không thở nổi, chìm nổi trong đại dương du͙© vọиɠ.

"A... Quá sâu, muốn... Sắp..."

"Chưa thấy em da^ʍ như vậy bao giờ, chưa làm mấy lần đã bắn. Để ca ca thao hỏng em!"

Đầu gối nam nhân chĩa vào tường, côn ŧᏂịŧ dữ tợn nặng nề đâm vào huyệt nhỏ, qυყ đầυ không ngừng đâm vào miệng tử ©υиɠ. Khoái ý tràn ra từ trong cơ thể, căng tràn toàn thân. Quý Sâm căng mỗi một tế bào trên cơ thể, cẳng chân đẹp đẽ phác ra một đường cong xinh đẹp, phủ một tầng mồ hôi mỏng.

Cậu rốt cục không nhịn được, phát ra một tiếng rít gào ngắn ngủi dâʍ ɭσạи, lắc eo mông, thẳng người, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn vào vách tường, ngọc hành không chuẩn bị mà bắn tinh, trắng như tuyết chảy theo đùi.

Nam nhân bị cậu mυ'ŧ đến ê ẩm sưng không thôi, tốc độ càng lúc càng nhanh. Cậu không chịu nổi, muốn trốn tránh, nhưng không cách nào di động mảy may, chỉ có thể cắn răng chịu đựng du͙© vọиɠ hung mãnh của nam nhân.

"Ca ca bắn ở bên trong có được hay không? Làm đến khi bảo bối mang thai, lớn bụng cao trào."

Huyệt nhỏ của Quý Sâm đau như kim đâm, cậu không nhịn được hức hức khóc ra tiếng, lắc đầu như điên, tiểu huyệt còn đang phun nước đứt quãng. Cậu không biết mình có thể mang thai không, thế nhưng cậu cũng không muốn mang thai con của gã.

Nam nhân tựa hồ cũng không có tính toán trưng cầu ý kiến của cậu, chỉ là đơn thuần thông báo cho cậu. Một tay hắn đè âʍ ѵậŧ Quý Sâm xoa nắn, một tay đè lên bụng dưới cậu để tiến vào càng sâu.

Một lần đâm tàn nhẫn chưa từng có, dươиɠ ѵậŧ nam nhân phồng lớn lên mấy phần, dùng sức nhét vào vách thịt bên trong, qυყ đầυ dường như mang theo gai, khóa cứng cửa tử ©υиɠ, bắt đầu bắn tinh.

Bụng dưới Quý Sâm nhô lên một chút, như một đám thịt vụn nằm trong ngực nam nhân.

"Xem, giống mang thai ba tháng không? Bên trong là bảo bảo của hai chúng ta."

Nam nhân không rút côn ŧᏂịŧ ra, hắn ngồi dưới đất, ôm Quý Sâm vào trong l*иg ngực, cầm lấy tay cậu từng tấc từng tấc vuốt lên vuốt xuống bụng dưới Quý Sâm.

Quý Sâm đã hỏng rồi, huyệt phun trào từng trận, cậu không có cách nào ngừng cao trào, há miệng co giật trong lòng nam nhân, gân xanh trên trán nảy thình thịch, như muốn đâm thủng da.

Tay nam nhân dừng lại sờ đầṳ ѵú Quý Sâm một cái, cảm giác bình thường trong kɧoáı ©ảʍ lại khuếch tán lên trăm lần, Quý Sâm co quắp, phun trong tay nam nhân.

"Đừng đυ.ng, tôi không chịu được, không muốn... Đừng đυ.ng tôi!"

Quý Sâm sắp chết ở trong kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn, có thể nam nhân cố tình không chịu buông cậu, khẽ cười, khí lực lớn đến mức hù người.

Tựa hồ là tìm được sεメ toys thỏa mãn, bàn tay khớp xương rõ ràng của nam nhân lướt trên đầṳ ѵú của cậu, trong miệng ngậm lấy vành tai Quý Sâm, phát ra tiếng nước xì xì.

Quý Sâm như một lọ chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙, bị nam nhân trêu chọc phun nước, mềm nhũn trong tay nam nhân. Cuối cùng phun nướ© ŧıểυ cũng là trong suốt, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ nam nhân, cho đến một giọt không chảy ra, nắm cánh tay nam nhân, thống khổ co giật thở dốc.

Quý Sâm ngất đi lúc hắn cứng lại, nam nhân lại ôm cậu bắn một lần.

Mơ mơ màng màng, cậu nghe thấy một giọng nói trong bóng tôi, "Mình... Mình... Rốt cục là của mình rồi... Từ trong ra ngoài..."

Khi Quý Sâm tỉnh lại đã là chạng vạng, phỏng chừng tiết buổi chiều đã hết. Cậu ngồi xuống nhìn ánh tà dương ngoài cửa sổ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể thuận theo đó chảy ra.

Cậu cúi đầu nhìn, toàn thân đều mặc chỉnh tề, chỉ có điều không còn là hàng vỉa hè của mình, mà là nhãn hiệu nghĩ cũng không dám nghĩ, ngay cả giày bóng rổ cũng là giày chỉ thấy trong tạp chí, giày Adidas ánh lên màu bạc.

Đây coi như là cái gì? Mại da^ʍ sao? Vậy mình cũng rất đắt giá.

Quý Sâm ôm đầu gối, đầu tựa vào giữa hai chân, lại ngửi thấy mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng của người kia, cậu rốt cục nhịn không được, hỏng mất khóc lớn lên, lại động đến bụng dưới sử dụng quá độ, đau đớn mệt mỏi căng đau.

Trong mộng sắp chết kinh sợ ngồi dậy, không phải Lý Trạch Thừa biếи ŧɦái, là tui biếи ŧɦái á! 1551!