Chương 24:
Bỗng nhiên cô cảm thấy cúc huyệt mình ướt, ngứa ngứa.
A, cô phát hiện ra có người đang mở mông mình ra, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ cúc huyệt cô, khiến cúc huyệt cô vô cùng ẩm ướt, đầu lưỡi linh hoạt chui vào cúc huyệt.
Trời ạ, đầu lưỡi người đó đang len lỏi vào cúc huyệt cô, dâʍ ɖị©ɧ không ngừng trào ra khỏi tiểu huyệt dâʍ đãиɠ, dưới thân cô ướt đẫm.
Nhưng vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cô không nhịn được mà rêи ɾỉ.
Có người cúi đầu xuống trước ngực cô, nhào nặn con thỏ nhỏ bầu bĩnh, người đó dùng sức mυ'ŧ đỉnh hồng, a, có hai người đang mυ'ŧ ngực cô.
Cô muốn mở mắt ra nhìn, bất chợt có một cây côn ŧᏂịŧ cắm vào miệng cô.
Ưʍ... Không cần...
Tại sao lại có nhiều đàn ông đùa bỡn cô thế?
Quý Hiểu Vân vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, nhưng cơ ác mộng này như thể không có hồi kết. Rất nhanh sau đó, cô phát hiện người đó rút đầu lưỡi khỏi da^ʍ huyệt cô, thay thế vào đó là cây côn ŧᏂịŧ to lớn, thô dài hung dữ, anh ta đỡ lấy côn ŧᏂịŧ, đẩy đầu nấm vào hoa môi đã sớm ướt đẫm, anh ta động thân dưới, côn ŧᏂịŧ theo đó mạnh mẽ đi vào da^ʍ huyệt.
Lớn quá, thô quá, trong nháy mắt côn ŧᏂịŧ đã lấp đầy tiểu huyệt. Cô mở to miệng muốn kêu nhưng có một côn ŧᏂịŧ khác đã sớm lấp đầy miệng cô, cô không kêu được, nước miếng theo khóe miệng cô chảy xuống.
Côn ŧᏂịŧ ở da^ʍ huyệt cô vẫn bất động, đầu lưỡi ở cúc huyệt cô lại rút ra, theo đó là một côn ŧᏂịŧ khác mạnh mẽ đi vào, nghiền ép thịt non bên trong.
Không, sao cô có thể chịu được cùng một lúc bị nhiều côn ŧᏂịŧ không ngừng ra vào trong cơ thể chứ, cô sẽ bị họ cắm chết mất. Quý hiểu Vân sợ hãi, cô ra sức giãy giụa, liều mạng lắc đầu.
Cô không cần! Đôi tay to lớn của người đàn ông giữ chặt lấy eo cô, khiến cô không thể nào cử động được.
Côn ŧᏂịŧ ở trong cúc huyệt cô không nhịn được nữa mà mạnh mẽ ra vào, thế như chẻ tre.
A... Hai cái huyệt dâʍ đãиɠ đều bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy, nhớ đến hình ảnh trên bộ phim hôm nọ, hiện tại những hình ảnh đó đều ứng nghiệm trên người cô.
Một người đàn ông khác lại nhào nặn bầu ngực cô, dùng côn ŧᏂịŧ của mình cọ xát bầu ngực mềm mại.
Những người đàn ông đó bắt đầu cử động, da^ʍ huyệt cô có côn ŧᏂịŧ lớn, cúc huyệt cô cũng có côn ŧᏂịŧ lớn, không ngừng thọc vào rút ra mãnh liệt...
"A... Đừng mà... Đừng cắm tôi... A..." Quý Hiểu Vân bừng tỉnh, cô phát hiện tay chân mình không thể cử động. Cô mở mắt nhìn phòng ngủ quen thuộc, tay chân cô đang bị còng lại cố định ở đầu giường, thân thể cô bị cố định thành hình chữ đại (大), quần áo trên người bị lột sạch, da^ʍ huyệt ẩm ướt mở rộng, cô mộng xuân, lại còn ướt, nhưng không phải trọng điểm.
Cô ngẩng đầu, nhìn thấy một người mặc quần áo ngủ, ngồi trên chiếc ghế ở mép giường, trong tay anh cầm một ly rượu vang đỏ, chậm rãi uống từng ngụm.
"Tỉnh rồi." Người đàn ông khẽ nhếch môi tạo thành nụ cười thâm sâu khó đoán.
"Thầy, sao anh lại..." Quý Hiểu vân cử động tay, xích sắt khẽ va chạm nhau phát ra âm thanh, cô hoảng sợ nhìn anh, "Anh mau cởi còng tay cho em, em không muốn như này."
"Bé con lẳиɠ ɭơ, em dễ quên thật đó, lúc ở trên tàu điện ngầm là ai đồng ý với tôi là mặc kệ tôi làm gì cũng không phản đối. Bây giờ không nhớ gì hết, cần phải trừng phạt." Cố Mạc đứng lên, trên khuôn mặt điển trai mang theo nụ cười biếи ŧɦái tà ác. Anh khẽ nghiêng ly rượu trong tay, chất lỏng màu đỏ chảy xuống từng tấc da thịt trắng nõn trên bầu ngực mềm mại, nhìn tuyết nhũ phiếm hồng vì dính rượu vang đỏ, anh cúi đầu, hôn một đường theo phương hướng rượu vang đỏ chảy.
Rượu vang đỏ đổ lên người cô khiến cô cảm thấy lành lạnh, nhưng đầu lưỡi anh dạo chơi trên thân thể cô lại mang đến cho cô cảm giác nóng hổi, thân thể cô càng ngày càng nóng.