Bụi Chuối Bên Nấm Mồ

Chương 3

Tôi xác định sẽ phải nằm xuống đêm nay. Xa xa thấy nhiều ánh đèn như đang đi tìm ai đó. Cổ họng tôi nghẹn lại. Tôi cố lấy còn lại 1 chút sức sống để hét lên

– Cứ…u

Hình như đoàn người đang đi tìm kia nghe thấy tiếng tôi. Ánh đèn pin lấp loáng đến gần. Tôi cười nhếch mép và khụy xuống rồi chẳng biết gì nữa

Tôi lờ mờ mắt thấy đang trên viện. Xung quanh là bố mẹ tôi và thằng Hòa. Thằng Thành Le đâu rồi. Tôi nửa tỉnh nửa mê rút ống tiêm con bướm ra. Chân tay lùa khùa đi tìm thằng Thành. Nhưng mọi người can lại. Tôi đã kéo nó vướng vào câu chuyện cấm kỵ này. Tôi cất lời hỏi đổng

– Thành đâu rồi mọi người???

Mẹ tôi ngồi kế bảo

– Nó không bị sao nên nó về nhà rồi. Không lo đâu con nhé.

Tôi yên tâm phần nào và nhắm mắt thϊếp đi. Tôi mệt mỏi quá mà.

Khi tôi thức giấc. Tôi nghe mọi người kể lại sau khi thấy chúng tôi đã quá 23 giờ mà không về. Gọi cũng không được. Mọi người lo lắng và đi tìm. Bác V bảo :

– Bác đã bảo rồi. Đừng bao giờ đến gần chỗ ấy. Mà sao cháu dại vậy. Không nghe bác ?

– Cháu xin lỗi nhưng đó là thứ gì đó bí hiểm. Bác biết mà. Tính cháu tò mò và thích thế giới tâm linh. Bác kệ cháu đi

– Kệ là kệ sao được. Bác nghe loáng thoáng thấy bố mẹ cháu đang có ý định cho cháu sang bên Mỹ học kia kìa. Cứ ở đây mà quậy đi

– Sang ấy lấy gái tây các kiểu thích chứ bác =))

– Hết nói nổi với thằng này rồi !!!

Tôi nói vậy thôi. Tôi không muốn xa nơi đây. Không muốn sang bên ấy chút nào. Nơi đất khách quê người. Và rào cản ngôn ngữ. Tôi không muốn. Tôi cũng đã tỉnh và khỏe lại. Mẹ bảo tôi

– Con à. Học ở nhà cũng phá. Về đây lại càng phá. Mấy chuyện này đâu thể đùa được. Không đùa được đâu. Thôi. Bố mẹ quyết định rồi. Sang bên bển học hành tu chí con nhé. Học nốt mấy bữa nữa ở đây với bạn bè thầy cô đi. Rồi đi

– Sang ấy mẹ lại muốn con làm dân chơi phố bolsa à? Hay là dân chơi cali ? Con sang ấy để mà cáu lên vác súng mυ'ŧ hết bọn 3 que à mẹ. Mẹ mình yêu nước thế =))

– Tao lại sút cho mấy cái bây giờ. Thế cho mày sang châu phi mà chơi nhé. Sang bên ấy cho vui

– Thôiiiiii. Con chịu. Chào mẹ con đi

– Mày định đi đâu. Nói mà cáu

– Con đi wc. Mẹ không để con làm việc cá nhân à?

– Mày cứ lớt cha lớt chớt đi. Anh mày mà về nó lại đấm cho thì không ai can được đâu

– Vânggggg

Hôm nay đã là thứ 5. Chúng tôi đã nghỉ học mấy ngày rồi. Vẫn như thường lệ tôi sang rủ Hòa đi học. Nhưng hôm nay thật buồn. Vì chẳng mấy bữa nữa mà tôi phải xa thằng óc tôm này.

Nó dù tỉnh thật nhưng ngó thật là khác. Nó khác lắm. Không giống như bình thường. Tôi hỏi

– Sao đấy mày?

– Tao không biết nữa mày ạ. 

lúc mê man tao thấy tao và Thành Le cả mày và 1 đứa con gái nào lạ hoắc nào đó phải chết cùng nhau. Tao sợ lắm. Giấc mơ cứ lập đi lập lại thôi. Tao phải làm sao đây? Hay ra đấy xin lỗi đi. Huhu

– Hừmmmm. Để tao nghĩ xem. Tao sợ ma đầu đen. Chứ dăm ba thứ này không hại chúng mình được đâu

– Tao đéo biết đâu. Tại mày hết đấy. Huhu

– Thế để mình ship đồ trên nhà về đây anh em mình xin lỗi nhau nhé. Được không?

– Nghe có lý đấy. Thế bao giờ bạn xin lỗi mình?

– Thằng L. Mày nhìn tao đi. Trên răng dưới đôi hòn dái khô thì có tiền đấy mà chơi

– Mày lừa tao. Huhu. Tao về tao méc mẹ.

– Lôi thôi vl. Có đi học không? Nhanh mẹ thí chủ lên

Tôi đến lớp như bao ngày bình thường. Tôi nhìn quanh nơi đây. Tôi phải sắp xa rồi.

15 phút đầu giờ. Cô chủ nhiệm bước vào lớp và có dẫn theo 1 bạn nữ học sinh mới thì phải. Bạn ý xinh lắm. Bước vào lớp chưa kịp giới thiệu thì Hòa Phò chỉ bạn học sinh mới và rú lên

– ĐIS MẸ. YÊU QUÁIIIII……

Xong nó ngất bất tỉnh tại chỗ. Khổ công tôi phải đưa nó xuống trạm xá. Mẹ thằng l này. Cứ đoạn vui lại đứt dây đàn

Nhưng cũng thật kỳ lạ. Nó không điên để làm cái trò như thế. Rõ ràng phải có điều gì đó khó hiểu ở đây.

Sau khi tan học tôi về hỏi mọi người xung quanh xem chúa đảo là ai. Và tất cả chỉ trả lời bằng cái lắc đầu không biết. Tôi sắp phải đi xa. Mà chuyện rối loạn này chưa xong. Rồi tôi lại kéo 2 thằng nó vào cái sự tò mò chết chóc của tôi. 2 sinh mạng chứ đâu phải là chuyện đùa. À mà tiện cô gái mới ấy ngồi cùng bàn với tôi. Xinh vl các bạn ạ =)) cô ấy tên gì nhỉ. Hừm hừm. Còn lâu mới nói nhé =))

Hòa nó ngất lâu quá mọi người sợ. Lại được ra viện chơi. Tôi có lên thăm nó và hỏ

– Yêu quái cái gì thế mày?

– Nó. Chính nó người chết cùng 3 anh em mình

– Nó thì liên quan quái gì đến 3 thằng mình? Mà mày là tiên tri zũ trụ à? Hậu duệ Nude Tiger ( Trần Dần ) à?

– Nói đéo tin. Đéo nói nữa. Mà thấy bác mày bảo mày sắp sang bên Mẽo làm dân chơi à?

– Đéo biết thế nào. Thôi. Nghỉ đi. Mai tao qua rước mày đi học. Đéo hiểu thần kinh kiểu gì ???

– Cút cút. Bố mày khỏe rồi

Tôi đi trên đường với hàng vạn suy nghĩ. Lạ thật. Tôi nhìn cô ấy mà lòng chợt nhớ nhung làm sao ấy. Hay uống nhầm ánh mắt cơn say cả đời rồi

Một ngày mới mở ra. 1 niềm vui bắt đầu. Tôi vẫn đón Hòa. Vẫn đi chung và đến trường. Nhưng thằng Hòa nó nhìn Trang ( Tên nhân vật đã được thay đổi ) như kiểu

– Đlm yêu quáiiii. Sợ vl

Nhưng tôi mé quan tâm. Tôi sân si thẳng căng. Làm quen các thứ. Và tất nhiên do nhan sắc cô ấy. Cũng lắm kẻ ngó nghiêng. Tôi dần bắt chuyện và thân thiết hơn. Do cách nói chuyện nghìn năm văn vở tôi cũng được lòng cô ấy và khá thân thiết. Tôi chợt không muốn đi sang mẽo nữa. Phải về năn nỉ mẹ thôi.

Tiếng trống trường vang lên. Tôi chào cô ấy và đi về cùng Hòa. Đang lon ton ra ngoài cổng trường thì bị vài thanh niên tóc bờm ngựa chặn lại. 1 thằng mặc đồng phục hất hàm về phía tôi

– Nghe nói mày sắp tán được Trang à?

– Bạn bè thôi. Sao vậy nhỉ? ( Tim khá run )

– Tao mà đéo có được nó. Thì đéo thằng nào có được nó.

– Kệ mẹ mày chứ. Liên quan l gì đến tao

– Ý mày là muốn thái độ với bố mày đúng không? Mày biết bố mày là ai không?

– Không. Tao chỉ biết anh tao thôi. Mày là thằng l nào google không ghi tao cũng không rõ

Sau câu nói ấy thằng kia lao lên cùng mấy thằng bờm ngựa người toàn truyện tranh. Tôi chỉ kịp hét

– Hòaaaaaa đlm mày

Lúc này cổng trường tụ tập đông vui hơn bao giờ hết. Lấp ló đâu đó bóng dáng của Trang làm tôi ý chí tôi căng hơn bao giờ hết. Tôi rút ngay con dao bấm và nhớ lời anh tôi dặn những chỗ có thể làm ăn được. Hòa Phò vác gạch chạy đến. Ghè thằng học sinh kia cứ đầu mà vã. Mấy thằng anh em của nó cũng không vừa. Chạy lại quán nước xách ra túi vợt cầu lông. Tôi biết trong đó có gì. Tôi gào lên

– Đlm chúng nó có phớ. Chạy đi mày

– Có l. Thích thì khô máu

– Bố lạy mày. Lại muốn lên việnn chơi à.

– Mày gọi anh mày chưa?

– Gọi rồi. Xa thế thì bao giờ mới đếnnn

– Đcu. Chiến

Mấy thằng kia xách đồ ra. Hòa tay nhăm nhăm viên gạch đỏ. Tôi với nó chụm lưng lại cùng nhau. Thằng học sinh bị ghè tay cầm con phớ mấy thằng kia tay cầm tuyp sắt. Tôi bảo Hòa

– Sẵn sàng chưa bạn tôi?

– Nếu tao nằm xuống. Mày phải mυ'ŧ hết chúng nó nhé

Chúng nó lao vào 2 thằng chúng tôi. Hòa đập được 1 thằng bờm ngựa thì mấy thằng còn lại cầm tuýp gõ Hòa liên tục. Thành Le đứng từ xa nhìn với ánh mắt sợ hãi. Tôi nhếch mép

Con dao nhỏ bé trên tay tôi không thể đỡ được cái con phớ dài kia. Tôi bị chém 1 cái. Tôi khụy xuống. Hòa gồng người tay viên gạch đỏ ném thẳng thằng học sinh. Rồi nó bị mấy thằng bờm ngựa đập liên tục. Lúc này tôi không cảm thấy đau đớn gì cả. Chỉ biết rằng tôi thực sự ức hận. Con dao trên tay tôi nhăm nhăm xông vào và chọc. Chẳng quan tâm sẽ chọc chỗ nào nữa. Máu Hòa lần nữa rơi. Nhưng hòa lẫn cùng máu tôi đang chẩy. Bọn kia thấy thế chúng càng hăng máu hơn.

Chúng lao vào thi nhau đập túi bụi 2 thằng chúng tôi. Tôi vùng dậy và chọc tiếp. Đã có thằng đau và phải gục xuống. Càng như vậy chúng càng sôi máu hơn. Thằng bờm ngựa cướp lấy cái con phớ của em nó đã gục vì bị ăn phát gạch trúng đầu. Lao vào chúng tôi………