Mưa càng lúc càng nặng hạt, giọt mưa to như hạt đậu nện lên cửa sổ sát đất phát ra tiếng lộp độp. Nhưng mà Hàn Giang Khuyết và Văn Kha đang quấn quýt trên giường lớn lại dường như không nghe thấy. Hai người ôm hôn mãnh liệt, đoạn lăn lộn mấy vòng.
Tính Văn Kha vốn dịu dàng khiêm tốn, nhưng vào giờ phút này anh lại nhiệt tình chưa từng thấy. Anh cứ muốn đè Hàn Giang Khuyết dưới thân mình để trao môi hôn, môi lưỡi quấn quýt nhiệt liệt đến nỗi hơi thở sẽ nghẹn lại. Mồ hôi tưới đẫm thân anh, khiến da dẻ càng trở nên trơn nuột mềm mại, tựa như một gốc cây ẩm ướt.
Hàn Giang Khuyết ôm lấy Văn Kha, thỉnh thoảng lại không quên lấy chăn che lại sau lưng anh. Omega trong kỳ phát tình sẽ rất nhạy cảm với thay đổi nhiệt độ, dù trong phòng có bật điều hòa hắn cũng sợ cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Văn Kha đổ mồ hôi sẽ bị cảm.
Hàn Giang Khuyết chẳng thèm để ý đến việc Văn Kha đang đè trên người mình, thực ra như thế lại càng dễ hành động hơn. Hắn vừa hôn vừa dùng tay vuốt ve cặp mông Văn Kha. Chỗ đó rất tròn trịa, cũng rất đầy đặn. Nếu vận dụng trí tưởng tượng cằn cỗi của mình để ví von, hắn sẽ nói Văn Kha giống như một vầng trăng sáng – là trăng tròn.
"Em cứ, cứ sờ chỗ đấy mãi thế..."
Trong mắt Văn Kha thoáng chun chút thẹn thùng. Anh muốn giục giã, nhưng làm sao cũng chẳng thể thốt được thành lời, chỉ biết thở dốc hổn hển. Mặc dù anh đã cố sức kìm chế lắm rồi, nhưng khoang sinh sản của Omega đang co rút lại vì ham muốn và khao khát.
Tiếng thở hổn hển vì thế cũng trở nên quá đỗi vồn vã.
Lúc này Hàn Giang Khuyết mới chợt nhớ ra, hắn lật người đè Văn Kha xuống bên dưới.
Omega của hắn thật nhỏ xinh, trong bóng tối mờ ảo, hắn có thể nhìn tất cả những phản ứng đáng yêu của người ấy chẳng sót một thứ gì.
Đầu nhũ đo đỏ trên l*иg ngực trắng nõn đã lặng lẽ đứng thẳng vì phát tình, cây hàng nghếch lên giữa hai chân cũng ẩm ướt đến độ da^ʍ mĩ.
Hàn Giang Khuyết hào hứng dùng ngón tay đè cậu nhỏ màu hồng nhạt kia xuống, sau đó lại buông tay để nó nảy tưng trở lại chỗ cũ. Nhưng mới chỉ làm thế ba bốn lần, Văn Kha đã chịu không nổi.
Bị đùa bỡn khi du͙© vọиɠ đang khao khát bắn ra thế này, Văn Kha cảm thấy Hàn Giang Khuyết vừa đáng yêu vừa khiến người ta nổi cáu.
Mặc dù đã là một chàng Alpha trưởng thành, nhưng chẳng hiểu vì sao mỗi lần đối mặt với anh, Hàn Giang Khuyết lại giống như một cậu bé lần đầu tiên tới công viên trò chơi. Hắn vô cùng hứng thú với mỗi một bộ phận trên cơ thể anh, hận không thể thăm dò từng chỗ hết lần này đến lần khác.
Văn Kha ấm ức trừng mắt nhìn Hàn Giang Khuyết, có điều trừng người bằng cặp mắt ướt sũng kia hoàn toàn chẳng có tí teo uy hϊếp nào. Anh vừa co chân lên giấu cậu em của mình đi, vừa đè chặt tay Hàn Giang Khuyết lại không cho hắn chơi nữa.
Hàn Giang Khuyết cúi đầu nở nụ cười.
Mặt mày của hắn lạnh lùng sắc sảo bẩm sinh, nhưng đôi mắt cong cong lúc này bỗng nhiên đượm chút tinh nghịch. Hắn nắm chặt mắt cá chân mảnh khảnh của Văn Kha, dù có gặp phải giãy giụa yếu ớt, hắn vẫn giang rộng đôi chân trắng nõn của Omega ra.
Mông của Omega bị giơ lên, bộ phận bí ẩn nhất giữa đùi cũng theo đó mà lồ lộ.
Bị ép mở rộng thân thể có tính ám chỉ khôn cùng.
Văn Kha hơi xấu hổ nhắm mắt lại, nhưng đồng thời cũng cảm thấy mình hưng phấn đến tột cùng. Hàn Giang Khuyết vuốt ve cửa vào bí mật kia. Nó nho nhỏ, mềm mại, nom thì vẫn đang đóng chặt, nhưng kỳ thực đã sớm ướt đẫm vì chất lỏng dấp dính.
Hắn hơi dùng sức rồi chậm rãi duỗi ngón giữa ra đẩy vào.
"Ưʍ..."
Văn Kha không khỏi bật ra một tiếng rên mềm nhũn.
Trong kỳ phát tình, chất lỏng Omega phân bố đủ để hoàn toàn bôi trơn hành lang chặt khít kia. Anh không hề cảm thấy khó chịu chút nào, chỉ cảm thấy ngón tay thon dài của Hàn Giang Khuyết vừa tiến vào, cảm giác khô nóng trong người anh vừa dịu đi ba phần đã lập tức dấy lên bảy phần.
Hàn Giang Khuyết cúi đầu nhìn Văn Kha, hắn chỉ cảm thấy chỗ mà ngón tay mình đang bị nuốt vào vừa nóng ấm vừa chặt khít. Vách ruột khẽ khàng co thắt, giống như mời gọi, cũng tựa kháng cự.
"Văn Kha..."
Đôi mắt đen láy của chàng Alpha lại càng thêm tăm tối và sâu thẳm, mà chính hắn cũng chẳng còn cách nào tự điều khiển. Hắn luồn thêm một ngón tay vào, gần như phải dùng hết kiên nhẫn mới chậm rãi khuếch trương được. Chờ khi hai ngón tay đã bắt đầu đưa đẩy bên trong, tiếng rên liên tục của Văn Kha đã không thể kìm chế nữa.
Trước khi chạm đến chỗ này, Hàn Giang Khuyết còn suy nghĩ muốn sờ mông Văn Kha, muốn sờ núʍ ѵú Văn Kha, muốn chỗ nào cũng sờ một tí.
Nhưng khi thực sự chạm đến chỗ này rồi, trong đầu hắn chỉ còn sót lại một ý nghĩ...
Muốn đi vào bên trong Văn Kha.
Khát vọng mãnh liệt chưa từng có.
Du͙© vọиɠ tựa như lửa trên đồng cỏ, nó đột ngột bùng lên, muốn thiêu rụi sạch sẽ tất cả thần trí.
Alpha đột nhiên vội vã vô cùng. Hắn nâng eo Văn Kha lên rồi kê lưng anh trên một chiếc gối cao, vì thế bờ mông trắng nõn cũng bại lộ hoàn toàn.
Hàn Giang Khuyết tách chân Văn Kha sang hai bên, sau đó nắm chặt dương v*t của mình đặt trước lối vào hồng nhạt đang co rúm...
"Hàn..."
Văn Kha vội vàng dùng cùi chỏ chống người dậy. Dù thân thể có khát khao đến nhường nào, nhưng khi nhìn thấy một thanh hung khí to lớn chừng đó đặt ở trước cửa mình, anh vẫn cảm thấy rất căng thẳng.
Thật sự có thể vào ư.
Anh sợ hãi thầm nghĩ.
Mà lúc này Hàn Giang Khuyết đã không thể kìm nén được nữa, bờ mông trắng nõn của Văn Kha đang dán vào hông hắn.
Du͙© vọиɠ là ngân hà đầy trời, mà hắn đỡ lấy một vầng trăng rằm, giống như đang nghênh đón toàn bộ phong cảnh tuyệt đẹp của vũ trụ.
Hắn đè chân Văn Kha, sau đó chen vào từng chút từng chút một. Lưỡi dao thịt nóng rẫy nhét thẳng vào lỗ nhỏ chặt khít, vách tường đột ngột bị căng ra. Kích cỡ dương v*t lớn đến chừng đó, dù là Omega đã được bôi trơn đầy đủ cũng khó mà tiếp nhận.
Văn Kha ôm chân mình muốn lùi về sau, nhưng bờ mông đã bị kê cao chẳng tài nào trốn nổi, chỉ có thể tiếp tục bị thọc vào một cách tuyệt tình: "Hàn Giang Khuyết... Hưm ưʍ... Đau, đau quá... Lớn quá."
Hàn Giang Khuyết hít một hơi thật sâu. Thân dưới hắn được hành lang vừa nóng vừa khít bao lấy như được mυ'ŧ chặt. Kɧoáı ©ảʍ tột cùng trước nay chưa từng có tựa như sóng biển, nó ném hắn lên đầu ngọn sóng cao vυ't. Hắn vụng về vuốt ve gương mặt Văn Kha, nhưng chẳng thể nào lảng tránh được suy nghĩ vừa xấu xa vừa mâu thuẫn trong lòng.
Hắn thích nghe tiếng kêu đau khi người thương bị mình cắm vào. Hắn đau lòng là thật, mà kɧoáı ©ảʍ cũng là thật, tất cả giao thoa cùng một chỗ tạo nên kɧoáı ©ảʍ tâm lý tột đỉnh.
Hàn Giang Khuyết ôm lấy vòng eo thon thả của Văn Kha, hơi rút cây hàng ra một chút, kế đó lại dập vào thật sâu...
Văn Kha đã bị hắn hoàn toàn lấp đầy.
"A... Ưʍ...!"
Hai chân Văn Kha run lẩy bẩy, phần cán của Alpha quá mức to dài, lúc dập vào toàn bộ nó gần như chống thẳng vào màng thịt trong khoang sinh sản. Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt khôn cùng khiến nhất thời anh không phân rõ mình đang đau hay đang thoải mái, chỉ còn phản ứng bản năng của cơ thể.
Thể chất của Omega có sở trường thích nghi với sự tiến vào, nhất là chinh phạt đến từ Alpha. Lúc dương v*t vừa đi vào sẽ cảm nhận được kích thước to lớn, nhưng vừa lúc đó lại có thể thỏa mãn được thân thể đang kêu gào.
Văn Kha vô thức ôm chặt hai chân mình tách nó ra thật to, thẹn thùng nuốt trọn Hàn Giang Khuyết vào thân mình hơn nữa, tiếng rên càng lúc càng mềm: "Hàn, Hàn Giang Khuyết... A, chỗ đó..."
Chàng Alpha trẻ tuổi dường như bẩm sinh đã biết nên thao túng Omega của mình thế nào.
Hắn nâng eo lên, sau đó chuẩn xác đè đỉnh khấc chắc mẩy trên màng thịt trong cơ thể Văn Kha rồi mài cọ. Hắn đâm chọc rất dữ dội, gần như cảm nhận được mình đã va chạm khe thịt khép chặt kia đến mức tạo thành một khe hở.
Hàn Giang Khuyết nhìn Văn Kha.
Đó là một cảnh tượng khiến người ta phải mê muội.
Bờ môi mềm mại của Omega khe khẽ nhếch, trên môi thấm mồ hôi ướŧ áŧ. Hơi nước lan đến nốt ruồi bên khóe mắt, ánh mắt vừa âm ẩm vừa quyến rũ. Kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn trong mắt, thật giống động vật...
Ngón chân Văn Kha cuộn chặt vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá đỗi mãnh liệt, ngay cả ánh mắt cũng tan rã.
Hàn Giang Khuyết nắm đôi chân thon đang rũ xuống của Văn Kha. Hắn vốn muốn gác lên bờ vai mình, nhưng giữa chừng lại cúi đầu xuống ngậm ngón chân đang co chặt của anh.
Ngón chân ngọc ngà trắng nõn, bụng ngón tròn trịa đầy đặn, dường như mồ hôi cũng đẫm vị ngọt ngào.
Hắn không kìm được mà ngậm lấy, nhẹ nhàng liếʍ, nhẹ nhàng cắn.
"Aa...!"
Tiếng kêu của Văn Kha lập tức càng cao vυ't hơn, tính khí dưới thân cứng đến nỗi dựng thẳng.
Dáng vẻ của Hàn Giang Khuyết gợi cảm khôn cùng, lọn tóc đen đẫm mồ hôi dán trên trán, đôi mắt đen nhánh nhìn Văn Kha chăm chú, đôi môi mỏng đang ngậm ngón chân anh, trong mắt ngập tràn thương yêu.
Văn Kha tựa một chú hươu cao cổ con phát ra tiếng lẩm bẩm non nớt: "Hàn Giang Khuyết, đừng, đừng mà..."
Không phải là thực sự không muốn, chỉ là...
Bị yêu thương sâu đậm đến thế hòa tan.
Hàn Giang Khuyết cảm thấy mỗi một ngón chân của Văn Kha đều rất đáng yêu. Hắn bị anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến mức chẳng khống chế nổi, eo nắc càng lúc càng nhanh, va mạnh vào màng thịt của Văn Kha hết lần này đến lần khác.
Đó là bản năng bẩm sinh của Alpha – Phá tan chốn khép chặt bên trong cơ thể Omega, sau đó tàn nhẫn chiếm đoạt chỗ ấy.
Văn Kha bụm mặt nức nở một tiếng.
Hàn Giang Khuyết ôm lấy mặt anh, sau đó đè người xuống hỏi: "Văn Kha, đau không?"
"Đau..." Văn Kha gật đầu, nước mắt lưng tròng. Omega biết mình phải bị mở ra, khoang sinh sản đang co rút dữ dội, trong lòng cũng đang phát run.
Nhưng mà, cùng với nỗi đau đớn ấy, anh vẫn cảm thấy thật vui vẻ.
Chân anh mềm nhũn khoác lên vai Hàn Giang Khuyết, bị đâm đến mức thở không ra hơi, thân dưới cũng lầy lội nước nôi vì kɧoáı ©ảʍ.
Hàn Giang Khuyết trao từng nụ hôn an ủi lên mặt, lên môi Văn Kha. Mà anh cũng tiến lại gần như một con thú nhỏ hít ngửi mùi thơm tuyến thể trên cổ Hàn Giang Khuyết. Mùi pheromone whisky dễ chịu vây quanh anh, khiến anh hưng phấn tột cùng, dương v*t cũng ướŧ áŧ đè giữa phần bụng dưới của hai người.
Hàn Giang Khuyết không thể chờ đợi tiếp nữa, hắn lại xoạc chân Văn Kha ra rồi rút cây hàng nóng rẫy ra một chút, kế đó dập thật mạnh vào lần nữa.
Mông Văn Kha lơ lửng trên không, ngón tay siết chặt lấy ga giường. Mỗi một lần tiến vào Hàn Giang Khuyết đều dùng sức rất mạnh, gần như muốn đâm thủng khoang sinh sản. Văn Kha vừa đau vừa sướиɠ, khóe mắt đầm đìa nước mắt sinh lý.
Mãi đến giây phút ấy...
Bản năng của đôi bên đều ý thức được giây phút đó đã đến.
Hàn Giang Khuyết siết chặt eo Văn Kha cắm trọn dương v*t của mình vào, lần này...
Rốt cuộc hắn cũng cạy mở màng thịt căng đầy vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong người Văn Kha, sau đó cắm đầu khấc căng đầy vào trong khoang sinh sản của Omega.
"A, a......!"
Văn Kha lập tức cao trào.
dương v*t của anh phun tung tóe dù không bị chạm vào.
Giây phút bị cạy mở kia, bản năng sinh sản mạnh mẽ nhất cũng bung nở. Dù là Omega cấp E cũng phả mùi cỏ xanh thơm mát nồng nàn, vách ruột nóng bỏng co bóp thít chặt. Anh đang liều mạng giữ Alpha lại, muốn Alpha để lại ký hiệu trong cơ thể mình.
Nhưng Alpha cấp S sẽ không dễ dàng bị tước vũ khí.
Hàn Giang Khuyết căng cơ bắp toàn thân như một con sói chuẩn bị đi săn, cánh tay hắn lồi gân xanh. Nhưng hắn không thành kết mà rút phân thân thô to ra, sau đó lần nữa đâm vào trong Văn Kha, mạnh mẽ dập vào trong khoang sinh sản của Omega...
Rút ra, tiến vào, thêm mấy chục lần.
"Đừng, đừng mà, không được rồi... Hàn Giang Khuyết, anh xin em..."
Văn Kha bị cắm đến mức oằn mình dữ dội, anh phát ra tiếng kêu như mèo cái phát tình, thân dưới chảy nước không kìm được, đến mức ga giường cũng ướt nhèm nhẹp.
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt quá đỗi khiến ý thức anh dần mơ hồ, toàn bộ thế giới dường như đang xoay tròn điên cuồng, nhưng chẳng hiểu sao giác quan lại rõ ràng khôn cùng.
Bên ngoài vẫn đang mưa.
Mưa to gió lớn, mà anh đang xoay tròn.
Chỉ có Alpha cấp S mới có định lực mạnh mẽ đến vậy, có thể nhịn kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong vách khoang sinh sản rồi nhiều lần đưa Omega của mình lêи đỉиɦ cao trào tột cùng nhất.
Hàn Giang Khuyết nghiến chặt răng nhẫn nại.
Hắn cúi đầu nhìn Văn Kha mặt mũi ửng hồng, con ngươi sáng màu mở to tan rã vì kɧoáı ©ảʍ, cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ khàn khàn.
Omega thật đẹp.
Văn Kha là Omega, thực sự quá tốt.
Hắn không kìm lòng được mà nghĩ như vậy. Cái dâʍ đãиɠ và tham lam giống động vật kia là vẻ đẹp thuần khiết mộc mạc nhất của thiên nhiên.
Quá đỗi quyến rũ.
Là nam tính, cũng là giống cái.
Ông trời sáng tạo nên Omega, ban cho họ cao trào tìиɧ ɖu͙© cực hạn nhất.
Nhất định bởi vì đây là giới tính tốt đẹp nhất thế gian.
....
....
____________
Người post: Yến Nhi