[69] Đêm động phòng hoa chúc [hạ][chính văn kết thúc]
"Chồng...... Dùng sức nha, không đủ ưʍ...... Còn muốn......" Bạch Lẫm thỏa mãn nguyện vọng của hắn, nhỏ giọng hô một câu chồng, lại sợ ca ca không nghe thấy, lại gọi thêm một tiếng.
Nên nói cậu không hổ là trời sinh dâʍ đãиɠ, ở tìиɧ ɖu͙© cũng rất có thiên phú, một chút là hiểu, hơn nữa sẽ suy một ra ba. Không phải sao, mềm giọng gọi chồng, còn cực thông minh mượn cơ hội này xin ca ca dùng lực thao mình, giúp nhục hoa ngứa ngáy giải ngứa. Loại dụ hoặc này thật sự không ai có thể chống cự, chỉ muốn chơi hỏng tao bức, khiến tiểu yêu tinh chân mềm không xuống giường được.
So với kêu chồng, Bạch Lẫm thích xưng hô ca ca hơn. Nhưng gọi cũng được, gọi chồng tựa hồ cũng có tình thú khác, giống như là tìm được lòng trung thành, khiến cậu phi thường tâm an kiên định, cho nên cậu cũng không bài xích loại xưng hô này. Đổi xưng hô coi như là tiểu tình thú, hai người bọn họ trên giường gì không dám thử, chẳng lẽ còn để ý này sao?
Sở Phong lại thích nghe đại bảo bối gọi chồng nhất, qua vài tiếng gọi, hắn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lấy hai tay chống trên giường, duy trì cự ly an toàn với bụng cậu, đồng thời phần eo hăng hái, cũng không khách sáo với Bạch Lẫm, đâm thẳng vào trong.
Đáng thương tiểu ngốc tử thân mình mẫn cảm, đại kê ba ca ca thô mà dài, to như cánh tay trẻ con, qυყ đầυ đằng trước cứng rắn như trứng gà, nhục căn đột phá nhận thức người, cố tình còn tiến công vào chỗ mềm mại nhất của tiểu người mẫu. Một lần hai lần không đủ, dứt khoát đâm qυყ đầυ vào hoa tâm, tìm đến cơ hội là cọ xát. Cọ xát còn không dùng sức, chỉ cọ cọ, nhục đạo nhỏ hẹp của người song tính cảm giác căng đầy, nhục huyệt cũng như là hỏng, trừ rỉ nước và điên cuồng co rút, công năng gì khác cũng không có.
"A...... chồng, hức, từ bỏ...... Nhiều quá, chậm một chút đi...... A!" Kỳ thật động tác của Sở Phong cũng không lớn, cũng không hung mãnh ra vào, chỉ là vừa nãy tiểu dâʍ đãиɠ ngoài miệng hô chồng, nịnh nọt xin ca ca cho cậu thêm một chút, hắn biết chỉ cần đâm vào trong điểm G của dựng phu, người bề ngoài nhìn qua thánh khiết cũng có thể một giây biến thành bé da^ʍ thiếu thao hạ lưu, cho nên dứt khoát toàn tâm toàn ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ Bạch Lẫm, quả nhiên hiệu quả trác tuyệt.
Cậu trốn không xong, Sở ca quyết tâm chọc cửa tử ©υиɠ nhiều lần, côn ŧᏂịŧ của ca ca siêu cấp to, còn nóng, qυყ đầυ cứng rắn như đá, nóng như bàn ủi, vẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ da^ʍ tâm. Ngay từ đầu đã làm dựng phu thích muốn chết, bắp đùi cũng run, cửa tử ©υиɠ khẽ chạm một chút đã phun nước, đâm thêm vài cái đã cao trào, bích nhục đều co lại, co đến mức không dừng được, bao vây lấy cán cố gắng giữ lại nhục côn mà mình thích nhất.
Biểu tình trên mặt Bạch Lẫm đều là một bộ bị hung hăng bắt nạt, đôi mắt hồng, trán ướt đẫm, bị đâm miệng cũng không thể khép, vẫn không nhịn được rêи ɾỉ, giọng hơi khàn đi, nhưng hạ thân kí©ɧ ŧɧí©ɧ không giảm, ưm ưm a a, dù sao cũng không dừng lại.
Sau đó dựng phu phun vài lần, thân thể không thể chịu được, không thể...... Không thể để ca ca đâm nữa, cao trào tới quá nhanh, cũng quá gấp, chỗ giao hợp hai người dính chặt chẽ, không nhìn thấy bên trong Bạch Lẫm bị hắn chơi thành kiểu rách nát gì, chỉ có thể nhìn mật hoa ùn ùn không dứt từ chỗ liên kết trào ra.
Vốn bác sĩ quả thật nói thời gian mang thai cũng không cần tiết chế, dựng phu song tính thích hợp sinh dục, thời gian mang thai cũng cần đàn ông, bằng không sinh sản sẽ có nguy hiểm. Nhưng bác sĩ này đại khái nói là tình huống chồng chồng bình thường, anh không suy xét đến Sở Bạch phu phu bất đồng với những người khác, nhất là Sở Phong thân thể rất tốt, tính dục tràn đầy, thước tấc dương cụ vượt xa người châu Á bình thường. Hai là thân thể dựng phu Bạch Lẫm mẫn cảm, dễ dàng được kɧoáı ©ảʍ, rất dễ hưng phấn, ở trên thân người song tính bình thường gấp đôi kɧoáı ©ảʍ đặt trên người tiểu người mẫu ước chừng là gấp hai còn có dư.
Giờ thì hay rồi, hai người còn làm như bình thường, thậm chí làm còn kịch liệt hơn dĩ vãng. Dựng phu mẫn cảm như vậy, số lần cao trào lại nhiều như vậy, tim đập nhanh không thôi. Lúc cậu cầu xin tha thứ Sở ca còn không dừng lại, tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ tao tâm, tiểu đáng thương thật sự cảm giác mình bị chơi thành một cái khăn lau rách nát, huyệt tâm vừa thích vừa đau, đây rõ rệt là kɧoáı ©ảʍ còn xa xa vượt qua phạm vi Bạch Lẫm có thể thừa nhận, làm tiếp người song tính không chảy được nước nữa, sợ là yêu dịch trong huyệt đạo cũng có thể bị lấy hết.
"Từ bỏ, từ bỏ a!...... Lẫm Lẫm đau, chồng làm đau em......" Lần này thật là kɧoáı ©ảʍ nhiều quá, da^ʍ oa như Bạch Lẫm cũng chịu không nổi, cuối cùng là khóc xin Sở Phong dừng lại.
Hắn cũng không nghĩ tới bảo bối lại kêu đau, đại khái là đêm tân hôn, đại bảo bối lại đổi giọng gọi chồng, trong lòng Sở Phong lửa nóng, cử chỉ khó tránh khỏi thô lỗ hơn bình thường. Lẫm Lẫm nhà hắn trước kia đều rất thích, ai biết hôm nay khác ngày xưa, hắn chỉ đâm vào da^ʍ tâm, dựng phu đã chịu không nổi, lúc này dù hắn lui ra, tiểu người mẫu còn đang run.
Sở nhị thiếu lại đau lòng lại tự trách, ôm chặt dựng phu dỗ nửa ngày. Kỳ thật Bạch Lẫm run không phải bởi vì đau, lúc đầu kɧoáı ©ảʍ tích góp quá nhiều quá nhanh, dươиɠ ѵậŧ lui ra nhục đạo còn đang co rút, còn đang hồi vị kɧoáı ©ảʍ cùng triều phun tuyệt vời trước đây. Thế nhưng cậu hôm nay không thể chịu được thật, đại khái mỗi người mỗi ngày có thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ đều là có cực hạn. Sở Phong cùng Bạch Lẫm hôm nay làm quá độ, cho nên lúc này bảo bối ngốc chỉ có thể nhìn xem sờ sờ, dù côn ŧᏂịŧ chồng trướng đau cũng không thể đâm vào.
"Không đau...... Em không sao, Sở ca." Bạch Lẫm ngừng trong chốc lát thần trí cũng tỉnh táo, mà không giống vừa rồi chỉ biết kêu đau. Đại khái là đem đêm động phòng làm thành như vậy, hai người đều vừa xấu hổ vừa buồn cười, nhìn đối phương yên lặng một lát, vẫn là Bạch Lẫm bật cười trước. Ánh mắt lưu ly cong thành vầng trăng nhỏ, hắn cũng cười, tuy rằng cười rộ lên vẫn trông hung dữ, bảo bảo ngoan cũng không ghét bỏ, ôm hắn chụt một ngụm lớn. Nếu không thể làm, dựng phu cọ vào người Sở Phong, ôm hắn nói chuyện.
"Ca ca, ngày mai đi bái cha mẹ em đi, em, em muốn nói cho họ em đã kết hôn, không cần họ lo lắng nữa."
"Được." Sở Phong hôn cậu một ngụm, đôi mắt Bạch Lẫm càng đỏ, lần này không phải kích động, mà là nước mắt thật sự sắp rớt xuống.
Kỳ thật nếu Bạch Lẫm không nói, hắn cũng sớm có ý này, hắn cũng muốn tế bái cha mẹ vợ, xem xem đến tột cùng là cha mẹ thế nào mới bồi dưỡng ra đại bảo bối làm người thích như Lẫm Lẫm. Hắn còn muốn thề độc với cha mẹ vợ, mình chiếm được trân bảo Bạch gia vào tay, sau này cũng sẽ sủng ái tiểu ngu ngốc gấp bội, không để cậu chịu ủy khuất, khiến cậu có thể một đời vui vui vẻ vẻ, tự do tự tại sinh hoạt.
Một đêm động phòng, cho dù kết quả cũng không trọn vẹn, thậm chí Sở nhị thiếu còn phải nửa đêm chạy đi tắm, nhưng lúc này trong lòng phu phu tân hôn đều chỉ có lẫn nhau. Có lẽ ngay từ đầu gặp nhau có thể xưng được là ô long, nhưng đại để đây chính là duyên phận mà trời cao ban cho hai người bọn họ, khiến hai người vốn không hề quen biết gặp nhau, cùng một lần cơ duyên xảo hợp chạm vào nhau, mới có hiện tại một đôi thần tiên quyến lữ thuộc về nhau.
Đêm nay vẫn là Bạch Lẫm ngủ trước, Sở Phong nghẹn một thân hỏa không thể đi vào giấc ngủ, đêm dài trong lòng ôm đại bảo bối, ngẫu nhiên sờ sờ bụng hơi phồng lên của tiểu bảo bối.
Hoàn chính văn rùi nha, phiên ngoại 100 câu hỏi tui không chắc có làm không TvT