"Ưm a ——" Thiếu niên rên vυ't lên, một bên vô ý thức tuốt lên tuốt xuống, một bên như mị xà mà vặn vẹo eo hông, liên tục dùng cái mông no đủ cọ cọ côn ŧᏂịŧ đại ca.
Chân cũng phóng đãng mở rộng, hai bên gác lên hai chân Cố Kình. Lúc này thiếu niên đang bày ra tư thế giống như một đứa bé xi tiểu được Cố Kình ủng vào lòng. Chính y cũng không biết tình trạng của mình bây giờ, vẫn tự thư giải, vòng eo mềm dẻo uốn éo ra vũ đạo duyên dáng da^ʍ mị.
"Hờ..." Cố Kình bị cọ đến lửa dục càng đốt càng hung, khẽ gầm một tiếng, hai tay ghìm hai háng thiếu niên, nhìn bộ dáng Diệp Minh Hoan lẳиɠ ɭơ chìm trong hưởng lạc mà tâm huyết dâng trào, chỉ hận không thể đè yêu tinh dâʍ đãиɠ này xuống, sau đó đút từng cỗ từng cỗ nam tinh nồng tanh vào trong cái lỗ mật ngọt ngào của y. Áp lực này khiến hắn thực sự khó chịu, hắn cúi đầu gặm cắn cái cổ thiếu niên chùn chụt, khắc lên từng viên tình sắc trên da thịt non mềm.
Bên kia Diệp Minh Hoan xấu hổ an ủi hồi lâu, cũng không biết tại sao đại ca chỉ tùy ý chạm vào là mình có thể tiết đến điên cuồng, còn bản thân dồn hết sức tuốt thật lâu cũng chẳng được gì. Y cuống đến độ nước mắt lưng tròng, mang theo tiếng khóc nức nở mị kêu: "Thật là khó chịu, a... Làm không được, ô... Đại ca... A, đại ca... Đại ca, đại ca..."
Cố Kình tỉ mỉ mυ'ŧ hôn khóe mắt ướt nước của y, ôn nhu nói: "Đừng vội, Minh Hoan, đây... đại ca dạy đệ."
"Từ từ nhớ lại tình sự kịch liệt khiến đệ huyết mạch sôi sục lúc trước, hoặc là người đệ ái mộ trong lòng... Vừa nghĩ vừa vuốt ve chính mình..."
Diệp Minh Hoan cả kinh, phẫn uất nói: "Đại ca, đệ không có... !"
Cố Kình cười cười, đánh gãy lời y: "Minh Hoan của chúng ta còn không phải đã xem xuân cung đồ sao, trong sách tranh vẽ những nội dung dao động lòng người, xương mềm thần say, bây giờ còn nhớ rõ không?"
"Không... không phải..." Cũng chưa nói ra không phải cái gì, Diệp Minh Hoan đã quê quá hoá giận, dứt khoát nhắm hai mắt lại, né đầu ra, ra sức tự chơi cái thứ chơi hoài không xuống của mình, đầu không tự chủ được nhớ lại tình sự lúc trước.
Hình ảnh y nghĩ đến chẳng phải là lúc bị cưỡng bức xâm phạm tìиɧ ɖu͙© với tên xấu xa không rõ bộ dáng kia, mà là những cơn mộng xuân đếm không xuể, y cùng đại ca cộng hiệu vu phi ——
Trong những giấc mộng da^ʍ mị hoang đường đó, y thích dính lấy đại ca, rộng mở hai đùi, nhào vào l*иg ngực nam nhân; hoặc là nằm bò nhếch cái mông lên cao cao, để nam nhân hì hục làm việc từ phía sau; hay là nâng côn ŧᏂịŧ nam nhân mê muội mυ'ŧ rồi liếʍ, yêu thích không buông tay, sau đó bị đại ca từ đầu giường làm tới mặt thảm dưới đất, lại từ trong phòng làm ra ngoài sân phơi, nhìn bọn nha hoàn, gã sai vặt tới tới lui lui bên ngoài, y lúc nào cũng có thể bị phát hiện, bấu víu lung tung, liều mạng kìm nén tiếng kêu da^ʍ. Nam nhân vẫn thích chơi khăm nhiều lần nghiến qua điểm da^ʍ chết người nhất của y, còn gặm vành tai y, liên tục hỏi y lớn không, sướиɠ không.
Tùy tiện bảo y nhớ lại bất kỳ giấc mộng nào thì cũng vui sướиɠ tràn trề, khiến người ta mặt đỏ tim đập. Lại thêm hiện giờ y đang tựa lưng vào đại ca nhưng lại nghĩ về một đại ca khác trong da^ʍ mộng, như vậy kɧoáı ©ảʍ đến càng nhiều. Vốn vô vị tùy tay vuốt đại, giờ đây nháy mắt chỉ sờ thôi cũng phát hỏa, khóe mắt thiếu niên khoác trên một mảnh sắc hoa đào, cả cổ cũng đỏ bừng, tiếng thở dốc càng ngày càng lớn, hàng mi dài rung rung.
Cố Kình biết y đã tìm được hứng thú, lại cho là y thật sự đang hồi tưởng đến chuyện tìиɧ ɖu͙© lúc trước, dù biết đệ đệ ngây thơ của hắn chỉ bị một mình hắn vấy bẩn, nhưng nhìn bộ dáng da^ʍ tình lẳиɠ ɭơ tận xương của y giờ phút này, cũng không khỏi ghen ghét chính bản thân mình.
Hắn cũng đang chứa một khoang tìиɧ ɖu͙© không thể phát tiết, háo sắc chụp lên thịt vυ' Diệp Minh Hoan, bắt lấy nụ hoa phóng dục kia, xoắn mạnh. Diệp Minh Hoan hét lên một tiếng "Á!" Thân thể giãn ra, ưỡn ngực giống như đang đòi nam nhân mơn trớn thêm nữa.
Cố Kình cúi đầu gặm hầu kết y, xong chuyển qua ngậm một bên đầṳ ѵú vào trong miệng, mυ'ŧ đến phát ra âm thanh chùn chụt.
"A a... Á —— Á đại ca! Sướиɠ quá, sướиɠ quá, á! Muốn ra, muốn bay, ha, á, ưm hư! ..." Thiếu niên như điên dại, tay phải tuốt đến muốn chuột rút, chịu không được lên tiếng kêu da^ʍ, nước miếng thuận theo khóe miệng chảy xuống tán loạn.
Cố Kình thấy đã đến lúc, thế là nắm qυყ đầυ đang đỏ ửng của y, giúp y một tay. Ngay tức khắc, Diệp Minh Hoan lêи đỉиɦ, dươиɠ ѵậŧ thì bắn không ra chất lỏng gì, nhưng đoá hoa cúc đằng sau lại nhanh chóng khép mở, ngứa ngáy vô cùng.
Thiếu niên mơ màng vươn tay xuống dưới moi đào, hồ đồ không biết dưới mí mắt Cố Kình làm ra cử chỉ câu dẫn người như vậy là muốn mạng đến mức nào.
Cố Kình chỉ cảm thấy dây cung trong đầu thoáng chốc "phựt" một tiếng đứt mất.
"Đệ thật là..." Cố Kình nghiến răng kèn kẹt, "Đệ buộc ta phải làm chết đệ trên giường bằng mọi giá sao!"
Trong đầu Diệp Minh Hoan đang ầm ầm, còn nhắm mắt hưởng thụ dư vị cao trào, phiêu phiêu dục tiên, không nghe thấy nam nhân sau lưng nói cái gì thì đã bị bế lên, xoay một cái, đổi thành tư thế ngồi trên thân nam nhân, người úp vào l*иg ngực hắn.
Hai chân thiếu niên giang rộng ra, lỗ nhỏ giữa khe mông chảy dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng, ịn lên cái đùi rắn chắc của Cố Kình. Y không kiên nhẫn vặn vẹo uốn éo eo mông, chợt thấy sướиɠ thì bám vào cánh tay Cố Kình, dạng chân ngồi lên một chân hắn, ấn cái đoá cúc phát da^ʍ ngứa ngáy lên bắp đùi hắn mà cọ xát qua lại.
Vải quần thô ráp cọ đến Diệp Minh Hoan rất nhanh sảng khoái, y nâng cằm lên thật cao, há to mồm lãng kêu: "A, a! A —— ưʍ..."
Cố Kình ôm lấy chiếc eo nhỏ, nhìn y lấy mình làm một đồ chơi để tự sướиɠ, tự mình dâʍ ɭσạи, xoắn hông, vặn eo, chà tới chà lui... hắn thầm mắng tiểu hỗn đản không tim không phổi, còn bày ra tư thái quyến rũ nhất mê hoặc hắn, cũng không biết vô tình hay cố ý, y làm đến khi dưới bụng hắn phừng cháy, con ngươi sắp phun ra lửa.
Côn ŧᏂịŧ dưới háng nhẫn nại đã lâu bật ra khỏi tiết khố, như cây gậy sắt nung đỏ "bạch" một phát quất thật mạnh lên trên bắp đùi mềm mại trắng ngần của thiếu niên.
"A... Há..." Diệp Minh Hoan giống như lún sâu vào trong giấc mộng, bộ dáng phóng đãng mị oa*, chẳng thua gái lầu xanh xóm làng chơi bao nhiêu.
*Tinh linh có thể biến hình mê hoặc người.
"Côn ŧᏂịŧ đại ca, bỏng... bỏng chết, a..."
Cố Kình chắp dươиɠ ѵậŧ của mình và thiếu niên vào cùng một chỗ, nắm trong lòng bàn tay, "Sao nơi này của đệ lại cứng?"
"Ưm ứ... Ưʍ..." Tuy phía trước cương cứng, bắn rất nhiều lần, đau nhức vô cùng nhưng lúc này tâm tư thiếu niên lại đặt hết lên cái lỗ nhỏ sắp chảy thành sông phía sau, chỉ mấy ngón tay chẳng đủ để an ủi, lý trí còn sót lại kịp thời ngăn y năn nỉ đại ca đưa mình đến miền cực lạc giống như trong mộng.
Cố Kình thấy mới chạm một cái nghiệt căn của thiếu niên đã đau đến giật giật, hắn dứt khoát nhấc y lên, chợt, nam căn dữ tợn dán sát khe mông thiếu niên, thẳng một mạch thao vào —— (thọt vào cái khe thôi, chứ không phải cái bông cúc nha)
"A... A ——!!"
Thoạt đầu, cự vật nóng hổi nghiền qua đáy chậu mẫn cảm vạn phần, sau đó cọ qua kẽ mông, qυყ đầυ to lớn bất chợt đâm vào cửa huyệt sớm đã mềm nhũn, sau một khắc, "phốc" một tiếng lại rút ra.
Mặc dù vẫn không cắm vào, nhưng một phát hung hăng này cũng khiến cho Diệp Minh Hoan sinh ra vài phần cảm giác thật sự bị đại ca thao làm đến chỗ sâu nhất trong cơ thể, sướиɠ đến hầu như không kềm chế được, cao giọng thét lên một tiếng, nước mắt lã chã tuôn trào.
Cố Kình hơi ngửa đầu nhìn bộ dáng bị chinh phục bởi tìиɧ ɖu͙© của thiếu niên, chụp lấy cái gáy y, mạnh mẽ cắn lên cánh môi dưới của y. Giống như muốn xé nát cái miệng nho nhỏ kia, nuốt cả người y vào trong bụng. Hắn ngậm cánh môi dưới no đủ gần như nhỏ máu của Diệp Minh Hoan, lại mυ'ŧ lại cắn, trong đôi mắt ưng đang híp lại là ngập tràn ham muốn chiếm hữu đầy nguy hiểm.
Diệp Minh Hoan bị đau, nghiêng đầu tránh đi. Cố Kình cũng không đành lòng làm y bị thương, thấy cái miệng nhỏ nhắn cũng sắp bị hắn hành hạ đến rách da đổ máu, tuy nói đau lòng, nhưng dục hỏa trong lòng lại càng thêm nồng nhiệt, cháy hừng hực khiến hắn muốn bỏng xương đốt người.
—— Hận không thể bóp nát, xoa nát người kia, để máu xương đều là của hắn.