Gia Đình Loạn Luân

Chương 18

Trở về đơn vị, không có ngày nào hắn không nghĩ đến cậu. Nhớ lúc mới phát hiện cậu thủ da^ʍ trong nhà vệ sinh. Ý nghĩ ban đầu của hắn là cậu thật sự rất dâʍ đãиɠ. Người như cậu chỉ là đỉ điếm để bọn đàn ông cᏂị©Ꮒ mà thôi. Suốt hai ngày sau, hắn luôn dùng nhiều cách hành hạ cậu để thỏa mãn thú tính. Đến khi nhìn cậu vì bạo lực mà sắp chết đi hắn mới nhận ra rằng thiếu cậu hắn chịu không nổi. Một tuần sau đó, hắn yêu thương cậu hết mực, chiều chuộng như một cặp tình nhân thật sự, chỉ có điều hắn luôn giam lỏng cậu trong tầng hầm.

Hôm nay, là đến ngày hẹn một tháng, một tháng qua hắn luôn tìm mọi thông tin về cậu nhưng đều không có kết quả nên đành bất lực mà chờ đợi.

Đơn vị gọi hắn lên có việc khẩn cấp, thế là nguyên cả buổi chiều hôm nay hắn không thể chờ cậu trong tầng hầm được rồi.

“Anh đưa em đi đâu thế?”, cậu được ông bế rời khỏi nhà trong buổi chiều. Trong đầu cậu có chút háo hức lẫn chờ đợi thứ mà ông nói đêm nay dành riêng cho cậu.

Cạch!

Căn phòng mở ra. Ông nhìn cậu cười ám muội.

“Tɧɾεε ѕσʍε!”

Tim cậu giật mạnh, là trò chơi ba người. Cậu cảm thấy thật phấn khích, đây là thứ cậu muốn từ rất lâu rồi từ sau khi bị hϊếp da^ʍ tập thể. Cậu không muốn như lần trước cả hội trường nhiều người như vậy, bây giờ cậu chỉ cần ba người chơi là đủ rồi.

Tiếp theo, ông cởi bỏ hết quần áo của cậu. Cậu cảm nhận được hơi lạnh xung quanh và tiếng dụng cụ vang lên.

Ông lấy ra đôi vớ lưới mang lên đôi chân thon dài trắng nõn không tì vết của cậu cùng với đôi giày cao gót màu đỏ xinh đẹp. Tiếp đến là hai sợi dây gai được cột ngang qua đầṳ ѵú của cậu và nẹp chặt phía sau lưng. Trong bóng tối, cậu cảm nhận từng vật dụng được ông đeo lên người. Chiếc chuông nhỏ cột trên cổ cậu vang lên tiếng leng keng cùng với tai cáo đội trên đầu.

“Em quỳ xuống đi. Đúng rồi. Dang hai chân rộng ra. Rộng hết cỡ. Đúng rồi. Ở yên đó.”

Ông cầm lấy hai sợi dây xích cột hai đầu gối cậu cố định sang hai bên, như vậy cậu không thể đứng được nữa, cũng không thể ngồi một cách thoải mái.

“Bây giờ, còn lại ba chỗ này nữa thôi.”

Ông nhẹ nhàng sờ lên dươиɠ ѵậŧ cùng hai lỗ huyệt ướŧ áŧ của cậu. Ngón tay ông luồn vào bên trong do thám. Đúng là thuốc đặc trị có khác, chỉ sau một tháng hai lỗ huyệt của cậu chỉ chứa được ba ngón tay của ông mà thôi.

Lách chách!

Chỉ vài động tác nhẹ của ông cũng làm vang lên tiếng nước đầy da^ʍ mỹ. Ông cầm lấy một cái đuôi cáo bên dưới có cục inox rồi chầm chậm đâm lút cán vào trong c̠úc̠ Ꮒσα của cậu.

Cuối cùng, ông cột hai tay cậu treo lên cao trên đỉnh đầu. Bên dưới hoàn toàn không sử dụng hình cụ.

Một con người xinh đẹp hiện ra trước mắt ông, dù không sử dụng nhiều hình cụ trên người nhưng cậu thật sự đẹp đến mê người. Hơi thở ông bắt đầu gấp gáp, ngay cả dươиɠ ѵậŧ bên dưới cũng trướng lên cực đại.

Ông cầm lên hai viên thuốc kí©ɧ ɖụ©, nhiêu đây cũng làm cho cậu dục tiên dục tử rồi.

“Ngoan! Uống hai viên thuốc này rồi chúng ta sẽ có mà tɧɾεε ѕσʍε cực kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”

Cậu nghe đến tɧɾεε ѕσʍε thôi thì ông nói gì cậu cũng làm. Uống hai viên thuốc kí©ɧ ɖụ© đối với cậu chỉ là con cá nhỏ.

“Ực!”

Một đường nước men theo khóe miệng cậu chảy xuống khiến cho không gian càng trở nên nóng hổi.

Trong khi chờ đợi hắn trở về, ông liền có màn dạo đầu cực ngọt ngào với cậu, đương nhiên bên dưới ông không đυ.ng chạm đến.

Ông ngồi xuống trước mặt ôm lấy thân hình xinh đẹp của cậu nhẹ nhàng cắи ʍút̼.

Cạch!

Hắn nôn nóng mở cửa phòng, ngay lập tức người trước mặt làm hắn bất ngờ xen lẫn phấn khích. Cậu đang quỳ đó, với tư thế đầy mời gọi và còn có những dòng dâʍ ɖị©ɧ nhiễu đầy trên sàn. Nhìn qua một lượt từ đầu đến tư thế quả thật đối với một người đàn ông là chuyện gϊếŧ người không cần dao.

Hắn vui mừng chạy đến ôm chặt lấy cậu như thể nếu để hở một chút cậu sẽ chạy đi mất như lần ở căn hộ kia.

“Tiểu hồ ly! Em đi đâu bây giờ mới trở về. Có biết anh tìm em lâu lắm rồi không?”

Cậu nghe được tiếng nói của hắn có chút bất ngờ, thì ra tɧɾεε ѕσʍε mà ba cậu nói đến chính là hắn. Thật ra, cậu rất nhớ dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn, mỗi lần đâm vào đều khiến cậu như chết đi sống lại vậy.

Nói đến ba mình, từ khi hắn vào cậu không cảm nhận được ông ấy ở đây.

“Tiểu hồ ly! Em nói đi. Một tháng qua em đã đi đâu?”

“Em…em…”

Bang!

Thuốc kí©ɧ ɖụ© bắt đầu phát huy tác dụng, cậu cảm thấy thân mình mềm nhũn ngả vào người hắn. Cơ thể bắt đầu dâng lên cảm giác ngứa ngáy cầu kí©ɧ ŧìиɧ. Cậu thở dốc uốn éo thân mình lên người hắn cầu sự đυ.ng chạm.

Hắn có chút bất ngờ, nhưng khi nhìn sang lọ thuốc kế bên thì hắn đã hiểu, cậu đã bị cho uống thuốc kí©ɧ ɖụ©.

“Tiểu hồ ly! Em ráng lên, anh nhất định sẽ thỏa mãn em để em không bị giày vò như thế nữa!”

Nói xong hắn liền đi đến chốt cửa phòng và bắt đầu cởi hết quần áo. Không khí dầng nóng lên, cự vật của hắn trướng lên to lớn đến bức người. Hắn nhìn cậu vì thuốc kích dụng mà không ngừng lắc lư thân mình. Những đường cong hoàn hảo, bầu vυ' to tròn bị ép chặt lại với nhau nhờ sợi dây gai phát ra tia sáng lóng lánh. Tiểu hồ ly của hắn đang quỳ đó mời gọi hắn đến làʍ t̠ìиɦ.

“Ch..chi…ch…em…mau…ah…a…khó chịu quá…ngứa quá…chỗ đó…hai chỗ đó…khó chịu…”

Dây thần kinh não của hắn như bị ai đó cắt đứt mất rồi. Hắn nhanh chóng mà xuồng xã ôm lấy cậu cắи ʍút̼ như một con thú dại.

“Uưm…hưm…huh…”

Môi cậu bị hắn chiếm giữ, mạnh bạo mà cắn nuốt, nước bọt của hai người tiết ra mỗi lúc một nhiều làm nó chảy dài trên cổ cậu. Sự hít thở đối với hai người như một điều xa xỉ. Hắn muốn cậu, hắn thật sự muốn cậu đến phát điên. Đúng! Hắn điên thật rồi. Điên vì yêu cậu mất rồi.

“Ưʍ..ực..ực…”

Cậu bị hắn mạnh bạo ôm lấy liền phát đau rêи ɾỉ. Hôm nay, hắn lạ hơn những lần làʍ t̠ìиɦ trước, vừa ôn nhu vừa làm cậu sướиɠ đến phát điên. Hai bàn tay thô ráp của hắn nắn bóp cực mạnh khắp người cậu. Mỗi chỗ hắn lướt qua đều hiện lên vết đỏ hồng.

Tội nhất là hai cánh mông của cậu bị hắn bóp nắn đến sưng đó cả lên. Đến khi hai người đã thỏa mãn cái hôn cuồng dại, hắn lập tức dời khỏi cánh môi ướŧ áŧ đầy nước bọt của cậu.

“Hah…ha..ha…ực…”

Cậu như một con cá thiếu oxy nên có đươc tí không khí liền cố gắng mà hít lấy.