Chú Ơi, Lên Giường Nào!

Chương 114 -> 118

Bỗng, ở dưới hạ thân truyền đến một trận ngứa râm ran, sau đó cả người tôi nóng lên như đang sốt.

Lời anh nói là thật!

Vậy là, anh đã có kế hoạch trừng phạt tôi trước đó, còn cố tình nghỉ việc ở nhà để chờ tôi sang sau đó...

Tôi trợn mắt nhìn anh, người đàn ông này quả là thâm sâu khó lường!

Bàn tay to lớn điêu luyện rờ rẫm sau lưng tôi tìm khóa, chiếc váy như được nới lỏng mà rớt xuống vai tôi, để hở ra một bờ vai kiều diễm.

Anh kéo chiếc váy đáng thương của tôi xuống cổ chân rồi vứt phăng nó xuống nền nhà. Tôi ngước mắt lên nhìn anh, hình như, anh cũng bị mùi nước hoa gợi d.ục khiến cho đê mê, ánh mắt trở nên thèm khát hơn bao giờ hết.

Bộ nội y màu trắng thuần khiết bày ra trước mắt anh, tôi hơi ngượng mà khép đôi chân thon dài của mình vào, gương mặt hồng đỏ nhìn về hướng khác.

Anh cởi phăng chiếc áo của mình, bày ra trước mặt tôi là một cơ thể tráng kiện cùng những những khối bắp thịt cuồn cuộn.

Gương mặt đẹp trai kia vẫn còn tản mạn nét lạnh lùng, pha với một chút ranh mãnh.

Người tôi hơi co lại, tay bàn tay nắm chặt vào nhau, hồi hộp chờ điều tiếp diễn đến với mình.

Sau khi cởϊ áσ xong, anh lại một lần nữa phủ cả cơ thể to lớn lên người tôi, đôi mắt hẹp dài nhìn thẳng vào đôi mắt tôi.

"Em hãy nhớ kỹ, dù thế nào đi chăng nữa, em cũng không được nghĩ tới cái "chết". Em biết không, nếu em làm vậy, anh còn có thể sống sao? Sống với nỗi nhục nhã ê chề không thể bảo vệ người mình thương?"

"Em..."

Không để tôi nói tiếp, anh lại cất lời:

"Nếu vậy, anh nguyện gặp em ở dưới địa ngục. "

Tôi bị lời nói của anh khiến cho tâm tình xao động, trong tim như được rót vào một dòng nước ấm.

Tôi nhất thời không biết phải nói gì, chỉ biết đưa mắt nhìn anh, càng lúc gương mặt anh lại càng gần hơn, vẻ đẹp trai của anh như khiến tôi bị hút hồn.

Anh thật đẹp... Không phải tôi vì tình yêu mà che mờ lý trí, mà thực sự là anh đẹp trai thật... Xung quanh anh có biết bao nhiêu người phụ nữ muốn tiến tới, nhưng anh chỉ chấp nhận một mình tôi.

Anh đưa mặt lại sát cần cổ tôi, hít một hơi thật sâu rồi nói.

"Em cũng to gan, dùng nước hoa gợi d.ục để quyến rũ anh. Vậy là, hôm nay em đã xác định mình sẽ bị ăn không còn miếng xương nào rồi? "

Tôi vòng tay đặt lên cổ anh, ánh nhìn mang theo vẻ sợ sệt.

"Anh... hôm nay, xin anh nhẹ nhàng. "

Lời nói của tôi khiến môi anh nhếch lên.

"Nhẹ nhàng? Sau tất cả những gì em làm, em nghĩ anh có thể nhẹ nhàng với em sao? Nói cho em hay, dù hôm nay em có dùng chiêu thức gì để cầu xin, anh tuyệt đối cũng sẽ không tha cho em. "

Tôi nuốt nước miếng, khẽ cắn môi nhìn anh.

Ngay từ lúc bước chân vào căn phòng này, tôi đã chấp nhận số phận của mình rồi. Hơn nữa đúng là tôi có lỗi với anh, tôi ăn năn cầu xin anh còn chưa hết, đối với hình phạt này, tôi có thể chịu được.

Biết đâu, hôm nay tôi ngoan ngoãn chủ động câu dẫn anh trước, anh sẽ mủi lòng mà nhẹ bớt thì sao?

Chỉ là giảm sát thương thôi cũng được rồi, nghĩ vậy, tôi vòng tay ôm cổ anh, đem hết mọi nhung nhớ lẫn lỗi lầm thể hiện ra hết ánh mắt.

"Em... nhớ anh... "

Đôi mắt anh chợt sững lại, hình như anh đã quên rằng tôi có một tính cách tinh nghịch và chủ động nữa, do những lần trước anh luôn là người chủ động ăn tôi. Nên bây giờ đối với việc tôi chủ động, hình như khiến anh bất ngờ.

Nhưng, tôi nhớ anh thật, yêu anh thật. Vậy nên, ngày hôm nay, tôi sẽ cố gắng thật tốt để quyến rũ anh.

Tôi chủ động đưa môi sát lại gần, phòng lúc anh chưa để ý trực tiếp đặt môi mình lên môi anh cắи ʍút̼.

Đôi tay đặt trên cổ anh từ từ trườn xuống, khẽ xoa bóp nhẹ nhàng khuôn ngực rắn chắc và khối bụng sáu múi.

Tôi hôn anh rất nhẹ nhàng, mới đầu chỉ như chuồn chuồn nước, liếʍ hai cánh môi lạnh rồi từ từ tách khoang miệng anh tiến sâu vào bên trong.

Anh không khước từ nụ hôn của tôi, để mặc lưỡi của tôi đang dây dưa cuốn lấy lưỡi của anh, xem ra, anh đang muốn xem xem sự chủ động của tôi tới đâu.

Tôi nhắm mắt lại để hưởng thụ trọn vẹn nụ hôn của anh, mật dịch ngọt ngào, đầu lưỡi giao hòa mềm mại.

Đầu óc càng trở nên tê dại, giống như đại não vừa tiết ra loại Hoormon Oxytocin. Đôi tay tôi càng lúc càng đưa theo nhiệt hòa cùng với làn da đang trở nên nóng bỏng của anh.

Làn da anh tuy rắn và chắc nhưng vẫn có độ mềm vừa phải, tôi rất thích cảm giác này.

Dần dần, anh như không chịu nổi mà phá bỏ giới hạn của mình, anh chủ động đưa lưỡi cuốn lấy lưỡi tôi một cách mãnh liệt, giống hệt như thao tác của một con chăn khổng lồ đang cuốn lấy con mồi của mình.

"Ưʍ... "

Tôi không kìm được mà cất ra tiếng rên kiều mị, đôi tay anh bắt đầu không yên vị tại một chỗ, anh rầm rỡ đưa tay lên bao phủ lấy hai bên ngực phổng phao xoa nắn, đồng thời, những ngón tay linh hoạt tìm đến nơi mẫn cảm nhất xoa nhẹ.

"Ưʍ... "

Càng lúc, cô bé càng sinh ra cảm giác khó chịu, cơ thể tôi cũng đang bùng phát mội loại kích dược nào đó, mọi tế bào đang trở nên đói khát hơn bao giờ hết.

Cảm giác này... cảm giác này thực sự khó chịu!

Tôi và anh hôn nhau đến quên luôn cả trời đất, anh đưa một chút tức giận pha lẫn dỗi hơn của ngày hôm qua vào trong miệng tôi giày vò, còn tôi thì nhẹ nhàng như xoa dịu anh, quyến rũ anh khiến anh rũ bỏ sự lạnh lùng thường ngày.

Chúng tôi cứ như vậy cuống quít nhau tới không thở nổi anh mới chịu buông môi tôi ra. Anh nhìn đôi môi sưng đỏ của tôi mà thở hổn hển.

Anh đặt ngón trỏ lên môi tôi, đôi mắt nhìn tôi tràn đầy tham luyến.

"Anh không cho phép bất kỳ một ai chạm vào em. Nếu tái phạm, điều đó đồng nghĩa với việc chết! "

Tôi sợ hãi khi chứng kiến gương mặt lãnh khốc của anh, khóe mắt bỗng dưng có một hơi ẩm, tôi ôm lấy anh, có chút ủy khất mà nói:

"Em... yêu anh nhiều. Trong thời gian yêu đơn phương anh, em đã từng nghĩ mình chẳng cần nhận lại điều gì, ngày anh cưới, em quyết định chôn vui tình cảm của mình để đi tới một nơi thật xa, quên hết tất cả mọi thứ.

Ngay cả khi anh không yêu em, em cũng yêu anh thay cả phần anh yêu em. Em rất yêu anh... Đừng rời xa em... "

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình yếu đuối tới vậy, nhưng đây là sự thật. Một giọt nước mắt nóng hổi trào ra khỏi bờ mi, anh nhìn tôi, đôi mắt chứa chan tình cảm, cũng có vài tia buồn bã.

Có lẽ, anh đang dần cảm thấy hành động ngày hôm qua của mình hơi quá, tôi biết anh chỉ nhất thời tức giận tới đỉnh điểm và có những hành động khiến tôi tổn thương. Nhưng... tôi không chịu nổi khi thiếu anh!

Tôi không muốn mình ngu ngốc khiến anh tổn thương, khiến anh tức giận nữa.

Anh lau nước mắt cho tôi, đặt một nụ hôn nhẹ lên má tôi, không còn sự cuồng ngạo như vừa nãy, thay vào đó anh trở nên dịu dàng ấm áp như thường ngày.

Sau đó, anh đặt nụ hôn lên mặt dây chuyền của tôi và nói:

"Anh hứa, chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ tách rời. "

Tôi sẽ nhớ mãi lời nói này, ngay cả khi xuống mồ tôi vẫn sẽ giữ lấy nó. Chỉ là, thế giới thật chật hẹp, sau này khi trải qua biết bao nhiêu sóng gió, hằng đêm, tôi vẫn mơ thấy câu nói này của anh.

Phải, chúng tôi là một mảnh ghép, mãi mãi không bao giờ tách rời!

Tôi ngồi dậy ôm chặt lấy cổ anh, nước mắt rơi càng lúc càng nhiều.

"Chúng ta mãi mãi không bao giờ tách rời. "

Anh cười mỉm, xoa lưng tôi thật dịu dàng, sau đó ghì chặt cơ thể tôi xuống ghế sofa, đôi mắt tràn đầy khao khát nhìn tôi.

"Hôm nay em rất đẹp, bộ đồ cũng rất đẹp. "

Mặt tôi lại một lần nữa đỏ lên, tôi cất hết liêm sỉ của mình mà nói:

"Anh thích là được. "

Anh bật cười trước lời nói của tôi, sau đó cúi xuống, kéo chiếc áo của tôi lên, cặp đào nõn nà ngay lập tức được bày lộ dưới ánh đèn vàng dịu nhẹ.

Anh như không kìm nén nổi nữa mà đưa tay nhào nặn, đôi mắt càng lúc càng đυ.c ngầu. Cơ thể tôi như có một nguồn điện chạy qua, tôi tham lam càng muốn anh giày vò mình hơn nữa.

Thuốc kích d.ục phát huy tác dụng của nó mất rồi, cả cơ thể tôi nóng bừng, vừa nóng vừa ngứa ngáy, cái miệng hư hỏng như muốn thốt ra những lời thèm muốn anh.

Dường như anh cũng phát hiện ra điều đó, anh mỉm cười, gia tăng tốc lực từng ngón tay, đôi môi đẹp đẽ rơi xuống nụ hoa mẫn cảm mà hôn lên một cách thuần thục.

"Ưʍ... "

Sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ cộng thêm liều thuốc kí©ɧ ɖụ© kia, nó khiến cơ thể tôi như phát điên!

Thừa dịp, anh đưa tay xuống, rà soát nơi ẩm ướt. Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve lớp qυầи иᏂỏ mỏng tang...

Tôi bây giờ đã bắt đầu mê loạn, ý thức dần dần bị nuốt chửng, cái cơn ngứa ngáy này khó chịu quá...

Tôi muốn anh...

Tôi ngẩng đầu lên, đưa đôi mắt khẩn cầu nhìn anh, gương mặt rất đẹp trai, cơ thể tráng kiện, nó càng khiến tôi trở nên khao khát anh hơn vạn lần.

Tôi lập tức ngồi dậy, đẩy anh xuống giường, biến mình tử bị động thành chủ động.

Tôi nằm lên người anh cuồng bạo hôn anh như gặm nhấm, anh đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào của tôi, bắt kịp nhịp rất nhanh.

Đôi tay anh như một con rắn trườn đến phần đường cong dưới hông vỗ nhẹ...

Dần dần anh không chịu nổi mà đưa tay cởi phăng chiếc qυầи иᏂỏ ra, sau đó, ngón tay từ từ đưa xuống cố tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô bé vốn đã mẫn cảm.

"Ưʍ... "

Tôi không biết phải làm sao, chỉ biết đưa tay bấu chặt lấy vai anh, móng tay dài nhọn khảm sâu vào lớp da thịt rắn chắc của anh.

Kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng tăng cao, chúng tôi vẫn hôn nhau, những ngón tay của anh vẫn luôn hoạt động một cách bạo loạn trên cơ thể của tôi.

"Aaaaaaaaaaaa! "

Rất nhanh chóng, tôi hét lên, kɧoáı ©ảʍ tăng tới đỉnh điểm, tôi không chịu nổi mà co rút kịch liệt. Tôi buông môi anh ra mà thở hổn hển.

"Ưʍ... "

Đôi mắt anh càng lúc càng đỏ ngầu, hình như anh cũng đang không chịu nổi mà thở dốc, anh dán môi vào vành tai tôi cắn nhẹ.

"Vợ yêu, nơi đó của em thật chặt, anh muốn ngay lập tức nhập vào người em. "

Dứt lời, anh đưa ngón tay thâm nhập vào nơi bí ẩn ngênh chiến. Tôi không chịu nổi sức nóng dưới hạ thân này mà kêu lên:

"Aaaaaa. "

"Thả lỏng nào... "

Tôi nghe anh, cố thả lỏng người. Toàn thân tôi đỏ ửng, tràn đây khao khát, đôi tay anh giữ chặt lấy cổ anh. Những ngón tay kia vẫn làm loạn một cách tùy ý ở nơi nhạy cảm. Lý trí lúc này thực sự đã bị lấn át, tôi luôn luôn không thắng nổi từng đợt công kích mãnh liệt của anh.

Dừng lại được chưa? Tôi không chịu nổi nữa rồi, nhưng mà sao... cơ thể càng lúc càng khao khát thế này...

Thấy sự thống khổ của tôi, anh thì thầm vào tai tôi:

"Có muốn anh không? ""

Vừa nói anh vừa cắn nhẹ vào vành tai tôi, ngay lập tức cơ thể tôi run rẩy như vừa có một luồng điện chạy qua.

"Muốn... "- Tôi thành thật đáp, đôi mắt như bị che phủ bởi một làn sương dày đặc.

Cả cơ thể mềm oặt dựa vào người anh, cùng lúc, con quái vật kia nổi lên thật rõ ràng như sẵn sàng nghênh chiến.

Anh bất ngờ buông tôi ra, sau đó đột ngột đứng dậy, cởi nốt cái quần đen cùng với chiếc quần Tom.my ra khỏi người.

Ngay lập tức con quái vật như được giải thoát mà hết sức vươn mình. Sau đó, anh đứng lên ghế, đưa cậu nhỏ ra trước mặt tôi, ánh mắt nhuốm đầy du͙© vọиɠ.

"Làm anh thỏa mãn đi vợ yêu. "

Lúc này, bản thân tôi cũng đã bị du͙© vọиɠ khống chế, tôi không chịu nổi mà đứng dậy, chủ động ôm anh, hai cánh tay quấn quít lại sờ soạng trên vòm ngực rắn chắc của anh.

Tôi bắt đầu thả những nụ hôn nhỏ vụn từ cổ anh, lên đến xương cằm, rồi tới mang tai, không những thế, tôi còn phả vào tai anh một hơi thở nóng bỏng.

"Muốn em đi. "

Với sự quyến rũ của tôi, đôi mắt anh càng lúc càng không khống chế được mà bế thốc tôi lên tay, sau đó đi về phía trước.

Tôi để mặc anh bế, đôi tay vẫn không ngừng nghịch ngợm loạn xạ trên bờ vai của anh.

Tôi đưa mắt tới trước mặt, hơi thở càng lúc càng nặng nề, người nóng lên, biểu hiện hệt như một người đang sốt, mồ hôi càng lúc càng tuôn ra, không thể chịu nổi từng tế bào đang kều gào được giải tỏa.

Chiếc ghế tình yêu màu đỏ rực truyền tới mắt tôi, chúng tôi đang đi về phía đó. Tôi chưa từng thử qua, cũng chưa từng tìm hiểu, hôm nay anh sẽ đưa tôi tới một cảm giác khác lạ ư?

Tôi xụi lơ trên tay anh, giống như là mặc kệ tất cả, cho dù phía trước có bao nhiêu cạm bẫy tôi cũng không quan tâm, điều tôi quan tâm bấy giờ chính là khao khát được anh chiếm hữu.

Anh đặt tôi nằm ở giữa thân ghế, song song với chiếc ghế là một cái gương bản lớn, tôi hơi đỏ mặt bởi thông qua chiếc gương tôi có thể nhìn thấy toàn bộ tư thế mờ ám giữa tôi và anh. Tôi không cho rằng đây là một sự trùng hợp, chắc chắn là anh đã cố ý từ trước.

Tôi ngồi ở phần giữa ghế, vì tác dụng của thuốc kích d.ục mà cả cơ thể lảo đảo như say rượu, gương mặt đưa tình nở ra một nụ cười mê hồn nhìn anh.

Lập tức, anh không chịu nổi mà tiến đến cởi phăng chiếc quần con xuống, vứt ra nền đất.

Tôi tì hai tay xuống chiếc ghế, dây áo thuần khiết lả lướt rơi xuống vai, bày lộ ra rãnh ngực sâu hoắm trước mặt anh.

Anh lập tức như một con báo tiến tới, bóp lấy quả đào đẫy đà khiến tôi không chịu nổi mà cất lên những tiếng rên mờ ám.

"Ưʍ...."

Bây giờ cơ thể tôi hệt như một bông hoa xấu hổ, mẫn cảm với mọi sự động chạm, chỉ cần anh chạm vào thôi là người tôi như bị điện giật, khao khát anh giày vò cứ liên tục gia tăng trong tôi.

Tôi nằm lên chiếc ghế tình yêu do anh chuẩn bị, tư thế nằm như mời gọi anh tiến tới, nhưng không, anh của tôi không hề như tôi đang nghĩ.

Dù tôi có thể đọc ra trong ánh mắt anh có bao nhiêu là thèm muốn tôi, nhưng anh vẫn kiềm chế tất cả, chỉ để giày vò tôi.

"Vợ yêu, em muốn gì nào? "

Tôi khẽ liếʍ đôi môi khô khốc của mình, cả người uốn éo như rắn, đại não trống rỗng, đôi mắt mơ hồ.

Tôi không nói gì, cố gắng giữ chút lý trí sót lại đưa tay kéo cổ anh xuống, chủ động quyến rũ anh.

Nhưng anh không hề như tôi mong muốn, anh nhếch khóe miệng mình lên.

"Nói xem... "

Cơ thể tôi càng lúc như có hàng vạn con kiến lửa bò lên, vừa ngứa vừa mong muốn, tôi không thể kiên trì chờ đợi thêm một phút hay một giây nào nữa, tôi đành xuống nước, giương cờ trắng đầu hàng trước anh.

"Muốn anh. "

Anh bật cười thành tiếng, còn tôi thì xấu hổ tới mức không thể tự đào hố chôn mình. Tôi quay cái mặt đỏ gắt của mình sang bên phải, không dám nhìn thẳng vào anh nữa.

Ngược lại, anh giang hai chân tôi thành hình chữ M, trước khi làm chuyện đó, thói quen của anh luôn là ngắm nơi đó thật kỹ càng sau đó mới từ từ đặt lên nơi đó một nụ hôn thật dịu dàng.

Tôi ngẩng mặt nhìn lên trần nhà, bắt đầu rơi vào cảm giác hưởng thụ.

Nhìn lên trần nhà, tôi hơi giật mình khi phát hiện, lúc này trần nhà đã được thay bằng lớp kính trong suốt, bất giác, từ trên nhìn xuống... góc độ này thật sự khiến người ta đỏ mặt.

Tôi bắt đầu chìm vào một trận triền miên dây dưa không dứt ra nổi, cái gương kia càng làm khơi gợi khát khao trong lòng tôi.

Tôi càng lúc càng không nhận ra mình trong gương, giống hệt như một nữ thần đang chuẩn bị tế đàn, được anh cưng phụng hạ mình.

Càng lúc càng cao trào, tôi không kìm được mà thở dốc, đưa tay kéo lấy tóc anh.

"Ưʍ... "

Lại nhìn ra chiếc gương song song với cái ghế trước mặt, tôi thấy góc nghiêng của anh, gương mặt đẹp đến nao lòng, sống mũi thẳng tắp, đôi môi trái tim, đôi mắt mê đắm. Trái ngược hoàn toàn với vẻ lạnh lùng thường ngày của anh.

Nhiều lúc tôi có cảm giác, nếu tôi không quen anh từ nhỏ chắc là tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ chạm tới anh. Ở anh luôn toát ra một luồng khí lạnh lẽo khiến cho bất cứ ai cũng không thể lại gần.

Những người con gái khác muốn tiếp cận anh, đều bị anh đáp trả một cách ngắn gọn, lạnh nhạt. Thực sự khó để vượt qua bức tường đó.

Vậy mà giờ đây, người đàn ông đứng trên vạn người lại hạ mình trước tôi, cúi đầu giúp tôi thỏa mãn. Lại nghĩ tới việc mình là người đầu tiên được anh phục vụ kiểu này. Nghĩ tới thôi mà cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong con tim tôi.

Nơi đó truyền đến một trận ngứa ngáy kinh khủng, tôi rướn mình khổ sở đón nhận. Càng lúc càng không chịu nổi mà bứt tóc anh, hai đầu gối kẹp chặt gương mặt anh. Hình như thuốc kí©ɧ ɖụ© giúp tôi nhân đôi kɧoáı ©ảʍ, rất nhanh chóng tôi không chịu nổi mà cầu xin anh buông tha.

"Chồng... đừng... chỗ đó... "

Tôi không chịu nổi mà nhắm mắt lại, cảm giác như lưng mình mọc ra một đôi cánh trắng muốt, sau đó bay lên tận trời cao...

"Aaaaaaaaaa! "

Làm xong cái chuyện xấu hổ đó, anh ngẩng đầu lên nhìn tôi, đập vào mắt tôi là đôi môi hồng đỏ và cái vẻ yêu nghiệt của anh.

"Aaaaa!"

Lại là nó, lần nào "nó tới" cũng như xé toạc cả cơ thể tôi ra thành hai mảnh.

Bị xông vào đột ngột, anh đưa hai đôi chân của tôi lên, vắt qua vai, vỗ nhẹ nhàng vào đường cong dưới thân.

"Ngoan nào, thả lỏng ra nào vợ yêu, lần nào cũng chặt chẽ như vậy làm sao anh chịu nổi đây? "

Tôi nghe lời anh, cố gắng thả lỏng, hít lấy một ngụm không khí rồi cố gắng vận động hết sức mình chấp nhận anh.

Vật đàn ông được sự chấp thuận của nơi tư mật liền được đà xông thẳng vào trong, chạm tới điểm G mẫn cảm khiến tôi như phát điên phát dại.

"Aaaaaa, ư.... em yêu anh... "

Khi đạt tới đỉnh cao của khoái lạc, con người ta luôn thốt ra một câu chân thật.

Đúng vậy, tôi yêu anh, yêu tới điên cuồng mù quáng. Không có bất kỳ từ ngữ nào có thể miêu tả tình cảm của tôi dành cho anh. Chỉ mình anh mới có thể lấp đầy khoảng trống khao khát được yêu trong tôi.

Chiếc ghế tình yêu này có một độ dốc nhất định, phần da mềm mại khiến cho tôi cảm thấy thoải mái, với tư thế này, chúng tôi thực sự chạm tới du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất.

Khắp căn phòng không ngừng vàng đi vang lại âm thanh dụ.c vọng mờ ám.

Tôi đưa tay vuốt lấy bờ vai láng mịn của anh, tay kia đặt lêи đỉиɦ đầu để giữ thăng bằng.

Tôi ngước mặt xuống, nhìn thẳng vào gương mặt anh, khuôn mặt thâm trầm mọi khi bây giờ đã được thay thế bằng gương mặt mờ ám cùng ham muốn tột độ.

Thuốc kích d.ục vẫn phát huy tác dụng của nó, sự va chạm mạnh này không hề khiến tôi đau đớn mà càng lúc càng khiến tôi ham muốn thêm, anh hiểu ý nên vận động mạnh hơn chút nữa.

Đây có lẽ chính là điều anh muốn, thường ngày khi chúng tôi làm "chuyện đó", nếu tôi kêu đau anh nhất định sẽ làm chậm lại, nhưng hôm nay thì không, vì có sự hỗ trợ của thuốc kích d.ục, nên anh được thỏa mãn du͙© vọиɠ của bản thân mình mà không kìm nén.

"Sướиɠ thật đấy vợ yêu, anh yêu em nhiều... "

Sau một trận ra vào kịch liệt, rất lâu sau đó, anh gửi gắm những gì tinh túy nhất của đàn ông vào cơ thể tôi.

Tôi bây giờ không còn chút lý trí nào nữa, cảm giác như mình đang nằm trên một đồng cỏ mênh mông bát ngát, gió thổi vừa phải quét qua người tôi.

Cứ ngỡ là chỉ cần được lấp đầy là sẽ được thỏa mãn, nhưng không, rất nhanh chóng cơ thể tôi lại một lần nữa kêu gào, muốn anh tiếp tục nhập cuộc...

Thuốc kích dụ.c quả là kinh khủng, tôi thực sự sợ hãi nó!

Dĩ nhiên, tôi không hề được anh tha sớm như thế, anh lật người tôi lại, giúp tôi điều chỉnh tư thế, tôi nằm sấp trên chiếc ghế tình yêu, và một lần nữa... anh lại tiến đến...

Cứ như vậy, tôi không đếm được bao nhiêu lần, anh liên tục làm chuyện đó đến khi đầu óc tôi quay cuồng và mệt mỏi, thϊếp đi từ bao giờ không hay.