Rất Yêu Em

Chương 13: Lưu luyến ( H )

Tô Dục dè dặt ngậm lấy đầu nấm, gậy thịt to cỡ chừng nắm tay của em bé, cô đưa mắt nhìn anh, im lặng như đang dò hỏi.

“Ngoan, dùng đầu lưỡi liếʍ gậy thịt của anh, giống như em đang ăn kem vậy.” Giọng của Đoạn Trường An khàn khàn, chậm rãi chỉ dẫn cho cô gái nhỏ.

Cô gái nhỏ liếʍ láp gậy thịt trong miệng không theo quy luật nào, đầu lưỡi mềm mại có lúc chạm vào lỗ nhỏ mẫn cảm bên trên đầu nấm.

Đoạn Trường An không kềm chế được mà thở dốc.

Tô Dục nghe thấy, cô phun gậy thịt ra rồi ngẩng đầu, tim đập nhanh hỏi: “Đoạn gia, có thoải mái không?” Lúc nói cô còn cố ý vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ lỗ nhỏ trên gậy thịt.

“Sướиɠ đến mức anh muốn đâm chết em.” Đoạn Trường An đỡ sau gáy của Tô Dục, tuy thô lỗ nhưng vẫn bảo đảm sẽ không làm cô gái nhỏ bị thương, anh cắm gậy thịt vào trong miệng Tô Dục, đâm vào rút ra.

Tô Dục cảm thấy gậy thịt càng ngày càng lớn, cô không thể ngậm hết nó, nhưng bàn tay phía sau gáy lại ngăn không cho cô lui ra sau, cô chỉ có thể ngẩng đầu nhận lấy, nước bọt từ khóe miệng chảy dọc xuống.

Mắt cô long lanh ánh nước, gậy thịt trong miệng ra ra vào vào phát ra tiếng nước chảy tí tách.

Vừa quyến rũ vừa phóng đãng.

Đoạn Trường An cảm thấy thật khó lòng kìm chế, anh khàn giọng hỏi: “Bắn vào trong miệng em có được không?”

Tô Dục không nhịn được, cô đưa đầu lưỡi liếʍ nhẹ qua lỗ nhỏ.

Cảm giác được vật cứng trong miệng nảy lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tanh nồng tràn đầy trong khoang miệng, thậm chí còn chảy xuống cổ họng, Tô Dục bất ngờ nuốt xuống một ít, cô bị sặc ho liên tục. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy dọc theo khóe miệng, xuống cằm, nhỏ giọt lên đôi gò bồng đào.

Tô Dục tựa vào tay Đoạn Trường An mượn sức nâng người đứng dậy, một chân của anh để giữa hai chân của cô, hoa hạch bị đầu gối của anh cọ phải, hoa huyệt sau khi trải qua cao trào vốn mẫn cảm, lần nữa phun ra một lượng lớn nước mật nóng ấm, phun tới đùi của Đoạn Trường An.

Cô bất ngờ lại lêи đỉиɦ.

Đoạn Trường An thở ra một hơi, đưa tay đến bên miệng Tô Dục: “A Dục, nhả vào tay anh.”

Cô phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn thừa trong miệng ra. Đoạn Trường An xoay người mở vòi nước, rửa tay sạch sẽ, sau đó hứng cốc nước, cẩn thận súc miệng cho Tô Dục.

Dịu dàng, quấn quít không muốn rời xa.

Hai người tắm rửa sạch sẽ rồi quay trở lại giường, chưa ai buồn ngủ, Tô Dục làm tổ trong lòng Đoạn Trường An, hai người tán gẫu câu được câu không, cô ngửa đầu hôn nhẹ lên cằm anh.

Chơi đùa rất vui vẻ.

Gậy thịt vốn dĩ đã mềm đi giờ lại cứng rắn.

Đoạn Trường An không thể nhịn được nữa, anh lật người đè Tô Dục dưới thân, một tay anh đỡ cổ cô, tay còn lại lấy một cái gối lót dưới bụng nhỏ của cô, gậy thịt từ phía sau đâm vào miệng hoa huyệt.

“Chơi vui không hả? Có phải do không bị anh chơi nên em mới kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh như vậy không?” Đoạn Trường An hung tợn chống lên miệng hoa huyệt, nửa cái đầu nấm cắm vào bên trong, trên tường thịt như có vô số cái miệng nhỏ, hút gậy thịt của anh đến sưng đau.

Trải qua hai lần cao trào, hoa huyệt càng thêm mẫn cảm, tham lam co rút, muốn được nhiều hơn.

Cô không nhịn được vểnh mông lên, giống như đang mời gọi anh tiến vào.

Đoạn Trường An vỗ bành bạch lên mông cô: “Kẹp chặt chút, chơi em.”

Tô Dục nghe lời kẹp chặt hai chân, nước mật không ngừng chảy xuống drap giường.

Gậy thịt mạnh mẽ ra vào trong hoa huyệt, mỗi lần đâm vào hơn nửa đầu nấm, nhưng cũng không vượt quá hơn nữa.

Càng như vậy, bên trong hoa huyệt càng trống rỗng hư không.

“Em ngứa quá…” Cô rêи ɾỉ thành tiếng.

“Ngứa ở đâu? Hoa huyệt?” Trán Đoạn Trường An lấm tấm mồ hôi, anh cố ý trêu chọc “Em rên nhỏ một chút, lỡ có người ở ngoài hành lang nghe thấy thì sao.”

“Bên trong… Rất ngứa…”

“Anh Trường An…”

Cô gái nhỏ khẽ rêи ɾỉ, giọng nói ngắt quãng làm Đoạn Trường An mất hết hồn vía.

“Mẹ nó.” Anh không kềm chế được khẽ mắng.

Gậy thịt tăng tốc đưa đẩy ra vào, tay phải của anh vòng đến phía trước vuốt ve hoa hạch, anh cúi đầu, bắt chước động tác hôn nhẹ lên cằm mình của cô gái nhỏ, tỉ mỉ hôn lên phần lưng bóng loáng của cô.

Mυ'ŧ ra từng dấu dâu tây, như vậy còn chưa đủ, anh đưa đầu lưỡi liếʍ láp từng chút một, như đang thưởng thức một món ăn ngon.

Đột nhiên trên lưng truyền đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, lúc hoa hạch bị ấn mạnh vào, nửa cái đầu nấm cũng mạnh mẽ đâm vào trong hoa huyệt, tường thịt co rút mãnh liệt, dòng nước ấm nóng trào ra từ trong hoa tâm, tưới ướt đầu nấm còn chưa rời đi.

Đoạn Trường An nhanh chóng rút gậy thịt ra, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c lên trên cái mông vểnh cao, trộn lẫn cùng nước mật của cô.

Hoa huyệt lầy lội không chịu nổi, cái miệng nhỏ còn đang khép mở, như vừa được yêu thương.

Tay phải Đoạn Trường An nắm nửa bên mông, tay trái trượt theo nước mật đang chảy xuống cắm vào bên trong hoa huyệt đang co rút, ấn xuống nơi nhạy cảm của cô, dùng sức như muốn làm hư nó.

Tô Dục bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn hét lên, cô chôn mặt thật sâu vào drap giường.

Lại tới cao trào một lần nữa, nước mật từ hoa tâm phun ra ngoài, bị ngón tay của anh ngăn lại bên trong hoa huyệt, chảy xuống theo kẽ tay.

Cô há to miệng thở dốc, không chừng thật sự sẽ bị anh chơi hư mất.

Tô Dục nghĩ thầm.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~