Converter: Độc Giao
Dịch + Đề tự: Chưởng Thiên
Thương thay cho Bản Nguyên Pháp Tắc
Trước Thiên Đạo vẫn hóa thành không
***
Vừa dứt lời, Hàn Lập dùng một tay kết kiếm quyết, vung lên chỉ về phía sau lưng.
Bảy mươi hai Kiếm Linh đồng tử lập tức bay vυ't đi, bao bọc ba người Kim Đồng, Nghĩ Tưu vào chính giữa.
"Ầm ầm"
Ngay sau đó, nương theo điện quang lập loè chói mắt, một tòa lôi trận cự đại cũng được phát động trong nháy mắt. Thân hình bọn họ bị lôi quang cuồn cuộn nuốt chửng, lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
Không phải lo lắng hậu hoạn nữa, Hàn Lập liền khoanh chân ngồi xuống đả tọa giữa hư không.
Hai tay hắn kết thành pháp quyết, toàn lực vận chuyển công pháp Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết trong thể nội.
Nhất thời, trăng tròn màu vàng chậm rãi lên cao, tỏa ánh sáng mênh mông, bao phủ khắp bốn phương tám hướng.
Đoạn Thời Lưu Hỏa biến thành lực lượng tinh thần, tản phát quang mang rạng rỡ chẳng khác gì một vòm trời đầy sao.
Quang Âm Tịnh Bình cũng đã hóa thành Quang Âm Chi Hà. Thế nước mãnh liệt, quay cuồng chảy xuôi, xoay tròn quanh thân Hàn Lập.
Huyễn Thần Sa ngưng tụ thành một tòa sơn mạch nguy nga, chập trùng chấn động, kéo dài cả vạn dặm. Trên đó Đông Ất Thần Mộc đã biến thành cây rừng xanh tươi, cũng tùy thời điên cuồng chập chờn theo.
Hết thảy tạo thành Huyễn Thế Cảnh hoàn chỉnh bao gồm trăng sao, núi non, sông nước, cây rừng muôn hình vạn trạng, không ngừng lưu chuyển, chấn động hoàn vũ!
Thời gian bên trong không gian Linh vực của Hàn Lập biến ảo tựa như sông lớn đổ ra biển. Trong nháy mắt, gia tốc thời gian đột nhiên tăng vọt gấp trăm lần.
Lực lượng Pháp tắc Thổ thuộc tính từ bốn phía trong hư không bắt đầu lưu chuyển với tốc độ gấp trăm lần trước đây, điên cuồng xâm chiếm thể nội Hiên Viên Kiệt.
"Ầm ầm"
Từng trận thanh âm nặng nề không ngừng truyền đến từ trong hư không. Tâm thần Hàn Lập khẽ động, cúi đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy không gian phía dưới rung chuyển không ngừng. Bảy tám mảnh đại lục không rõ thuộc Tiên Vực nào đang ầm ầm phân tách, lần lượt xuyên qua Thanh Minh Vực, Thiên Phong Vực, Thiên Ngoại Vực, đổ dồn về không gian vực ngoại này.
Thời điểm các mảnh đại lục kia tiến vào Thanh Minh vực còn có thể trông thấy vô số độn quang thi nhau bay vυ't đi, trốn chạy khỏi bề mặt đại lục. Nhưng sau khi tiến vào bên trong Thiên Phong Vực thì chẳng còn thấy được mấy người phía trên những mảnh đại lục đó.
Khi đã chính thức tiến vào Thiên Ngoại vực, những mảnh đại lục khổng lồ kia liền bắt đầu phân giải, khiến cho núi sông vỡ nát, mặt đất sụp đổ. Số phận của chúng hiện giờ cũng giống như mảnh đại lục lơ lửng giữa trời trước đó, dần dần tiêu tán trong thiên địa. Cuối cùng, chỉ còn lại đạo đạo lực lượng pháp tắc Thổ thuộc tính vô cùng cường đại, hội tụ trên thân Hiên Viên Kiệt.
Lực lượng Pháp tắc ngưng tụ trên thân ngày một nhiều khiến cho khí tức của Hiên Viên Kiệt ngày càng trở nên tinh thuần. Y cách Người ngày càng xa, cách Đạo ngày một gần.
Tuy vậy nhưng thần sắc Hiên Viên Kiệt vẫn thủy chung không thay đổi. Chỉ có một đôi tròng mắt đang bắt đầu run rẩy, dường như đang kháng cự lại sự xâm lấn của cỗ lực lượng ngoại lai này. Có điều mỗi một tấc lực lượng Thổ Chi Bản Nguyên đều vô cùng thân cận với Đại Đạo, sao có thể để cho y tùy ý cự tuyệt?
"Vẫn còn chưa đủ a. Liền cấp thêm cho ngươi chút ít, thế nào hả?" Ánh mắt Hàn Lập chợt bừng lên vẻ điên cuồng.
Vừa dứt lời, lực lượng Pháp tắc Thời gian trong thể nội hắn lập tức tuôn trào, không hề mảy may tiếc rẻ. Từng đạo đạo văn Thời gian trên Ngũ Hành Huyễn Thế thi nhau phát sáng mãnh liệt. Từng sợi từng sợi tơ Pháp tắc Thời gian lần lượt tiêu tán, hóa thành lực lượng Pháp tắc cực kỳ tinh thuần dung nhập hư không.
Bên trong Linh vực, gia tốc thời gian vốn chỉ gấp trăm lần liền bạo tăng, trong nháy mắt đã đạt tới ngàn vạn lần.
Phần lực lượng Thổ Chi Bản Nguyên đã tràn vào trong phạm vi Linh Vực Hàn Lập cũng bị Hiên Viên Kiệt hấp thu sạch sẽ sau vài lượt hô hấp.
Tại thời khắc này, ngay cả vô số thiên thạch trong không gian ngoại vực cũng nhao nhao nứt vỡ, đồng dạng cống hiến lực lượng Bản Nguyên thuộc tính Thổ, điên cuồng dung nhập vào thể nội Hiên Viên Kiệt.
Rốt cuộc một màn quen thuộc cũng xuất hiện…
Một vòng xoáy cự đại gần như vô biên vô hạn thình lình hiện ra sau lưng Hiên Viên Kiệt. Vòng xoáy này đại biểu cho lực lượng Bản Nguyên Thổ Chi Đại Đạo trong thiên địa, như suối nguồn tràn trề chảy ra, cuốn lấy thân hình Hiên Viên Kiệt.
"Không…" Cặp mắt Hiên Viên Kiệt chợt lóe lên chút thần quang, rốt cuộc cũng khôi phục được một tia lý trí.
Nhưng đã quá trễ rồi! Quá trình ăn mòn của Thiên Đạo đối với y đã chính thức bắt đầu.
"Hàn Lập! Ngươi mau dừng lại! Mau dừng lại!" Hiên Viên Kiệt kinh hoàng thét lớn.
Tình hình của Hàn Lập bên kia cũng chẳng khấm khá hơn là bao. Lực lượng Thời Gian Pháp Tắc trong cơ thể hắn quả thực đang tiêu hao quá nhanh. Đảo mắt vài cái đã mất đi quá nửa. Thể nội hắn đang cảm giác được từng trận từng trận dao động cực kỳ mãnh liệt, khốn cùng.
Có điều, trước thanh âm thỉnh cầu của Hiên Viên Kiệt, hắn vẫn làm như không nghe thấy, vẫn một bộ mắt điếc tai ngơ, mặt không biểu tình, căn bản bất vi sở động, tiếp tục dốc toàn lực thúc giục Ngũ Hành Huyễn Thế.
Hàn Lập đương nhiên cũng minh bạch, với tình huống hiện tại của hắn, căn bản không đủ để khiến cho Hiên Viên Kiệt bị Thiên Đạo đồng hóa hoàn toàn.
Chỉ có tiếp tục gia tốc thời gian, đánh liều tiêu hao toàn bộ lực lượng Pháp Tắc Thời Gian, một tia cũng không giữ lại, có lẽ mới có chút khả năng triệt để hoàn thành sự ăn mòn của Thiên Đạo.
"Hàn Lập! Ngươi và Thời Gian Đạo Tổ Đại Đạo tương trùng, nhất định sẽ có ngày hai ngươi phân chia sinh tử. Hãy mau dừng tay, ta có thể giúp ngươi, ta có thể giúp ngươi… " Rốt cuộc Hiên Viên Kiệt cũng đã cảm nhận được mùi vị của sự tuyệt vọng.
"Kiếp trước Kim Đồng bị chính tay ngươi sát hại. Vậy mà ngươi vẫn cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi sao?" Từng câu từng chữ thốt lên từ miệng Hàn Lập, không mảy may mang theo chút cảm tình nào.
"Không! Ta có thể phát thệ trước Đạo. Tuyệt đối không vi phạm… " Hiên Viên Kiệt cuống cuồng gào loạn.
Hàn Lập nghe vậy liền thoáng do dự.
Có một vị Ngũ Hành Bản Nguyên Đạo Tổ làm trợ thủ tương đương với một cỗ lực lượng rất lớn, có lợi cho việc đối kháng với Thiên Đình sau này. Nhưng hắn lập tức gạt phắt ý nghĩ này đi.
Bởi vì, Hàn Lập vốn không nắm chắc có thể khống chế được một vị Bản Nguyên Đạo Tổ chỉ bằng một lời thề.
Tâm ý đã định. Hàn Lập không thèm nhiều lời nữa, tiếp tục điên cuồng thiêu đốt lực lượng Pháp tắc của bản thân, gia tăng tốc độ thôn phệ Hiên Viên Kiệt của Thiên Đạo.
Thời gian lúc này như nước mưa nhỏ giọt, tí tách trôi qua. Ban đầu Hiên Viên Kiệt còn đau khổ cầu xin, nhưng gặp phải Hàn Lập một lòng muốn y thân tử đạo tiêu, nên y bắt đầu chuyển sang nguyền rủa. Hiện giờ, y lại phát hiện được Hàn Lập không thể chống đỡ được bao lâu, liền giở giọng đe doạ.
"Ngươi chống không nổi đâu, Hàn Lập. Tuy ta đã bị Thiên Đạo đồng hóa gần một nửa, nhưng rốt cuộc vẫn chưa triệt để tiêu vong. Qua một lát nữa, ta sẽ nghiền xương ngươi thành tro, lấy Nguyên Anh làm bấc đèn, hủy diệt Thần Hồn vĩnh viễn. Ta muốn ngươi sống không bằng chết. Ha ha…"
Thanh âm cuồng tiếu của Hiên Viên Kiệt quanh quẩn vang vọng khắp không gian vực ngoại.
Nhưng hai bên tai Hàn Lập giờ chỉ là một trận ù ù không rõ.
Hắn quả thực đã chạm đến cực hạn, quang cảnh trước mắt đã mơ mơ hồ hồ. Cơ hồ toàn bộ lực lượng trong thể nội hắn đã bị vắt kiệt. Ngũ Hành Huyễn Thế cũng lung lay như sắp đổ, có thể sụp xuống bất cứ lúc nào.
"Có muốn mượn chút lực lượng của ta hay không?" Lúc này, một thanh âm kỳ ảo bỗng nhiên vang lên trong thức hải đã gần như khô kiệt của Hàn Lập.
"Bình Linh tiền… Không đúng, ngươi là ai?" Hàn Lập cả kinh vội hỏi.
"Ta… chính là ngươi… Ngươi…. chính là ta…" Thanh âm kia đáp.
"Bản Ngã, ngươi là Bản Ngã của ta?" Hàn Lập bừng tỉnh đại ngộ.
Từ khi tiến giai Đại La đỉnh phong đến giờ, hắn vẫn một mực đau khổ tìm kiếm Bản Thi nhưng không được. Vậy mà trong lúc nước sôi lửa bỏng, toàn thân lâm vào trạng thái cực hạn này lại có thể cảm giác được.
"Trừ bỏ Thiện, Ác và thất tình lục dục, rốt cuộc chỉ còn lại ta và ngươi là thân cận nhất. Ta là Bản Ngã của ngươi. Ngươi là Bản thân của ta." Bản Thi trả lời, thanh âm vang vọng trong thức hải Hàn Lập.
"Ngươi muốn tách ra ngay lúc này sao? Chỉ sợ vừa phân chia xong, ta và ngươi sẽ chết ngay tại trận." Hàn Lập âm u thở dài.
"Ta đã nói chúng ta rất giống nhau. Vì vậy phương pháp mà ngươi muốn cũng chính là ý tưởng của ta." Bản Thi đáp.
Chỉ trong nháy mắt, Hàn Lập bỗng cảm thấy toàn thân ấm áp. Lực lượng Pháp tắc vốn đã khô kiệt lại tuôn trào một lần nữa. Vậy mà Bản Thi thực sự lực tiếp sức cho hắn.
Tuy Hàn Lập chỉ trì hoãn trong tích tắc nhưng cũng đã cho Hiên Viên Kiệt cơ hội thở dốc. Dù đã khôi phục một nửa lực lượng Pháp Tắc Thời Gian, nhưng rốt cuộc hắn cũng không thể tiếp tục được nữa.
Phù văn Bản Nguyên trong đôi mắt Hiên Viên Kiệt bỗng nhiên tối sầm lại. Y đã cưỡng ép chặt đứt liên hệ với Thiên Địa Đại Đạo.
Lúc này, một nửa thân hình y đã bị vòng xoáy Thiên Đạo nuốt chửng, ở chỗ tiếp giáp của phần thân thể còn lại cũng đã có dấu hiệu hóa đá. Tổn thất của lần giao phong nàykhông thể nói là không lớn.
"Hàn Lập…" Hiên Viên Kiệt nộ khí xung thiên, quát lớn.
Không chờ Hàn Lập trả lời. Sau lưng Hiên Viên Kiệt bỗng nhiên xuất hiện một đạo kim quang, lấy góc độ vô cùng quỷ dị mà tới.
Giữa kim quang thình lình hiện ra một đầu Phệ Kim Trùng khổng lồ, chính là chân thân của Kim Đồng. Miệng nó há to như chậu máu, bên trong là một vòng xoáy màu vàng cực lớn đang không ngừng truyền ra trận trận ba động pháp tắc vô cùng cường đại.
Hiên Viên Kiệt cả kinh. Vầng sáng màu vàng đất trên thân trong nháy mắt đại thịnh. Thân hình y muốn thuấn di bỏ chạy.
Nhưng Hàn Lập đã sớm đoán được chuyện này, nên đã đi một bước đến bên cạnh y. Tay hắn nâng lên một chưởng hướng vỗ xuống đầu Hiên Viên Kiệt.
Trong lòng bàn tay hắn phóng ra từng sợi Thời Gian Pháp Tắc tinh ti nhè nhẹ, lập tức chặn đứng hành động của Hiên Viên Kiệt.
Hiên Viên Kiệt căn bản không sợ một chưởng này Hàn Lập. Nhưng hiện giờ lưỡng đầu thọ địch, mới trì hoãn trong tích tắc thì cái miệng lớn của Kim Đồng đã bổ xuống, trực tiếp nuốt chửng Hiên Viên Kiệt vào trong bụng.
"Không! Ta không cam tâm…" Thanh âm của y dường như muốn trốn chạy vào hư không vô tận, nhưng rốt cuộc càng ngày càng nhạt dần. Kim Đồng khép miệng lại thì thanh âm của y cũng tắt ngấm.
"Ầm ầm…"
Một trận sấm rền trầm đυ.c truyền ra từ bụng Kim Đồng. Dường như Hiên Viên Kiệt vẫn đang giãy giụa không ngừng.
Chỉ thấy kim quang trên thân Kim Đồng lưu chuyển một vòng. Thân hình khổng lồ lập tức thu nhỏ lại, cuối cùng khôi phục bộ dáng nữ tử.
Hàn Lập chăm chú quan sát, liền phát hiện bộ dáng của Kim Đồng đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Khí tức thiếu nữ lúc trước đã hoàn toàn biến mất, bất luận phong thái hay khí chất hiện giờ đều vô cùng thành thục.
Gương mặt nàng này giờ bình tĩnh vô cùng. Trong mắt tựa hồ có hai vòng xoáy hun hút đang ung dung xoay tròn. Toàn thân Kim Đồng bắt đầu tản mát ra một loại khí tức siêu nhiên.
"Khí tức của ngươi…" Hàn Lập nghi hoặc hỏi.
"Chưa ổn định. Ta cần điều tức một chút để củng cố cảnh giới." Kim Đồng liếc hắn một cái, chậm rãi nói.
"Ta vốn tưởng rằng thời điểm tiến giai Đạo Tổ sẽ dẫn phát dị tượng kéo dài mấy ngày. Không ngờ lại có thể an ổn như vậy." Hàn Lập nhìn xung quanh một lượt, tỏ vẻ ngoài ý muốn.
"Lúc này ta vốn dĩ nên thôn phệ một mảnh Vực Ngoại Hư Không mới phải. Nhưng đã nuốt được một gã Bản Nguyên Đạo Tổ như Hiên Viên Kiệt, thì cỗ lực lượng này cũng đủ để ta hảo hảo tiêu hóa một trận." Kim Đồng tỏ vẻ hài lòng.
Hàn Lập nghe vậy mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Lần này vẫn là nhờ có ngươi." Kim Đồng chăm chú nhìn Hàn Lập.
"Tiến giai Đạo Tổ là đại sự bực nào chứ? Vậy mà không nói với ta một tiếng, ngươi cũng quá tùy hứng rồi." Sau khi đã bình tâm, Hàn Lập liền nhíu mày, nhăn mặt trách mắng.
Mấy người Nghĩ Tưu từ xa chạy lại, vừa vặn nghe thấy Hàn Lập nói liền giật mình đánh thót. Trong trí nhớ của bọn họ, trước giờ chưa từng có ai dám nói chuyện với Trùng Tổ như vậy.
Nhưng bằng vào thái độ dốc sức liều mạng bảo hộ Kim Đồng của Hàn Lập trước đó, ba người cũng đoán được quan hệ giữa hắn và Kim Đồng tuyệt đối không đơn giản, liền không dám tiến lên quấy rầy. Cả ba lẳng lặng khoanh chân đả tọa giữa hư không, tự mình điều tức.
Kim Đồng nghe xong hơi trợn mắt há mồm, nhưng cũng không nói thêm gì.
Đúng lúc này, thần sắc nàng bỗng nhiên biến đổi, áp một tay lên bụng, lòng bàn tay bừng sáng kim quang.
"Thế nào?" Hàn Lập hỏi vội.
"Dù gì cũng là Đạo Tổ, đang đối kháng với Pháp tắc Thôn Phệ trong cơ thể ta." Kim Đồng nói.
"Có không có gì đáng ngại chứ? Nếu cần thì ta lại giúp ngươi một chút?" Hàn Lập nhíu mày hỏi.
"Nếu như ở bên ngoài thì thắng bại khó lường. Nhưng giờ y đã nằm trong Càn Khôn trong bụng ta, nên chuyện thân tử đạo tiêu chỉ là sự tình sớm muộn. Có điều lực lượng Thổ Chi Bản Nguyên quả thực có chút khó giải quyết." Kim Đồng không hề giấu giếm.
Hàn Lập liếc một vòng bốn phía rồi nói:
"Đã gây ra động tĩnh lớn như vậy thì nơi này không nên ở lâu nữa. Trước tiên ngươi hãy ngăn chặn nó lại, sau đó theo ta tìm địa phương khác bế quan, ta sẽ vì ngươi mà hộ đạo."
Kim Đồng nghe xong thì hơi đắn đo một chút nhưng rốt cuộc vẫn gật đầu, chuyên tâm áp chế sự phản kháng của Hiên Viên Kiệt.
"Các ngươi hãy rời đi trước. Ta sẽ mang theo Kim Đồng tìm địa phương an toàn để bế quan." Hàn Lập bước đến trước mặt bọn Nghĩ Tưu.
Bọn Nghĩ Tưu nghe vậy nhưng không có lập tức bỏ đi, mà đồng loạt nhìn về Kim Đồng, tự đáy lòng thốt lên lời hỏi thăm.
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, ba người họ mới lục tục ôm quyền thi lễ với Hàn Lập, rồi mang theo ánh mắt quyến luyến, phức tạp mà rời đi.
Sau khi thu hồi toàn bộ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, Hàn Lập cũng khoanh chân ngồi xuống, nuốt vào mấy viên đan được, nhắm mắt điều tức.