Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2100: Thánh Giới Đại Kiếp Nạn

Thái độ uy hϊếp của Hàn Lập khiến cho Nguyên Yểm không khỏi biến sắc.

Nhưng hắn thân là tồn tại cao nhất trong ma tộc như thế nào lại dễ dàng cam chịu hạ phong, lúc này sắc mặt liền trầm xuống lạnh lùng nói:

"Ở trên đảo này ngươi dùng Niết Bàn Thánh Thể có lẽ sẽ quần đầu với bản thánh tổ được một hai, nhưng ngươi có thể vĩnh viễn ở nơi này không bao giờ ly khai sao? Bổn tọa chỉ cần tung lưới chờ đợi bên ngoài lôi hải, lúc ngươi đi ra còn không phải sẽ rơi vào tay ta sao?"

"Nếu ly khai Khổ Linh đảo tại hạ tất nhiên không phải đối thủ của hai vị tiền bối. Nhưng tại đây linh khí dồi dào, sống rồi tu luyện ở đây vạn năm cũng không phải là chuyện khó tiếp nhận. Chút thời gian như thế đối với người tu đạo chúng ta cũng không tính là dài." Hàn Lập tựa hồ như đã có tính toán không chút hoang mang trả lời.

"Thật ngông cuồng! Không sợ bổn tọa tức giận, sau khi rời khỏi đây liền ra lệnh cho thủ hạ bố trí siêu cấp pháp trận bên ngoài đảo, đem nó hoàn toàn xóa sổ khỏi Thánh giới hay sao?" Hắc bào thanh niên nghiêm mặt quát.

"Nếu tiền bối quả thực làm như thế đích xác cực kỳ nguy hiểm, song có nghĩa tiền bối thật sự không muốn Luyện Ma Thảo này rồi. Hàn mỗ cam đoan, trước khi tiền bối làm như thế vãn bối đã đem tất cả linh dược trên người hủy diệt toàn bộ." Hàn lập mặt không đổi sắc trả lời.

Trên khuôn mặt Nguyên Yểm Thánh tổ nguyên bản tràn đầy giận dữ, sau lại bị ngôn ngữ của Hàn Lập chọc tức thêm một chút sắc mặt liền trở nên tái nhợt, sau khi hừ lạnh một tiếng lại muốn tiếp tục đưa lời up hϊếp.

Nhưng lúc này, Bảo Hoa thánh tổ lại đột nhiên cười, khoát tay chặn lời thanh niên áo đen đang muốn thốt ra, rồi nói:

"Nguyên yểm, ngươi đừng nói nhảm nữa! Thϊếp thân bắt buộc phải lấy cho được gốc linh dược trong tay hắn, ngươi cũng không có khả năng cam lòng bỏ qua Luyện Ma Thảo. Hắn đã quyết tâm đánh một canh bạc sao chúng ta ngại thành toàn cho hắn một phen. Một phần mười, dù sao cái tỷ lệ này thực sự không cao, ta và ngươi lại sợ Linh giới nhiều hơn một tên Đại Thừa kỳ ư! Linh giới hiện tại, nhiều hơn một người không tính là gì, thiếu một người cũng chả quan hệ gì."

"Cái này cũng đúng. Tuy đại kế của Thánh tộc tại Linh giới đang tiến hành đến thời điểm quan trọng, nhưng nhiều ra thêm một gã mới tiến giai Đại Thừa đích xác không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng. Huống hồ tu vi hắn còn cách cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ đại viên mãn khá xa. Cho dù có tiến vào Tẩy Linh Trì cũng không có khả năng lập tức tiến giai, có thể nói hắn có một cái cơ hội về sau mà thôi. Tốt, bổn tọa đáp ứng điều kiện của ngươi.' Nguyên Yểm Thánh tổ nghe được lời nhắc nhở của Bảo Hoa trên mặt âm tình bất định, sau một lúc mới cắn răng gật đầu một cái.

"Tốt, hai vị tiền bối đáp ứng giao dịch này tuyệt đối là cử chỉ sáng suốt. Linh dược này đối với Hàn mỗ mà nói thực sự không có tác dụng gì, từ Tẩy Linh trì đi ra nhất định sẽ hai tay dâng lên hai vị. Song trước đó vãn bối còn hi vọng hai vị có thể dùng tâm ma phát thệ, đáp ứng tại hạ sau khi giao dịch được bình yên ly khai Ma giới, sẽ không dùng bất cứ thủ đoạn nào khác để đối phó tại hạ." Nội tâm Hàn Lập buông lỏng trên mặt lộ ra tiếu ý, nói thêm.

"Ngươi được một tấc lại muốn thêm một thước a. Chỉ là một gã tu sĩ Hợp Thể lại yêu cầu bổn tọa dùng tâm ma phát thệ!" Nguyên Yểm thánh tổ nghe vậy lửa giận vừa mới tắt lại bùng cháy dữ dội, liền giận dữ nói.

"Phát thệ cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng thϊếp thân không thể đơn giản đáp ứng như vậy. Muốn cho hai người chúng ta làm theo lời ngươi vậy trước tiên giao ra một nửa linh dược, còn một nửa có thể chờ sau khi ngươi đi ra rồi giao nốt." Bảo Hoa không nóng không lạnh đáp lời.

"Giao ra một nửa! Điều kiện này vãn bối không thể đáp ứng. Tại hạ sao biết hai vị tiền bối cần nhiều ít bao nhiêu linh dược là đủ. Nếu chỉ cần một điểm này không phải ta tự tìm chết hay sao." Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, không chút do dự liền cự tuyệt.

"Đã không muốn phiêu lưu sao lại bảo ta cùng Nguyên Yểm dùng tâm ma phát thệ, nếu không sau đó ngươi động tay động chân chẳng phải hai người chúng ta tự trói tmua dây buộc mình sao. Song chúng ta có thể hứa sẽ không ra tay với ngươi sau đó." Bạch y nữ tử thản nhiên trả lời.

Nguyên Yểm thánh tổ nghe được lời Bảo Hoa, vẻ giận dữ cũng tan đi hơn phân nửa, lập tức đồng ý nói:

"Ta cũng có thể cam đoan chỉ cần ngươi giao Luyện Ma Thảo ra, ta tuyệt đối không chủ động ra tay với ngươi."

"Hai vị đã không muốn dùng tâm ma phát thệ, Hàn mỗ cũng không cách nào cưỡng ép. Vậy cứ ước định như cũ, trước tiên vãn bối vào Tẩy Linh trì, đợi sau khi đi ra liền đem linh dược làm thù lao giao phó. Nhưng đến lúc đó, nếu hai vị làm khó không cho tại hạ đơn giản rời đi thì tại hạ chỉ có thể dùng tất cả thần thông..." Hàn Lập không suy nghĩ gì nhiều thản nhiên nói, sau đó kim quang trên người lóe lên, hư ảnh chiếc đầu lâu thứ hai, cùng hai cánh tay màu vàng thần bí dưới xương sườn cùng lúc biến mất.

Hắn tuy giải trừ biến thân nhị niết nhưng sự cảnh giác trong lòng không suy giảm chút nào, tay chân không chút cử động mà thân hình hướng phía sau bay ra vài chục trượng kéo giãn ra một khoảng cách nhất định, sau mới nhìn lướt qua pháp trận cực lớn phía hồ nước.

Bảo Hoa thấy vậy không lộ ra thần sắc gì khác thường, chỉ đơn giản hướng phía đối phương nhìn một cái liền hờ hững nói:

"Tẩy Linh Trì nằm dưới hòn đảo này, bên trong là một cái không gian thần bí, pháp trân này chính là lối vào duy nhất. Hàn đạo hữu chỉ cần đứng giữa trung tâm pháp trận liền được truyền tống đưa xuống. Song thϊếp thân cũng nói trước cho rõ, chỗ không gian Tẩy Linh trì là địa phương có linh khí tinh thuần nhất, đối với người Linh giới mà nói, tu luyện bên trong một ngày là bằng cả năm khổ tu. Nhưng không gian này có bài xích với sinh linh tiến vào, hơn nữa tu vi càng cao thì lực bài xích càng mạnh, lấy tu vi Hàn đạo hữu có khả năng ở trong ấy ba ngày đã là cực hạn. Vượt quá thời hạn, có khả năng vĩnh viễn không ra được."

"Không gian kia càng bài xích ma tộc chúng ta tới cực điểm, căn bản là tư cách tiến vào nơi ấy cũng không có, trực tiếp bị chắn ở bên ngoài. Nếu không có hạn chế này Nguyên mỗ cũng muốn tự mình đi vào kiến thức một phen." Nguyên Yểm cười dữ tợn một hồi lớn tiếng nói, trong lời rõ ràng không chứa bao nhiêu thiện ý.

"Nói như vậy, hai vị tiền bối đều chưa một lần tiến vào nơi đây." Thần sắc Hàn Lập khẽ động thuận miệng hỏi một câu.

"Tuy chúng ta trông coi nơi này không biết bao nhiêu vạn năm, nhưng phàm là Thánh tộc thì không một ai có năng lực tiến vào." Chân mày Bảo Hoa hơi nhíu lại thản nhiên trả lời.

"Thì ra là thế!"

Hàn Lập gật gật đầu không nói thêm gì hướng bạch y nữ tử hơi ôm quyền, nháy mắt liền hướng phía hồ nước bay tới.

Đương nhiên lấy tâm tư cẩn thận của hắn chắc chắn sẽ không cho rằng tất cả những điều Bảo Hoa nói là sự thật.

Khi cách pháp trận chừng chục trượng trên cao độn quang liện dừng lại, thân hình hắn hiện ra, một hồi lâu vẫn lơ lửng tại chỗ không nhúc nhích, hiển nhiên đang nghiên cứu các loại phù văn huyền ảo bên trên trận pháp phía dưới.

Bảo Hoa cùng Nguyên Yểm Thánh Tổ đang đứng xa xa tựa hồ mỗi người một suy nghĩ, không ai muốn quấy rầy ai.

Trọn thời gian cạn một chén trà Hàn Lập mới thở dài một hơi, không suy nghĩ nhiều lắc mình một cái liền bay xuống phía dưới.

Ngay thời điểm khi hai chân vừa mới chạm trung tâm pháp trận, cả tòa đại trận bắt đầu chuyển động vù vù.

Khắp nơi trên tòa đại trận, từng cột ánh sáng năm màu xông thẳng lên trời điên cuồng xoay tròn không ngừng, đồng thời trận trận chấn động lan rộng khắp trong pháp trận.

Hàn Lập ở trung tâm được một vòng ánh sáng năm màu bảo vệ xung quanh, thân hình một lúc sau bắt đầu mơ hồ rồi bỗng nhiên vô ảnh vô tung, biến mất ngay tại chỗ.

Còn những cột sáng khi trước có thanh thế kinh người, thì bây giờ hào quang năm màu lập tức ảm đạm, trân pháp cực lớn tựa hồ an tĩnh lại.

Bảo Hoa cùng Nguyên Yểm nhìn thấy cảnh này thần sắc đều không có gì khác thường, hiển nhiên không phải lần đầu thấy cảnh như vậy.

Trên không trung Nguyên Yểm lẳng lặng xem xét tình huống chốc lát bỗng nhiên hỏi nữ tử áo trắng một câu:

"Bảo Hoa, ngươi thực sự để hắn rời đi hay sao? Phải biết rằng, người này chẳng những có huyền thiên chi bảo, lại lấy tu vi Hợp Thể kỳ mà có thể đối kháng ta và ngươi một hồi. Một khi để hắn trở về, vạn nhất nếu tiến giai thành công tuyệt đối là đại địch của Thánh Giới ta, những Đại Thừa phổ thông kia không thể đánh đồng."

"A, đây là vấn đề của mấy Thủy tổ các ngươi. Ta không còn là Thủy tổ đã lâu sao lại còn kéo vào. Ta tuyệt đối sẽ không xuất thủ. Một khi đạt được linh dược ta lập tức ly khai Thánh Giới. Hơn nữa tiểu tử Nhân tộc này có Niết Bàn Thánh Thể cùng Huyền thiên Chi bảo trong tay, tuy chiến thắng ta và ngươi là chuyện không thể nhưng nếu một lòng muốn chạy thì cho dù ở bên ngoài Lôi Hải muốn lưu hắn lại cũng không mấy dễ dàng. Huống chi xem bộ dáng hắn trấn định như vậy nói không chừng còn có hậu thủ. Ngươi cũng đừng để ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo!" Bảo Hoa nhìn thanh niên áo đen thản nhiên nói.

"Hừ, ngươi thực sự lại nghĩ như vậy a. Năm đó bộ dáng ngươi không phải như hôm nay. Lúc ấy trong ba người chúng ta, ngươi là người quan tâm đến sự tình Thánh giới nhiều nhất. Chẳng lẽ đại kiếp nạn của Thánh Giới sắp đến lại không đáng để ngươi quan tâm?" Thanh niên áo đen trừng mắt với nữ tử áo trắng một lúc, lời nói bỗng nhiên như có vẻ nhắc nhở.

"Đúng vậy, năm đó ta vì chuyện đại kiếp nạn mà hao phí rất nhiều tinh thần, nếu không Lục Cực nào có dễ dàng thừa dịp như vậy. Còn hiện tại ta chẳng quan tâm đến cái gì. Song xem hành động của các ngươi hiển nhiên đang áp dụng kế hoạch năm đó ta đã hủy bỏ, cưỡng ép chiếm cứ một phần địa bàn Linh giới, sau đó chậm rãi ma hóa cải tạo rồi đem tất cả tộc nhân dời vào bên trong Linh giới a?" Ngọc dung Bảo Hoa trầm xuống lời nói cực kỳ lãnh đạm.

"Đúng vậy! Nguyên bản vì muốn ứng phó với đại kiếp nạn của Thánh giới chúng ta đã chuẩn bị mấy bản kế hoạch, vốn muốn chọn một biện pháp ổn thỏa nhất nhưng không nghĩ rằng Lục Cực lại thay thế ngươi. Về sau tình thế đại biến lại không thể không tìm biện pháp khác, mà biện pháp xâm chiếm Linh giới là thủ đoạn có hiệu quả nhanh nhất rồi." Nguyên Yểm thánh tổ im lặng trong phút chốc khẽ thờ dài một hơi nói.

"Nhìn vậy hình như các ngươi tiến hành kế hoạch không mấy thuận lợi a, tuy rằng trước mắt chiếm được một ít địa bàn nho nhỏ nhưng thủy chung không cách nào thanh trừ triệt để thế lực các tộc, thậm chí hiện tại còn có xu hướng chuyển cục diện sang giằng co." Nhãn quang Bảo Hoa chớp động cười lạnh một tiếng rồi trả lời.

"Điểm ấy thì không cần lo lắng. Sở dĩ có cục diện giằng co là bởi vì đám tồn tại Đại Thừa của mấy tộc liên thủ lại hơn nữa còn mời được một số ngoại tộc giúp đỡ. Một khi mấy người chúng ta chuẩn bị chu toàn triệt để, có thể đem chân thân hàng lâm LInh giới thì cho dù thực lực bọn chúng có tăng gấp mấy lần cũng không chịu nổi một trận." Nguyên Yểm Thánh Tổ nói một cách ngạo nghễ.