[64] Sở Bạch tình ý tương thông, Sở ca nói tình thoại trấn an đại bảo bối đang bất an, ngọt ngọt ngào ngào
"Bảo bảo ngốc." Sở Phong nhìn tiểu người mẫu nhíu mày nức nở xin mình đừng trêu chọc cậu, cùng với câu nói tỏ tình của người trong lòng, Lẫm Lẫm giờ mới ý thức được mình ngốc cho tới nay vẫn đang hiểu lầm, "Sao anh trêu đùa em được, anh thích Lẫm Lẫm nhà chúng ta nhất."
"Gạt người......" nước mắt của Bạch Lẫm vẫn đọng lại trong mắt, Sở ca biết lừa người nhất, dỗ tiểu ngu ngốc hoàn toàn trao tâm, gả cho người cũng là bị ép, kết quả mới được hai ngày đã lộ ra cái đuôi sói,
"Vậy sao anh bỗng dưng muốn mở rung...... Thiếu chút nữa, em thiếu chút nữa...... hức......" Tiểu người mẫu nói kích động, một hơi không thở nổi lại nấc. Cậu còn nhớ rõ mình ở sân bóng rổ chịu ủy khuất, Bạch Lẫm là tiểu dâʍ đãиɠ không sai, nhưng cậu cũng có giới hạn, khiến cậu thiếu chút nữa ở trước mặt nhiều người như vậy mất mặt, trở về còn bị trêu chọc cắm không khống chế, đây đã vượt xa năng lực thừa nhận của cậu.
Sở Phong vội vàng vuốt lưng cho vợ, Bạch Lẫm ủy khuất, cậu biết mình ngốc, cái gì cũng làm không tốt, bởi vì ngu ngốc thích ca ca nhất, hắn dỗ xong cậu lại ngoan ngoãn, vùi trong lòng Sở Phong, dong dài nói hết ủy khuất mấy ngày hôm nay, thu hoạch được vô số nụ hôn trên mặt và trên thái dương của hắn. Chiêu này đúng là dùng được, sau đó tiểu người mẫu rốt cuộc bình phục cảm xúc, ít nhất nghe lọt lời hắn nói.
"Anh sai, giải thích cho Lẫm Lẫm, nhưng anh không phải cố ý trêu chọc em," Sở Phong nghe oán hận của Bạch Lẫm ở sân bóng, đau lòng muốn chết, lại nghe cậu nói tới nói lui ý tứ là mình nói lời ngon tiếng ngọt tất cả đều là đang lừa cậu dỗ cậu, Sở nhị thiếu lúc này mới nghĩ đến hai người ở chung đến nay, mình trừ ép đại bảo bối kết hôn với mình, lại chưa từng nói mấy câu tỏ tình hay tình thoại, ngay cả câu anh yêu em cũng chưa từng nói. Lúc này mới dẫn đến tiểu người mẫu thích suy nghĩ miên man đau lòng, càng chìm sâu vào nỗi sợ bị vứt bỏ, chỉ có thể lo lắng đề phòng. Hắn hận không thể mắng mình hồ đồ trong quá khứ đến cẩu huyết lâm đầu, nhưng bây giờ giải thích quan trọng hơn.
"Lẫm Lẫm, nghe anh nói, anh không phải bởi vì bất kì nguyên nhân gì mà kết hôn với em, anh yêu em, anh không thể rời xa em, cho nên mới dùng chiêu xấu ép hôn. Lẫm Lẫm oán hận anh không?" thanh niên yêu đến hèn mọn vẫn nghĩ không phải là Sở Phong đang tỏ tình sao, kết quả lúc này ca ca nói thương mình, rùa nhỏ Bạch Lẫm lại vùi đầu vào trong vỏ.
Sở ca khẳng định là dỗ ngọt cậu, sẽ không...... mình ngốc vậy, anh ấy xuất sắc như vậy, sao có thể coi trọng mình được...... Tiểu ngốc tử không kịp nghĩ nhiều, ý đồ trốn tránh đề tài khiến cậu vừa ngọt ngào vừa sợ, nhưng lần này Sở Phong không cho cậu trốn. Bạch Lẫm không phải thích miên man suy nghĩ sao, hắn một lần một lần nói thích và yêu cho cậu nghe. Sở nhị thiếu đại khái một đời cũng chưa nói qua nhiều tình thoại như vậy, còn phải vắt hết óc, hao hết từ ngữ trong bụng, nói một đống lời êm tai, một mặt đào rỗng tâm tư tỏ tình, một mặt còn đốt lửa trên người dựng phu.
Nhục long của hắn còn chôn trong thân thể đại bảo bối, đói bụng hai ngày, mới phun một lần nhưng không đủ, cái miệng nhỏ nhắn dâʍ đãиɠ ngậm côn ŧᏂịŧ cơ khát phun ra nuốt vào, trong óc Bạch Lẫm bị mật ngữ nhồi vào, thân thể lại bị đại kê ba nhồi đầy, choáng váng mặc người làm.
Năng lực nhất tâm lưỡng dụng của Sở Phong xuất chúng, vừa dỗ đại bảo bối, còn có thể phân tâm đến thao tiểu tao huyệt đến căng đầy, mật thủy chảy ròng. Bạch Lẫm vừa rồi đói cực kỳ, không khống chế được, lại còn ngẩn người, lúc này đầy đầu là trái tim ngọt ngào. Tình thoại của Sở Phong oanh tạc nghiễm nhiên có hiệu quả, làm tiểu người mẫu ngọt ngào sung sướиɠ, đây là hai người bọn họ lần đầu linh nhục tương thông, trong lòng tiểu ngu ngốc ấm áp, căng đầy, trong thân thể cũng căng đầy, nhiệt độ bởi vì nhục thể ái muội ma sát mà sung sướиɠ, chỗ kết hợp nóng bừng làm dựng phu muốn thét chói tai.
"A, ca ca dùng sức...... tiểu huyệt của Lẫm Lẫm sắp bị làm hỏng ưʍ...... Nhưng rất thích, thật thoải mái, ư a, lại bắn, lại phun nước !......"
"Bảo bảo ngốc...... Ca ca sao không yêu em được, hả?" tiểu người mẫu bị Sở Phong ôm vào trong ngực, hắn ôm tiểu kiều thê đã hơi nặng, cố ý đong đưa eo, dùng đầu nấm đâm vào cửa tử ©υиɠ ngứa ngáy của dựng phu, tiểu tao hóa ngứa ngáy kích động né qua trốn đi.
"Không thể làm như vậy, Sở ca xấu...... ưm, nhiều quá a......"
"Lẫm Lẫm thật nhiều nước, miệng da^ʍ cắn dươиɠ ѵậŧ anh không buông...... Có phải mang thai miệng cũng ngứa, muốn ca ca sờ không?"
"Ca ca...... ưm, vυ' Lẫm Lẫm căng quá, muốn xoa xoa...... Đau......" qυყ đầυ của Sở Phong như nguyện chen vào cửa tử ©υиɠ của tiểu bảo bối, vừa đâm vào dựng phu dâʍ đãиɠ lại cao trào, khóa tinh hoàn ở đằng trước đã bị hắn bỏ ra, ngọc hành đồng dạng không cam tâm yếu thế, phun ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, vừa nhìn cũng biết đã vài ngày không phát tiết.
Chỗ khác của Bạch Lẫm đã sướиɠ, ngực căng lên lại không thuận theo, Sở ca đêm qua cũng chưa xoa cho cậu, bên trong rất căng, cậu sờ lại không sướиɠ bằng hắn, lúc cao trào đặc biệt căng sữa, Sở Phong không xoa cho cậu thì đại bảo bối sẽ đau chết.
Có lẽ là hai người rốt cuộc nói ra, Sở Phong vốn muốn sủng đại bảo bối đến độ được sủng mà kiêu, Bạch Lẫm thì tự nhiên hơn bình thường, cũng không nghĩ đông nghĩ tây như dĩ vãng nữa, cho nên không còn khúm núm trước mặt ở Sở ca, cậu muốn gì cũng nói cho ca ca, thành thật cực kỳ.
"Xoa như vậy được hay không, còn đau không?"
"Ưʍ... Không đau, ca ca xoa giỏi quá......" Bạch Lẫm lúc này cũng không nhớ rõ là lúc mới không khống chế chật vật và kích động vô thố, trong mắt còn có nước mắt chưa lau, toàn thân đều đỏ hồng, nhưng trên mặt đều là thần sắc thoả mãn, chóp mũi cùng thái dương nhiều mồ hôi nhất, nhiệt độ cao làm cậu càng thấy nóng bừng, đầu lưỡi không kìm được liếʍ môi trên, liếʍ môi đến độ ướŧ áŧ.
"Ca ca bắn cho em đi, Lẫm Lẫm muốn, hừ, bảo bảo cũng muốn."
"Được, nghe em hết......" Sở Phong hoàn mỹ thể hiện bộ dáng sủng vợ lên trời, Bạch Lẫm phun mấy lần, tuy rằng hai ngày này đói muốn chết, nhưng phải kìm chế, không thì làm hư thân thể cũng không tốt. Nam nhân vừa lúc cũng muốn bắn tinh, đương nhiên là sao cũng được, nếu hắn cố ý nhịn, còn có thể làm huyệt da^ʍ của đại bảo bối nhiều chút.
Nhưng Lẫm Lẫm đã nói muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, Sở Phong cũng không giữ lại, qυყ đầυ cọ cửa tử ©υиɠ cọ xát hơn mười lần, làm tiểu người mẫu liên tục cầu xin tha thứ, mới rốt cuộc căng người bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng tanh nồng lại lần nữa cọ rửa tử ©υиɠ yếu ớt của dựng phu một lần, Bạch Lẫm thích đến độ run run, vùi đầu ở vai hắn thấp giọng khóc nức nở. Cậu thề cũng không muốn chơi trò cấm cao trào nữa, cậu muốn mỗi ngày đều có thể ăn côn ŧᏂịŧ của ca ca mới được......