Thẩm Khê tức khắc hiện lên biểu tình " Anh gạt em đúng không ?
"Anh nói bậy, rõ ràng là chính anh muốn ăn!"
Nếu vén lên, Tống Tử Hoành tất nhiên sẽ không ủy khuất bản thân mình, cúi đầu xuống ngậm trụ một viên trong đó vào trong miệng, hàm răng ngậm hạt đậu đỏ từ từ lôi kéo đem nó kéo ra thật đai vẫn không chịu bỏ qua.
"Đừng kéo, đừng kéo."
Thẩm Khê sợ đau, ưỡn ngực nghênh ngang nhìn hắn, ninh mi rũ mắt nhìn đến đầṳ ѵú bị ngậm thành màu đỏ tươi đẹp, nhịn không được ủy khuất.
Tống Tử Hoành nhìn bộ dáng Thẩm Khê rơi lệ, vội an ủi từ bộ ngực một đường hôn xuống, đôi tay sờ đến bên cạnh qυầи ɭóŧ kéo xuống, đầu lưỡi dọc theo bụng nhỏ hôn đến khe rãnh.
Âʍ ɦộ Thẩm Khê vẫn còn không có chảy nước, huyệt khẩu cũng không lầy lội, nhưng nam nhân bức thiết muốn tiến vào, dùng đầu lưỡi liếʍ láp huyệt khẩu cung cấp một ít nước bọt bôi trơn.
Đầu lưỡi linh hoạt mang đến xúc cảm ướŧ áŧ, Thẩm Khê không phải thực thích, hai chân theo bản năng kẹp chặt, đẩy đẩy Tống Tử Hoành ý muốn hắn đừng liếʍ.
Mặc cho cô khóc nháo, Tống Tử Hoành không chút ảnh hưởng, kiên nhẫn giải thích
"Huyệt không ướt anh không làm em sướиɠ được "
"Nhưng em không thích anh liếʍ chỗ đó..."
Thẩm Khê ủy khuất lau nước mắt.
Tống Tử Hoành mềm lòng, thu hồi đầu lưỡi đang cắm vào huyệt, đem ngón giữa thâm nhập vào..
"Không ăn, anh rể dùng tay, đừng khóc ."
Ngón tay chỉ cắm vào hai đốt, trừ bỏ bắt chước dươиɠ ѵậŧ ra vào thọc vào rút ra ngoại, để cho Thẩm Khê sinh ra phản ứng, động tác luôn hướng lên trên khấu lộng vách tường trong âʍ đa͙σ, nơi đó tựa hồ che dấu một điểm mẫn cảm trí mạng của nữ nhân, mỗi lần khấu lộng, đều có thể đưa khiến Thẩm Khê run rẩy.
Chỉ là khả năng hôm nay mệt, độ mẫn cảm độ chậm lại, nước cũng không có chảy nhiều.
Nam nhân nhìn trước mắt khối thân thể non nớt này đột nhiên có chút lo lắng.
Cũng không biết bao lâu nửa mới có thể trưởng thành để đàn ông vừa chạm vào liền ra nước?! Mười tám, chín tuổi sao?
Trong đầu suy nghĩ bay loạn, đột nhiên, đốt ngón tay ra vào mang ra "Chi chi" tiếng nước.
"Ướt rồi!"
Tống Tử Hoành hưng phấn rút ra ngón tay, tách ra đùi Thẩm Khê, tiến đến trước miệng huyệt thưởng thức dâʍ ŧᏂủy̠ hôm nay dị thường khó có được.
Thẩm Khê nhìn đến bộ dáng anh rể hưng phấn tách ra âm huyệt, trên mặt đỏ hồng.
Âm huyệt đối với đàn ông luôn có lực hấp dẫn, so với tưởng tượng còn muốn lớn hơn.
Tống Tử Hoành quỳ gối giữa hai chân Thẩm Khê, kích động kéo thấp quần ngủ, lấy ra côn ŧᏂịŧ ngạnh thành sắt nhắm ngay huyệt khẩu nước chảy, phần eo dùng sức hướng bên trong đẩy, con ngươi không hề chớp mắt nhìn chằm chằm chỗ giao hợp.
Nữ huyệt mượt mà hình " W", trung gian có ao hãm, mà nam căn vừa lúc nhô lên, một lõm một đột ý nghĩa huyệt vận mệnh.
Cô nên bị hắn cắm, ánh mắt nam nhân trở nên tối tăm.
Môi âʍ ɦộ nộn phấn bị côn ŧᏂịŧ căng ra, dán đến trên cán, dươиɠ ѵậŧ màu nâu sở hữu kích cỡ kinh người, mắt thường nhìn đủ thấy nó che khuất tiểu xảo âʍ ɦộ. Nhưng chính là một cây đồ vật đó đang chân chính chậm rãi thọc tiến vào cửa động so với lỗ kim còn muốn nhỏ hơn, huyệt khẩu bị căng thành một cái hình tròn lớn.
Vách trong huyệt khẩu bị căng đến trong suốt, có thể nghĩ dươиɠ ѵậŧ đối với Thẩm Khê mà nói là lớn đến cỡ nào.
Tống Tử Hoành nhìn đến mê mẩn, nhịn không được vươn tay lấy gối nằm lót dưới mông em vợ - hắn muốn nhìn đến rõ ràng hơn một chút.
Âʍ ɦộ thưa thớt lông mao cực tiện để cho hắn quan sát suốt quá trình cắm huyệt. Trước kia tuy rằng hắn từng có thói quen cạo âm mao cho bạn gái, nhưng khi đó tuổi trẻ, da mặt mỏng, ngượng ngùng để sát vào xem, hơn nữa rốt cuộc cũng không Bạch Hổ phải chân chính, sờ lên có xúc cảm khác thường làm Tống Tử Hoành không vui. Dù sao cũng đã qua rất lâu, Tống Tử Hoành hắn cũng không còn quá hoài niệm.
Cho nên hắn đặc biệt thích âʍ ɦộ phấn nộn của Thẩm Khê, lòng bàn tay yêu thương vòng quanh sờ soạng một vòng, phát hiện vị trí tương tiếp nghiêm mật vô phùng.
Thật đáng thương.
Sớm biết rằng âʍ đa͙σ chính là nơi trẻ con được sinh ra, nay lại bị dươиɠ ѵậŧ căng đến không có khe hở, có thể nghĩ có bao nhiêu nhỏ.
Tống Tử Hoành không đồng tình việc nữ nhân thời cổ xưa 13,14 tuổi đã xuất giá , huyệt còn không có trưởng thành đã bị nam nhân thao làm.
Lại cúi đầu nhìn xem Thẩm Khê, ý chí thương tiếc càng đậm.
Khê Khê hiện tại, cũng tương đương với việc gả cho mình đi?
Nghĩ như vậy, khóe miệng lặng lẽ gợi lên một độ cong rất nhỏ.
Tiếp theo thẳng lưng đem dươиɠ ѵậŧ dỗi đến trước tấm màng mỏng, càng thâm nhập vào đường đi, qυყ đầυ cảm nhận được huyệt càng chặt khít, cái trán toát ra ẩn nhẫn gân xanh.
Đặc biệt là khi qυყ đầυ để ở tầng hơi mỏng kia, chỉ cần hắn dùng lực một chút là có thể đem nó đâm thủng, Tống Tử Hoành cơ hồ là cắn răng, mới khắc chế không phá Thẩm Khê.
"Tầng màng này của em vì sao không ở sâu hơn một chút ?! "
Hắn nhịn không được vỗ vỗ âʍ ɦộ phấn nộn, giống như đang càm ràm nó khiến mình không thể tiến sâu thêm.
Nhưng đường ngắn như vậy, màиɠ ŧяiиɧ thiếu nữ còn tính tương đối dựa sau, bằng không đã không dung nạp khi hắn cắm vào gần một phần ba dươиɠ ѵậŧ.
Nam nhân đã từng trải qua lần đầu tiên khai bao bạn gái, nhưng đều là cắm xuống lập tức đâm thủng, chưa bao giờ có chuyện giống như đối đãi với Thẩm Khê lúc này- nhẫn & nhẫn.
Nhưng, hắn chung quy vẫn là cầm thú định cướp đi thân thể nữ nhân này.
Tưởng tượng đến một ngày không xa nào đó Thẩm Khê bị mình phá thân, , hưng phấn rất nhiều nhưng vẫn không tránh khỏi đối với chính mình vài phần phỉ nhổ.