Tôi tỉnh lại khi đêm về , và càng bất ngờ hơn khi trong phòng ko có ai ngoài một người . Ukm là em. Dù căn phòng chỉ lờ mờ ánh điện nhưng tôi biết chắc chắn người đang ôm tôi và đc tôi ôm là em. Đâu có hì ngạc nhiên vì tôi quá quen với mùi hương của em mà. Điều tôi ngạc nhiên là sao tôi lại ôm em và sao lại chỉ mình em ở đây ? Thật ko hiểu đc .
Tôi cựa mình định bỏ tay ra khỏi ng em thì em dùng tay giữ lại và ôm chặt tôi , em gối đầu trên tay tôi còn tay đc băng bó thì đang ôm em gọn trong lòng như mọi khi. Em áp sát vào ng tôi như mọi khi ngủ
- Ck dậy rồi hả hihi . Em nhìn tôi cười vui vẻ
- Sao lại thế này ? Sao cô lại ôm tôi tôi...
Em cắt lời tôi
- Ck đừng lạnh lùng vậy mà để vk nói cho nghe này, lúc trưa ck mất máu nhiều lên ngất khiến ai cũng lo lắng sợ hãi , bác sỹ vội băng cho ck lại . Ck hôn mê nhưng ... Hihi. Em cười ko nói
- Nhưng gì ? Tôi hỏi
- Ck nói nhiều lắm khiến ai cũng cười , ck nói vk ơi ck xin lỗi ck nhớ vk lắm , ck ko muốn xa vk , ck yêu vk nhiều lắm , đừng rời xa ck dù ck nói gì, ck còn khóc nữa làm vk cảm động vừa khóc vừa cười vì hạnh phúc , mọi ng thì cười vui vẻ nói ck yêu vk thế mà cứ tỏ ra ko cần , bạn ck thì nói bị ck đánh cũng đáng hihi, em cười tươi hạnh phúc ôm tôi
- Hả ? Gì ? Ck nói thế à ? Tôi ngượng quá quên luôn xưng hô như cũ
- Dạ hihi ck đánh cũng mạnh thật ai bị đánh cũng tím mặt hihi. Em cười
- Hazzz mai tôi sao dám nhìn ai nữa hic ngại chết mất , cái miệng hại cái mặt rồi. Tôi ôm mặt than thở
- Hihi ck thế vk mới dám thế này chứ moik ng cũng mới biết ck yêu vk thế nào mà , mọi ng lúc tối về bảo cho mình vk trông ck thôi hihi. Em cười
- Cho là ck mê sảng nói thế đi chứ ck đã tha lỗi cho vk đâu mà vk dám ôm ck thế này hả. ? Tôi cười ôm em chặt hơn
- Xiiii nhớ ng ta mà cứ nói vậy, ko tha lỗi thế ai ck vk từ nãy giờ , ai ôm ng ta chặt thế. Em cười
- Này nhé ko có. Tôi định đẩy em ra nhưng em cười tươi giữ chặt lại
- Hihi thôi mà ck, vk nhớ ck chết đi đc ấy , mấy ngày qua là những ngày vk đau khổ và sợ nhất trong đời đấy. Em nhõng nhẽo nói
- Đáng đời ai bảo làm ng ta đau khổ làm ng ta ra nông nỗi này. Tôi cười
- Dạ vk xin lỗi rồi mà từ giờ dù ai đánh chết vk cũng chỉ tin ck thôi , ck cho vk xin lỗi nhé nhìn ck đau vk đau lòng lắm. Em nũng nịu bên tôi
- Hazzz oh coi như bỏ qua ko có lần sau đâu. Tôi cười
- Dạ hihi vk yêu ck nhiều lắm.
- Ck cũng yêu vk .
Hai đứa tôi trao cho nhau nụ hôn đúng nghĩa của tình yêu , hạnh phúc nhưng ko làm gì nhé tại đang đau thế mà hihi.
- Còn đau ko vk ? Tôi xờ má vk nhớ cái tát hôm trc
- Dạ ko hihi vk đáng bị mà , ck bị tai nạn suýt nguy vk chỉ bị ck tát một cái thì có là gì hihi. Em cười âu yếm nhìn tôi
- Ukm ck xin lỗi ck ko muốn tát vk đâu. Tôi nhìn em
- Hihi vk hiểu ck đau lòng khi đánh vk mà hihi.
Tôi và em mỉm cười nhìn nhau rồi lại hôn nhau trong niềm vui lâu ngày ko đc bên nhau cuối cùng ôm nhau ngủ ngon lành tới sáng.
Tôi mệt còn em thì thức nhiều lên chúng tôi ngủ rất say sáng ra cũng ko biết đến khi
- Hai đứa ngủ ngon ko . Mẹ tôi và mẹ em cùng bà gọi tôi và em dậy, hai đứa còn đang ngơ ngác ôm nhau ngủ thấy ba ng thì vội giật mình tung chăn ngồi dậy, em đỏ bừng cả mặt như ko thể đỏ hơn đc nữa cứ nhìn xuống đất mỉm cười , tôi cũng chả kém mặt đỏ tưng bừng vì ngại gãi đầu cười quay đi ko dám nhìn ai.
Rồi từ ngoài mở cửa đi vào là ông , bố tôi và bố em cùng các cô chú nhà tôi và nhà em và còn cả ông bà em nữa , cũng ko thể thiếu đám ae chiến hữu và lũ bạn thân của tôi cùng năm cô vk bé .
Tất cả đi vào cười rõ to trêu hai đứa làm hai đứa tôi ngại quá .
- Chà chà , sao hôm qua nói ko cần mà hôm nay lại ôm TM chặt thế hả con . Bà tôi trêu đầu tiên
- Ớ con ... Tôi ngại
- Mọi ng... Thấy hết hả ? Em lý nhí hỏi
- Ai chả thấy hai vk ck con tình cảm như xưa haha. Bố tôi cười to
Em chạy vội vào trong nhà vs vì ngại và chắc vscn luôn. Tôi thì ko chạy kịp lên nằm xuống chùm chăn kín mít gối đầu lên đùi bà trốn mọi ng thế mà càng bị trêu nhiều hơn cháy cả mặt
- Vk ơi ck nhớ vk lắm. Thằng chó M nhại giọng tôi hôm qua mê sảng
- Vk đừng bỏ ck dù ck nói gì nhé. Thằng MX diễn tả lại
- Dạ vk ko xa ck đâu ck ah. Thằng chó V nói hình như chúng nó còn ôm nhau thì phải .
Cả phòng cười to rã man hic tôi ko dám trốn nữa bật dậy cố gắng đi thật nhanh vào nhà vs ko chết ngại đằng sau mọi ng vẫn cố tình nói to trêu và cười.
- Sao ko ra mà trốn trong này hả vk ? Tôi cười nhìn em mặt đỏ tưng bừng dù vscn xong n em ko dám ra
- Sao mà ra hic họ nói thế ai dám ra. Em ngại quá nhõng nhẽo bắt đền tôi
- Tại ck ấy huhu làm sao nhìn ai giờ.
- Oh hay thế tại ai ôm ck chặt thế còn ngủ say hơn cả ck nữa hả? Tôi cười
- Ứ biết đâu , tại ck . Em nhõng nhẽo lay tay tôi
- Thôi kệ đi hihi đợi ck vacn đã rồi ra.
Sau đó em khoác tay tôi đi ra mặt hai đứa đỏ tưng bừng, trc khi ra hai đứa còn phải hít thở sau lấy can đảm hic
- Ái chà tình củm quá hehe. Thằng Mão nói
Cả nhà vỗ tay cười chúc mừng hai đứa tôi đã trở lại như xưa
- Bao giờ mày khoẻ lại bọn tao đòi lại mấy cái đấm hôm qua. Thằng L nói
- Mày ngon cứ vào mà đòi. Tôi cười
- Úi zời ơi hôm qua thì cái mặt như này hôm nay lại cười tươi thế . Thằng M diễn tả lại làm mọi ng cười trêu mãi thôi
- Hai đứa hoà thuận lại là tốt rồi. Mẹ em cười vui âu yếm nhìn hai đứa.
- Dạ , tôi với em mỉm cười
- Thế giờ vẫn gọi bác hay thế nào K nhỉ? Bố vk trêu tôi
- Dạ... Bố ah. Tôi đỏ mặt lý nhí nói
Mọi ng lại cười rung cả căn phòng