Nhưng nếu là để Thẩm Khê cọ trên vải quần nhất định sẽ lưu lại vệt nước, mà bản thân hắn không có khả năng mang theo vệt nước lên lầu thay quần mới. Nhưng cởϊ qυầи cho Thẩm Khê cọ, cũng không được, hắn không thể tiếp thu việc ở trước mặt em vợ chỉ mặc qυầи ɭóŧ.
Tống Tử Hoành suy tư một lát, đột nhiên nhìn về phía tay em vợ —— vừa rồi là cô dùng tay che lại hai mắt của mình.
Nhìn không thấy không phải tốt sao!
“Em có khăn lụa không?”
Thẩm Khê ngơ ngẩn, nghĩ nghĩ, giống như thật sự có một cái khăn lụa, đó là do mẹ Thẩm khi đi du lịch mua về cho cô. Thẩm Khê nghĩ tới việc đến ở đây sẽ có thời gian đi chơi nên mới xếp đem theo phòng khi dùng làm khăn choàng, chỉ là xếp ở đáy vali quên cả việc dùng đến. .
“Có.”
“Lấy ra cho anh”
Thậm chí cũng không hỏi nguyên nhân, chạy nhanh lấy ra. Tống Tử Hoành đã ngồi dậy, mặc dù là tư thế ngồi nhưng chỉ thấp hơn Thẩm Khê đứng một chút. Cầm lấy khăn khăn, xếp thành hình tam giác che kín mắt Thẩm Khê.
Tống Tử Hoành cẩn thận kiểm tra , duỗi tay ở trước mắt em vợ lung lay vài cái.
“Nhìn xem có mấy ngón tay?”
Thẩm Khê lắc đầu, Tống Tử Hoành
" Ừ” một tiếng, liền lại không động tĩnh.
Thẩm Khê đứng đợi hơn mười giây, kiên nhẫn sắp biến mất, Tống Tử Hoành mở miệng.
“Ngồi lên đi.”
Thẩm Khê sửng sốt, Tống Tử Hoành cười cười.
“Không phải muốn cọ sao, muốn liền nhanh lên, người làm chuẩn bị tới rồi.”
“Úc, úc!”
Thẩm Khê tràn ra một nụ cười rạng rỡ, đỡ lấy mép giường một lần nữa bò trên giường. Cô dùng tay sờ soạng vị trí phồng lên ngoài ý cảm nhận được xúc cảm da thịt
“Anh... anh rể, anh không có mặc quần sao?”
Thẩm Khê sờ đến trên đùi rắn chắc.
“Em nhiều nước như vậy, nhỡ lộng ướt rất phiền toái.” - Tống Tử Hoành đánh giá thời gian, khôngkiên nhẫn thúc giục nói.
“Nhanh lên!”
Thẩm Khê nghe vậy, mở chân khóa ngồi lên.
Qυầи ɭóŧ bị dươиɠ ѵậŧ đỉnh ra hình thù một cây côn sắt, nữ nhân ngồi xuống hai cánh thịt cánh bị nhục côn ngạnh bang bang tách ra, hình thành một cái khe lõm cất chứa gậy thịt.
“Tuyệt... cứng quá…”
Thẩm Khê không tự giác phun ra rêи ɾỉ, mông di động, không được dùng nhục huyệt cọ xát dươиɠ ѵậŧ.
“Vì sao khi cởϊ qυầи, cái kia giống như càng cứng…”
Qυầи ɭóŧ Tống Tử Hoành bị dươиɠ ѵậŧ căng đến gắt gao, hình dạng qυყ đầυ rõ ràng thít chặt ra, Thẩm Khê mỗi khi cọ xát đến vị trí khe mũ âm đế tựa như bị vật cứng thổi qua, cảm giác mang theo từng trận kɧoáı ©ảʍ lại toan lại ngứa Thẩm Khê nhịn không được yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng..
“Anh rể... Anh rể thật thoải mái…”Tống Tử Hoành cũng thoải mái, đây cũng là lần đầu hắn cho cùng Thẩm Khê cọ xát thân mật nhất. Thẩm Hủy mang thai vất vả, đừng nói làʍ t̠ìиɦ, cơ hội sờ soạng đều khó có được, Thẩm Khê đến sống với hắn mà nói là sự dụ hoặc không nhỏ.
Nam nhân cùng nữ nhân khác biệt, tính cùng ái có thể tách ra, thêm chuyện Thẩm Khê tuổi nhỏ ngây thơ, Tống Tử Hoành càng không cần lo lắng vấn đề này. Cho nên lúc này hắn toàn thân tâm đầu tràn ngập kɧoáı ©ảʍ.
Từ sau lần cọ xát trước đó, Thẩm Hủy có cho hắn sờ hai lần, này đối đàn ông tuổi tráng niên như hắn mà nói tinh lực vẫn còn tràn trề chực chờ tiết ra.
Bắt đầu phần lớn là do Thẩm Khê chủ động , sau đó chậm rãi dần khiến Tống Tử Hoành bất mãn động tác em vợ quá chậm, cũng bắt đầu hơi hơi đỉnh lộng thẳng lưng, tiết tấu so với Thẩm Khê vặn mông cọ xát nhanh thêm một ít, tạo ra kɧoáı ©ảʍ cũng càng nhiều.
Thẩm Khê đôi mắt bị bịt kín, thân thể cảm quan càng thêm rõ ràng, lại cọ hai lần, đã có ít kinh nghiệm, ở một lần va chạm nữ nhán run run giũ ra dâʍ ɖị©ɧ, tí tách tí tách xuyên thấu qua qυầи ɭóŧ chảy đến trên qυầи ɭóŧ anh rể.
Tống Tử Hoành tiếp tục nhẹ nhàng va chạm đến hạt đậu nhỏ nơi âm đế. Tuyy rằng biết rõ hành vi bọn làm đã vi phạm đạo đức luân thường , nhưng trong lòng vẫn là nhịn không được âm thầm đắc ý đem em vợ đỉnh đâm đến cao trào.
Tay lớn một chút một chút ở phía sau lưng Thẩm Khê khẽ vuốt, trấn an cảm xài.
Vừa rồi khi xông lên cao trào, Thẩm Khê cho rằng chính mình mệt muốn chết, đại lượng khoái ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ nước mắt chảy ròng, hiện tại còn ghé vào trên người Tống Tử Hoàng nức nở.
“anh rể, có thể không cần cái này không , em không thích.”- Thẩm Khê làm nũng nói.
“Không thoải mái sao?”
“Cũng không phải… ưm… Không giống như cảm giác thoải mái, thật giống như muốn chết... ”
Thẩm Khê thở dốc nói.
“Cũng giống điện giật, nơi đó giống như đi tiểu, ngăn không được... ”
“Đó không phải nướ© ŧıểυ, đó cũng là biểu hiện sự thoải mái.”
Nam nhân không tính toán cho cô một lời giải thích đây là biểu hiện cao trào.
“Liền giống như em có gãi ngứa thoải mái, cũng như ăn no thoải mái, đây là một loại thoải mái khác ”
“Anh rể cũng có loại thoải mái này sao?”
“Đương nhiên.”
Tống Tử Hoành chế trụ mông nhỏ, phần eo hung hăng dùng sức hướng lên trên va chạm, hai người đồng thời phát ra thật dài rêи ɾỉ.
“Đây là khi anh thoải mái.”
“Anh rể cũng sẽ giống em ngăn không được nước chảy sao?”