Thẩm Khê

Chương 111: Hứa hẹn (H)

Rình trộm bị phát giác, thêm biểu tình Tống Tử Hoành khi không thoạt nhìn thực sự lãnh khốc, trong lòng nam nhân kia hoảng loạn, không dám nhìn lén, dươиɠ ѵậŧ đều vì thế mà mềm vài phần.

Tống Tử Hoành sợ Thẩm Khê lo lắng, không cho cô biết có người nhìn lén, nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục cái đột nhiên ngón tay bị người nào đó cắn, ngay sau đó thiếu nữ trong lòng ngực không nhịn được run rẩy, một cổ nhiệt triều dũng mãnh hướng qυყ đầυ. - Thẩm Khê hài cao trào.

Đem Thẩm Khê thao sảng đắc ý làm bất mãn bị rình coi nhanh chân bị hủy diệt một chút, Tống Tử Hoành thừa dịp nhục đạo cao trào co rút lại đè ép không ngừng đĩnh động, cắn cắ vành tai Thẩm Khê thấp giọng nói.

"Anh rể bắn cho em được không?"

Thẩm Khê nháy mắt mở to con ngươi, đứt quãng nói.

"Không cần... Sẽ có thai.. "

Tống Tử Hoành cười cười, ở trong du͙© vọиɠ sắp đạt tới đỉnh, lấy tay tiến vào làn váy rút dươиɠ ѵậŧ ra, đỉnh ở giữa hai mảnh hoa môi phóng xuất ra bạch trọc.

Xòe ra làn váy màu đen, bàn tay to cầm dươиɠ ѵậŧ loát động, kéo dài kɧoáı ©ảʍ, chờ hắn dừng tay thì miệng hổ đã tích đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng Tống Tử Hoành đưa tới bên miệng Thập..

"Liếʍ sạch sẽ."

Cao trào qua đi thân thể mềm như bông, nữ nhân đã không có sức lực phản kháng, thuận theo vươn đầu lưỡi đi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho anh rể.

"Thật ngoan."

Hắn cười hôn hôn sườn mặt, rồi sau đó thế kéo lên qυầи ɭóŧ của cô, ôm lấy thắt lưng mảnh mai đi ra khỏi phòng chiếu phim.

*

***

Nữ hài chân còn mềm,nửa người trên dựa vào hắn, ngẩn đầu hỏi..

"Chúng ta không xem phim nửa sao?"

Thật là ?! Ánh mắt nam nhân cách vách đều như sói đói muốn đem cô ăn vào trong bụng, vậy mà cô còn muốn xem phim.

Nhưng Tống Tử Hoành lại không thể nói cho Thẩm Khê biết, tức giận búng búng cái trán của nhỏ.

"Em a! Đi WC cho em cọ cọ."

Thẩm Khê chớp chớp mắt, không biết chính mình chọc hắn chỗ nào, hắn muốn thao huyệt, cô cũng ngoan ngoãn mở ra chân cho hắn thao, hắn bảk che miệng không rên ra tiếng cô cũng nghe lời che, hắn bảo ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô cũng ăn, hắn rốt cuộc tức khí cái gì?

Đầu nhỏ Thẩm Khê như hạt dưa chuyển choángáng, không nghĩ ra, dứt khoát liền không nghĩ, Tống Tử Hoành nói đi WC vậy cứ đi.

Khó có dịp Thẩm Khê không tranh luận, Tống Tử Hoành quả thực lệ nóng doanh tròng, hắn cảm thấy vanh phần may mắn khi hắn sớm liền thao được huyệt nàng, mà không phải chờ đến khi cô thành niên.

Quả nhiên, nữ nhân sau khi bị thao cảm giác đối với nam nhân liền không giống nhau, nhìn Thẩm Khê một cái trước đó vài tiếng còn cùng hắn hờn dỗi nhưng hiện tại khi làʍ t̠ìиɦ xong lại ngoan giống như mèo con.

Đối với Thẩm Khê, quả nhiên phải thao, thao nhiều lần, coi bé sẽ khăng khăng một mực đi theo, Tống Tử Hoành cảm khái vạn phần, vừa nghĩ vừa đem em vợ mang tiến vào WC nam.

Trong WC không có một bóng người, kéo vào một phòng, khóa chặt cửa, bảo Thẩm Khê vén lên váy , còn bản quyền thì kéo xuống qυầи ɭóŧ.

Cánh thịt phấn nộn nộn dính đầy màu trắng tϊиɧ ɖϊ©h͙,Tống Tử Hoành lấy xuống giấy vệ sinh, ngồi xổm xuống lau cho Thẩm Khê.

Hắn mỗi khi nhìn thấy huyệt thiếu nữ hài liền khen một lần..

" Tiểu huyệt chính là tạo hóa trời ban"

Mỗi lần nói xong, lại muốn hôn nó, có thể thấy được hắn đối với nơi này của em vợ yêu thích cỡ nào.

Thẩm Khê hôm nay lời nói cũng dị thường làm hài hước hắn, chỉ thấy cô mềm mại nói..

"Nó là của anh rể "

Nam nhân bị tính trẻ con làm cho cười, trêu chọc nói.

"Khê Khê muốn đem tiểu bức đưa cho anh rể sao?"

" Ưn. n về sau nó cũng chỉ cho anh rể dùng."

Đúng lúc như có một cổ dòng nước ấm chảy qua trong lòng nam nhân, hắn nhịn không được ôm Thẩm Khê khẽ hôn môi anh đào.

" Khê Khê, hảo, anh rể cũng đáp ứng em. về sau chỉ thao huyệt của em"

Đương khi lời hứa hẹn nói ra, hắn cũng ngơ ngẩn, chỉ thao Thẩm Khê, ý nghĩa không phải là không muốn chạm vào Thẩm Hủy nửa sao, nhưng, hắn cùng Thẩm Hủy mới là vợ chồng hợp pháp, nếu là Thẩm Hủy đưa ra yêu cầu sinh hoạt vợ chồng, hắn có thể cự tuyệt sao?

Hắn ở trong lòng thở dài một tiếng, giúp Thẩm Khê kéo lại qυầи ɭóŧ, cúi đầu nhìn cô sâu kín thầm nghĩ, nếu là mỗi ngày đều thao Thẩm Khê, kia có thể tựa như lần trước như vậy không, mặc dù Thẩm Hủy sờ hắn, hắn cũng ngạnh không đứng dậy nổi, chỉ cần ngạnh không đứng dậy, chẳng lẽ Thẩm Hủy còn có thể éo buộc hắn thao?

Nghĩ như vậy, lời hứa với Thẩm Khê tựa cũng không phải không thể làm được. Hắn lại lại lần nữa lặp lại một lần.

"Về sau anh rể chỉ thao em."

"Em biết,anh đã nói hai lần."

Thẩm Khê nói, nhìn đến Tống Tử Hoành với vẻ mặt nghiêm túc, nghĩ nghĩ, cũng đi theo lặp lại lời hứa của mình. .

"Em không kết hôn, về sau sẽ đi theo anh, cho anh thao cả đời."

Tầm mắt ở không trung giao hội, nhìn nhau đồng loạt nở nụ cười.