Văn Khương Công Chúa

Chương 94: Hoán đổi linh hồn

"Không cần cái gì? Tiểu da^ʍ phụ"

Cơ Duẫn một tay tham dò đến giữa hai chân nàng, kia một tia mật dịch trong suốt dính đầy ngón tay hắn, hắn đem ngón tay giơ lên trước mặt Văn Khương, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng.

"Không cần nhìn"

Nàng nghĩ tránh đi sự trêu chọc, lại phát hiện lửa nóng thân thể Cơ Duẫn thuận thế đè lên, da thịt trần trụi tương thân, thân thể nàng lại hương lại nhuyễn, du͙© vọиɠ nam nhân như lửa nóng đứng thẳng thô to, một cái lại một cái mà cọ xát địa phương mẫn cảm.

"Ăn ngon thật."

Bên tai Việt Nam truyền đến thanh âm "Chậc..chậc.. " da^ʍ mỹ, Văn Khương sít sao hai mắt nhắm nghiền, nàng không dám nhìn động tác của Cơ Duẫn.

"Tiểu da^ʍ oa,đầṳ ѵú đều cứng thành như thế ? cảm xúc thật tốt."

Bị hắn hấp xả đầṳ ѵú làm hạ thể nàng dịch mật lại một lần nữa dâng lên mà xuất, nam nhân vẫn không quên ngẩng đầu nhìn một mặt ngượng ngùng biểu tình của nữ nhân, một cái gay khác cũng không quên chiếu cố bên ngực còn lại. Bắt đầu vẫn là ôn nhu xoa bóp, rất nhanh biến thành thô bạo đè ép, chọc nàng một hồi lại một hồi kiều ngâm cùng cầu xin tha thứ.

Kɧoáı ©ảʍ xa lạ  khiến Văn Khương run rẩy thân thể, mới mở miệng chính là vỡ tan rêи ɾỉ, nàng cơ hồ bị chính thanh âm của mình làm cho hoảng sợ.  Nàng che trụ miệng nhỏ, nỗ lực không cho mình phát ra thanh âm xấy hổ Chính là, nàng nhẫn nhịn đến thật là khổ cực ~ ngực như có  cỗ dòng điện chạy toán loạn đến tất cả xương cốt tứ chi, làm nàng mặt hồng trống ngực, hư nhuyễn vô lực.

"Bảo bối, nàng rất ngọt."

"Nha" một tiếng, đầṳ ѵú được nam nhân ngậm mυ'ŧ bỗng buông ra, đắc ý mà phát hiện đầṳ ѵú trở nên lớn gấp đôi, hồng hồng diễm diễm , vầng nước sáng lên, nhũ hoa bị chà đạp đến đáng thương

"A ──"

Nam nhân trong thiên hạ đều là thế này phải không? Khó trách bọn nữ nhân trong tộc khi bị nam nhân chạm qua đều sẽ nhịn không được mỗi đêm muốn cùng nam nhân giao hợp.

Đúng vậy, nàng không thể bỏ dở nửa chừng, mối hận diệt tộc làm nhượng nàng bỏ đi thân thể tôn quý, giờ phút này bất quá là cùng nam nhân hoan hảo thế thôi, nàng tại sao có thể lùi bước?

"Ưʍ.. Hừ..."

Lòng bàn tay Cơ Duẫn như lửa nóng mơn trớn bộ ngực sữa, eo nhỏ nhắn, bụng dưới dường như mang theo vu thuật, mỗi một chỗ bị bàn tay chạm qua đều như nhóm lửa, khiến thân thể nàng phát nhuyễn, phát run.

"Nàng thật chặt, phu nhân, buông lỏng một chút, bằng không thì nàng sẽ khó chịu ."

Rõ ràng mà phát giác được bụng dưới Văn Khương kéo căng chặt cứng, Cơ Duẫn trấn an dịu dàng mà xoa bóp, mảnh khảnh vòng eo uốn éo nghĩ muốn né tránh bàn tay hắn, kiều hoa nhu nhược run rẩy xuất hiện ở trước mặt nam nhân... Gò đồi hơi nhô cao rải rác vài sợi lông tóc, trong lúc bất tri bất giác đã rải đầy giọt sương, tinh tinh sáng sáng, ẩm ướt trơn nhuận, một giọt hoa dịch trong suốt bị tiểu hoa ngậm bên trong, ướŧ áŧ còn hổ thẹn.

Hắn yết hầu khát khô, khó khăn mà nuốt nước bọt một cái, ngón trỏ nhịn không được đυ.ng vào kiều hoa, nàng căng cứng mông trắng, bị tay nam nhân đυ.ng chạm chỗ đó, nàng sẽ nhịn không được muốn thét lên.

Ngón trỏ Cơ Duẫn không nói lời nào tiến nhập trong hoa kính, vừa mới cắm vào liền bị hung hăng hấp trụ, một hồi cảm giác xa lạ hơi đau làm nàng nhanh chóng hít thở một luồng dữơng khí. Chỉ cần vừa nghĩ tới sương cụ to lớn của mình muốn tiến nhập hoa kín, sau đó sẽ được vách thịt chặt chẽ hấp thụ, cả người hắn, cả trái tim đều sôi trào.

Ngón trỏ Cơ Duẫn co rúc, lộng đỉnh vách hoa non mềm. Quý Ngỗi cùng Văn Khương thay đổi linh hồn làm sao có thể chịu đựng nổi  mãnh liệt tiến công như thế, nàng dồn dập mà thở gấp lấy, lưng cong lên, đầṳ ѵú cùng hạt đậu nhỏ ẩn nấp trong hoa huyệt, dâʍ ɖị©ɧ róc rách càng không cần phải nói .

Nàng toàn thân phát nhuyễn, chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ tối nay so với  mười sáu năm qua đều xa lạ - chung quy quá đỗi mãnh liệt. Liền tính nàng đã từng không biết hổ thẹn mà nghĩ tới chuyện nam nữ, nhưng cũng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ kịch liệt như hiện tại. 🙄🙄🙄🙄 cảm giác truyện rẽ sang hướng " Nhân gian huyền ảo"  😑😑😑

Rốt cuộc cái vong linh chị tui giờ phản phất phương nào?!!