Bà xã sao lại có vẻ như đã biết trước mọi chuyện, còn chuẩn bị sẵn nước lọc như thể chắc chắn hắn sẽ khát?
Không chờ Tống Tử Hoành nghĩ nhiều, thân mật đột nhiên thân nóng như trứ hỏa, lực chú ý toàn bộ tập trung trên thân thể không rãnh lại suy tư những điểm đáng ngờ.
Áo ngủ vốn dĩ chỉ là cởi bỏ mấy nút thắt bị hắn gấp đến không chờ nổi lay cởi ném trên mặt đất.
Thẩm Hủy thấy thế vẻ vui sướиɠ trên mặt vui sướиɠ tàng cũng giấu cũng không giấu được, cởi bỏ áo ngủ lộ ra nội y viền chỉ ren màu đỏ ren gợi cảm.
Phong tư trác tuyệt đi qua kéo tay chồng đặt ở trên ngực cách lớp bra.
Cô dẫn dắt tay Tống Tử Hoành vuốt ve bộ ngực mình, bên tai hắn nhẹ nhàng thổi khí..
"Tử Hoành.."
Chính là một tiếng xưng hô này làm con ngươi vốn dĩ mê ly của hắn đột nhiên khôi phục một phen thanh minh. Bé con kia sẽ không bao giờ gọi thẳng tên hắn.
Tống Tử Hoành ngẩng đầu, bỗng nhiên lui nhanh về sau, trong miệng phun ra lời nói làm Thẩm Hủy tan nát cõi lòng.
"Không, không thể.. ."
Thẩm Hủy che lại trên ngực, run rẩy nói.
"Em, em là Hủy nhi a, là vợ của anh... Vì sao lại không thể?"
Cô cởi bỏ áo ngực, bầu vυ' tròn trịa, trắng noãn hai lộ ra, lại duỗi tay bắt lấy tay Tống Tử Hoành muốn cho hắn tiếp theo xoa ngực mình, nhưng lúc này đây lại không thể như cô mong muốn, nam nhân rút tay về sau, biểu tình né tránh. Thẩm Hủy không thể tin, mở to hai mắt nhìn hắn.
"Anh ngay cả chạm vào cũng không muốn chạm vào em sao?"
Nam nhân trầm mặc. Hỏa khí tích góp trong bụng đang chuẩn bị bộc phát ra, đột nhiên nhìn đến giữa hai chân ông xã trượng phồng lên, trong lòng toát ra một tia chờ đợi. Hắn có phản ứng, mặc kệ là do ngọn nến tác dụng hay không kết quả vẫn là thật sự muốn, có phản ứng muốn phát sinh quan hệ liền thuận lý thành chương.
Tống Tử Hoành theo ánh mắt vợ nhìn về phía bụng dưới, lúc này mới phát giác nơi đó của mình thế nhưng lại đỉnh ra một cái lều trại. Hắn thực nhanh phản ứng, đôi mắt lạnh lùng nhìn phía Thẩm Hủy.
"Em đã dùng hương liệu gì?"
Từ lúc bắt đầu khát nước khô nóng, sau đó dù không có chạm vào lại sinh ra phản ứng, Tống Tử Hoành trước tiên nghĩ đến thứ nồng đậm kia chính là hương huân. Thẩm Hủy khẽ nhếch miệng, nhưng mấy chữ "Thôi tình hương huân" làm thế nào cũng nói không nên lời.
Tống Tử Hoành là đàn ông trưởng phòng, am hic tất nhiên không ít, từ biểu tình của vợ là có thể đọc hiểu ẩn hàm. Nhấp khẩn môi mỏng, không có một tia do dự lưu loát xoay người ra cửa.
"anh muốn đi đâu?" Thẩm Hủy đuổi theo.
"Phòng tắm."
"Không phải mới tắm xong sao? Vì sao lại muốn đi phòng tắm?"
Nam nhân dừng lại bước chân, hơi hơi nghiêng đầu nói.
"Còn có thể làm gì, dập hỏa."
Ngữ khí mang theo nồng đậm châm chọc cùng lửa giận.
"Em là vợ anh, em có thể..." [ Vì anh tiêu hỏa]
Đáng tiếc kia mấy chữ còn lại còn chưa nói xong, liền nghe nghe Tống Tử Hoành lạnh nhạt nói.
"Không cần."
Thẩm Hủy đã nhìn ra được hắn vì chuyện cô dùng hương huân mà tức giận. Thẩm Hủy đi đến trước mặt hắn giải thích nói.
"Em không có ý hoài nghi anh không được, em nghe bạn nói, dùng cái kia tương đối có tình thú, cho nên mới..."
Đáng tiếc lời giải thích này tựa hồ khiến Tống Tử Hoành hiểu lầm.
" Không cần phải nói, tránh ra,anh muốn đi xuống."
Thẩm Hủy cũng nổi giận, ngạnh cổ ngăn ở cửa thang lầu không cho hắn đi xuống.
"Anh là không thể đυ.ng vào chạm vào em sao?"
Tống Tử Hoành như cũ lạnh nhạt nhìn vợ, Thẩm Hủy tính tình cũng không vừa, vốn là vợ chồng, dùng một ít hương liệu cho tăng cảm giác tình thú cũng bình dân, vì sao hắn lại nổi giận?
Vì thế hai người không ai nhường ai trì hoãn ở thang lầu, một màn này vừa lúc bị Tống Tử Huy đang chuẩn chung đi vệ sinh nhìn thấy, thằng bé còn tưởng rằng ba mẹ muốn cõng mình đi ra ngoài chơi, nhấp cái miệng nhỏ vẻ mặt nghiêm túc qua đi nói
"Ba mẹ, hai người muốn đi ra ngoài chơi sao lại không dẫn con theo?"
Thẩm Hủy nhìn thấy con trai, dịu mặt tận gượng cười..
"Mẹ không đi ra ngoài chơi, Tử Huy ngoan, đi vệ sinh xong nhanh về ngủ đi".
"Không đi chơi, cũng không ngủ, vậy hai người ở đây làm gì?"
Khi Thẩm Hủy còn muốn lý do qua loa, Tống Tử Hoành một phen xách con trai lên, đợi Tử Huy phản ứng thì đã bị đặt trong nhà vệ sinh.