Sau khi nghe nói là cực phẩm hồng nhạt trong đầu không tự giác liền hiện lên hình ảnh nơi riêng tư của nữ nhân khi xem ưua động tác tình yêu trước đây, trong lòng bỗng nhiên đối với bạn tốt cực kỳ hâm mộ.
Ở độ tuổi hơn ba mươi gần ngưỡn 40 , bên cạnh còn có một nộn huyệt chặt chém không chịu được, thiếu nữ xinh đẹp lại ngoan ngoãn còn không tranh không náo, nói ra thì có đàn ông nào khác hâm mộ kia chứ?
Hơn nữa tiểu tình nhân còn trực tiếp nuôi dưỡng trong nhà, cùng bà xã ở chung một phòng lại còn có thể giấu trời qua biển, mỗi ngày dưới mí mắt vợ cùng nhau yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, càng quan trọng hơn là thân phận tiểu tình nhân kia còn là em vợ của mình, nam nhân thỏa mãn đối với cấm kỵ luân lý ảo tưởng.
Tuy rằng biết loại hành vi này vi đạo diễn xã nhưng lão Tề không thể không thừa nhận giờ khắc này hắn thập phần ghen tỵ với Tống Tử Hoành.
"Anh đừng lộng, nơi đó ngứa."
Mị thịt mẫn cảm bị ngón tay vuốt ve đến ngứa ngáy, nữ nhân trái phải vặn vẹo mông muốn né tránh, mông vừa động cũng đồng khóa lại dươиɠ ѵậŧ bên trong dươиɠ ѵậŧ, từ thị giác nam nhân nhìn lại Thẩm Khê tựa như đang chủ động xoay mông vuốt ve dươиɠ ѵậŧ hắn, Tống Ôn Hành rất hưởng thụ kêu rên ra tiếng. Nam nhân đem nữ hài tránh né động tác trở thành cầu hoan, vỗ nhẹ tuyết trắng mông thịt một phen, nói.
"Đúng vậy, tiếp tục động như vậy, vặn mông lên."
Thanh âm vang dội thanh thúy tức khắc làm ở trong đầu lão Tề hiện ra tư thế xâm nhập từ phía sau. Không thể tưởng được, cô bé thoạt nhìn ngoan ngoan ngoãn ngoãn thế nhưng lại chủ động bãi mông đón ý nói hùa nghênh hợp với Tống Tử Hoành, không biết thời điểm làʍ t̠ìиɦ biểu tình của cô có giống bình thường nhau ngây thơ hồn nhiên hay không?
Thẩm Khê quỳ rạp trên mặt đất thử hướng lên trên đĩnh đĩnh mông, tuy rằng xác thật có thể bao lấy dươиɠ ѵậŧ ở huyệt thọc vào rút ra, nhưng cũng không thể liên tục, một lần ngẫu nhiên rất còn được chứ nếu là liên tiếp động lên căn bản không tiện.
Mới vuốt ve vài cái Thẩm Khê liền mệt chỉ thở dốc..
"Như vậy vặn không được, anh nặng quá ép tới em không động nổi.."
Tống Tử Hoành nghe nói, vạn phần muốn dứt khoát thay đổi tư thế, đổi thành nằm thẳng trên sàn nhà, dươиɠ ѵậŧ giữa háng rút ra khỏi âʍ đa͙σ;một cây ướt dầm dề thẳng góc 90 độ hưởng lên trần nhà. Thẩm Khê ngồi quỳ ở một bên nhìn dươиɠ ѵậŧ, lại nhìn anh rể, cùng hắn mắt to trừng mắt nhỏ.
"Ngồi lên đi"
Tống Tử Hoành chỉ chỉ chỗ hạ thể chính mình. Thẩm Khê do dự, cô đối với tư thế này vừa thích vừa sợ, thích chính là nhờ tư thế này cô có thể chủ động nắm được tiết tấu, sợ chính là mỗi lần ngồi lên nó cây đồ vật kia sẽ đỉnh đến tử ©υиɠ, đâm quá sâu không tránh được đau đớn. Tống Tử Hoành nhìn Thẩm Khê còn chưa động, nhướng mày hỏi.
"Sao hả? Không muốn chính mình động ư?"
Nói xong liền phải đứng dậy một lần nữa ngăn chặn cô lại. Thẩm Khê nào còn dám cho hắn đè mình thao, mỗi lần hắn không làm được động tác hắn mong muốn ở tư thế này chắc chắn ở tư thế khác hắn sẽ đòi lại gấp mấy lần, Thẩm Khê chính là sợ hắn, tay nhỏ đè lại ngực hắn không cho hắn đứng dậy.
"Anh đừng vội, người ta còn chưa sẵn sàng. Đồ vật anh thô như vậy còn không cho em chuẩn bị tâm lý ?"
Ưm, Thẩm Khê am hiểu sâu sắc kịch bản khen hắn, Tống Tử Hoành vừa nghe qua thực vừa lòng, một bàn tay gối lên sau đầu chờ Thẩm Khê chậm rãi ấp ủ.
Thẩm Khê hít sâu một hơi, tay nhỏ cầm dươиɠ ѵậŧ trên dưới loát động, dươиɠ ѵậŧ cứng đến mức tận cùng thời điểm ngồi lên không dễ dàng hoạt ra tới. Thẩm Khê một bên giúp nam nhân thủ da^ʍ một bên bĩu môi reo lên.
"Anh rể, khi nào anh muốn bắn nhớ rõ rút ra, đừng bắn bên trong."
"Bắn nhiều như vậy hồi, cũng không thấy em mang thai, còn lo lắng cái gì?"
Tống Tử Hoành nửa híp mắt, thưởng thức hình ảnh dươиɠ ѵậŧ sẫm màu của mình được bàn tay Thẩm Khê bao lại loát lộng, không nghĩ tới chỉ cách một cánh cửa một người đàn ông đang dùng tay tự an ủi... .