Sát Sinh Quả

Câu chuyện 4: Tinh ngựa - Bạch mã đầu thai

Ngựa là loài vật oai phong lẫm liệt, tượng trưng cho sức mạnh hùng dũng nơi sa trường. Ngựa từng gắn bó với con người trên từng thước đất thước cỏ những ngày tháng chiến tranh, xông pha trận mạc, là phương tiện đi lại phổ biến của con người vào thời trung đại. Ngựa khỏe khoắn, kéo xe, thồ hàng không chút mệt mỏi, là loài vật may mắn tượng trưng cho sự thuận lợi, thăng tiến, chiến thắng. Chính vì vậy, từng có thời kỳ ngựa được trân quý hơn tất cả bảo vật trong nhà. Một con ngựa khỏe, đẹp mã là niềm tự hào của nam tử hán, chở biết bao chí hướng lớn lao: "nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng!"

Vậy nhưng khi những phương tiện hiện đại ra đời, loài ngựa đã dần bị quên lãng. Chúng không còn phải xông pha ngoài chiến trường, đó là một điều đáng mừng rỡ, thế nhưng giờ chúng phải gánh vác những công việc nặng nhọc khác. Ngựa được đưa vào sử dụng trong các dịch vụ thương mại, hàng ngày phục vụ kéo xe hàng trăm vị khách nhưng lại bị đối xử tàn tệ: ăn uống không đầy đủ, bị đánh đập, ngược đãi đến mức chỉ còn da bọc xương. Đôi mắt của chúng luôn trũng buồn, chiếc đuôi ủ rũ thõng xuống, gò lưng lên làm việc.

Không chỉ có vậy, cách đây nhiều năm, khắp cộng đồng từng xôn xao vì món thuốc quý là cao ngựa. Cao ngựa được truyền tai nhau bởi công dụng rất tốt đối với gân cốt, chống loãng xương, suy dinh dưỡng, tăng cường sức khỏe,... kể cả già trẻ gái trai đều có thể sử dụng được. Cao ngựa được mọi người săn đón tìm mua vì tò mò lợi ích của nó. Vậy là những nhà nấu cao ngựa được mở ra hàng loạt để phục vụ cho thị hiếu người dân, đào vào nguồn lợi béo bở này. Cao ngựa được nấu từ xương ngựa, xương được róc ra, trụng nước sôi, lọc qua vải tuyn nhiều lần mới cô được vài kg cao quý giá. 10 kg xương mới có thể cho ra được 1 kg cao cho nên giá cao vô cùng đắt đỏ. Kèm theo đó là hàng trăm chú ngựa phải bỏ mạng để cung cấp đủ số lượng cao ngựa. Một loài vật vốn dĩ quen sự oai phong kiêu hãnh ấy, giờ lại chỉ có giá trị khi còn lại bộ xương cốt, thật là đau xót biết nhường nào. Việc gϊếŧ hại đi những con ngựa khỏe mạnh chỉ để lấy xương cốt cũng là một việc làm vô nhân tính.

Tuy nhiên để nói về quả báo dành cho những người làm công việc gϊếŧ ngựa nấu cao này, nhiều người phải xì xầm nói về trường hợp của anh Thái, trú tại tỉnh Sơn La. Thái chuyển công việc sang làm nghề nấu cao từ khi còn rất trẻ, do có duyên được học nghề nấu cao ngựa từ bác ruột của mình. Khi ấyThái mới 18 đôi mươi nên rất năng nổ, nhanh nhẹn, mong muốn xây dựng một công ty cao ngựa chất lượng cao và chuyên nghiệp. Chính vì vậy cả ngày Thái chỉ dành thời gian hì hục làm việc trong nhà nấu cao, tỉ mẩn từng chút một để gây dựng thương hiệu với khách. Có lần khi mua được một con ngựa đẹp, đem gϊếŧ thấy tiếc, Thái còn lọc sạch bộ da của nó đem treo ở giữa nhà để kỷ niệm. Người ngoài nhìn vào có đôi chút sợ hãi bởi tính khí kì lạ của Thái. Vậy mà mấy năm sau đó Thái cũng lập gia đình, lấy vợ sinh được một đứa con gái cả. Thế rồi bi kịch ập đến.

Ngày hôm đó, tay buôn ngựa dẫn mối quen thuộc của xưởng anh Thái dắt tới một con ngựa quý. Đó là một con ngựa bạch bắt từ trên rừng về. Thái vô cùng mừng rỡ bởi vì giống ngựa bạch sẽ nấu ra được loại cao hảo hạng, được giá vô cùng. Người lái buôn nói rằng khi đang đi hái thảo mộc, bắn chim trong rừng cùng bạn thì bắt gặp con ngựa phi ra từ khe núi. Anh ta thấy kì quái nên mới chạy theo lùng bắt vì sẵn có roi điện, dây thừng và súng bắn thuốc mê. Hai người vây bắt cả tiếng đồng hồ mới dồn con ngựa lại được để bắn và bắt. Sau rồi mới đem xuống bán lại cho Thái. Thái nhận ngay bởi con ngựa rất đẹp: Lông trắng muốt chỉ có vài vết bẩn lấm lem, bờm và lông mí màu đồng thau mượt, đôi móng cũng màu trắng tinh, đôi mắt đen láy, bốn chân có móng sừng. Đôi lúc con ngựa lúc lắc cái đầu, toàn thân sóng sánh như có ánh bạc.

"Con ngựa đẹp quá nhỉ!" Môt vài người đi ngang qua cũng phải trầm trồ lên.

Những người hàng xóm quanh ấy nhìn thấy cũng gạ Thái đừng gϊếŧ chú ngựa đẹp mà mang bán tới một số khu bảo tồn hoặc trang trại nuôi ngựa nào đó. Tất nhiên là Thái không muốn như vậy, giống ngựa bạch rất hiếm, lấy đâu ra thêm cơ hội khác, phải nấu ra được loại cao hảo hạng từ con ngựa này. Vậy là Thái nhất quyết nhốt con ngựa vào trong chuồng nhà, chờ ngày đẹp để gϊếŧ thịt lấy xương. Anh cũng đánh tiếng tới một vài tay buôn trong thành phố, tìm khách sộp chịu đầu tư mẻ cao này.

Vào dạo ấy, vợ của Thái đang mang thai đứa con thứ hai được 2,3 tháng. Sau khi con ngựa được nhốt về có mấy ngày thì bỗng nhiên vào buổi trưa yên ắng, người vợ giật mình tỉnh dậy khi vừa ngủ mê man, người toát đầy mồ hôi. Thái nằm bên cạnh cũng thức giấc mà nói: "Tự nhiên ngồi dậy làm gì thế?"

Người vợ quay sang nói với anh: "Anh ơi, em vừa mơ một giấc mơ kì lạ lắm. Em mơ thấy em đi qua chuồng ngựa sau nhà... chỗ có nhốt con ngựa bạch ấy... nhưng mà... nhưng mà..."

"Nhưng mà làm sao!" Thái gắt lên.

"Em không nhìn thấy ngựa mà lại là một người phụ nữ đang bế con ngồi ở giữa đυ.n rơm trong chuồng, cô ta khóc, mặt trắng bệch, cứ van xin em đừng gϊếŧ cô ta. Cô ta bảo hãy để cô ấy sinh con ra đã. Dòng lệ chảy ra toàn là máu tươi, em sợ lắm!"

"Như vậy là sao? Toàn mê linh tinh rồi bậy bạ !" Thái chẳng hiểu gì, nằm xuống nhắm mắt.

"Em nghĩ là... con ngựa bạch đó... Chính là con ngựa bạch đó, nó là con ngựa cái đấy, không phải ngựa đực gì đâu... Có thể nó đang mang thai..."

Thái chẳng hề bận tâm chút gì về những giấc mơ kỳ quặc của đàn bà. Thế nhưng cô vợ thì sợ hãi lắm, ngay ngày hôm sau mời bác sĩ thú ý của khu vực mà nhà cô hay nhờ tới khám cho con ngựa bạch này.

Ông bác sĩ xem ngựa cũng nói: "Giống ngựa này đẹp đấy, nhưng đúng là ngựa cái, không phải ngựa đực. Anh nhà nấu cao nên chắc cũng không quan trọng cái này lắm nhỉ!"

Thế rồi ông ngồi nắn bụng con ngựa đang ủ rũ trong chuồng rồi bảo: "Cũng có khả năng đang có thai đấy... Giờ mà gϊếŧ thì tội...". Nghe lời bác sĩ, cô vợ xồng xộc đi tìm Thái đang hì hục ở lò nấu cao của nhà. Cô nằng nặc xin chồng để con ngựa lại tính sau.

"Em cũng đang có bầu, mà con ngựa đó cũng như vậy, sắp tới anh gϊếŧ nó thì tội lắm!"

Thái cáu giận lắm, anh đã chốt được cho khách sang tuần sẽ làm mẻ cao và giao sớm rồi, tiền họ cũng đã cọc, làm sao mà thất tín được. Anh gạt bỏ ngoài tai những lời của vợ, kiên quyết làm theo kế hoạch.

Vào sáng ngày đã định, Thái lôi con ngựa bạch ra khỏi chuồng để dóng tới lò mổ ngay cạnh nhà nấu cao. Nó cứ chùn bước chân, phải dùng sức mấy người mới lôi đi được. Cột con ngựa vào chiếc cột trong lò mổ, Thái dùng con dao nhọn sắc, cứa đúng vào động mạch cổ của con ngựa. Những dòng máu tươi phụt ra. Con ngựa đau đớn hí lên quẫy đạp nhưng ngay lập tức bị tiêm thuốc vào đùi. Con ngựa gục xuống, vết máu trên cổ chảy không cầm, một lúc sau, chiếc cổ dài kiêu hãnh của nó đã nằm gục xuống đất. Thái nhanh chóng cùng người bạn lao vào xẻ thịt con ngựa. Thịt ngựa này có thể bán cho các cửa hàng thịt ngựa nấu lẩu trên vùng cao được, không lo bị bỏ phí. Thái cũng muốn giữ lại bộ lông ánh bạc của con ngựa đẹp treo lên tường hoặc may túi, áo làm chiến lợi phẩm, vì vậy nên anh lọc da con ngựa với sự cẩn thận tỉ mỉ lắm. Sau cùng thịt với xương cũng được chia ra riêng rẽ, sẵn sàng để nấu cao. Khi mổ đến phần bụng của con ngựa, phần nội tạng lòi ra ngoài trông vô cùng thảm thương, Thái còn mò được một bọc đầy máu tươi, bên trong có một con thú chưa thành hình. Quả thật con ngựa cái này đang mang thai. Chỉ tội nghiệp cho chú ngựa non còn chưa được ra đời đã bị đoạt đi mạng sống không thương tiếc. Thái nhờ vợ chôn chiếc bọc thai ra sau vườn rồi cũng chẳng bận tâm gì thêm nữa. Thái chăm chú nấu cao suốt hai ngày sau đó, đôi mắt sáng bừng khi nghĩ tới món tiền lớn sắp được nhận.

Sau đó gần một tháng, gia đình Thái bỗng nhận thấy nhiều sự kiện lạ. Vào ban đêm, khi đang trong giấc ngủ say nồng, Thái thường nghe thấy tiếng vó ngựa chạy xung quanh nhà. Hai vợ chồng bật đèn giữa đêm ra ngoài cửa xem thì không thấy điều gì kì lạ. Nhiều đêm liên tiếp xảy ra điều ấy, vợ Thái run sợ nhắc đến con ngựa bạch mà chồng đã gϊếŧ. Cô sợ chính nỗi oán hận của nó đã quay trở về đe dọa gia đình cô. Vợ Thái sợ hãi ra chỗ sau vườn đã từng chôn bào thai ngựa con lần trước nhưng bàng hoàng nhận ra chỗ đó đã bị ai hay vật gì đó đào lên lấy mất từ bao giờ. Vợ anh bèn khấn vái tổ tiên phù hộ mong thoát khỏi thế lực bí ẩn nào đó đang đe dọa gia đình mình. Thế nhưng càng ngày, càng ngày, tiếng vó ngựa càng gần hơn như để báo hiệu rằng: thời gian sắp hết.

Tròn hai tháng sau khi anh Thái gϊếŧ con ngựa bạch, đêm ngày hôm ấy, hai vợ chồng Thái vẫn nghe thấy tiếng vó ngựa sát ngay bên tai như thể rất gần rồi. Dù vợ anh đã bật kinh Phật cả đêm nhưng vẫn không thể át đi tiếng vó ngựa rõ mồn một. Đột nhiên, có tiếng hét ở bên phòng ngủ của cô con gái cả vang lên. Vợ Thái, lúc này đã mang thai gần 7 tháng, lật đật chạy sang. Cô bé đang ngồi khóc tức tưởi, kể với mẹ rằng hôm nay thức dậy giữa đêm thì chợt thấy bóng một con ngựa trắng muốt phi như gió xung quanh ô cửa sổ. Rồi bất chợt con ngựa với đôi mắt đỏ au như máu xông về hướng cửa sổ mà thở phì phò hung hãn khiến cô bé sợ hãi khóc thét lên. Đúng lúc mẹ sang thì con ngựa lại biến mất không một dấu vết. Lời kể của cô con gái cả làm vợ Thái sởn gai ốc khắp người. Đến lúc này cô đành phải tin rằng hồn ma của con ngựa bạch chồng cô đã gϊếŧ quay về báo thù. Cô lầm rầm khấn vái ở ban thờ đến sáng rồi bước ra khỏi cửa đề đi chợ thì bàng hoàng nhận ra khoảng sân vườn phía trước và xung quanh nhà đã bị cày xới nát bươm bơi những vết tròn lõm như dấu móng ngựa... Vợ Thái hoảng hồn vào đánh thức chồng dậy rồi van xin anh hãy mời thầy trên chùa về xem thử.

Thái đến lúc này cũng có phần kinh hãi, thế nhưng hôm đó anh ta có buổi hẹn nhậu với bạn vào buổi trưa nên anh ta đành hứa với vợ rằng đi nhậu xong sẽ rẽ qua chùa. Thái rất dễ dàng cáu gắt nếu như vợ mình nói quá nhiều, vì vậy anh ta nhất quyết khăng khăng làm theo ý của mình, không muốn nghe vợ trình bày.

Sau đó, vợ Thái ở nhà chờ đợi tới tận tối mịt cũng không thấy chồng mình về, trong lòng nóng như lửa đốt. Cô đang tính khoác quần áo đi tìm chồng thì bỗng nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới báo hung tin: Thái trên đường về nhà, do uống rượu quá chén nên đã xảy ra va chạm với xe container ngoài đường, bị xe cán nát đầu, tử vong tại chỗ. Người vợ nghe tin thì sốc tới tột độ, run rẩy vớ lấy chiếc áo khoác phi ngay ra ngoài, mắt đã nhòe lệ. Vừa ra tới sân, cô bất chợt nhìn thấy một con ngựa bạch lớn đang đứng hiên ngang ở giữa cổng với đôi mắt đỏ ngầu. Chưa kịp để cô nói gì, con ngựa lao thẳng vào người cô như cơn gió. Vợ Thái sốc đến ngất đi, khi ấy cô vẫn mang thai 7 tháng.

3 tháng sau cái chết của Thái, dù vẫn còn chưa nguôi ngoai nhưng người vợ đã hạ sinh được một cậu con trai bé nhỏ ở bệnh viện phụ sản tỉnh. Đứa bé đẻ ra giống bố y như đúc khiến người vợ càng nhìn càng xót xa. Giờ đây cả gia đình sẽ phải sống một cuộc sống vá víu nghèo khổ khi mất đi trụ cột gia đình. Cô đã hoàn toàn quên mất hình ảnh con ngựa bạch đứng giữa sân nhà mà mình nhìn thấy trước khi ngất đi. Sau khi sinh ra, đứa trẻ tỏ ra ốm yếu triền miên.

Khi sinh được tầm 11 tháng, đứa trẻ lâm vào một trận ốm nặng: Nó liên tục quấy khóc, mặt và đầu có dấu hiệu sưng tấy. Do điều kiện gia đình không còn khấm khá nên cô vợ cũng không thể đưa con đi khám thường xuyên được, cho tới khi bệnh tình trở nặng thì mới đưa con đi khám. Lời kết luận của bác sĩ làm người mẹ xót xa đến quặn lòng: đứa trẻ vừa được gần 1 tuổi, mới đang bập bẹ tập nói đã mắc phải căn bệnh u xương ác tính. Việc chạy chữa mất rất nhiều tiền của nên người mẹ không thể lo nổi. Càng ngày, khối u càng phát triển lớn trên mặt cậu bé, khuôn mặt nhô ra cả 20 cm. Càng nhìn, cậu bé trông càng giống một con ngựa mõm dài.

Người mẹ nhìn con nhận ra tội lỗi của gia đình mình. Cô cũng nhớ lại và dần hiểu việc vong con bạch mã lao vào cơ thể đang mang bầu của cô để làm gì. Nó đã đầu thai vào chính sinh linh của con trai cô để bắt cô phải trả nghiệp báo rồi mới đi. Chồng cô đã chính tay gϊếŧ ngựa nhưng cô không thể can ngăn được, vì vậy cô cũng có tội. Đau thương chồng chất đau thương, người mẹ đưa con trai lên chùa, lúc này đã mù lòa cả hai mắt với khối u to đùng trên mặt để con trai có thể nghe kinh hồi hướng, bỏ bớt oán niệm. Cô cũng thành tâm sám hối, lo lắng cho con trai đến cùng như một hành động ăn năn hối lỗi. Cậu bé mặt ngựa ở lại với gia đình cho tới năm 6 tuổi mới mất, gia sản kiếm được nhiều năm của vợ chồng Thái cũng tan biến không còn lại chút gì vì phải lo chạy chữa cho con. Người mẹ đau khổ đi tu, rời cõi hồng trần. Khi về với ngôi làng mà gia đình Thái từng sinh sống, ai cũng đều được nghe kể câu chuyện li kì về ngựa đầu thai vào làm người để báo oán.

Kỳ sau: Tinh rắn – Rắn thần miếu hoang